Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Nhật Như Lai

Phiên bản Dịch · 1810 chữ

Nhóm: TTTV

Nguồn: Truyenyy

-----------------

Sát ý hoàn toàn không che giấu bao phủ Tây Vương Mẫu ở phía chân trời, cho dù cách xa nhau vạn dặm, toàn thân Tây Vương Mẫu cũng cảm thấy lạnh lẽo, nàng hoàn toàn không cảm thấy cách xa như vậy sẽ an toàn.

Đối với tồn tại giống như Tôn Ngộ Không hiện tại, vạn dặm chỉ là một bước xa, trong nháy mắt là vượt qua được.

Tôn Ngộ Không chợt đạp mạnh xuống mặt đất một cái, hóa thành một đạo ánh sáng bắn về phía Tây Vương Mẫu, ánh mắt hắn lạnh lùng, không mang theo bất kỳ tâm tình gì.

Sát ý khủng khiếp bao phủ lấy Tây Vương Mẫu, khiến cho nàng muốn di chuyển cũng khó khăn.

Tây Vương Mẫu sốt ruột, đột nhiên nhìn hư không la lớn:

- Như Nhật, ngươi là người không có lương tâm, còn không mau cứu ta?

Sau khi Tây Vương Mẫu vừa dứt lời, toàn bộ hư không của Thiên giới đột nhiên có ánh sáng màu vàng phóng ra, sau đó một bàn tay màu vàng kim cực lớn giống như từ trong hư không thò ra, một chưởng đánh về phía Tôn Ngộ Không.

- Ầm!

Dưới va chạm kịch liệt, Tôn Ngộ Không trực tiếp bị đánh bay, giống như đạn pháo từ trên cao hạ xuống, đập vào đại lụclơ lửng, quán tính khủng khiếp khiến cho hắn tạo thành một cái rãnh dài trên mặt đất, mãi đến khi xa ngoài ngàn dặm mới dừng lại được.

- Đây là...

Phía xa, một đám thần tiên mừng rỡ, lại có người đánh bay Tôn Ngộ Không ở dưới trạng thái này?

Như Nhật là ai?

Đồng thời, một đám thần tiên cũng hóa đá, lời Tây Vương Mẫu vừa nói thật sự quá kỳ quái.

Không có lương tâm? Thế nào lại có cảm giác kỳ quáinhư vậy?

- Ai...

Theo tiếng của Tây Vương Mẫu vừa dứt, một tiếng thở dài từ phía tây của Thiên giớivang lên, vang vọng ở trong toàn bộ thiên địa.

Ngay sau đó, một hình chiếu vô cùng to lớn xuất hiệntrong tinh không, với ánh vàng lóng lánh, đỉnh thiên lập địa.

Không ngờ đó chính là Như Lai Phật Tổ, chỉ có điều lúc này trong mắt Như Lai Phật Tổ không ngờ hiện lên một chút bất đắc dĩ.

- Như Nhật, ta lại biết được ngươi còn để ý tới ta.

Tây Vương Mẫu lớn tiếng kêu lên.

Tình huống gì vậy...

Một đám thần tiên hoàn toàn hóa đá!

Ngay cả Ngọc Đế cũng trợn mắt há hốc mồm, không dám tin nhìn Tây Vương Mẫu, còn có hình chiếu khổng lồ trong tinh không của phía tây Thiên giới.

- Như Nhật? Vương mẫu đang gọi Như Lai Phật Tổ sao?

- Lỗ tai ta xảy ra vấn đề sao?

- Rốt cuộc là ta điên rồi hay thế giới này điên rồi?

Một đám thần tiên trợn mắt líu lưỡi.

- A, ta nhớ ra rồi, Như Lai Phật Tổ có một cách gọi khác là Đại Nhật Như Lai, ở rất lâu trước đây, tên của Như Lai Phật Tổ cũng không gọi là Như Lai, mà gọi làNhư Nhật.

Bỗng nhiên một thần tiên nhỏ giọng nói.

- Ta cũng nghĩ tới, ta đã từng xem qua một tin tức như vậy ở trong sách cổ, Như Lai Phật Tổ dường như còn có một muội muội, gọi làNhư Hoa.

Một người thần tiên khác cũng nhỏ giọng mở miệng.

