Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến đấu gian khổ 1

Phiên bản Dịch · 2220 chữ

Mảnh đất hoang vắng dưới chân này, liệu đây có phải là một ngôi làng?

Có vài căn nhà dân rách nát kèm thêm một vài nhân vật NPC đang đứng bên lề đường và xung quanh là cảnh tượng đổ nát hoang tàn đi kèm phông nền là nhóm động vật hoang dã nhãy nhót ở phía xa.

Tuy nhiên, Trương Minh nào còn tâm trí để chiêm ngưỡng những cảnh vật ấy mà bậy giờ cậu chỉ tập trung suy nghĩ về tờ giấy mà thiên sứ vừa trao cho cậu.

Nếu đây thật sự là một giấc mơ thì chắc rằng người tạo ra nó phải thật sự rất ghê gớm. Cậu tin rằng bản thân không thể nào tưởng tượng ra một thế giới có độ chân thật đến như thế này. Cậu cố gắng vắt óc tìm ra cho bản thân một cái lý do hợp lý nhưng lại không thể.

"25 tuổi bị tổn thương thần kinh và trở thành một người thực vật" - Đó không phải là cách giải thích chính xác nhất cho tình huống hiên tại của cậu hay sao?

Nhưng điều đó làm sao có thể xảy ra? Mấy công ty game không phải vẫn luôn to mồm đảm bảo rằng trò chơi của họ sẽ đem lại sức khỏe về mặt sinh lý lẫn tâm lý cho người chơi, và tuyệt đối an toàn hay sao?

Để có thể thuyết phục các bậc phụ huynh đồng ý cho con em mình chơi trò chơi thực tế ảo, từng có một CEO của công ty game A nào đó còn cho đứa con mới sinh của mình đeo mũ thực tế ảo để thử nghiệm độ an toàn của nó hay sao?

"Có hàng tỷ người chơi game trực tuyến hàng năm, tại sao lại xảy ra vấn đề với thần kinh của tôi?"

"Không thể, điều này tuyệt đối không thể!"

"Tuyết Khắc, chính hắn là kẻ đã gây ra chuyện này có đúng không? Hắn đã sử dụng mũ thực tế ảo để khiến cho ta gặp ảo giác?"

"Tuyết Khắc, nếu ngươi có can đảm thì hãy cùng ta quyết đấu một trận công bằng. Sử dụng loại thủ đoạn như thế để chiến thắng thì có nghĩa lý gì chứ?" - Trương Minh tự lẩm bẩn một mình trong dòng suy nghĩ hỗn loạn. Đây thực sự là mơ hay sao? Không, đừng tự lừa dối bản thân thêm nữa. Liệu mơ có thể kéo dài được ngần ấy thời gian hay không? Quãng thời gian mà cậu đã trải qua trong bóng tối thực sự là quá dài...quá dài rồi

Sau khi phần nào chấp nhận thực tế và tiến hành phân tích những điều đã xảy ra: trong trò chơi trước đó, cậu đã bị trí tuệ nhân tạo tấn công bằng cách sử dụng vũ khí duy nhất nó có thể kiểm soát được trong thế giới thực - đó là "mũ mô phỏng thực tế ảo" nhằm mục đích "phong ấn" ý thức của cậu.

Bây giờ đã 20 năm trôi qua và vì một lý do nào đó mà "phong ấn" này xuất hiện một lỗ hổng nên cậu mới có cơ hội trốn thoát. Tuy nhiên, bởi vì sau khi logout thì ý thức của cậu lại chìm trong bóng tối và hoàn toàn không thể kiểm soát được cơ thể của mình, điều đó chứng tỏ một điều là cậu vẫn đang là một người bệnh hoặc gọi theo định nghĩa y học chính xác thì gọi là "người thực vật".

Nếu đã bị chẩn đoán là người thực vật thì trừ phi có một phép màu xảy ra, nếu không thì cậu sẽ khó có cơ hội tỉnh lại nữa.

Nếu vậy, kể từ bây giờ, cậu chỉ có thể sống mãi trong trò chơi hay sao?

Sau khi suy nghĩ và tin tưởng vào những suy đoán của mình, Trương Minh cảm thấy đau đớn vô cùng, không chỉ vì việc mất đi của cha mẹ mà còn cảm thấy bi ai cho chính cuộc đời của mình. Từ nhỏ đến lớn, với trí thông minh vượt trội so với bạn bè đồng trang lứa mà cậu đã được cha mẹ kỳ vọng rất cao. Ngay cả khi điều kiện gia đình không tốt, cha mẹ cậu vẫn cố tìm cách để cậu có thể theo học ở trường đại học tốt nhất.

