Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 29

Phiên bản Dịch · 1385 chữ

Trước khi gặp Mít, mình cũng có quen biết với nhiều cô gái thực sự thông minh, có đầu óc sắc sảo nên mình không quá ngạc nhiên trước cái thâm trầm của Mít. Công nhận là Mít nhà mình cũng thuộc loại tâm cơ, nhưng không “khủng” như các bác vẫn nói đâu. Mít trở nên đặc biệt vì người yêu Mít là cái thằng viết truyện thôi

Nếu các bác còn hứng thú, có ngày mình sẽ kể về 1 cô nàng mà trong mắt mình ả mới thực sự là bá đạo, tinh ranh còn trên cả cơ Mít.

Quay trở về Lâm Gia trang.

Cũng may là mình ngắm gái đẹp quen rồi nên thấy bình thường. Chứ không thì chắc lúc ý dù có kiệt sức cũng cố mà lao vào mất. Điện thoại mình vẫn để trên bàn cạnh giường, không tin nhắn, không cuộc gọi nhỡ nào từ Mít. Có khi nào là đêm qua Mít trả xe cho bạn rồi ở lại đấy và gọi gái đến troll mình không?! Rõ ràng đấy không phải là phong cách của Mít mà. Còn nếu đây không phải là đùa của Mít thì mình phải tự hỏi tại sao lại không thể nhớ ra tí thông tin nào về cô nàng nóng đến bỏng môi này được ?!

Cô nàng vung tay kéo rèm cửa, trưa trờ trưa trật xừ rồi. Giọng em ý mướt hơn cả mấy em massage trong resort cao cấp nữa.

- Anh ơi, em phục vụ anh chưa tốt hay sao mà trông anh đăm chiêu thế?

- Không, chỉ nhìn em thôi cũng đã đủ mãn nhãn rồi. Em có bận gì không ?

- Anh bận à ?

- Ừ.

Mình quơ quần áo. Gái quay mặt ra cửa sổ, không nhìn mình, giọng giận dỗi.

- Em làm không tốt rồi, anh chẳng thèm hỏi gì về em cả …

- À ừ, mình còn gặp nhau nữa không em ?

- Em nghĩ là còn.

- Uhm, anh chỉ cần biết có thế thôi.

Gái kéo tóc sang 1 bên vai, để lộ cái gáy cao, trắng nõn, cười duyên dáng :

- Sao mình không làm thế thêm lần nữa ?

- Ví anh để trên bàn kìa. Anh mệt quá, em tự lấy đi.

Cũng chẳng quan tâm trong ví còn bao nhiêu tiều, cùng lắm gái lấy hết tiền mặt thì thôi. Nếu gái là hàng thì chắc cũng ngang ngửa dòng luxury, không sợ hết tiền mà chỉ sợ không đủ tiền trả ý chứ.

Cửa phòng hé mở, Mít thò đầu vào, cười khanh khách :

- Con kia, đùa dai vừa thôi chứ.

May mà mình mặc quần áo tử tế rồi, nhìn thấy Mít như thì mừng như bắt được vàng. Té ra là đùa. Thật là đáng sợ, nếu không phải vì mệt đến run cả tay thì chắc giờ mộ mình xanh cỏ rồi, còn Mít thì dự là chưa mãn hạn tù. Quay lại nhìn “em hàng” 2 dây đang che miệng cười khúc khích :

- Em xin lỗi, bọn em chỉ đùa thôi …

Dạ vâng, các chị thật là vui tính quá đi. Mình không cáu giận gì được, Mít thì ko tính, còn bạn Mít trông nuột như Elly Trần , ai mà tức nổi chứ! Chỉ còn nước cái cười khan. Gái lượn khỏi phòng, để dành không gian riêng cho 2 đứa. Mít nhẹ nhàng sà vào lòng mình, cọ trán lên trán mình, thủ thỉ :

- Chiều nay đến lượt em đưa anh lên thiên đường.

Thiên đường của Mít không phải là cái giường mà là hồ câu.

Trời trong veo, có nắng, có gió, mặt nước phẳng lặng êm ru, giữa khung cảnh đấy mình cứ như lạc vào chốn bồng lai tiên cảnh, bên cạnh là một tiên nữ xinh đẹp dịu dàng tươi cười nhí nhảnh …

Chòi câu lợp mái lá mát rượu, mình ngồi bó gối ôm cần, Mít ngồi đấu lưng với mình, duỗi chân gọt hoa quả ăn trông nhàn hạ vô cùng. 2 đứa cùng tận hưởng một góc bình yên hiếm hoi giữa cuộc sống, quên đi hết những xô bồ thường nhật. Thỉnh thoảng ra ngoại thành chơi như thế thấy cũng hay hay. Số hưởng thì cũng chỉ đến thế là cùng chứ còn mong gì hơn nữa!

