Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tới Lạc Già Sơn gặp Hồng Hài Nhi

Phiên bản Dịch · 1778 chữ

Nhóm: TTTV

Nguồn: Truyenyy

--------------

Đường Tăng vội vàng vung Cửu Hoàn Tích Trượng lên chống lại trường thương của Mộc Tra, đồng thời bạo phát uy năng của trượng, vô cùng dứt khoát trấn áp.

Keng...

Cửu Hoàn Tích Trượng và trường thương của Mộc Tra va chạm nhau, kết quả bất ngờ là trường thương của Mộc Tra trực tiếp bị đánh bay.

- Cái gì...

Mộc Tra hoảng sợ, lúc này hắn chỉ cảm thấy một cỗ trấn áp khủng khiếp tới, giống như cả thiên địa chụp lên người hắn vậy.

Đường Tăng đá một cước lên l-ng ngực Mộc Tra, đạp bay hắn ra ngoài.

Một tiếng 'Oanh' vang lên, Mộc Tra va chạm làm gãy một cây đại thụ, rớt xuống đảo, rồi liên tục té ngã.

Đường Tăng đã lưu tình, nếu không chỉ một cước đã đạp chết hắn rồi.

Thực lực của Mộc Tra không tính là kém, đã là Huyền Tiên sơ kỳ rồi, chừng cấp 43. Đường Tăng dựa vào ý chí và trượng pháp cấp 47 thoải mái đánh bại hắn.

- Nếu như là Na Tra thì bần tăng còn muốn kiếm cớ thoái thác, nhưng người? Kém xa.

Đường Tăng khinh thường nói.

- Yêu Tăng, đều tại ngươi ép Tam đệ ta!

Mộc Tra oán hận nhìn chằm chằm Đường Tăng, nhưng cũng không dám lỗ mãng ra tay nữa.

- Bần tăng ép Tam Đệ ngươi? Na Tra? Chuyện đó từ đâu ra vậy?

Đường Tăng nhíu mày hỏi, mờ mịt chẳng hiểu gì, hắn không nhớ rõ bản thân đã từng làm chuyện như vậy.

Đột nhiên Đường Tăng nhớ tới chuyện bản thân đã từng nói với Na Tra qua về thân thế của hắn, có lẽ không phải vì chuyện này mà Na Tra trở mặt với người nhà đấy chứ?

Nhìn biểu tình của Mộc Tra, Đường Tăng cảm thấy suy đoán của bản thân đúng tám chín phần rồi.

Quả nhiên là trẻ nhỏ nóng nảy, vóc dáng Na Tra chỉ thuộc về một đứa trẻ, tính cách dường như còn chưa trưởng thành.

- Đường Tam Tạng, ngươi đến rồi.

Đột nhiên một giọng nói kỳ ảo linh động truyền từ trên núi xuống, chính là giọng nói của Quan Âm Bồ Tát:

- Vào đi.

- Bồ Tát...

Mộc Tra kêu lên.

- Cho hắn vào đi.

Quan Âm Bồ Tát nói.

Mộc Tra nghe vậy, mặc dù vẫn khó chịu với Đường Tăng, thậm chí hận không thể xử lý cái tên Đường Tam Tạng đã ép buộc Tam đệ hắn kia, nhưng lại không dám cãi lệnh Quan Âm Bồ Tát:

- Vâng, Bồ Tát. Đi theo ta, Đường Tam Tạng, ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi làm xằng làm bậy ở đây, đại đồ đệ của ngươi không cứu được đâu.

- Thiện tai, thiện tai.

Đường Tăng mỉm cười, một tay cầm Cửu Hoàn Tích Trượng, một tay cầm bó hoa hồng, đi sau lưng Mộc Tra bay lên đỉnh núi.

Không bao lâu sau, phía trước xuất hiện một hồ nước tỏa ra vầng sáng nhạt, đối diện hồ nước là một khoảng rừng trúc màu tím, có cây cầu gỗ nhỏ bắc ngang qua.

- Tự vào đi.

Mộc Tra lạnh lùng nói

Đường Tam Tạng, thái độ tôn kính Bồ Tát một chút!

Đường Tăng không để ý tới lời nói của Mộc Tra mà đáp xuống cây cầu gỗ, đi bộ về hướng rừng trúc tím, hắn không trực tiếp bay qua, đây là sự tôn trọng tối thiểu phải có dành cho Bồ Tát.

