Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu mua Nhị Lang Thần

Phiên bản Dịch · 1711 chữ

Nhóm: TTTV

Nguồn: Truyenyy

--------------

Hai huynh muội chỉ nhìn thấy, một hòa thượng chỉ mặc một cái quần cộc rộng đang ôm một cái chân sư tử to lớn gặm lấy gặm để, xung quanh miệng dính đầy dầu mỡ.

Mà ở bên cạnh, còn có một đống lửa lớn, trên đống lửa, treo một con sư tử cực lớn dài khoảng bảy tám mét.

Lúc này con sư tử kia đã bị nướng thành màu vàng kim, mùi thịt thơm nức mũi.

Mặc dù Dương Tiễn cùng Dương Thiền thân là thần tiên, đều theo bản năng mà nuốt một ngụm nước bọt, muốn nếm thử một miếng.

- Đây. . .đây là một con sư tử?

Dương Tiễn kinh ngạc nhìn con sư tử treo trên giá kia:

- Yêu lực vẫn còn lại một chút, xem ra khi còn sống ít nhất cũng là yêu quái cấp bậc Yêu Quân.

Yêu Quân, tương đương với cấp bậc Huyền Tiên.

Mà một con yêu quái lớn cấp bậc thấp nhất cũng là Yêu Quân, vậy mà bị Đường Tam Tạng nướng lên ăn rồi?

Dương Tiễn trực tiếp hoá đá.

Còn bên cạnh Dương Thiền cũng là trợn mắt ngoác mồm, ở trong mắt nàng, mặc dù Đường Tam Tạng biến thành thư sinh lừa gạt nàng, nàng cũng cảm thấy, làm người chuyển thế của Kim Thiền Tử, hẳn là một người rất nghiêm túc, rất cao thượng, rất tin Phật. . .

Thế nhưng nàng nhìn thấy cái gì?

Một tên đầu trọc chỉ mặc một cái quần cộc rộng, đang ăn thịt sư tử nướng, hơn nữa ăn đến mức miệng dính đầy dầu mỡ! ?

Không phải nói người xuất gia không ăn thịt sao?

Không phải nói Thánh Tăng Đường Tam Tạng rất cao thượng sao?

Không phải nói đệ tử Phật gia không sát sinh sao? Thế nhưng con sư tử to lớn kia từ đâu đến?

Tiết tháo của ngươi đâu? Tín ngưỡng của ngươi đâu?

Thời khắc này, Dương Thiền cảm thấy tam quan của mình đều bị lật đổ rồi, tên đầu trọc ăn thịt miệng dính đầy dầu mỡ trước mắt này, chính là Đường Tam Tạng? Chính là cái tên biến thành thư sinh lừa thân thể của mình sao?

Lần thứ hai gặp lại, Dương Thiền quả thực không dám tin tưởng tên hòa thượng miệng đầy dầu mỡ này với tên Đường Tam Tạng mắng lui Na Tra là cùng một người.

Lúc trước mặc dù Đường Tam Tạng thực sự cũng không có khí chất của cao tăng, nhưng tốt xấu hắn vẫn mặc Thiền Y của cao tăng, khoác áo cà sa, đội mũ cao tăng, còn cầm thiền trượng cao tăng.

Mũ cao tăng của ngươi đâu? Áo cà sa cùng Thiền Y của ngươi đâu?

À, phơi ở bên cạnh. . . Dương Thiền rốt cục thấy được, còn có một đống xương trên đất.

- Ách, Thiền Nhi, sao ngươi lại tới đây?

Đường Tăng rốt cục phục hồi tinh thần lại, lau khóe miệng đầy dầu một cái, ngạc nhiên nói.

Nghe thấy Đường Tăng gọi "Thiền Nhi", khuôn mặt Dương Thiền đỏ lên, nghĩ đến lúc trước cái tên này biến thành thư sinh dùng lời lẽ ngọt ngào lừa chính mình.

Bây giờ Dương Thiền vẫn khó có thể tin, lúc đó tại sao mình lại tin tên khốn kiếp này .

- Đường Tam Tạng! ! !

