Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồi 8: Tóc mới.

Tiểu thuyết gốc · 1209 chữ

"Ây yo wei, cái này không được!"

"Không được, không được!"

"Ca, anh ngồi yên một chút đi!"

"Đã bảo là ngồi yên mà!"

Mới sáng sớm, biệt thự Lâm gia đã náo nhiệt hẳn lên với những tiếng cằn nhằn chói tai của Lâm Tử Nhi và những câu từ phản đối của Lâm Vũ. Không ai biết bọn họ đang làm gì, chỉ là người giúp việc trong nhà tính tò mò nổi lên nên không có kìm được, cuối cùng Hách quản gia phải đại diện cho hơn hai mươi người làm trong nhà đi gõ cửa hỏi thăm. Cũng không có quá lâu, Lâm Tử Nhi đang bận rộn bên trong cũng chạy tới mở cửa, mặc cho Lâm Vũ í ới đằng sau ngăn cản.

"Ôi trời đất thiên địa ơi, cô cậu đang làm gì vậy?" Hách quản gia rút từ trong túi áo ra một cái khăn, chậm rãi chấm chấm mồ hôi trên trán.

Trước mặt ông là cái gì đây? Còn là căn phòng của cậu chủ hay sao? Sách vở trên tủ không yên vị nằm ngổn ngang trên nền nhà, thùng rác chưa kịp thanh lí bị đổ hết cả, tủ quần áo thì bị mở toang ra, các thứ mà người ta mặc trên người cũng oanh liệt hi sinh trên chiến trường. Này... lại là phòng của cậu chủ hay sao? Ông nhớ là cậu chủ tính tình ưa sạch sẽ, tại sao lại bừa bộn khó coi như vậy?

Lâm Vũ mặt cắt không còn giọt máu từ trên ghế nhảy vọt xuống, vớ tạm cái khăn tắm bị vứt trên giường che đi quả đầu vừa mới bị hành, nhìn về phía Lâm Tử Nhi, trách cứ mắng:

"Em thấy chưa, đã bảo đừng có làm lại còn."

Lâm Tử phồng mang trợn má lên, môi nhỏ chu lên trông khả ái bội phần, lại quay đầu lia về phía Lâm Vũ một cái, một tay không nhanh không chậm nắm lấy chiếc khăn tắm lên đầu của hắn.

"Bác quản gia, bác thấy thế nào?"

Hách quản gia theo lời Lâm Tử Nhi nhìn sang cái khăn vừa bị giật đi, lại nhìn tới đầu của cậu chủ, nhất thời suýt kìm lòng không đặng mà hô to lên. Lâm Vũ ngại ngại cúi đầu xuống, thì ra là sáng sớm hắn bị nha đầu này lôi đi làm tóc thử tay nghề, vừa lúc nãy Hách quản gia gõ cửa cũng là lúc hắn vừa mới gội đầu xong a.

Lâm Vũ khuôn mặt góc cạnh nam tính hơi cúi thấp đầu, tóc ướt nhiễu xuống mấy giọt nước còn chưa khô, đôi đồng tử trong vắt, xanh biếc như nước hồ gợn sóng khẽ linh động đảo qua lại, trên người chỉ mặc vỏn vẹn có một cái áo choàng tắm màu trắng, để lộ ra khuôn ngực săn chắc đầy quyến rũ, không nghi ngờ gì đã làm vẻ đẹp thư sinh của hắn tăng lên một tầng cao mới. Hách quản gia vừa nãy nhìn thấy một màn này, không cần hỏi cũng bị dọa cho giật mình, thiếu chút nữa là la lên đánh động tới những người làm ở dưới nhà đang mong ngóng đợi tin tức a.

"Hai cô cậu sáng sớm ra lại làm gì vậy?" Hách quản gia không nhìn tới Lâm Vũ nữa, khó hiểu quay sang hỏi Lâm Tử Nhi.

"Bác không thấy sao? Cháu thay đổi kiểu tóc của ca ca đó mà, anh ấy trông đẹp trai hơn hẳn, nhỉ?" Lâm Tử Nhi tinh nghịch chạy xung quanh hắn, hết ngắm nghía lại quay ra cười thật tươi với Hách quản gia.

