Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiên khí chi chiến

6340 chữ

Phiêu Miểu đạo tôn mỉm cười, nói:

“Liên Thư tiểu muội, muội không phản đối khi ta gọi như thế chứ. Tuy rằng bọn ta không được thiên phú tốt như muội vậy, nhưng dù sao cũng có hơn hai ngàn năm, loại tình huống này Chỉ Thủy có thể ứng phó được, muội không cần vì nàng mà lo lắng. Cho dù nàng có gặp nguy hiểm đi chăng nữa thì ta cũng sẽ viện thủ đúng lúc. Dáng vẻ bệ vệ của Ngũ Chiếu Tiên kia phải bị áp đảo.”

Liên Thư ngạc nhiên hỏi:

“Tỷ tỷ, tỷ thực sự nắm chắc như vậy sao? Thủy Vận tông chủ đã thoát ra ngoài ngũ hành, đạt tới Vô Ngã cảnh giới.”

Phiêu Miểu đạo tôn nói:

“Cứ xem đi. Muội sẽ minh bạch ngay.”

Liên Thư quan sát kỹ càng bộ dáng của Phiêu Miểu đạo tôn, trong lòng hơi động, không nói nữa, ngửa đầu lên trời nhìn hai người.

Thủy Vận và Chỉ Thủy đối diện nhau trên không trung, bất luận Thủy Vận khí thế tăng cao cở nào, Chỉ Thủy đạo tôn vẫn thủy chung tựa như không hề nao núng, cũng chẳng thèm để tâm đến Thủy Vận.

Thủy Vận lạnh lùng nói:

“Chỉ Thủy, ngươi động thủ trước đi. Nếu không, chẳng còn cơ hội đâu.”

Chỉ Thủy lạnh nhạt nói:

“Lời này hẳn phải do ta nói với ngươi mới đúng. Thủy Vận, đạo hiệu của ta là Chỉ Thủy, xem ra vừa khớp để khắc chế ngươi. Hãy cho ta thấy Ngũ Chiếu Tiên các ngươi rốt cuộc là có cái gì tuyệt học. A! Đúng rồi, ngươi cũng đừng quên lời hứa lúc nãy, nếu sau khi bại trận mà không thừa nhận, thì e là Ngũ Chiếu Tiên cũng không thể sống yên ổn ở Tu Chân Giới à.”

Thủy Vận hừ lạnh một tiếng, nói:

“Không biết tự lượng sức mình giống như ngươi vậy là lần đầu tiên ta nhìn thấy, chẳng lẽ ngươi cảm giác không ra tu vi của ta sao? Ta đã tiến nhập Vô Ngã cảnh giới, vượt ra ngoài ngũ hành, thuộc cấp bậc đạo tôn. Đều trong chính đạo với nhau, ta cũng không nghĩ là sẽ làm khó dễ ngươi, chỉ cần bây giờ chịu thua, và thực hiện điều kiện lúc nãy, ta sẽ tạm tha cho ngươi.”

Chỉ Thủy đạo tôn cười lên nói:

“Không biết tự lượng sức chính là ngươi đó. Vô Ngã cảnh giới sao? Thật giống với cảnh giới ta đạt mấy trăm năm trước. Danh hiệu đạo tôn này ta cũng dùng lâu rồi, không trách được tại sao Hải Long lại nói các ngươi là ếch ngồi đáy giếng, ta thấy không sai chút nào. Thiên địa vô cực, Càn Khôn tá pháp, hiện.”

Theo pháp quyết xướng ra, một vòng sáng màu lam từ cơ thể Chỉ Thủy đạo tôn phát xuất, hào quang tự nhiên xuất hiện sau lưng nàng so với Thủy Vận phải hơn rất nhiều, khí thế cường đại kinh thiên động địa, trong khoảnh khắc đã áp chế Thủy Vận xuống.

Tại bên dưới đang xem cuộc chiến Đồng Hạc kinh hô một tiếng, nói:

“Chẳng ngờ trong ngàn năm không gặp, Chỉ Thủy thật sự đã đạt tới cấp bậc đạo tôn, thật là lợi hại a!”

Hình Thiên trợn mắt há mồm nhìn lên bầu trời đột nhiên biến hóa, thì thào nói:

“Chuyện này, chuyện này có thể sao? Đến cả tiểu phái như Liên Vân Tông cũng có người vượt qua Vô Ngã cảnh giới sao, không thể tin nổi, thật sự là bất khả tư nghị.”

Đồng Hạc nói:

“Không có gì là bất khả tư nghị. Ngàn năm trước, ta cùng với sư đệ Tử Hạc liên thủ, dưới tay Chỉ Thủy chân nhân chẳng qua chỉ là vài món mèo quào mà thôi. Nàng đạo pháp tinh thâm, bọn ta thật sự khâm phục.”

Hình Thiên đương nhiên biết Đồng Hạc và Tử Hạc có địa vị cao cở nào trong Thiên Huệ Cốc, đều là Hà Cử cảnh giới, so với mình tu vi không thua kém, mà Chỉ Thủy chân nhân có thể thắng lợi một cách thoải mái, công lực này thật sự là khó có thể tưởng tượng.

Ngộ Vân tông chủ nhìn Chỉ Thủy đạo tôn toát ra thân ảnh như là tiên nữ thì thào nói:

“Nếu Liên Vân Tông có thể huy động hết thực lực chân chính ra cùng chúng ta hành động đãng ma, thì trận chiến này coi như rất đáng giá.”

