Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sự Thật Phũ Phàng 2

Tiểu thuyết gốc · 1698 chữ

Nhưng rồi anh cũng chẳng ở đấy được lâu anh nhớ Lan vô cùng anh lại đi tìm Lan, anh muốn đi theo Lan để bảo vệ Lan vì anh vẫn còn rất yêu Lan nghĩ thì nghĩ thế nhưng thực tế thì nó lại khác Lan cô nhận lời yêu Hoan mất rồi anh chắc phải chúc phúc thôi anh đã chết anh không thể chăm sóc cho Lan không thể đem hạnh phúc cho người con gái mà mình yêu thương cũng là tại anh, dã tâm của Hoan quá lớn, anh đã chọn cách tha thứ cho hắn rồi mà anh chỉ mong hắn có thể đem lại hạnh phúc cho Lan thôi.

Anh phải đến tìm hắn để dọa cho hắn một trận.Nghĩ vậy đó nhưng Hoan thế nào mà hắn đã dẫn Lan đến bên mộ anh nắm tay nhau cùng đến, một Lúc sau Hoan đứng trước mộ anh hắn tâm sự, Tùng à tao biết mày đã chết linh hồn mày rất linh thiêng nhưng tao yêu thương Lan là thật lòng mày hãy chúc phúc cho bọn tao nhé.

Lan cũng thì thầm với giọng lí nhí nhí anh à em biết khi anh biết mọi truyện thì anh sẽ rất đau nhưng anh ơi chúc phúc cho em, anh cũng biết em chỉ yêu anh thôi.Nhưng không phải anh muốn em hạnh phúc à, chúc phúc cho bọn em nhé.

Anh nghe hết những lời hai bọn họ nói anh biết Lan nói thế ý là Hoan chỉ là người thay thế thôi dù anh rất buồn nhưng anh rất vui vì cuối cùng gánh nặng với cô đã hết. Nhưng anh cũng muốn dọa Hoan một trận để hắn biết anh không đễ tha thứ cho ai như thế.

Đêm đấy anh tìm đến nhà Hoan, cho Hoan mơ một giấc mơ quá đáng sợ đó là trong đám cưới của Hoan,Lan tự dưng biến mất không biết ở đâu khi tìm thấy cô thì chỉ là một vũng máu trong vũng máu giọng anh vang lên sự thật Lan là của tao mày không bao giờ có được Lan đâu rồi anh cười haha. Chính mày đã giết tao mày nghĩ mày có thể lừa được trời lừa được tao sao mày chỉ có thể lừa được Lan thôi, hahaha tiếng cười của ma nghe rất đang sợ .

Khi Hoan tỉnh dậy hắn biết mình gặp một cơn ác mộng rồi hắn nhìn thấy Tùng ở ngoài cửa sổ thì hắn lại hoảng sợ hắn đã nghe chuyện ở nhà Lan, rồi cả Phong chẳng nhẽ hắn đã tiết nộ bí mật cho Tùng , nếu vậy thì nguy thật hắn sợ hãi mặt hắn xanh lên không còn giọt máu hắn đan sợ.

Không chỉ có Hắn mà Lan cũng mơ một giấc mơ đáng sợ y như những gì mà Hoan mơ vậy rồi cả bố mẹ cô nữa nhưng có vẻ họ mơ giấc mơ còn ghê hơn cả cô nữa nhưng cô lại đau đớn tận trong tim tại sao cô lại phải đau khi bây giờ cô đã có Hoan người đàn ông mà cô tìm kiếm suốt hai năm qua khi anh mất.

Nhưng tại sao anh lại không đồng ý chứ anh không phải là muốn cô sống hạnh phúc sao cô cứ suy nghĩ rồi cô lại nhớ anh thì những kỉ niệm nó cứ ùa về từ lần đầu tiên gặp mặt cho đến câu nói tỏ tình, nụ hôn ngọt ngào chuyến đi sa pa hạnh phúc, cho đến vị đắng nữa, rồi câu chia tay đầy nước mắt của anh.

Như vậy mỗi lần kỉ niệm về anh ùa về cô lại khóc, nước mắt cô lại rơi trái tim cô đã đau rồi sẽ lại càng đau hơn khi anh cứ như thế cứ khiến trái tim cô đau nhói như thế, thì anh mới hài lòng sao rồi cô lấy chiếc vòng mà anh tặng cô cứ nhìn thấy nó là cô không thể kìm được nước mắt vì cô vẫn rất yêu anh.

Có lẽ cô đến với Hoan cũng chỉ là vì cô muốn một người thay thế anh thôi chứ cô cũng chả có tình cảm với gì với Hoan. Có một ngày khi Hoan uống say hắn kể với cô tất cả sư thật hắn với Hoa, hắn với Hoa chỉ là quan hệ hợp tác Hoa muốn có anh còn hắn muốn cô hai người hợp tác với nhau để cả hai cùng có lợi, vụ hắn bầy kế để Hoa giả vờ lên giường với anh là do hắn bầy ra hắn cũng không nghờ anh lại cao thủ như vậy chính anh đã hack máy tính của hắn mà hắn không biết.

