Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỷ Dị Trò Chơi

Tiểu thuyết gốc · 2050 chữ

……..

Súng Lục Vận Mệnh Hắc Ám là một thanh súng ngắn ổ quay, hộp đạn có thể nhét vào sáu viên đạn, chất liệu là kim loại màu đen, trên súng không có bất kỳ hoa văn nào, chỉ có góc cạnh của súng, ném ra ngoài thì ai cũng nghĩ đó chỉ là một khẩu súng, mà không phải là Quỷ Cụ.

Súng Lục Vận Mệnh Hắc Ám khi ký chủ sử dụng sẽ tự động sinh ra từ 1-6 viên đạn, sau khi sử dụng Tàn Nhẫn, sẽ tự động ngẫu nhiên sinh ra 1-6 viên đạn một lần nữa, mỗi viên đạn đều có đặc thù riêng, không ai giống ai, chỉ có thể tự mình Minh khám phá, ngoài ra khi trang bị nó, tổn thương sẽ tăng thêm 2, mà nó cũng có Level, chỉ là không biết làm sao nâng cấp.

Sơ lược mà nói thì thế giới này đã bị sự kiện quái dị xâm lấn, toàn bộ trật tự vốn có thay đổi, biến thành như thế này, Quỷ Nhân có bảng thuộc tính, năng lực và Quỷ Cụ riêng, mới có khả năng sống sót trước sự tấn công của người biến dị, mà đây chỉ là giai đoạn đầu, người biến dị sẽ tiếp tục biến dị, mà vết nứt trên bầu trời sẽ tiếp tục sinh ra sinh vật mới, tai hoạ mới.

Giọng nói kì lạ bên tai biến mất, Minh biết nó đã biến thành Quỷ Cụ, nhưng cậu lại không nhớ là mình và nó đã hình thành khế ước, trong hôn mê cậu chỉ trải qua những ngày tháng không mấy vui vẻ của quá khứ, chứng kiến bản thân trưởng thành, trải qua những chuyện đã trải qua cho đến khi tỉnh lại mà thôi.

Duy nhét Rìu Đá Đen Đói Khát vào cái miệng trên ngực, ngồi xuống ghế, lau đi mồ hôi trên trán, dường như cảm nhận được sự uy hiếp của Duy, hai người biến dị kia càng trở nên hung dữ, tấn công hai chỗ còn lại quyết liệt hơn, lúc này, Thiên Long tỉnh lại, cậu ta nhe răng cười, hai tay xé bỏ áo học sinh đang mặc trên người đi, lộ ra cơ ngực rắn chắc hơn Duy nhiều, chỉ là cơ thể cường tráng của Thiên Long bây giờ vằn vện hình xăm màu đen, như từng sợi xích quấn quanh cơ thể cậu ta.

- Lock Xiềng Xích!!!

Thiên Long hung hăng quát lớn, hình xăm trên người như sống dậy, biến thành dây xích thật sự quấn quanh hai tay và nắm đấm của Thiên Long, ngay sau đó cậu ta bước tới, lách người qua đám đàn em ngăn ở trước mặt, trực chỉ người biến dị có cánh tay biến dị thành mũi nhọn sắc bén, người biến dị lập tức dùng tay đâm tới, Thiên Long nheo mắt, cơ thể nghiêng qua, hai tay như gấu mở rộng ôm lấy cánh tay của người biến dị, sau đó vặn, sức mạnh vượt xa nhân loại khiến toàn bộ cánh tay của người biến dị bị vặn gãy, xoắn lại với nhau như bánh quai chèo, Thiên Long buông tay ra, người biến dị yếu ớt xụi lơ, mất đi vũ khí duy nhất, sức chiến đấu của nó tụt dốc, Thiên Long vung tay lên, đấm mạnh về phía đầu của nó, kết liễu sinh mạng từng uy hiếp đến cậu ta.

Ngọc Bích cũng tỉnh dậy, nhưng khác với những người khác, khi cô ấy nhìn về phía người biến dị, nó bỗng nhiên quỳ một chân xuống, cúi thấp người, sau đó dùng bàn tay như vuốt đâm vào lồng ngực, móc lấy trái tim của mình ra ngoài, Duy nhìn hết mọi thứ trong mắt, tuy có biến số, nhưng cũng may mọi thứ vẫn diễn ra như cũ, Thiên Long khế ước với Hầu tước Lock, Xiềng Xích, mà Ngọc Bích thì là Tử tước Enetta, Mê Hoặc.