Liên Thư tinh thâm phật pháp, định lực cực cao, hơn nữa lúc nãy Phiêu Miểu lại tỏa ra tin tưởng, nhưng khi chứng kiến Chỉ Thủy đạo tôn biến hóa nàng cũng không khỏi kinh ngạc, liền truyền âm cho Phiêu Miểu đạo tôn hỏi:

“Tỷ tỷ, có phải tỷ cũng ẩn giấu đi thực lực như thế à?.”

Phiêu Miểu đạo tôn mỉm cười nói:

“Chắc hẳn là vậy rồi. Liên Vân Sơn mạch chúng ta linh khí thập phần sung mãn, nếu muội muội có lòng muốn ghé thăm làm khách, chúng ta nhất định sẽ vui vẻ hoan nghênh.”

Liên Thư gật gật đầu, nói:

“Chờ đợt đãng ma lần này kết thúc, tiểu muội nhất định lên núi bái kiến.”

Hiện tại trong lòng nàng có rất nhiều điều khó hiểu, thường không ra mặt thế nhưng Liên Vân Tông vẫn có được hai cao thủ vượt qua Vô Ngã cảnh giới, nàng vô cùng suy nghĩ về một Liên Vân Tông chân chính thật sự ra làm sao.

Phiêu Miểu đạo tôn mắt sáng ngời, nói:

“Cẩn thận, động thủ rồi.”

Quả nhiên, trên bầu trời Thủy Vận, Chỉ Thủy hai người toàn thân đều đằng đằng quang mang kịch liệt, ngay khoảng không trên đỉnh đầu các nàng, đều tự dâng lên một thanh phi kiếm, tựa hồ đang tích tụ năng lượng. Nguyên lai, Thủy Vận chứng kiến Chỉ Thủy toát ra thực lực cường đại tuy rằng trong lòng kinh hãi, nhưng đồng đạo có mặt ở đây nhiều như vậy làm cho nàng muốn nhận thua cũng không xong, cắn răng một cái, lập tức tế xuất phi kiếm chuẩn bị cùng hợp lại với Chỉ Thủy đạo tôn.

Ngộ Vân tông chủ than nhẹ, nắm chặt cây thiền trượng, nói:

“Phật ngôn hư không vô giới hạn. Không thể độ lượng. Bồ tát trên cao từ bi. Đạt được công đức cũng như hư không. Không thể độ lượng. Vô biên tế dã. Người trong thế giới rộng lớn trải qua đều là hư không. Hết thảy đều có phật tính. Phật pháp vô biên, phổ độ chúng sinh.”

Thanh âm trầm thấp nhưng hùng hậu không ngừng xướng lên, trong không khí tràn ngập yên tĩnh, mọi người đều sinh ra một loại cảm giác tĩnh lặng, lấy Ngộ Vân tông chủ làm trung tâm, một tầng hào quang sắc vàng nhàn nhạt dâng lên, che chắn phía trên cách chỗ mọi người hai mươi thước, lá chắn trong suốt kia thoạt nhìn cực mõng manh, nhưng làm cho người ta có một cảm giác yên ổn.

Phiêu Miểu đạo tôn nhìn Hải Long nói:

“Ngộ Vân tông chủ sử dụng phật tông đại thần thông, nếu ta nói không sai, hẳn đây chính là Kim Cương chú. Ngươi đừng thấy nó mõng manh như thế mà lầm, cho dù là ta dùng toàn lực công kích, cũng chưa chắc có thể đánh tan được, cần có thần thông cực đại mới thi triển được.”

Liên Thư thêm vào:

“Kim cương chú cùng Thần Tiêu Thiên Lôi trong Tu Chân Giới đều là thần thông cực đại, Kim Cương chú có cương có nhu, xem Ngộ Vân sư huynh có thể thoải mái dùng thần chú này như vậy, sợ là tu vi của người đã tiếp tận đến Mạc Trắc hậu kỳ. Không rõ tỷ tỷ có biết, một khi người tu phật chúng ta độ kiếp, thì phải lấy Kim Cương chú chống đở mới có hy vọng. Ngộ Vân sư huynh tu vi thật làm cho tiểu muội bội phục.”

Phiêu Miểu đạo tôn quay sang Hải Long nói:

“Có Kim Cương chú của Ngộ Vân tông chủ che chắn, Chỉ Thủy sư muội phía trên không thể cảm nhận được tình hình bên dưới. Chờ chốc nữa, sau khi các nàng động thủ thật sự, người nên rời khỏi đây ngay lập tức. Tự mình về Liên Vân Tông trước đi thôi. Còn nữa năm nữa, cũng đã đến kỳ năm năm thu đồ đệ, khi đó kết giới Liên Vân Sơn mạch tự nhiên sẽ mở ra. Vào trong núi, ngươi sẽ tự tìm về Ma Vân Phong, sau đó phải bế quan tu luyện ngay, ta sẽ khuyên bảo sư muội, ngươi có thể được miễn trừng phạt.”

Hải Long cười khổ nói:

“Tổ sư, đệ tử chưa từng đến Trung Nguyên cho đến bây giờ, không biết trở về đường nào a!”

Phiêu Miểu đạo tôn nói:

“Tốt nhất là ngươi chỉ cần hướng về phía tây mà đi, sau khi ra khỏi Trung Nguyên hỏi thăm Liên Vân Sơn, tự nhiên có thể tìm tới. Không phải ngươi muốn đi thăm bằng hữu kia sao, có thể tiện đường đi trước.”