Ồ, thì ra cô chủ đổi kiểu tóc cho cậu chủ. Cũng đúng, kiểu tóc lờm xờm che hết mặt của cậu ấy lúc trước không đẹp tí nào, ông đã làm việc cho Lâm thị đã lâu nên cũng thừa biết nhan sắc cậu chủ đủ để khuấy đảo quần hùng như thế nào mà, có điều, cậu ấy lại cứ thích che đi. Nếu sớm để lộ khuôn mặt đẹp trai hơn soái ca này thì chắc chắn cậu ấy sẽ không bị tẩy chay nữa a, không khéo lại có thêm một cái fan club ở trường không biết chừng.

"Cậu chủ đừng lo, kiểu tóc này rất hợp với cậu, đẹp lắm!" Hách quản gia không ngại lên tiếng khen ngợi, khiến cho Lâm Vũ đã cúi đầu thấp lại càng cú thấp hơn.

Haiz, cũng tại hắn kiếp trước chưa chăm chút vẻ ngoài bao giờ nha, vì thế nên bây giờ đột nhiên bị ép đổi kiểu tóc có chút không quen cho lắm, cũng sợ con bé Tử Nhi này lại phá hoại tóc tai của hắn. Cũng may, bác quản gia đã nói rất đẹp thì chính là rất đẹp, cũng là người mà hắn tin tưởng nhất nói vậy, hắn cũng cảm thấy an tâm hơn.

Lâm Tử Nhi chậm rãi cầm lấy máy sấy tóc, cắm điện vào, sau đó đẩy hắn ngồi xuống ghế, luôn tay sấy tóc cho hắn. Sau mười phút vật lộn với em gái, hắn cuối cùng đã được nghỉ ngơi, tóc cũng khô hoàn toàn. Thực ra cô còn muốn chải đầu cho hắn cơ, nhưng mà bị hắn mạnh bảo đóng cửa cho ra ngoài, cuối cùng mè nheo một chút rồi mới chịu về phòng. Haiz, có một cô em gái nhiệt tình như vậy, người khác thích nhưng hắn thì thích không nổi a.

Đứng ngắm mình trước gương, hắn lại cười. Tóc này là Lâm Tử Nhi đặc biệt mua thuốc nhuộm về làm cho hắn, thành ra bắt hắn nhuộm xen kẽ màu xanh dương với màu tóc cũ (màu vàng), cũng may còn không phá style cũ của hắn. Hắn cũng không quan trọng hóa việc mặc cái gì, thế nên, hôm nay chỉ ở nhà và mặc vỏn vẹn có cái áo thú có mũ trùm đầu với cái quần jean ngắn đến bắp chân mà thôi. Hắn sửa sang lại một chút tóc rối, sau đó lại bật laptop lên. Hay rồi, có event thi sáng tạo! Mà phần thưởng, là ba trăm con Thi Hương Mã cao cấp! Ồ, Lâm Vũ dù không mấy quan tâm đến thi thố nhưng lần này lại khác nha, thứ khiến hắn động tâm cũng không phải là nhiều, mà Thi Hương Mã vừa vặn lại là một trong những thứ ấy.

Đang định tham gia event thì ba mẹ về, hắn cũng chỉ kịp bỏ laptop đấy mà xuống nhà chào mừng bọn họ trở về thôi. Gia quy mà, không phạm được. Sau khi ngồi nói chuyện với ba mẹ một chút và ăn thêm tí hoa quả tươi, hắn lại cười rồi nói:

"Con ăn xong rồi, con lên phòng trước đây."

Nhưng, là trời không thương hắn a. Hắn vừa mới nhấc mông lên chuẩn bị đi thì đột nhiên ngoài cửa có tiếng chuông, bất đắc dị hắn lại phải lật đạt ra mở cửa. Mà người bấm chuông cửa này, khiến cho hắn môi cười méo xệch.

"Sao lại là cô?"

Bạn đang đọc Đường Tới Trái Tim Em sáng tác bởi DạVũThiênĐường

Truyện Đường Tới Trái Tim Em tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DạVũThiênĐường
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.