Ác Quỷ có cấp bậc riêng, thấp nhất là Nam tước, sau đó là Hầu tước, Tử tước, Bá tước, Lãnh chúa và cuối cùng là Vua, tuy nhiên khi khế ước với nhân loại để trở thành Quỷ Nhân, Ác Quỷ bậc thấp vẫn có thể phát triển lên bậc cao hơn, thậm chí là vượt qua cả Vua dù ban sơ chỉ là Nam tước.

Thế nhưng khi Duy quay đầu nhìn bạn thân của mình, cậu lại lộ ra vẻ mặt khó hiểu, từ khí chất trên người Minh, không khó phân biệt ra cậu ta cũng đã là Quỷ Nhân, bởi vì những người hôn mê sau khi hít phải khói xanh mà có thể tỉnh lại đều sẽ trở thành Quỷ Nhân, nhưng Duy lại không phân biệt được cấp bậc của Ác Quỷ mà Minh đã khế ước, thậm chí là trong ký ức của cậu, cũng chưa từng nghe nói đến Quỷ Cụ có dạng súng.

- Nhưng thôi, chí ít ở kiếp này cậu ấy còn sống.

Duy thì thầm, kiếp trước Minh không đến trường vào ngày hôm nay, mà Duy nhờ vào sự bảo hộ của Thiên Long và Ngọc Bích cùng vài Quỷ Nhân khác sinh tồn tiếp, sau đó mới gặp gỡ Rudok, cùng nó ký khế ước, trong tương lai, người ta phân biệt hai dạng Quỷ Nhân, một là Thiên Tuyển Quỷ Nhân, là những người ngay khi sự kiện quái dị bộc phát mà lâm vào hôn mê, vượt qua ác mộng để chuyển hoá thành Quỷ Nhân, cất bước nhanh hơn loại Quỷ Nhân còn lại, nhưng tất cả Quỷ Nhân đều có điểm chung là, bọn họ từng có tổn thương về mặt tâm lý và cùng Ác Quỷ có mối liên kết, còn người biến dị vì sao lại biến dị, có người suy đoán là họ có tổn thương về mặt thể chất, khiến cơ thể biến dị, ý thức bị cướp đi, trở thành dã thú.

Bản thân Duy có thể cùng Rudok ký khế ước là vì khi còn nhỏ, cậu là trẻ mồ côi, bị cha mẹ ruột vứt trên phố, lang thang, đói khát, lạnh lẽo tra tấn suốt nhiều năm, cuối cùng được một cô nhi viện nhận vào, sau này được cha mẹ nuôi nhận nuôi, nuôi lớn đến hiện tại, nhưng bởi vì có một thời gian lang thang, tính cách của Duy có phần hoang dại, là bạn thân với Minh được ba năm, từ khi cậu ta chuyển tới thị trấn này, cùng nhau trải qua hai năm cấp hai và 1 năm cấp ba nhưng Duy cũng chưa từng đến nhà Minh lần nào.

- Các bạn, làm phiền dùng ghế và bàn tạm thời chặn cửa ra vào đi, hiện tại bên ngoài rất hỗn loạn, chúng ta cần nghỉ ngơi một lát, mới có thể bình tĩnh ứng phó với tình huống hiện giờ.

Ngọc Bích nhẹ nhàng nói, các nam sinh gật đầu nhẹ, nhanh chóng dùng sức di chuyển bàn và cái ghế đến chặn cửa, Minh cũng góp sức, khi cậu nâng cái ghế lên, cậu bỗng giật mình, vì cái ghế thường ngày khá nặng bây giờ lại nhẹ đi một nửa, dễ dàng bị nhấc lên, cậu đưa tay cản hai nam sinh bên cạnh đang định nhấc cái bàn lên, Minh tự mình cúi xuống, hai tay nắm lấy mép bàn, dùng sức nhấc lên, ngoài ý muốn là nó khá nhẹ, giống như nó không phải là cái bàn, mà là cái ghế Minh hàng ngày ngồi lên.

Minh nhận ra sự thay đổi của bản thân, dần dần tự tin hơn, Thiên Long ngồi trên ghế, chân này vắt lên chân kia, không có ý định giúp đỡ, Duy cũng vậy, cậu không muốn phí thể lực của mình vào mấy việc này, tất cả đều bị Ngọc Bích nhìn vào trong mắt, cô ấy nhíu mày, nhưng cũng không nói gì, mặc dù đều là Quỷ Nhân, nhưng hiện tại cô không có năng lực chiến đấu mạnh như Thiên Long hay Duy, cô tự hiểu mình chưa đủ uy quyền để có thể ra lệnh cho họ, nhưng sự hợp tác của Minh cũng khiến cô bất ngờ không nhẹ, rõ ràng cậu ta cũng là Quỷ Nhân, không nên bị Mê Hoặc ảnh hưởng mới đúng.