Hải Long trong lòng vui vẻ, nói:

“Đa tạ tổ sư.”

Có thể thoát được Chỉ Thủy đạo tôn trừng phạt, lại còn có thể gặp lại bằng hữu tốt của mình, thì cớ gì mà hắn không chịu? Huống chi, một mình ra đi, cũng có thể thuận tiện du ngoạn Trung Nguyên, thời gian là nữa năm, lo gì không tìm về được.

Phiêu Miểu đạo tôn thầm than trong lòng, Hải Long như chim bị nhốt trong lồng, nay cho hắn va chạm Trung Nguyên một phen cũng tốt, đối với chuyện tu luyện của hắn trong tương lai nhất định có ích.

Liên Thư có chút kỳ lạ nhìn Hải Long và Phiêu Miểu đạo tôn, nói:

“Tỷ tỷ, tuy rằng đứa nhỏ này mới rồi có hơi lỗ mãng, nhưng cũng không nên trách tội.”

Phiêu Miểu đạo tôn khẽ thở dài:

“Chỉ Thủy sư muội đối đãi đệ tử xưa nay rất nghiêm khắc, hơn nữa Hải Long tu vi thấp kém, cũng không đủ điều kiện tham gia chiến dịch đãng ma, nên cho hắn đi về trước thì hơn.”

Quay sang Hải Long nói tiếp:

“Trên đường nhất định phải cẩn thận, cố gắng không được tiết lộ thân phận mình là người tu chân, hiện tại tà đạo đang hoành hành, một khi gặp được chúng, nhất định phải mau chóng bỏ chạy không day dưa, biết không?”.

Hải Long sờ sờ lên Tinh Lam Hoàn trên cổ, hưng phấn nói:

“Tổ sư, người yên tâm, đệ tử nhất định sẽ lấy tốc độ nhanh nhất có thể để chạy về Liên Vân Tông. Có vài món pháp bảo sư tổ cho, nhất định không có việc gì.”

Phiêu Miểu đạo tôn trong lòng bỗng nhiên dâng lên một tia tha thiết, cùng ở chung với Hải Long trong thời gian ngắn này, nàng đã có chút quen với việc có đứa nhỏ nghịch ngợm này bên cạnh. Nhẹ nhàng gật gầu, nói:

“Tốt lắm, sau khi rời khỏi đây hết thảy đều phải tự lực cánh sinh, chờ Chỉ Thủy sư muội sử dụng pháp bảo, ngươi liền ngay lập tức rời đi. Sau khi các nàng kết thúc trận đấu, ta sẽ không để cho nàng đuổi theo ngươi. Cho ngươi cái này, đối với ngươi sẽ có chút tác dụng.”

Nói xong, nàng đưa Hải Long một chiếc Giới Chỉ lam sắc bóng loáng.

Hải Long ngẩn người, đón nhận Giới Chỉ hỏi:

“Tổ sư, đây là cái gì?”

Phiêu Miểu đạo tôn đáp:

“Đây là Càn Khôn giới, vật phẩm tàng trữ rất công hiệu. Chỉ cần ngươi không đủ pháp lực, có thể sử dụng trang sức này làm pháp bảo. Khi sử dụng, chỉ cần đem pháp lực mình thâm nhập vào đó là được.”

Bằng vào trí tuệ Hải Long, tự nhiên là hiểu được sự ưu việt của thứ này, vui vẻ nói:

“Cái này thật tốt, sau khi trở về đệ tử nhất định sắp xếp mang cho các vị sư phó chút lễ vật.”

Phiêu Miểu đạo tôn mỉm cười nói:

“Nhận nó đi, đây chính là bảo khí cấp thấp, nhưng là vật báu vô giá ở nhân gian.”

Trên không trung, cuộc chiến giữa Chỉ Thủy đạo tôn cùng với Thủy Vận tông chủ rốt cuộc đã chính thức bắt đầu. Hai thanh phi kiếm chứa đầy pháp lực như lôi minh điện thiểm ầm ầm hòa cùng một chỗ. Trên bầu trời nổ lên một tảng lớn lam quang, Chỉ Thủy đạo tôn bất động vững vàng, mà Thủy Vận thì thối lui ra ngoài mấy chục thước, hào quang của phi kiếm nhạt đi vài phần, hiển nhiên là đã có phần thấm mệt. Giữa nơi hai người va chạm kịch liệt, mây mù khắp trời phiêu tán nhanh chóng, từng đám mây hình thành nơi hai người đang đứng, trong chốc lát đã biến mất vào hư không , có thể thấy được pháp lực hai người cường hãn đến cỡ nào.

Chỉ Thủy đạo tôn nhàn nhạt nói:

“Thủy Vận tông chủ, nếu ngươi còn muốn giữ thể diện, hay tốt hơn là nên dừng tay.”

Thủy Vận hô hấp có chút dồn dập, tu vi các nàng tuy rằng chỉ chênh lệch rất nhỏ, nhưng chỉ cần một chút chênh lệch đó thôi, cũng đủ để quyết định thắng bại. Thủy vận căm hận nói:

“Hảo, hảo, thuật che giấu của Liên Vân Tông thật cao thâm a! Chỉ Thủy, ngươi nghĩ muốn thắng ta sợ là không có dễ dàng như vậy đâu. Thủy vựng lưu chuyển, Thiên hồng quán nhật.”