Ngay lập tức, tất cả mọi người lại đờ người ra.

Như Nhật? Như Lai? Như Hoa?

- Trời ạ, Như Lai Phật Tổ sẽ không phải có quan hệ gì với Vương mẫu chứ gì?

Một đám thần tiên há hốc mồm.

- Ầm!

Đột nhiên mảnh đại lục này nổ tung ra, Tôn Ngộ Không lao ra khỏi cái hố to, toàn thân hắn có ánh sáng đỏ như máu phóng ra, trong mắt hắn bắn ra thần quangkinh người, căm tức hình hình chiếu ở trong tinh không của phía tây Thiên giới.

- Ngộ Không, thu tay lại.

Như Lai Phật Tổ khẽ nói, giọng nói vang vọng ở trong toàn bộ không gian của Thiên giới, giống như thiên đạo đang lên tiếng.

- Như Lai, ngươi lại quản chuyện vớ vẩn của lão Tôn ta, lão Tôn ta nhịn ngươi đủ rồi!

Giọng nói của Tôn Ngộ Không ầm ầm vang lên, chỉ thấy toàn thân hắn có ánh sáng phóng ra, thân thể nhanh chóng biến thành lớn hơn, nháy mắt hắn lại biến thành con khỉ đá khủng khiếp cao tới vạn trượng.

Con khỉ đá khủng khiếp đầu đội trời, chân đạp đất, tản ra uy năngvô cùng vô tận.

- Gào!

Con khỉ đá khủng khiếp giận dữ gầm thét lên, tiếng chấn động trời cao, núi lớn xung quanh đều nổ tung.

Mà tất cả thần tiên lại kinh hoàng, bảo vệ Tây Vương Mẫu và Ngọc Đế nhanh chóng lui lại.

Tôn Ngộ Không cao vạn trượng đưa tay ra, một cây gậy Kim Cô màu vàng kim nhanh chóng biến thành lớn hơn,trong thời gian nháy mắt lại biến thành cột chống trời khủng khiếp, đè ép đến mức không giancũng phải phát ra tiếng gào thét.

Đây chính là gậy vàng như ý, cũng Định Hải Thần Châm.

Lúc này, gậy Kim Cô không ngờ phát ra tiếng run rẩyhưng phấn, dường như có thể ăn ý tương thông với huyết mạch trong cơ thể Tôn Ngộ Không.

Tôn Ngộ Không cầm gậy Kim Cô trong tay, hắn càng cường đại hơn, khí thế ngập trời.

- Như Lai, ngày hôm nay thuận tiện tính hết món nọ của chúng ta một lượt!

Tôn Ngộ Không rống to hơn, âm thanh chấn động thiên địa.

- A di đà phật!

Trong mắt Như Lai Phật Tổ lóe lên vẻ bất đắc dĩ, ban đầu hắn vốn không muốn ra tay, nhưng xem ra không ra tay không được nữa.

Vừa dứt lời, phía tây của Thiên giới, hình chiếu khổng lồ trong tinh không của Như Lai Phật Tổ chậm rãi giơ bàn tay lên, trong nháy mắt bàn tay của hắn trở nên vô cùng to lớn, che khuất bầu trời, giống như chậm nhưng thực chất lại rất nhanh, trong nháy mắt lại vượt qua khoảng cách không biết bao xa, đến trên không trung của Thiên Đình, trực tiếp chụp vào Tôn Ngộ Không.

Tôn Ngộ Không cao vạn trượng lớn vung gậy Kim Cô đánh tới một gậy.

- Keng...

Giống như tiên kim giao tranh, tia lửa bắn ra khắp nơi, không gian nơi đó đều xuất hiện từng khe nứt không gian.

Trong nháy mắt, bàn tay to Như Lai Phật Tổ nhanh chóng lao đến, tốc độ thân hình cao lớn của Tôn Ngộ Không cũng cực nhanh, vung gậy Kim Côtriển khai đại chiến với bàn tay khổng lồ của Như Lai Phật Tổ.

- Ầm...

- Keng keng...

Tiếng va chạm phát sinh ra sóng âmkinh người, khiến cho không gian đều muốn nổ tung, mặt đất phía dưới tách ra, nham thạch nóng chảy cuồn cuộn.

- Ầm ầm ầm...