….

Quỷ Nhân : Lê Ngọc Bích.

Level : 1.(2/5)

HP : 5/5.

Quỷ lực : 5/5.

Tổn thương : 2.

Phòng ngự : 1.

Tốc độ : 1.

Tốc đánh : 1.1/s.

May mắn : 1.

Sĩ khí : 1.

Quỷ Cụ : Giáp Mảnh Cẩm Thạch.

Năng lực : Mê Hoặc, bị động, lời nói, cử chỉ kết hợp với dung mạo xuất chúng có thể tạo ra khí chất mê hoặc người khác, ý thức càng thấp, ảnh hưởng của mê hoặc càng lớn, mỗi kẻ địch ngã xuống bởi Mê Hoặc thì XP +1.

……

Điều này khiến Ngọc Bích trong tiềm thức xem nhẹ Minh, Duy cũng tò mò về cấp bậc và tên của con quỷ mà Minh khế ước, nhưng cậu không tiện hỏi, dù sao đó cũng là bí mật của người ta, Minh lại không biết điều này, cậu không hề biết rằng, chỉ có bản thân là có thể nhìn thấy bảng thuộc tính của người khác.

Trường học chỗ Minh đang học có tên là trường trung học Hồng Bàng, nó chỉ có một lầu dạy học, nhưng có tận năm tầng lầu, lớp học của Minh nằm ở tầng ba, dãy C, lớp 11C3, bên cạnh còn có 11C1, 11C2, 11C4, C5 và C6, nếu mỗi lớp học có chí ít ba người biến dị và ba Quỷ Nhân thì tình hình không xấu, nhưng nếu có trên ba người biến dị mà không có Quỷ Nhân nào thì tình huống của lớp đó cực kì tệ, người bình thường đối mặt với người biến dị nếu không có dũng khí, từng người tự chiến mà không đoàn kết, thì có thể dùng thành ngữ lấy trứng chọi đá mà diễn tả.

Mùi máu tanh thoang thoảng xông vào mũi từng người, khiến dạ dày của họ xôn xao, trong đầu tưởng tưởng ra những hình ảnh không mấy đẹp đẽ, có một số nữ sinh ôm nhau mà khóc thút thít, có nam sinh trầm mặc ngồi khép mình trong góc, với những người trẻ tuổi như họ, đây là đả kích mà họ chưa từng trải qua bao giờ.

Ba người Duy, Thiên Long và Ngọc Bích ngồi quanh một cái bàn, nói chuyện gì đó mà Minh không nghe được, người chủ đạo là Duy, cậu muốn hợp tác với hai người để có thể sinh tồn tiếp, cũng như giải thích cho họ hiểu hơn về bảng thuộc tính và năng lực của họ, Thiên Long hơi không kiên nhẫn, cậu ta không thích hợp tác gì cả, hai chữ ngạo mạn viết trên mặt, Ngọc Bích thì lập lờ, không từ chối nhưng cũng không vội đồng ý, cô cần nhiều thông tin hơn từ Duy để phán đoán.

Minh thì bị xem nhẹ nên đành ngồi một bên nghiên cứu Quỷ Cụ của mình, nếu như không phát động Tàn Nhẫn, Súng Lục Vận Mệnh Hắc Ám không sinh ra đạn, nhìn như một đống sắt vụn chỉ để trang trí, nhưng ngẫm lại thì, cậu cảm thấy cái đồ chơi này có chút hại mình, muốn sử dụng phải tự bắn mình một phát, mà chỉ có thể hướng thái dương, không thể hướng chỗ khác, nếu bên trong bắn ra đạn, khác nào tự sát? Chỉ cần có 3 viên đạn trở lên sinh ra, sau đó tự bắn mình một phát, Minh rùng mình, nghĩ đến mà sợ hãi.

Nhưng cho dù là còn sống, loại hình thức này cũng chỉ kéo dài 12 giờ, sau 12 giờ Minh muốn sử dụng Súng Lục Vận Mệnh Hắc Ám lần nữa phải tự bắn một phát, trò chơi này bị cái quái gì vậy, cho chó chơi à? Cảm giác như mình bị thế giới này ghét bỏ, cô lập vậy.

………

Bạn đang đọc Đừng Nói, Lòng Ngươi Có Quỷ sáng tác bởi thule0810
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thule0810
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.