Một quang mang màu lam theo tay nàng phiêu nhiên bay ra, ào ạt tích tụ ở trước người Thủy Vận, một vòng sáng lam sắc ở giữa không ngừng tản ra, bên ngoài nhìn qua cũng không có gì mạnh bạo, nhưng nó phát ra tinh quang thanh khiết gây cho người ta có một cảm giác phi thường quái dị, tựa hồ trước mặt như có đầu nguồn của một trận đại hồng thủy. Thủy Vận lạnh lùng nói:

“Chỉ Thủy đạo tôn, nếu ngươi có thể đánh bại thủy tông trấn tông chi bảo – Thủy Chi Nguyên, ta liền nhận thua ngay.”

Chỉ Thủy đạo tôn vẻ mặt toát ra phần nghiêm trọng, tuy rằng nàng đã từng thấy qua pháp khí Thủy Chi Nguyên này, nhưng xem qua năng lượng tản mát ra của nó, có thể khẳng định, đây là một kiện thấp phẩm tiên khí, mặc dù là thấp phẩm, nhưng dù sao cũng là tiên khí, uy lực của nó tuyệt không thể coi thường. Trầm giọng nói:

“Hảo, nếu Thủy Vận tông chủ đã xuất ra bản lĩnh trấn gia, Chỉ Thủy cũng không hẹp hòi. Tiên, phật, yêu, minh, chư bàn giai do thiên, cầu nguyện thiên địa chi cự luân, tùy ngã tâm mà động.”

Kim quang chợt phát ra, một cái vòng tròn dường như là pháp bảo do Chỉ Thủy đạo tôn tế xuất, chính là tiên khí Kỳ Thiên Luân.

Kỳ Thiên Luân trôi nổi trước mặt Chỉ Thủy đạo tôn, Thủy Vận giật mình chăm chú nhìn, Chỉ Thủy đạo tôn đem từng cái từng cái ký hiệu phức tạp đánh vào trong đó, kim quang không ngừng tăng cường chói mắt, mà ngay cả Kim Cương chú do Ngộ Vân phật tôn bày ra cũng run rẩy theo.

Ngộ Vân tay niệm phật quyết, đem Kim Cương chú di động hạ xuống phía dưới mười thước, cũng không ngừng gia tăng phật lực của mình rót vào trong đó, khẽ thở dài:

“Đây là tiên khí cấp bậc đáng gờm! Các đạo hữu xin hãy cẩn thận.”

Thủy Vận đã lâm vào cảnh không thể rút lui, mắt nhìn về phía Kỳ Thiên Luân uy lực vô cùng kia, liền đem Thủy Chi Nguyên để trước người, không ngừng rót pháp lực vào trong đó, một vòng tròn lam sắc gợn sóng hình thành một tầng bảo hộ che chắn phía trước, ngăn cản khí thế không lồ của Kỳ Thiên Luân lại, hai kiện tiên khí dao động năng lượng ngày càng mãnh liệt hơn.

Trong sự rực rở của Kỳ Thiên Luân, Chỉ Thủy đạo tôn giữa không trung phiêu phiêu dục tiên, thần thái nàng thong dong không ngừng thôi động pháp lực, song thủ như hoa tươi nở rộ đem từng đạo pháp đánh vào bên trong Kỳ Thiên Luân. Kỳ Thiên Luân này là tiên khí đã theo nàng hàng năm trăm năm nay, là một trong những món tiên khí lợi hại nhất của Liên Vân Tông. Lúc trước, bởi vì trong Nhị đại đệ tử thì Chỉ Thủy có thực lực yếu nhất, cho nên Tiếp Thiên đạo tôn mới đưa pháp bảo này cho nàng sử dụng, trải qua năm trăm năm tu luyện, Chỉ Thủy đạo tôn cơ bản đã nắm giữ được phương pháp sử dụng nó, tuy rằng chịu hạn chế pháp lực nên không thể phát huy ra hết hoàn toàn năng lực Kỳ Thiên Luân, nhưng một khi thi triển, uy lực cũng đủ làm kinh thiên động địa, quỷ khóc thần sầu.

Kỳ Thiên Luân này là của Liên Vân tổ sư lưu lại, thuộc loại tiên khí trung phẩm, bất cứ yêu ma tà đạo nào, chỉ cần vận dụng đúng phương pháp, là có thể làm bức tán hết tà khí, Kỳ Thiên pháp sẽ một lần nữa nhốt hết cái tà ác vào trong luân hồi, khiến cho trọn đời không được siêu thoát, đối phó với bọn yêu vật thì tác dụng lại càng rõ ràng hơn, tất cả cầm thú vi thể tu luyện thành yêu ma khách tinh, nếu có tên yêu tông nào phát hiện vật ấy sẽ ngay lập tức kinh hoảng mà trốn chạy. Bằng vào uy lực của Kỳ Thiên Luân, lúc trước Ngộ Huyền bản tôn từng bị thương nặng dưới tay Chỉ Thủy đạo tôn, lúc đó nàng còn chưa có dùng pháp quyết rót vào bản thể công kích. Giờ phút này, ở sự thúc dục toàn lực của Chỉ Thủy đạo tôn, Kỳ Thiên Luân đã dần dần phơi bày ra diện mạo chân thật. Vòng tròn không ngừng mở rộng, kim quang chiếu rọi xuống khiến cho người khác căn bản là không thể thấy rõ bộ dáng của nó, cơ hồ có tiếng vang nhẹ chung quanh nó không ngừng ngân lên, làm cho người ta có một loại cảm giác kích động tâm hồn.

