Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thượng đế thần Giê-hô-va?

Phiên bản Dịch · 1851 chữ

Nhóm: TTTV

Nguồn: Truyenyy

-----------------

Người thanh niên mặc bình thường, nhưng mái tóc dài màu xanh da trời và đôi đồng tử màu xanh da trời lại dễ làm cho người khác chú ý, chỉ là đôi mắt kia lại khiến người ta có một cảm giác tử vong.

Người thanh niên không có phát ra khí tức, thoạt nhìn rất bình thường, hoàn toàn không cảm ứng được chút dao động tu vi nào.

Nhưng đám người Tôn Ngộ Không lại thấy tóc gáy dựng đứng, cảm giác nguy cơ mãnh liệt nói cho bọn họ biết, người thanh niên trước mắt tuyệt đối không phải là người bình thường.

- Ngươi chính là người lấy kinh?

Người thanh niên lộ vẻ hứng thú nhìn Đường Tăng, hắn đã dạo qua thế giới này một vòng, hiểu rõ không ít chuyện.

Đám người Tôn Ngộ Không nhìn nhau, cảm thấy không rõ ý định của hắn.

- Ngươi là ai?

Đường Tăng nhíu mày, biết rõ còn hỏi, hắn muốn biết ý đồ của người này.

- Ta là Thương Viễn, nhớ kỹ cái tên này.

Thương Viễn nói:

- Mặt khác, tận dụng thời gian lấy kinh, không nên lãng phí sinh mạng.

Đường Tăng hơi nghi ngờ, hệ thống không phải nói người này đến để cướp đoạt kinh thư sao? Tại sao hắn lại giục mình lấy kinh?

Còn nữa, lãng phí sinh mạng là có ý gì?

Đường Tăng khẽ nhíu mày, thản nhiên nói:

- Ta đã không phải là người lấy kinh nữa, ngươi tìm nhầm người rồi.

- Ta không phải đang thương lượng với ngươi.

Thương Viễn lạnh lùng nói:

- Ngươi bây giờ đã lãng phí rất nhiều sinh mạng.

- Ầm ầm ầm ầm ầm ầm...

Thương Viễn vừa dứt lời, đột nhiên có tiếng nổ mạnh dày đặc vang lên, chỉ thấy từng đóa sương máu nổ tung ở trong tòa thành này, từng sinh mạng biến mất.

- Dừng tay, ngươi làm gì vậy?

Đường Tăng quát.

Đám người Tôn Ngộ Không cũng tức giận, muốn ngăn cản, lại chấn động phát hiện mình ngay cả động đậy cũng làm không được, hình như bị thi triển thuật định thân.

Một đợt sóng dao động vô hình trong nháy mắt cuốn ra phạm vi ngàn dặm, nó đi qua nơi nào, thân thể của tất cả người phàm đều nổ mạnh, hóa thành sương máu bay đầy trời.

- Ngươi xem thử, ngươi còn sống ở chỗ này, lại lãng phí nhiều sinh mạng như vậy.

Thương Viễn nói.

- Ngươi...

Đường Tăng trợn mắt nhìn, khẽ nắm lại nắm đấm, cho dù hắn không mấy chú ý tới tính mạng người phàm ở thế giới này, lại khó có thể không nhìn thấy bọn họ bị tàn sát vô tội như vậy.

- Ngươi lưu lại một phút, sẽ lãng phí càng nhiều sinh mạng hơn, nếu như ngươi muốn thử xem có bao nhiêu sinh mạng có thể lãng phí, cũng có thể chậm rãi chờ đợi.

Thương Viễn lạnh lùng nói, nói xong, thân thể hắn từ từ trở nên trong suốt, cuối cùng hoàn toàn biến mất.

Loại biến mất này không mấy giống với thuấn di, không ngờ hoàn toàn không làm cho không gian dao động.

Sau khi Thương Viễn rời đi uy áp khủng khiếp cuối cùng biến mất, đám người Tôn Ngộ Không đều cảm thấy cổ họng chợt ngọt, khóe miệng tràn ra máu tươi.

- Đáng giận, tiểu tử kia là ai?

Ngưu Ma Vương chấn động nói.

- Sư phụ?

Trong mắt Tôn Ngộ Không có sát ý chớp hiện.

