Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế giới này nơi nơi lộ ra quái dị (2)

Phiên bản Dịch · 1486 chữ

Dịch: Mịii

Nguồn: truyenyy.com

----------

Nhan Tuấn Trạch cảm giác mình dường như đã ngừng thở.

Sự kiện linh dị… Trước mắt chính là sự kiện linh dị đang bộc phát khắp nơi trên thế giới!

Cảm giác khi theo dõi tin tức trên TV so với bản thân tao ngộ là hai loại tồn tại không cùng một cấp bậc. Cho tới bây giờ, hắn mới ý thức được chênh lệch giữa chúng có bao nhiêu to lớn.

Lòng bàn tay Nhan Tuấn Trạch chảy đầy mồ hôi lạnh, hắn muốn nhắm mắt lại, không tiếp tục nhìn bóng lưng cô bé áo đỏ kia nữa, nhưng lại không cách nào dời mắt được, vẫn như cũ đứng chết trân nhìn thân hình quỷ dị kia.

Chợt, cô bé áo đỏ vẫn luôn bất động thoáng giật giật cái cổ méo xệch, từ từ quay về phía cửa nhà vệ sinh, cùng với đó là âm thanh “ken két” do xương cốt đứt gãy ma sát vào nhau, tựa như một cành của gốc cổ thụ trăm năm bị bẻ gãy. Giữa màn đêm yên tĩnh, âm thanh kia đặc biệt chói tai.

Giờ phút này, tứ chi Nhan Tuấn Trạch lạnh buốt. Không biết lấy dũng khí từ đâu, hắn nhanh chóng vươn tay ra, bắt lấy cửa phòng vệ sinh, “rầm” một tiếng đóng chặt cửa lại, sau đó nắm lấy chìa khóa xoay 2 vòng, rồi mới rút chìa ra, run lẩy bẩy nắm trong tay.

Cửa phòng ngủ của bố mẹ mở ra, bố Nhan Đại Quốc cùng mẹ Lý Mạn ngái ngủ bước ra.

- Tiểu Trạch, con ôn bài đã lâu rồi, sao còn chưa ngủ đi? - Lý Mạn kinh ngạc hỏi, kế đó, bà quay sang cửa nhà vệ sinh đã đóng kín.

- Con mới đi vào nhà vệ sinh? - Cơn buồn ngủ của Nhan Đại Quốc lập tức bay sạch, ông quay về phòng ngủ, cầm điện thoại lên coi giờ.

Cón thiếu 4 phút nữa là 12 giờ.

Nhan Đại Quốc một lần nữa ra khỏi phòng ngủ, bước đến trước cửa nhà vệ sinh, nhúc nhích tay nắm cửa, phát hiện cửa đã bị khóa, ông quay sang nhìn đôi tay run rẩy đang nắm chặt chìa khóa của Nhan Tuấn Trạch.

Lấy chìa khóa khỏi tay Nhan Tuấn Trạch, ông quay sang nói với Lý Mạn bằng giọng điệu nghiêm khắc:

- Đã nói với bà là cất kỹ chìa khóa, cất kỹ chìa khóa, đừng có tùy tiện ném loạn như thế.

Nhìn thấy vẻ mặt còn chưa hoàn hồn của Nhan Tuấn Trạch, Lý Mạn đã biết được có chuyện gì, bà khẽ gật đầu. Đối diện với Nhan Đại Quốc đang nổi nóng, bà cũng không đáp lời.

Nhan Đại Quốc quay sang nhìn thẳng vào mắt Nhan Tuấn Trạch, ánh mắt tuy nghiêm khắc nhưng lại không giấu được quan tâm, hỏi:

- Con thấy cô ta?

Nhan Tuấn Trạch không đáp.

- Không sao đâu, chỉ cần trong khoảng thời gian cô ta xuất hiện, không tiến vào nhà vệ sinh thì sẽ không có việc gì. - Nhan Đại Quốc an ủi.

- Bố, không phải đúng 12 giờ thứ kia mới xuất hiện sao? - Nhan Tuấn Trạch hỏi.

- Cho nên ta mới yêu cầu đóng cửa nhà vệ sinh sớm 10 phút. - Nhan Đại Quốc đáp, sau đó quay đầu nói với Lý Mạn. - Lần sau chớ để chìa khóa trước cửa, do tôi tự bảo quản, mỗi đêm tôi sẽ khóa cửa đúng giờ, hôm sau đến giờ sẽ lại mở ra.

- Không có lần sau nữa đâu. - Lý Mạn lộ vẻ áy náy, bước đến trước mặt Nhan Tuấn Trạch, giơ tay nắm chặt hai vai hắn.

- Bố, trong nhà chúng ta có linh dị sao không báo cáo? - Nhan Tuấn Trạch nhịn không được hỏi.

Thông qua tư liệu trên mạng, Nhan Tuấn Trạch đại khái biết được ở Hoa Ứng Đại Đô có một tổ chức dân gian gọi là “Tổ sự kiện linh dị”. Tổ chức này ra đời rất thần bí, có chuyên gia phụ trách xử lý các sự kiện linh dị phát sinh khắp nơi.

Những người này được gọi là “Trừ Linh Nhân”.