Thủy Chi Nguyên là một trong ngũ kiện tiên khí trong Ngũ Chiếu Tiên, có thể phát huy hết thủy lực. Nhưng bởi vì cấp độ của nó phẩm chất yếu hơn Kỳ Thiên Luân, hơn nữa Thủy Vận tu vi lại kém hơn Chỉ Thủy đạo tôn, nhất thời bị áp chế chỉ có thể co đầu rụt cổ cách ra năm thước. Màu lam gợn sóng theo Kỳ Thiên Luân không ngừng tăng vọt khí thế mà run lên.

Dưới cường đại áp bách, Thủy Vận thấy khó mà sống thọ với cái khí thế càng lúc càng tăng kia của Kỳ Thiên Luân, rơi vào đường cùng, đầu tiên phát động công kích, nàng tả chưởng đè vai phải lại, hữu chưởng giơ lên cao..., tất cả hào quang lam sắc điên cuồng hội tụ tại hữu chưởng của nàng

“Bắc tinh chi thủy, thủy chi căn nguyên”.

Theo hữu chưởng nàng hạ xuống, một dòng nước màu lam cùng với chấn động ù ù xuất thế ngang trời, dòng nước tựa như lũ lụt bất ngờ làm vỡ đê, từ trên không trút xuống không báo trước, tiếng gầm gừ mạnh mẽ oanh kích phía trên Kỳ Thiên Luân.

Phiêu Miểu đạo tôn khẽ nhíu mày, nàng đương nhiên biết điều này, đây không chỉ là nước sông bình thường, mà có chứa pháp lực khổng lồ, cho dù có Kim Cương chú ngăn cản, nàng cũng có thể cảm giác được rõ ràng Thiên Hà chi lực, trong lòng nhất thời dâng lên vài phần lo lắng.

Mộc Tùng vẻ mặt cũng không có thoải mái gì, khi hắn chứng kiến Chỉ Thủy đạo tôn triệu hồi ra Kỳ Thiên Luân thì sắc mặt cũng đã thay đổi. Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, trong chớp mắt Liên Vân Tông Chỉ Thủy chân nhân tự nhiên thành tu vi đạo tôn, lại đồng thời có được tiên khí. Dưới tình huống như vậy, Thủy Vận tất hết cứu.

Theo Thiên Hà trút xuống, Chỉ Thủy đạo tôn sắc mặt trở nên bình tĩnh như không hề bận tâm, nàng vẫn như cũ không ngừng biến hóa pháp quyết, tùy ý che chở trước Kỳ Thiên Luân chống đỡ Thiên Hà đang cuồng đánh sâu vào. Từng đạo sáng màu vàng chiếu rọi sáng cả bầu trời, Thiên Hà đánh sâu vào vẫn chưa đủ để đánh lui Chỉ Thủy đạo tôn nửa bước.

“Trì túy hàng ma, nhương hoàng đãng lịch, luyện độ u hồn, kỳ thiên luân chuyển”.

Bốn câu khẩu quyết như thần chung mộ cổ chấn động thật sâu trong tâm mỗi người. Trên không trung bị Thiên Hà đánh vào nhưng Kỳ Thiên Luân vẫn bắt đầu thong thả xoay tròn, màu váng sáng mờ kia theo chuyển động của nó mà lóe ra không ngừng, kỳ thiên thay đổi liên tục tốc độ càng lúc càng nhanh, lát sau, đã hình thành một vòng xoáy màu vàng thật lớn, không hề ngăn cản Thiên Hà đang đánh vào, mà là trực tiếp hút nó vào bên trong, vòng xoáy màu vàng do Kỳ Thiên Luân hình thành giống như không đáy, bất luận Thiên Hà nổi lên cuộn sóng cỡ nào, đánh vào mãnh liệt cỡ nào, tất cả đều bị nó nhất nhất tiếp thu, không có nửa điểm phiêu tán.

Phiêu Miểu đạo tôn trên mặt rốt cục lộ ra mỉm cười, nàng phi thường vừa lòng với Chỉ Thủy đạo tôn.

Chỉ Thủy đạo tôn một bên thao túng Kỳ Thiên Luân, một bên ngưng thần chăm chú quan sát Thủy Vận. Bởi vì Thiên Hà đã không có tác dụng mà còn cực kỳ hao tổn pháp lực, quang mang hộ thể Thủy Vận đã mờ nhạt rất nhiều.

Thủy Vận cảm giác được rõ ràng, vòng xoáy màu vàng trước mặt kia tựa như núi lớn áp đảo mình không thở nổi, bất luận thúc dục pháp lực thế nào cũng căn bản không thể kiềm hãm lại được. Cắn răng một cái, nàng vừa định đem bản thể Thủy Chi Nguyên nhập vào trong Thiên Hà ra chiêu cuối cùng, thì nghe được thanh âm Chỉ Thủy đạo tôn.

“Thủy Vận tông chủ, chúng là đều là chính đạo, không nhất thiết phải ngươi chết ta sống như thế. Nơi này là Phạm Tâm Tông thánh địa, nếu chúng ta thật sự bộc phát ra uy lực tiên khí, chỉ sợ đối với thánh địa sẽ có điều ảnh hưởng. Ngươi thấy vầy được không, chúng ta ngang ngửa nhau là xong, trước đánh cuộc coi như là một câu nói đùa thôi, sau khi trở về, ta sẽ hảo hảo giáo huấn đệ tử kia”.