Cây cầu gỗ này chỉ dài hơn hai mươi thước, sau khi Đường Tăng đi tới rừng trúc tím liền nhìn thấy một con đường nhỏ, hắn liền bước lên đó, đi thêm về đằng trước hơn hai mươi mét nữa, rốt cục mới nhìn thấy Quan Âm Bồ Tát, đồng thời cũng không ngoài dự liệu nhìn thấy được bé gái Hồng Hài Nhi, nàng lúc này vẫn mặc chiếc váy ngắn màu đỏ như trước, dáng vẻ vô cùng xinh đẹp đáng yêu giống như búp bê vậy.

Hồng Hài Nhi nhìn thấy Đường Tăng, trong mắt xuất hiện tia sáng hung ác, nhưng lại không nói chuyện, yên tính đứng nơi đó.

Quan Âm Bồ Tát mặc làn váy dài màu trắng, khoác sa lụa mỏng trên đầu màu trắng ngồi trên một tảng đá cạnh bờ ao đang không ngừng bốc hơi thành những làn khói, giống như không nhìn thấy Đường Tăng, tay đang không ngừng bện một món đồ gì đó.

- Bần tăng bái kiến Bồ Tát.

Đường Tăng hơi khom người mở miệng.

- Ngươi tới rồi.

Lúc này Quan Âm Bồ Tát mới ngẩng đầu, khi nàng nhìn thấy bộ dạng lúc này của Đường Tăng, trong mắt lập tức xuất hiện tia cổ quái.

Đường Tam Tạng trước mắt không có mũ cao tăng, lại có thêm một quả đầu tóc màu đen ngắn, nhìn qua cực kỳ đẹp trai, là kiểu tóc mà nàng chưa từng nhìn thấy qua.

Ngoài ra, trong tay Đường Tam Tạng còn cầm một nhúm hoa nhỏ màu đỏ, loài hoa đó rất kiều diễm.

- Bồ Tát, bần tăng mạo muội tới đây bái kiến, không mang theo quà gì, bó hoa hồng này xin tặng cho Bồ Tát.

Đường Tăng nghiêm trang nói, một thứ sức mạnh thần kỳ nâng bó hoa hồng lên đưa tới trước mặt Quan Âm Bồ Tát.

Mặc dù Quan Âm Bồ Tát cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng vẫn mỉm cười nhận lấy bó hoa hồng, thuận tay đưa sang cho bé gái Hồng Hài Nhi bên cạnh.

Hồng Hài Nhi nhận lấy hoa hồng, mặc dù nàng là nữ nhi, nhưng dường như không có mấy cảm xúc với hoa, ánh mắt không có một chút dao động gì.

Đường Tăng thấy Quan Âm Bồ Tát nhận lấy hoa hồng, trong lòng lập tức cao hứng vô cùng, đồng thời hắn cũng cảm thấy kì quái, lần này dường như không bị khí tức của Quan Âm Bồ Tát ảnh hưởng, còn có thể có ý niệm với Quan Âm Bồ Tát.

Hắn nhanh chóng hiểu ra là do hiệu quả ý chí của bản thân tăng lên, không hề bị ngoại vật ảnh hưởng.

Ý chí của bản thân như kim thiết, không phản ứng.

- Bồ Tát, bần tăng tới đây...

Đường Tăng mở miệng nói, nhưng lời còn chưa thốt ra được một nửa đã bị Quan Âm Bồ Tát ngăn cản.

- Mang 'Tử Trúc Mạc Y' này cho Ngộ Không mặc vào, có thể giúp hắn tĩnh tâm định thần.

Quan Âm Bồ Tát giao bộ đồ đã bện xong cho Đường Tăng.

Đường Tăng xem xét, sau đó kinh ngạc phát hiện đây là một bộ y phục chế từ trúc tím và trúc xanh, trên đó còn có pháp lực của Quan Âm, rất cứng rắn.

- Quan Âm Bồ Tát biết được mục đích của bần tăng?

Đường Tăng kinh ngạc.

Quan Âm Bồ Tát mỉm cười gật đầu, nàng dường như vĩnh viễn sẽ không mất đi nụ cười trên môi:

- Thân thế Ngộ Không, ngươi không nên nói cho hắn biết.