Ở đây nham thạch sôi trào, Tôn Ngộ Không phát cuồng, đại chiến với Như Lai Phật Tổ.

Bàn tay của Như Lai Phật Tổ đặc biệt linh hoạt, hoặc là búng tay, hoặc là phẩy, hoặc là chộp, đánh cho hư không vặn vẹo.

- Ầm...

Đột nhiên,một chưởng của Như Lai Phật Tổ vỗ trúng thân thể khổng lồ của Tôn Ngộ Không, đập cho hắn bay ra ngoài.

- Ầm ầm...

Tôn Ngộ Không đập vào trong đại lục, khiến cho đại lục bắn ra tung tóe, nhưng rất nhanh hắn lại bay lên, bạo phát ra toàn lực, cùng Như Lai Phật Tổ tiếp tục đại chiến.

- Ngu xuẩn!

Như Lai Phật Tổ hừ lạnh, đột nhiên bàn tay khổng lồ của hắn có ánh sáng màu vàng cường đại phóng ra, nhanh chóng biến thành lớn hơn, biến thành lớn hơn nữa.

Chỉ chớp mắt, bàn tay khổng lồ này vốn đã to lớn, che phủ bầu trời, lúc này lại càng lớn hơn, từ trên bầu trời nghiền đè xuống.

Một áp lực không có cách nào tưởng tượng bao phủ ở trên người Tôn Ngộ Không,khiến cho thân thể hắn chấn động, áp lực khiến cho đại lục dưới chân hắn nứt ra.

- Ầm ầm...

Pháp tắc bị phát động, không gian vặn vẹo, thiên địa chấn động mạnh.

Ở trong đá bay loạn xuyên qua không trung, bụi bặm che phủ thiên địa, không thấy được ánh mặt trời.

Như Lai Thần Chưởng khổng lồ vô biên phát uy, từ trên cao hạ xuống trấn áp ở trênthân thể khổng lồ của Tôn Ngộ Không.

Lập tức, đại lục vỡ ra xuất hiện một lỗ thủng lớn tới khủng khiếp.

- Đi xuống đi!

Như Lai Phật Tổ hét lớn, một uy năng khó có thể tưởng tượng được hạ xuống, đánh cho Tôn Ngộ Không xuyên qua đại lục, xuyên qua tường kép của Thiên giới và Nhân giới, giống như thiên thạch rơi về phía Nhân giới.

Nhân Gian giới, thân thể khổng lồ của Tôn Ngộ Không từ trên cao hạ xuống, rơi đến trên một bình nguyên lớn.

- Ầm ầm ầm...

Chỗ bình nguyên lớn này lập tức bắn ratung tóe, một đạo sóng công kích kinh người cuốn ra bốn phương tám hướng, nó đi qua nơi nào, tất cả đều bị san bằng, không có cách nào ngăn cản.

Trong phạm vi lớn ở đây đều không có người, nếu không thương vong sợ là không có cách nào tưởng tượng được.

Trên không trung của Thiên Đình, một ít người có năng lực Thiên Lý Nhãn, đều vội vàng thi pháp nhìn về phía Nhân Gian giới.

Chỉ thấy nơi đó xuất hiện một cái hố lớn khủng khiếp, mặt đất đều văng ratung tóe, từng vết nứt kinh người xuất hiện.

Nơi đó có bụi bặm trùng thiên, khó có thể nhìn thấy rõ ràng tình huống bên trong.

- Con yêu hầu này bị đánh bại sao?

Trong lòng các thần tiên thầm mừng rỡ, quả nhiên vẫn là Như Lai Phật Tổ đang tin cậy.

Chỉ có điều vừa nghĩ tới Như Lai Phật Tổ, những thần kia tiên lập tức đều dùng ánh mắt cổ quái nhìn tới, Như Lai Phật Tổ đã liên tục vài lần giúp đỡ Thiên Đình vượt qua kiếp nạn, tất cả những điều này chẳng lẽ đều là bởi vì Vương mẫu?

- Gào...

Lúc này, trong cái hố lớn khủng khiếp ở Nhân Gian giới truyền ra tiếng Thần Viêntức giận gầm lên, một khí tức còn muốn khủng khiếp hơn trước truyền ra.

Bạn đang đọc Đường Tăng Xông Tây Du (Dịch) của Thái Sầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 200

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.