Lời nói Chỉ Thủy đạo tôn có thể cấp cho Thủy Vận mặt mũi. Thủy Vận tu hành cũng có hơn hai ngàn năm, nàng đương nhiên biết lấy loại tình huống hiện tại, cho dù chính mình bộc phát ra toàn bộ uy lực Thủy Chi Nguyên căn bản cũng là không có khả năng chiến thắng Chỉ Thủy đạo tôn. Hạ đài tốt như vậy sao có thể không xuống đây. Than nhẹ một tiếng nói:

“Chỉ Thủy đạo tôn, trước là Thủy Vận đắc tội, đa ta ngươi hạ thủ lưu tình, chúng ta cùng thu pháp lực a”.

Lam, kim lưỡng sắc quang mang đồng thời hướng Thủy Vận cùng với Chỉ Thủy hai người đều tự bay ngược về phía sau ở ngoài trăm mét. Thủy Chi Nguyên, Kỳ Thiên Luân đề khôi phục như lúc ban đầu khi bị gọi về, theo pháp quyết các nàng thúc dục, đều tự biến mất bên trong không khí. Một chút khí mõng manh cũng không còn. Trên không trung chỉ còn lại vẻ mặt mất mác của Thủy Vận cùng với Chỉ Thủy đạo tôn mặt không chút thay đổi.

Ngộ Vân toát ra một tia cười nhàn nhạt,xong vung tay lên nói:

“Kinh phật có nói. Trường lão Tu Bồ Đề. Cập Chư Sư. Tì Khưu Ni. Ưu Bà Tắc. Ưu Bà Di. Hết thảy thế gian thiên nhân A tu la. Nghe theo lời phật dạy. Giai đại hoan hỉ. Tín thụ phụng hành. Hai vị đạo hữu có thể lấy hòa khí xong việc, chính đạo ta cũng lấy làm vinh hạnh”.

Kim cương chú hào quang biến mất, hết thảy đều khôi phục bình thường.

Hào quang chợt lóe, Chỉ Thủy đạo tôn cùng với Thủy Vận trước sau bay xuống dưới đất, Chỉ Thủy nói:

“Thủy Vận tông chủ tu vi cao thâm, không hổ là một trong năm vị tông chủ Ngũ Chiếu Tiên, Chỉ Thủy kính phục, về sau có cơ hội nhất định sẽ sắp xếp ít thời gian cùng tông chủ trao đổi kinh nghiệm tu chân”.

Thủy Vận trên mặt lạnh như băng tuyết tan một ít, khẽ thở dài:

“Ếch ngồi đáy giếng cũng không phải không đúng, Thủy Vận lúc trước cuồng vọng thỉnh Chỉ Thủy đạo tôn tha thứ. Hy vọng Ngũ Chiếu Tiên ta sau này có thể cùng quý tông vĩnh viễn hòa hợp”.

Chỉ Thủy đạo tôn thực lực cường đại đã chiếm sự tôn kính của nàng.

Phiêu Miểu đạo tôn mỉm cười nói:

“Cái gọi là không hòa thuận, các ngươi cũng không cần khách khí với nhau, nếu lấy hòa xong việc. Sau này hai quý tông ta nhất định phải hàng yêu phục ma nhiều hơn nữa làm chút cống hiến. Mộc Tùng tôn chủ ngài nói sao?”

Cho dù người khác nhìn không ra, quen thuộc Thủy Vận, Mộc Tùng cũng hiểu được, vừa rồi đánh giá kỳ thật là Thủy Vận thua. Trên mặt toát ra một tia xấu hổ, hướng về Phiêu Miểu đạo tôn hơi hơi hành lễ nói:

“Đạo hữu nói rất đúng”.

Chỉ Thủy đạo tôn đột nhiên hô nhẹ một tiếng nói:

“Tiểu tử Hải long kia chạy đi đâu rồi. Hắn không nghe ta dặn, tự tung tự tác, ta nhất định phải trừng phạt hắn mới được. Cũng là muốn cấp cho Thủy Vận, Mộc Tùng hai vị một chút công đạo”.

Phiêu Miểu đạo tôn mỉm cười nói:

“Hắn sớm đi rồi. Tu vi của hắn quá kém, căn bản là không thể cống hiến được cái gì cho chiến dịch đãng ma, lúc các ngươi giao thủ, ta đã phân phó hắn trở về Liên Vân Sơn trước rồi”.

Thủy Vận nói:

“Chỉ Thủy đạo tôn không cần tái trách phạt quý môn hạ, theo như lời hắn nói lúc trước cũng không phải là sai”.

Chỉ Thủy than nhẹ một tiếng nói:

“Tông chủ không biết, tiểu tử Hải Long này thật sự da mặt rất dày, bất luận trường hợp gì, hắn cũng không kiêng kị, cứ thế mãi, sẽ đối với Liên Vân Tông có ảnh hưởng. Sư tỷ a! Tỷ chính là cưng chiều hắn quá. Cho dù hiện tại hắn đi rồi, đợi sau khi trở về ta cũng không tha cho hắn. Không để cho hắn nếm chút khổ sở, hắn vĩnh viễn cũng sẽ không hiểu được lí lẽ”.