Đường Tăng lập tức kinh ngạc nói:

- Bồ Tát biết thân thế Ngộ Không? Vậy xin hỏi, vì sao lại giấu hắn? Hơn nữa, là ai đã biến Ngộ Không trở thành Thạch Hầu?

Quan Âm Bồ Tát hơi lắc đầu:

- Khi ngươi nên biết thì bản thân ngươi sẽ biết, là phúc hay họa ai có thể nói rõ được? Nếu đây đã là số kiếp của hắn thì cũng là phúc của hắn.

- Có ý gì? Bần tăng nghe không hiểu.

Đường Tăng mờ mịt chẳng hiểu gì.

- Ngươi mau đi tìm Ngộ Không đi, mặc Tử Trúc Mạc Y lên người hắn, tránh hắn lầm đường lạc lối.

Quan Âm Bồ Tát không nói thêm gì nữa.

- Vậy thì... được rồi.

Đường Tăng gật đầu, sau đó dưới cái nhìn soi mói ngạc nhiên của Quan Âm Bồ Tát, đột nhiên tiến lên một bước, véo một cái lên gương mặt nhỏ nhắn của Hồng Hài Nhi, cười nói

Tiểu cô nương thật đáng yêu.

Sau đó hắn Thuấn Di một cái trực tiếp rời khỏi Lạc Già Sơn.

Hồng Hài Nhi cũng bị hành vi của Đường Tăng khiến cho không kịp phản ứng, đến một giây sau nàng rít to một tiếng:

- A!!! Đường Tăng, bản đại vương...

- A Di Đà Phật, Hồng Hài Nhi, tĩnh tâm.

Quan Âm Bồ Tát vội vàng tụng kinh, để Hồng Hài Nhi an tĩnh lại.

- Bồ Tát, Đường Tăng hắn véo mặt của ta.

Hồng Hài Nhi nghiến răng nghiến lợi nói, cố gắng áp chế lửa giận trong l-ng ngực.

- Thiện tai! Thiện tai!

Quan Âm Bồ Tát bất lực lắc đầu

Hắn đã không còn là Kim Thiền Tử nữa. Xem ra, Thánh Kinh Sáng Thế của Như Lai có chút biến hóa rồi, ba đồ đệ kia đã không trấn áp được số mệnh của hắn.

- Bồ Tát, người nói gì vậy? Tại sao ta nghe mà không hiểu gì cả?

Hồng Hài Nhi mờ mịt chẳng hiểu gì.

Quan Âm Bồ Tát hơi lắc đầu, không giải thích, những người khác có lẽ không rõ lắm, nhưng nàng thường hay đi theo bên cạnh Như Lai, đại khái cũng biết được một chút: Để Tôn Ngộ Không và đám Trư Bát Giới bái Đường Tam Tạng làm sư, thật sự chỉ vì bảo vệ hắn thỉnh kinh thôi sao?

Sự việc căn bản không đơn giản như vậy.

Hiện giờ Quan Âm Bồ Tát cảm thấy, đồ đệ của Đường Tăng dường như ít đi một chút.

Ý nghĩ này mới xuất hiện, một Phật Quang đột nhiên giáng lâm xuống Lạc Già Sơn, hóa thành bóng dáng của Như Lai Phật Tổ, cùng lúc đó thời gian của cả Lạc Già Sơn như lắng đọng lại, biểu tình của Hồng Hài Nhi đông cứng, những lá trúc bay xuống cũng bất động trong không trung, hồ nước cũng không dao động nữa, chỉ có Quan Âm Bồ Tát không bị ảnh hưởng.

- Bái kiến Phật Tổ.

Quan Âm Bồ Tát vội vàng đứng dậy hành lễ.

Như Lai Phật Tổ mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu:

- Quan Âm, ngươi đi tới Hỏa Diệm Sơn tìm Ngưu Ma Vương, hỏi hắn có nguyện ý cùng Đường Tam Tạng đi Tây Thiên bái Phật lấy kinh không.

- Vâng, Phật Tổ.

Quan Âm Bồ Tát cung kính trả lời, tia từ bi trong mắt càng thâm sâu hơn.

Bạn đang đọc Đường Tăng Xông Tây Du (Dịch) của Thái Sầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 243

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.