Nếu sắp có sự kiện linh dị xảy ra, có thể gọi cho Tổ sự kiện linh dị qua đường dây nóng 4747, không nên gọi báo án, bởi vì cảnh sát không có biện pháp giải quyết sự kiện linh dị.

Có điều, hiện tại số lượng sự kiện linh dị tăng trưởng cực nhanh, dù cho đã báo lên Tổ sự kiện linh dị thì cũng không cách nào xử lý ngay được.

Thời điểm sự kiện linh dị mới bộc phát, Phật, Đạo còn có danh tiếng một thời gian ngắn. Bất quá, mọi người dần dần phát hiện, các loại bùa chú trấn yêu, trấn ma, trấn quỷ, pháp khí,… căn bản không có bao nhiêu tác dụng.

Vì thế, một bộ phần người tin tưởng vào những thứ này liên tiếp chết oan uổng. Lúc này đây, tất cả mọi người mới ý thức được chỉ có thể dựa vào Tổ sự liện linh dị mới giải quyết được.

Mà Tổ sự kiện linh dị cũng đã phải bỏ ra cái giá không nhỏ mới có thể nghiên cứu được cách giết chết linh dị. Biện pháp này không được công khai, ngoại trừ Trừ Linh Nhân, người bình thường căn bản không biết được, cũng không cách nào nắm giữ.

Nhan Đại Quốc thở dài:

- Đã báo cáo từ tháng trước rồi, họ nói là phải xếp hàng chờ, thế nhưng hiện tại vẫn chưa có hàng.

Nhan Tuấn Trạch á khẩu.

Thế giới này tuy là rất quái dị, nhưng cái gọi là “quen biết” trong xã hội có lẽ cũng không ít. Nói là xếp hàng… Thế nhưng có người thông qua quan hệ đặc thù để chen ngang vẫn sẽ có.

Đợi đến lúc người của Tổ sự kiện linh dị đến xử lý… Không biết phải chờ đến ngày tháng năm nào. Trong khoảng thời gian đó, chỉ có thể tạm thời phong tỏa khu vực nguy hiểm lại.

May là cô bé áo đỏ trong nhà vệ sinh cũng không phải loại ăn no rửng mỡ kiếm chuyện phá làng phá xóm, tuy bộ dáng có hơi xin lỗi ánh mắt người nhìn, nhưng được cái yên tĩnh như chim cút. Chỉ cần lúc cô ta xuất hiện, không tiến vào nhà vệ sinh thì hẳn không phát sinh vấn đề gì.

Nhan Đại Quốc làm việc văn phòng tại một nhà máy chế biến giấy, là một nhân viên rất đỗi bình thường, tiền lương còn không đến 1 vạn.

Đúng, chỉ hơn ba ngàn một chút thôi.

Mẹ Nhan Tuấn Trạch là bà cô dọn vệ sinh trong một công ty dịch vụ vệ sinh, tiền lương so với Nhan Đại Quốc cũng chẳng là bao.

Với thu nhập như vậy, bọn họ chỉ có thể ở trong cư xá kiểu cũ, trong nhà có hai phòng ngủ, một sảnh, cộng với một nhà vệ sinh.

Bảo bọn họ bán nhà chuyển đi nơi khác ở, rời khỏi cái nơi náo linh dị này? Nghe không thực tế cho lắm đâu.

Lại nói, hiện tại, chuyện xếp hàng chờ xử lý sự kiện linh dị có dính đến quan hệ, nếu nói dựa vào “quan hệ xã giao” của Nhan Đại Quốc cùng Lý Mạn lại càng không thực tế.

Cho nên chuyện cứ giằng co như vậy.

Trừ phi sự kiện linh dị gây ra náo động lớn, có ảnh hưởng rộng, gây ra áp lực tại Hoa Ứng Đại Đô, đương nhiên, khi đó Tổ sự kiện linh dị sẽ nhanh chóng đến xử trí. Còn mấy chuyện lông gà vỏ tỏi như nhà vệ sinh đột nhiên xuất hiện tiểu nữ quỷ điềm tĩnh như chim cút, không cho xếp hàng năm ba tháng thì quả thực có lỗi với cô bé “nhu thuận” kia quá.

Nhan Tuấn Trạch quay về phòng mình, Lý Mạn đi theo an ủi một hồi, còn Nhan Đại Quốc lại kiểm tra lại khóa cửa một lần nữa. Sau khi chắc chắn cửa phòng đã khóa kỹ, hai vợ chồng mới quay về phòng mình.

Bất quá, Nhan Tuấn Trạch không cách nào ngủ được, cảnh tượng vừa rồi… Từ hồi cha sinh mẹ đẻ đến giờ là lần đầu tiên hắn thấy. Tận mắt nhìn thấy ma quỷ, loại trải nghiệm chân cmn thực này khiến da gà trên người hắn đến bây giờ có thể mang đi chiên giòn được rồi.

Còn một nguyên nhân khác khiến hắn không ngủ được, đó chính là từ sau khi thấy cô bé áo đỏ kia, trong đầu Nhan Tuấn Trạch không hiểu sau lại xuất hiện một bức đồ phổ.

Bạn đang đọc Đụng Quỷ Ta Liền Trở Về (Dịch) của Dạ Hành Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mịii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 9
Lượt đọc 89

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.