Liên Thư mỉm cười nói:

“Kỳ thật đứa bé kia cũng chẳng qua là tính cách ngay thẳng một chút, cũng không có sai lầm gì lớn. Chỉ Thủy đạo tôn, nếu quý môn buồn phiền về đệ tử như vậy, không bằng cho hắn gia nhập phật môn, nhập Liên Hoa Tông ta làm đồ đệ đi”.

Ngộ Vân mỉm cười nói:

“Sư muội, nguyên lai ngươi cũng nhìn ra đứa bé kia bản thân có phật tính. Đề nghị này ta đã nói qua, nhưng Phiêu Miểu đạo tôn cũng sẽ không chịu đâu! Đứa bé kia có thiên phú vô cùng tốt, nếu không đi đường vòng mà nói, về sau chắc chắn có thể thành chính đạo chi kỳ. Nếu sau này có chút cơ duyên, có lẽ không cần ta và muội nói làm gì, hắn cũng sẽ gia nhập phật môn ta”.

Chỉ Thủy đạo tôn lắc đầu nói:

“Tính toán của hai vị tông chủ chỉ sợ thực hiện không được, sư tỷ của ta rất cưng chiều đệ tử này, chưởng môn sư huynh đối với hắn cũng rất trọng thị, tất nhiên sẽ không để chuyện này xãy ra”.

Đồng Hạc chân nhân cười ha ha nói:

“Các vị đạo hữu, các ngươi thật biết điều, đầu tiên là tranh đấu lẫn nhau, hiện tại lại đổi thành tranh đoạt đệ tử, ta xem! Chúng ta hay là trở lại thánh địa Phạm Tâm Tông, tiếp tục thương lượng đại kế diệt ma a!”.

Ngộ Vân tông chủ nói:

“Lão nạp thật sự là thi lễ, các vị đạo hữu, thỉnh”.

Phiêu Miểu đạo tôn liếc mắt một cái về hướng Hải Long ly khai lúc trước, thầm nghĩ: ‘trong khoảng thời gian cọ xát này có lợi đối với tu vi của ngươi hay không, thì phải xem ở chính ngươi. Ngươi nhất định phải bình an trở lại Liên Vân Sơn a! Hải Long rời đi khiến nàng trong lòng dâng lên cảm giác mất mác mãnh liệt, hiện tại đã có chút hối hận về quyết định lúc trước.

Hải Long ở thời điểm lúc Chỉ Thủy đạo tôn xuất ra Kỳ Thiên Luân mà trốn đi, khi đó ánh mắt mọi người đều tập trung vào đấu pháp của hai người, cho dù tu vi cao thâm, cũng không ai chú ý tới hắn. Hưng phấn tâm tình, Hải Long men theo con đường nhỏ um tùm cây cối xuống núi, pháp lực thúc dục đến cực hạn, hướng phương xa mà chạy như bay.

“Chỉ Thủy đạo tôn ngươi cái lão yêu bà, muốn thu thập ta không dễ dàng như vậy. Ngươi chờ đi, chờ ta về sau tu vi vượt qua ngươi, phải cho ngươi quỳ gối dưới chân ta cầu xin tha thứ. Con bà nó, những tên kia tu vi đều đủ biến thái, tùy tiện một người trừng mắt một cái ta đều chịu không nổi. Xem ra, ta muốn thật nhanh chạy về núi hảo hảo tu luyện. Không có thực lực cường đại làm hậu thuẫn, luôn phải chịu khi dễ. Ài, nếu quái nhân tiền bối kia truyền cho ta đạo pháp thì tốt rồi, ngay cả tiên nữ tỷ tỷ cũng gọi hắn là tiền bối, tu vi của hắn nhất định cao thâm a”.

Một bên lầm bầm, một bên Hải Long đã chạy ra ngoài hơn mười dặm.

Trong quá trình thúc dục pháp lực, Hải Long kinh ngạc phát hiện, tuy rằng tu vi cảnh giới của mình không có tăng lên, nhưng pháp lực không giống như trước dễ dàng dùng xong như vậy, linh đài chính mình tựa như một cái kho hàng, pháp lực vừa mới tiêu hao một ít liền có một cỗ ấm ấm chảy theo linh đài bổ sung tiến vào, ước chừng trên đường chừng mấy giờ, vậy mà không có chút cảm giác mệt mỏi nào cả.

Nửa ngày sau, Hải Long đã rời xa thánh địa Phạm Tâm Tông hơn hai trăm dặm, tuy rằng cũng không có cảm giác thiếu thốn pháp lực, nhưng thời gian dài chạy vội cũng khiến cho hắn tinh thần có chút mỏi mệt.

Róc rách tiếng nước chảy từ hướng cách đó không xa truyền đến, Hải Long trong lòng mừng rở, thầm nghĩ, đã có nước thì nhất định có cá. Ở trong núi mấy ngày nay, mỗi ngày đều là hoa quả, hoàng tinh, thủ ô mấy thứ linh tinh gì đó, miệng mình sớm đã nhạt đi.

Vừa lúc này là một cơ hội đổi vị. Thân tùy tâm trong suy nghĩ mà động, chỉ vài cái lên xuống, sau khi bay qua sườn một tòa núi nhỏ, một sông nhỏ bề rộng chừng năm thước xuất hiện ở trước mặt hắn. Nước sông trong suốt thấy đáy, chảy mạnh vào tảng đá giữa sông không ngừng phát ra tiếng leng keng, rất dễ nghe thấy.