Mặt Dương Thiền cũng tái nhợt nhìn Đường Tăng, nàng dùng tiên thức đảo qua chỗ thành thị này, chỉ thấy tất cả người phàm đều bị chết sạch, khắp nơi đều là sương máu bao phủ cả tòa thành thị.

- Khụ khụ...

Như Lai Phật Tổ đi tới trước mặt Đường Tăng, toàn thân là máu, ánh mắt thâm trầm nói:

- Tiểu tử kia đi rồi sao?

- Phật tổ...

Dương Thiền kinh ngạc kêu lên, nàng cảm giác được khí tức của Như Lai Phật Tổ không ổn, hình như bất cứ lúc nào cũng có thể chết đi.

- Người kia mạnh tới mức nào?

Đường Tăng hỏi.

- Hoàn toàn không có sức đánh trả.

Như Lai Phật Tổ lộ vẻ nghiêm trọng vô cùng:

- Hơn nữa, nếu như bản tọa không có đoán sai, hắn tuyệt đối là người từ ngoài đến, Kim Thiền Tử, xem ra ngươi nhất định phải tiếp tục đi tiếp con đường lấy kinh mới được, bằng không lưu lại một ngày, hắn sẽ tàn sát càng nhiều sinh linh hơn.

Đường Tăng nhíu mày, hắn thật sự không muốn làm loại chuyện bị người bức bách này, hơn nữa lần này còn tồi tệ hơn so với trước đây, người từ Thượng Thương tới hơn phân nửa là đang “nuôi heo”, chờ kinh thư thành hình mới giết hắn, hiện tại sở dĩ không động thủ, chắc hẳn bởi vì hắn còn chưa đi hết con đường lấy kinh.

Bỗng nhiên ánh mắt của Đường Tăng nhất thời sáng lên, hắn chợt biến mất, sau một khắc hắn đã xuất hiện ở vạn dặm trên bầu trời.

Chỉ thấy hắn đưa tay ra, cánh tay đón gió tăng vọt, che khuất bầu trời, nhấc một tòa thành thị cực lớn phía dưới lên, sau đó thu nó vào Tiên giới tùy thân.

Ngay sau đó, tay kia cũng vươn ra, trong nháy mắt biến thành lớn lên, bao trùm mặt đất, lại nhấc một khu vực lên, thu tất cả những người bên trong vào Tiên giới tùy thân.

Đường Tăng suy đoán, Thương Viễn hơn phân nửa không dám giết hắn, chỉ là sử dụng những người phàm kia tới ép hắn, vậy hắn đưa những người phàm kia đi, xem Thương Viễn còn ép hắn thế nào?

- Két...

Trong lúc Đường Tăng chuẩn bị tiếp tục lấy đi rất nhiều người phàm, đột nhiên có tiếng động vang lên, một khe nứt không gian xuyên qua mười vạn vạn dặm, mặt đất mênh mông bị cắt nhỏ.

Trong khoảnh khắc, khí hỗn độn xâm nhập, không gian chảy loạn lao ra, không biết có bao nhiêu sinh linh bị chôn vùi ở trong im lặng.

Thậm chí Minh giới và Thiên giới cũng bị xuyên qua, toàn bộ Tam giới thiếu chút nữa phân ra thành hai nửa, hư không mênh mông trực tiếp bị lực lượng không có cách nào hình dung này vặn vẹo.

Đường Tăng làm giật mình, chỉ thấy trong vết nứt hư không khủng khiếp, ở ngoài khoảng cách không biết bao nhiêu ngàn vạn cây số, Thương Viễn lạnh lùng nhìn qua.

Cái nhìn kia khiến cho máu trong thân thể của Đường Tăng cũng đông cứng lại, chỉ cảm thấy giống như là thiên uy chân chính bao phủ đến, hình như bất cứ lúc nào cũng khả năng chết đi.

Đường Tăng kinh hãi gần chết.

- Đừng ôm tâm lý may mắn, hoặc ngươi cho rằng những con kiến hôi này không quan trọng như vậy?

Thương Viễn lạnh lùng nói:

- Như vậy, tính mạng của bọn họ cũng có thể sẽ bị ngươi lãng phí hết.

Trong khi nói chuyện, Thương Viễn đưa tay ra...

- Không...

- Sư phụ...