Nhị Lang Thần Dương Tiễn cũng rốt cục phục hồi tinh thần lại, khí thế bạo phát, nghiền ép hướng về phía Đường Tăng, hắn thề phải giết cái tên khốn nạn bắt nạt muội muội hắn này.

- Anh rể. . .

Đường Tăng vội vàng kêu lên.

- Ngươi tên gì? ! !

Tóc Dương Tiễn đều dựng đứng lên.

- Anh rể, chớ sốt sắng, người một nhà mà, người một nhà. . .

Đường Tăng vội vàng nói.

- Ai là anh rể ngươi?

Dương Tiễn nổi giận, Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao đột nhiên bổ xuống, một tia sáng kinh khủng cắt đôi không gian, bổ về phía Đường Tăng.

Đường Tăng vội vàng thuấn di biến mất, khi xuất hiện lần nữa đã cách đó vạn mét.

Phốc oanh. . .

Vị trí mà Đường Tăng ngồi trước đó, trực tiếp bị bổ ra một khe nứt to lớn, cũng không biết sâu bao nhiêu.

Xoạt!

Thân hình Dương Tiễn lóe lên, đuổi theo, đồng thời Tam Tiêm Lưỡng Nhận Đao đột nhiên bổ ra, nhất thời như cầu vồng che trời, một tia sáng chói mắt như chặt đứt không gian, mang theo khí tức chết chóc kinh khủng nghiền ép về phía Đường Tăng.

Nhìn thấy Dương Tiễn là thật sự nổi giận, Đường Tăng đây là chạm đến vảy ngược của hắn.

- Anh rể ngươi làm thật sự hả?

Đường Tăng hoàn toàn biến sắc, vội vàng thuấn di né tránh tia sáng này, sau một khắc đã xuất hiện tại bên hồ, đưa tay nhặt lên Tử Kim Hồ Lô trên đất, cầm miệng bình quay về hướng Dương Tiễn, kêu to:

- Anh rể Dương Tiễn. . .

- Đường Tam Tạng, để mạng lại!

Nhị Lang Thần gào thét, chân đạp kim quang bắn về phía Đường Tăng, nhưng đột nhiên một luồng sức hút kinh khủng bao phủ lấy hắn, hắn chỉ cảm thấy phía trước giống như xuất hiện một hố đen có thể nuốt chửng hết thảy.

Căn bản không kịp dừng lại, thân thể Dương Tiễn nhanh chóng nhỏ đi, bị thu vào bên trong Tử Kim Hồ Lô.

Đường Tăng vội vàng đậy lại nắp của Tử Kim Hồ Lô, để tránh Nhị Lang Thần lại chạy ra.

- Ca ca . . .

Dương Thiền kinh hãi đến biến sắc, tức giận nói:

- Ngươi mau thả ca ca ta ra!

- Thiền Nhi ngươi đừng sốt ruột. . .

- Không được gọi ta là Thiền Nhi. . .

Dương Thiền nổi giận nói, nàng vốn cảm thấy nếu cái tên này trở lại tìm nàng, nàng sẽ cân nhắc xem có nên tha thứ hắn hay không, nhưng cái tên này không những không trở lại, trái lại vẫn còn ở nơi này ăn thịt.

- Á, lão bà, đừng kích động. . .

Đường Tăng nói.

- Lão bà nghĩa là gì?

- Chính là thê tử đấy.

Đường Tăng nói.

Khuôn mặt xinh đẹp của Dương Thiền lại đỏ lên, lập tức lạnh mặt nói:

- Ta không phải lão bà của ngươi, tên hòa thượng đáng ghét chết tiệt nhà ngươi, mau thả ca ca ta ra!

Nói xong, Dương Thiền lật tay một cái, lấy ra Bảo Liên Đăng, khí tức kinh khủng từ bên trong Bảo Liên Đăng tản mát ra.

- Lão bà đừng kích động. . .

- Không được kêu ta là lão bà!

- Lão bà chớ sốt sắng. . .

Oanh. . .

Ánh sáng của Bảo Liên Đăng tản ra mãnh liệt, một đạo gợn sóng bay ra ngoài, Đường Tăng vội vàng thuấn di né tránh.