Nhà mình trước giờ đa phần đi theo đường chính ngạch, ăn lương ăn lậu chứ không ai làm dân buôn. Thành ra tính mình cũng không mặn mà thiết tha chuyện ăn thua, kể cả đánh bạc cũng thế huống hồ chuyện buôn bán. Với lại mình được cái nhặt đâu cũng ra tiền, chỉ cần 1 thời gian ngắn lấy chỗ nọ bù chỗ kia là giải quyết êm xuôi hết. Mấy năm sinh viên ăn chơi nhảy múa chán chê ít nhiều tạo cho mình chút bản lĩnh. Mít vẫn bảo ở bên cạnh mình thì dù là đi đến đâu cũng không có gì phải sợ vì mình là người rất biết xoay sở, chắc mê mình cũng vì thế

Mít vẫn sợ mình nặng lòng, buổi tối cứ nhất quyết mời mình đi uống rượu. Mình định không đi, vì muốn về nhà nghỉ ngơi, nhưng Mít khéo dụ dỗ quá. Mít trang điểm cầu kỳ, mặc áo corset, váy ngắn, đi giày cao đến cả gang tay, lần đầu tiên thấy Mít sexy như thế, làm sao mà mình từ chối điều gì thốt ra từ cái khuôn miệng xinh xinh như thế được cơ chứ!

Đi với Mít thì lúc nào cũng vui vẻ thoải mái. Mình cả Mít thích ngồi bar, không hẳn là vì thích thể loại nhạc đấy, cũng không hẳn là rượu ở đấy ngon hơn ở nhà mà là vì thích cái cảm giác đắm chìm trong khoảng trời riêng của mình giữa sự ồn ào náo nhiệt.

Đèn thì chớp nhá, xung quanh lại ngột ngạt vì khói thuốc, mới hết 1 chai XO thì mắt mình cứ như bị dán vào những khoảng hở ngút mắt trên người Mít

Mít ôm cổ mình, ghé sát mặt vào mặt mình đến độ mũi 2 đứa chạm vào nhau, thì thầm:

- Em móc mắt anh ra bây giờ!

Mình không say rượu, nhưng chắc là say tình.

- Em thế này thì muốn móc cái gì của anh ra cũng được.

- Mẹ anh chắc không thích em nghịch lung tung thế đâu.

Mình thích cái cách em khiêu khích mình, thích cái cách em vô tư ở bên cạnh mình, thích cả cái cách em lên tinh thần cho mình theo kiểu đổi gió làm gái hư đích thực

- Giờ anh đi xe của em, tiêu tiền của em, thiếu mỗi nước ngủ dậy em trả tiền cho anh thôi.

Mít thả ngón tay dạo chơi trên cổ mình, mỉm cười trêu :

- Ờ há, thế thì em trả bằng tiền rượu. Hàng đẹp như anh phải cỡ chai XO này nhỉ ?.

- Tối thứ 7 anh khuyến mại dùng 1 free 1 cho group … vài cô gái, nếu trong đấy có em với bạn em

- Cân nổi không đây? Mạnh miệng gớm

Mình hôn nhẹ lên trán Mít, đùa :

- Chuyện, anh em nhà anh thằng nào cũng mạnh khỏe cả

Mít cười khúc khích, nâng tay xốc lại cổ áo cho mình, bảo :

- Được, có bản lĩnh! Riêng cái khoản đấy thôi cũng đủ đẩy giá anh lên vài chai 1 đêm thật.

- Có mỗi một mình em chịu mua anh cái giá đấy. Chứ anh thấy mấy đứa có tí nhan sắc thì chúng nó không phải chịu thua thệt thế đâu.

- Thì tất nhiên rồi, chúng nó làm gì có chuyện biết điều như em.

Thỉnh thoảng mình với Mít vẫn share, nên suốt mấy tuần mình bí tiền Mít đòi trả mình cũng vô tư, ai sĩ gái thì kệ chứ mình thì không. Thành ra đến lúc mình xông xênh mình chẳng tiếc Mít cái gì, với lại, có một người bạn như thế thì còn gì để mà tiếc được ?!

Bạn đang đọc Đừng Đùa Với Gái Hư của khoailepho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.