Chỉ thấy hư không vặn vẹo, Dương Thiền và đám người Tôn Ngộ Không bị Thương Viễn nắm tới.

- Dừng tay...

Sắc mặt Đường Tăng đại biến.

Đúng lúc này, đột nhiên một đường ánh sáng trắng xuyên qua Tam giới, từ trong hỗn độn phóng tới, tốc độ vượt qua thời gian, trực tiếp xuyên tới mi tâm của Thương Viễn.

- Nữ Oa nương nương?

Đường Tăng giật mình kinh ngạc, hắn biết là Nữ Oa nương nương động thủ.

Đường Tăng chợt bạo phát, vùng thoát khỏi uy áp khủng khiếp, chợt lách người xuất hiện ở bên cạnh đám người Dương Thiền, hắn vung tay lên, thu mấy người vào Tiên giới tùy thân, hiện tại Tiên giới tùy thân có bị lộ hay không, đã không quan trọng nữa.

- A, Nữ Oa đáng chết...

Bỗng nhiên, trong tiếng gào thét tức giận, hư không nổ tung, không gian không biết bao nhiêu vạn dặm giống như thủy tinh bị nghiền nát.

Ánh sáng trắng chiếu tới mi tâm của Thương Viễn bị đánh nát, Thương Viễn rút từ từ phía sau đầu ra một cái dùi lấp lánh, mi tâm của hắn đã bị xuyên qua, nơi đó xuất hiện một cái lỗ thủng xuyên thẳng tới phía sau. Nhưng lúc này, lỗ thủng kia lại đang chậm rãi khép lại.

- Ngươi làm vậy chính là đâm đầu vào chỗ chết!

Thương Viễn nổi giận gầm lên một tiếng, chân bước ra, tiến vào trong hỗn độn, đồng thời có tiếng hét lớn vang vọng Tam giới:

- Thần Giê-hô-va, động thủ, nắm thế giới này trong tay trước, người không phục tùng, giết không tha!

- Ầm...

Theo Thương Viễn vừa dứt lời, bầu trời đổ nát, sấm chớp rền vang, từng cung điện được bao phủ bởi sấm sét và thánh quang không biết từ phương nào, hạ xuống đến Tam giới.

Ngay sau đó, vô số bóng người từ trong những cung điện này bay ra bốn phương tám hướng.

Đường Tăng nhìn thấy được những người đó, trong nháy mắt trực tiếp trợn mắt há hốc mồm:

- Người nước ngoài...

Không sai, những người đó không ngờ đều là tóc vàng mắt xanh, chính là nhân loại Âu Mỹ trên địa cầu.

Đương nhiên cũng không hoàn toàn là tóc vàng, cũng có màu tóc khác, quả thực giống như là nồi nhuộm lớn.

- Thần Giê-hô-va? Á, đây không phải là tên thượng đế trong truyền thuyết sao? Lẽ nào Thượng đế thần Giê-hô-va cũng tới từ Thượng Thương?

Đường Tăng liên tiếp dại ra.

Không trách được hắn đi khắp Nhân Gian giới cũng chưa từng nhìn thấy qua một nhân loại tóc vàng mắt xanh, hắn đã từng nghi ngờ thế giới này và địa cầu rốt cuộc có quan hệ hay không? Nếu có quan hệ, vậy người nước ngoài tóc vàng mắt xanh tại sao không có ở thế giới này?

Hiện tại, khi nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, hắn rốt cuộc đã hiểu rõ, người tóc vàng mắt xanh căn bản không phải cư dân ban đầu của thế giới này, mà là người từ ngoài đến.

Không trách được kiếp trước trên địa cầu có vô số người nước ngoài không có cách nào tu luyện nội công và tiên thuật Hoa Hạ v.v, tất cả những điều này chắc hẳn lại bởi vì nguyên nhân này.

- Thiên Đình, xuất kích!

Một tiếng gầm thét giận dữ uy nghiêm từ trong Thiên Đình truyền ra.

- Ầm ầm...

Từng tiếng sấm vang vọng Tam giới, ngay sau đó từng chiếc chiến thuyền cực lớn lướt ngang qua không trung, chở vô số thiên binh thiên tướng bay ra Nam Thiên Môn.

Bạn đang đọc Đường Tăng Xông Tây Du (Dịch) của Thái Sầu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LinhChang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 139

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.