Chỗ gợn sóng đi qua, hết thảy đều hóa thành hư vô, bãi cát bên cạnh hồ hoàn toàn biến mất, hồ nước bị sấy khô, trước mắt mảng lớn đại địa biến mất.

Đường Tăng vừa thuấn di đến một chỗ xa, quay đầu lại, thấy vậy bèn hít vào một ngụm khí lạnh, đây chính là uy lực của Bảo Liên Đăng?

Nếu không phải thực lực của Dương Thiền quá yếu, phỏng chừng uy lực có thể phát huy ra còn lớn hơn nữa.

Thực lực của Dương Thiền cũng không tính thấp, Kim Tiên đỉnh phong, chỉ còn một bước nữa là sẽ đến Huyền Tiên.

- Lão bà, ngươi muốn đánh thật sao?

Đường Tăng không còn gì để nói, nữ nhân này vẫn đúng là xuống tay được nha.

- Hừ hừ, ai bảo ngươi bắt nạt người ta không chịu trách nhiệm?

Dương Thiền cắn cắn môi, thở phì phò nói, nhưng nói xong cảm thấy lời này có chút không đúng, vội vàng nói sang chuyện khác:

- Ngươi mau thả ca ca ta ra!

Dương Thiền nhận ra Tử Kim Hồ Lô trong tay Đường Tăng, đó là hồ lô bảo của Thái Thượng Lão Quân dùng để đựng tiên đan, có thể luyện hóa tất cả những thứ có sự sống, nàng lo lắng ca ca sẽ xảy ra chuyện.

- Thả anh rể ra cũng được, nhưng ngươi phải bảo hắn tỉnh táo lại trước đã.

- Được, ngươi mau thả ca ca ta ra đi.

Dương Thiền gật đầu nói.

. . . . . .

Năm phút sau...

Bên cạnh cái hồ đã biến mất, cạnh đống lửa to lớn, Dương Tiễn cầm lấy một miếng thịt sư tử kho nhanh chóng gặm cắn, vừa ăn vừa tán thưởng:

- Ăn ngon, ngon thật, đầy đủ năng lượng.

- Ngươi ăn ít một chút, đừng có ăn hết.

Đường Tăng đã ở bên cạnh há to miệng nuốt xuống một miếng thịt, đồng thời vận chuyển Hỗn Nguyên Huyết Chân Thân luyện hóa số thịt vừa ăn vào, ăn bao nhiêu tiêu hóa bấy nhiêu.

- Đồ xấu xa, ta cắn chết ngươi, cắn chết ngươi. . .

Dương Thiền cũng đang ăn thịt, coi thịt sư tử kho thành thịt Đường Tăng, cho nên vừa ăn vừa dùng sức cắn, tàn nhẫn mà nhai rồi nuốt xuống.

- Ấy ngươi đứng im, đầu sư tử kho là của ta. . .

Đường Tăng kêu to, cả một con sư tử to lớn gần tám mét sắp bị ăn sạch, chỉ còn dư lại một cái đầu sư tử.

- Ngươi nói là của ngươi thì sẽ là của ngươi sao? Bản Chân Quân cứ ăn đấy, ngươi không phục, có gan thì đến đánh nhau đi!

Dương Tiễn cười lạnh nói.

- Đánh thì đánh, ai sợ ai!

Đường Tăng đột nhiên đứng lên, lấy ra một cây đao đột nhiên chém qua đi.

Phốc. . .

Cái đầu sư tử kho trực tiếp bị chém thành thành hai nửa.

- Cái này là của ngươi.

Đường Tăng lấy một nửa trong đó chia cho Dương Tiễn, sau đó mình thì ôm lấy nửa đầu sư tử kho còn lại bắt đầu găm.

- Đồ xấu xa, ta cũng muốn ăn đầu sư tử kho.

Dương Thiền bỏ xương trong tay xuống, bắt đầu làm nũng.

- Được được, ngươi muốn miếng nào? Tự mình cắt đi.

Đường Tăng cũng không ngẩng đầu lên.

Bạn đang đọc Đường Tăng Xông Tây Du (Dịch) của Thái Sầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 263

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.