Đặt mông ngồi xuống đất, Hải Long duỗi hai chân có chút mệt mỏi, hít thở không khí mới mẻ lẩm bẩm:

“Nơi này đúng là một địa phương tốt, có cây có nước, không khí mới mẻ. Dù sao thời gian cũng còn sớm, nghỉ ngơi lại trong chốc lát hãy đi”.

Trong cơ thể đang dâng lên một cỗ khí lưu mỏng manh thong thả vận chuyển, theo hô hấp Hải Long phun ra nuốt vào đang không ngừng làm dịu thân thể hắn. Tinh thần mỏi mệt theo chu kì luồng khí lưu xoay tròn chung quanh thân thể đã không còn sót lại chút nào.

“Oa, tu chân giả thất tốt, không cần ngũ cũng có thể khôi phục trạng thái thân thể. Trách không được sư phó mỗi ngày đóng cửa khổ tu”.

Thưởng thức Càn Khôn Giới, hồi tưởng lại Phiêu Miểu đạo tôn khí chất thoát tục, Hải Long trong lòng không khỏi dâng lên vài phần tình cảm tưởng niệm.

“Tiên nữ tỷ tỷ xem ra là thật tâm rất tốt với ta, vật trân quý như thế đều tặng cho ta, còn sợ lão yêu bà Chỉ Thủy kia trừng phạt làm cho ta chạy trước, về sau nhất định phải đối đãi nàng thật tốt. Đáng tiếc tu chân tăng lên khó khăn như vậy, nếu ta có được cảnh giới bằng nàng, nhất định phải lấy nàng làm vợ, dù sao thì nàng cũng sẽ không già, có lão bà xinh đẹp như vậy, tiểu tử Đậu Nha kia không phải hâm mộ sao. Càn Khôn Giới này phải dùng như thế nào đây? Ta trước thử xem.”

Nhắm mắt lại, hắn chậm rãi thúc dục pháp lực chính mình hướng ngón tay chảy tới. Chấn động toàn thân, hắn kinh ngạc phát hiện, chính mình lại cảm giác được một mảnh trống trải gì đó, chỗ pháp lực chảy vào xuất hiện một cỗ hấp lực mỏng manh. Mở to mắt, chỉ thấy Giới Chỉ kia vốn nhạt nhòa không ánh sáng bây giờ lóe ra một vòng vầng sáng màu xanh, Hải Long gãi gãi đầu, hắn cũng không rõ Càn Khôn Giới này dùng như thế nào.

Phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng xé gió, bởi vì thường xuyên cùng Tiểu Cơ Linh chơi đùa, Hải Long phản ứng cực kỳ nhanh nhạy, mạnh mẽ một bên thân, duỗi tay ra hướng về vật bay tới kia. Vật kia lao đến xé gió, thế nhưng chỉ là một mảnh lá cây mà thôi. Chuyện kỳ dị gì đã xảy ra, đang lúc lá cây tiếp xúc đến hào quang Càn Khôn Giới thì nhất thời hào quang lóe lên một cái, chiếc lá kia biến mất.

Hải Long ngây ra một lúc, trong giây lát đã hiểu được cách sử dụng Càn Khôn giới, nguyên lai, chỉ cần mình nghĩ đến một vật cho nó tiếp xúc với quang mang của Giới Chỉ tản mát ra là có thể thu vào. Trong thời điểm sau đó, hắn không ngừng đem một viên đá, đầu gỗ thu vào đến bên trong Càn Khôn Giới, hiệu quả phi thường tốt, lần lượt thành công, Hải Long càng thêm kiên định tin tưởng.

Sau một lúc lâu, Hải Long ngừng lại, bởi vì hắn đột nhiên nghĩ đến một vấn đề. Hắn nhìn Giới Chỉ cười khổ nói:

“Ra sức thu đồ vật vào, vậy làm thế nào lấy ra được đây? Nếu tiên nữ tỷ tỷ biết bên trong chứa toàn rác rưởi, chỉ sợ sẽ nổi giận a. Đi ra, đi ra, đi ra hết cho ta”.

Giống như nghe hiểu lời của hắn, Càn Khôn Giới thanh quang đại phóng, lúc nãy hắn cất gì vào trong đó thì giờ đây tất cả đề chỉnh tề xuất hiện ở trước mặt hắn. Khống chế đồ vật dĩ nhiên là hoàn toàn từ ý niệm.

Thí nghiệm ra cách dùng Càn Khôn Giới, Hải Long không khỏi hưng phấn vô cùng,“

Bảo bối, thật sự là hảo bảo bối, về sau bất luận ra sao cũng không mang nó đi hành lễ, tiên nữ tỷ tỷ, ngươi đối với ta thật sự là quá tốt. Ô, bụng có chút đói, tìm cái gì đó ăn trước rồi tính sau”.

Khi rời khỏi Liên Vân Tông đến bây giờ hắn còn chưa có ăn cái gì.

Tiện tay bẻ một nhánh cây đại thụ bên cạnh, Hải Long hắc hắc thâm hiểm cười tiêu sái tiến đến chỗ con sông nhỏ. Nước sông trong suốt đã tạo điều kiện cho hắn, trong nước sông kia hiện ra rõ ràng một con cá đang bơi ở trước mặt hắn.

Bạn đang đọc Duy Ngã Độc Tiên của Đường Gia Tam Thiếu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi minhmap1088
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 207

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.