Tuy nhiên, khi một chàng trai trẻ đã đam mê tới mức phát cuồng vì game thực tế ảo và không thể tiếp tục theo học cao hơn, cậu đã phải xin việc và đi làm tại nhiều nơi khác nhau rồi cuối cùng đã lựa chọn một công việc mà cậu xem là phù hợp với bản thân nhất "Game thủ chuyên nghiệp". Vì điều đó, cha mẹ cậu đã rất chán nản nhưng cậu thì không quan tâm và chỉ muốn kiếm thật nhiều tiền để chứng minh rằng lựa chọn của bản thân là đúng đắn. Cậu, người không những không thể trả công sinh thành và nuôi dưỡng cho cha mẹ mà còn làm cho họ phải chịu đựng nỗi đau lớn như thế.

Và có lẽ, đó chính nguyên nhân khiến 2 vị song thân mất sớm tới như vậy!

Gia đình, tài sản, sức khỏe, bạn bè, hy vọng và lý tưởng? Tất cả đã trôi theo dòng nước mất rồi.

“Hiện giờ, ta đã trắng tay, ngoài chơi game ra, ta còn lại gì?”

Trương Minh nắm chặt đôi tay thành nắm đấm, dù đang ở trong thế giới ảo nhưng tâm trí cậu vẫn u ám đến lạ.

Nỗi buồn, sự cô đơn, tội lỗi, tuyệt vọng và nhiều cảm xúc khác bủa vây trái tim cậu. Bộ não thông minh ngày nào dường như không thể chứa đựng thêm những thông tin khác và cả cơ thể như muốn nổ tung. Cậu điên cuồng lao vào mấy con chó hoang, mèo hoang ở gần đấy như muốn phát tiết thứ gì đó.

Trương Minh không biết mình đã chết bao nhiêu lần, chỉ biết rằng cứ mỗi lần sống lại tại điểm hồi sinh, cậu lại điên cuồng cắm đầu tấn công lũ quái vật.

Dần già, sau khi hy sinh khối lần và cảm nhận cơn đau mà bản thân đã không được trải nghiệm trong suốt 20 năm qua. Dù rằng giác quan của của cậu chỉ còn lại ở mức độ thấp nhất (1 điểm giác quan) nhưng chiếc mũ thực tế ảo này lại rất cao cấp, nó cho phép cậu cảm nhận độ chân thật đạt đến 20% đau đớn so với thế giới thực.

Có lẽ, những người chơi khác sẽ giảm cảm giác đau xuống 5% hoặc thấp hơn nữa nhưng Trương Minh đã quyết định sẽ không bao giờ giảm nó xuống. Cậu thưởng thức nỗi đau đớn đến mức gần như bị bệnh hoạn tâm thần, bởi nó làm cho cậu cảm thấy rằng bản thân vẫn còn tồn tại trên thế giới này.

.........

Trong khi chàng trai trẻ vẫn liên tục ôm bom tự sát, điều cần nói đến là có hai chú chó hoang đã bị cậu mài máu dần dần mà chết. Tuy nhiên nó chỉ đem lại 4 điểm kinh nghiệm và cũng bị trừ luôn sau khi chết.

Đồng thời, hệ thống thông báo là nếu chết 50 lần liên tiếp thì nhân vật sẽ bị trừ 10% máu tối đa và 5% điểm thể chất.

Và cái kết là cậu đã bị khấu trừ hai lần, lượng máu của của nhân vật cũng bị giảm đi đáng kể.

………

Sự buồn bã cuối cùng đã giảm đi phần nào, cảm giác cô độc cũng nhẹ đi đôi chút, cậu từ từ lấy lại sự bình tĩnh của một game thủ chuyên nghiệp.

“Ta là thiên tài độc nhất vô nhị trong trời đất, há làm sao có thể tự hủy hoại bản thân như những kẻ nát rượu cho được? Con người ta phải biết trân trọng những gì mình đang có chứ không phải ngồi đó hối tiếc những gì mình đã mất trong quá khứ.” – Trương Minh tự thôi miên bản thân.

Tuy cậu đã mất tất cả, nhưng may mắn thay cậu vẫn còn có thể chơi game - thứ mà cậu yêu thích nhất!

“Nếu không thể trở lại thế giới thực, ta sẽ chứng minh giá trị của mình trong thế giới này!”

Chàng trai nén nỗi đau dù nó vẫn còn đang âm ỉ trong lồng ngực và lý trí cũng dần dần được hồi phục, cậu từ từ lướt xem danh mục trợ giúp dành cho người chơi mới.

...........

Sau khoảng một giờ đồng hồ, cậu đã hiểu được thiết lập chung của trò chơi này và nhận ra rằng 【Vô Hạn Thế giới】thực sự khác biệt với những trò chơi trong quá khứ mà cậu từng chơi.

Ngôi làng của cậu đang có mặt có tên gọi 【Thất Lạc Chi Thôn】- nó nằm ở góc tây bắc của lục địa và là một trong năm mươi ngôi làng được chỉ định cho những người chơi nghèo túng nhất. Tuy nhiên, đối với tầng lớp này, việc chơi game gần như là điều không thể, bởi vì thiết bị chơi game thực tế ảo khá là đắt đỏ và ngay cả khi có người tặng cho thiết bị thì chi phí kèm theo vẫn là một con số mà những người bần cùng khó có thể gánh vác nổi.

Vì vậy cho đến bây giờ, Trương Minh chính là người chơi duy nhất ở cái ngôi làng nghèo nàn này.

Nhìn vào những thuộc tính dở tệ của mình sau đó quay sang túi đồ, trong đó chỉ có một thanh kiếm gỗ + 1 tấn công và một bộ áo giáp bằng vải + 1 phòng thủ, Trương Minh biết cậu không thể trông chờ vào chúng để lên cấp được.

Kết quả từ cuộc chiến với mèo hoang và chó hoang cách đây ít phút đã chứng minh được điều đó. Tốt hơn hết, cậu cần phải hỏi NPC xem có hỗ trợ gì dành cho tân thủ hay không.

Trương Minh gặp trưởng làng đầu tiên để hỏi về tình hình của ngôi làng. Ông ta cho hay, bởi vì ngôi làng quá nghèo nên không có binh lính canh gác, cũng không có thợ rèn, thợ mộc và những nhân vật khác đáng ra phải có mà chỉ có một thương nhân có một cửa hàng tạp hóa kiêm luôn tiệm thuốc. Ngoài ra, chỉ có hai hộ gia đình còn sống trong làng. Cậu hỏi trưởng làng xem có nhiệm vụ mới dành cho tân thủ hay không thì nhận được câu trả lời là cần lên cấp ba thì mới đủ điều kiện dành cho nhiệm vụ đầu tiên.

Tiếp theo, cậu đến tìm thương nhân nhưng ông ta cũng chỉ bán thuốc máu thấp cấp nhất mà mỗi lần sử dụng cũng chỉ + 20 HP, một chai có giá 10 đồng.

Lại nhắc tới tài sản của Trương Minh, bây giờ chỉ có 5 đồng xu trong túi.

Người nghèo thật đáng thương!

Cậu đi hỏi các NPC khác nhưng họ có vẻ khá lạnh nhạt kiệm lời, cậu đoán bởi vì bị hệ thống đánh giá chỉ có 5 điểm mị lực đã ảnh hưởng đến thiện cảm của các NPC đối với cậu.

Tuy nhiên, thông qua việc thử nghiệm, cậu nhận thấy trí thông minh nhân tạo của trò chơi này thực sự rất cao, nó có thể hiểu những câu hỏi phức tạp không chỉ trả lời theo khuôn mẫu dựa trên thông tin đã lưu trữ mà còn có thể đưa ra đánh giá dựa trên từng câu hỏi hỏi riêng biệt và cung cấp kèm theo những lời khuyên bổ ích khác. Chí ít vì thế, cậu đã tìm thấy cảm giác được trở lại với xã hội, dù chỉ là chút ít...

Ngắm nhìn cảnh tượng chân thật xung quanh, từng mảnh đá, từng cây cỏ, cậu có thể tương tác cầm nắm với chúng thay vì chỉ đứng nhìn như trong các trò chơi trước đây. Cậu quyết định tận dụng điều này để thiết kế phương pháp chiến đấu tốt hơn cho hoàn cảnh hiện tại.

Trương Minh lấy một thanh gỗ từ những căn nhà bị bỏ hoang và một mảnh đá sắc nhọn để làm một cây giáo dài.

Hệ thống cũng không làm cậu thất vọng khi xuất hiện một dòng thông báo:

"Vì năng lực chế tạo của người chơi đủ cao (10 – mức cao nhất), vũ khí được chế tạo từ gỗ đã thành công. Tuy nhiên, vì nguyên nhân không có kỹ năng 'Thợ mộc' và 'Cách làm vũ khí dài' nên giáo không có thuộc tính cộng thêm, công kích +1."

Mặc dù giáo gỗ có cùng sức tấn công như kiếm gỗ nhưng vì nó dài hơn nên cậu có thể giữ khoảng cách với quái vật nhằm giảm thiểu tổn thất sức khỏe và HP của bản thân, đó là điều mà kiếm gỗ không thể làm được.

Bạn đang đọc Dũng Sĩ Trở Về (Bản Dịch) của Shiou
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kemxoi01
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.