Sau khi nghe hắn nói vậy cô lại càng không thể ngờ nhưng hắn cũng yêu cô thật lòng, nhưng trái tim của cô cũng đã chết theo anh từ lúc anh nói câu chia tay đầy nước mắt chính cái câu nói đó đã khiến cho cô không còn cảm giác với bất kì người đàn ông nào khác cô chỉ yêu mình anh thôi.

Nhưng tại sao anh vẫn không hiểu cho cô chứ mà tại sao anh lại làm như thế hay là anh đang gen ma thì làm sao mà biết ghen chứ,khi cô đang suy nghĩ thì tiếng kêu của mẹ cô kêu lên khiến cô giật mình ôi không tại sao anh vẫn làm như thế tại sao anh không tha cho bố mẹ cô mà cứ chút tất cả những oán hận lên đầu cô.Cô vội vã chạy xuống thì mẹ cô đang hoảng sợ vì một giấc mơ cô lại khóc lần này nước mắt cô cứ rơi không phải là vì anh nữa mà là vì cái tình mẫu tử cô thấy mẹ cô cũng khóc chả nhẽ bà đã mơ thấy điều gì đó đã động vào lỗi đau khổ của bà hình như giấc mơ này không phải do anh làm mà là quá khứ gì đó đã hiện về khiến cho trái tim của bà đau như thế cô cũng chưa bao giờ thấy mẹ mình khóc bao giờ nhưng đây là lần đầu tiên.

Rồi cô an ủi bà rồi cô đi lên phòng rồi ngủ một giấc lần này cô lại mơ thấy anh vẫn như lần trước những kỷ niệm lại hiện về nhưng đến cuối cùng anh như muốn nói điều gì nhưng lại không thể nói được.Rồi sáng hôm sau cô đi thăm mộ anh cô gặp bà ngoại của anh đi cùng với hai người rất lạ cô tiến lại chào hỏi thì bà ngoại anh nói đây là bố mẹ đẻ của anh đã trở về sau hai mươi năm mất tích.

Cô chào họ nhưng bất giác cô gọi họ là bố mẹ, khiến cả ba người nghe cô đều giật mình cô im nặng nhìn ba người ai cũng bất ngờ cô giải thích con đã hứa về làm dâu của bố mẹ rồi lên con mạo muội gọi thế mong bố mẹ thứ lỗi.Bà phương nghe vậy thì khóc lên thằng con mệnh khổ, con à con cứ coi bố mẹ như bố mẹ đẻ của con nhé.

Rồi cô ngồi xuống cùng nói Chuyện với bố mẹ anh cô có cảm giác đây không phải là con dâu nói chuyện với bố mẹ chồng,cô cảm nhận được tình cảm gia đình,đâu chỉ có vậy cô còn cảm nhận rất rõ tình mẫu tử thiêng liêng khi nói chuyện với mẹ anh nó khác rất nhiều so với con dâu nói chuyện với mẹ chồng.

Mà cô chưa bao giờ có cảm giác ấy khi nói cuyện với mẹ cô, thông qua những câu nói của họ rồi cô còn lầm tưởng họ là bố mẹ cô chứ nhưng họ không phải, cô mới chỉ gặp họ lần đầu tiên thôi chứ có quen đâu nhưng họ còn cho cô biết họ còn đứa con gái trạc tuổi cô nữa cô muốn giúp họ tìm đứa con gái ấy cũng là để cô có thể hoàn thành tâm nguyện cho anh rồi họ cho cô biết ngày sinh của cô gái rồi nơi họ bỏ đứa bé đó nhưng sao cô lại thấy ngày sinh của cô gái đó quá giống với mình cô đang suy nghĩ gì đó.

Rồi cô về nhà anh ăn bưa cơm với bố mẹ mà cô nhận là bố mẹ chồng, cô cùng mẹ anh vào bếp mẹ anh dậy chi tiết từng món cho cô cô có cảm giác như đó là mẹ đẻ cô. Ngược lại với mẹ cô bà chỉ dậy cô qua loa thôi.

Ngày hôm sau cô đến cô nhi viện Ước mơ tuổi thơ để hỏi xem cô gái đó bây giờ đang ở đâu thì người chủ đó nói đi vào rồi tìm trong sổ ngày sinh mà cô bảo bà chủ trại trẻ mồ côi nói, vào hai mươi năm trước đã có một đôi vợ chồng dẫn đi người đấy không ai khác chính là bố mẹ cô thì ra cô không phải con đẻ của họ, nhưng tại sao bố mẹ cô lại lừa dối cô suốt hai mươi năm trời cô bất ngờ khi nghe thấy thông tin trực giác của cô luôn đúng bố mẹ anh chính là bố mẹ đẻ của cô,trong tâm trí luôn đưa ra câu hỏi tại sao .

Cô vừa đi vừa nghĩ thì có tiếng nói ở đâu phát ra hình như chỉ có mình cô nghe thấy ,cái giọng trong trẻo ngọt ngào của anh thì làm sao cô quên được “đi đến mộ anh em sẽ biết hết tất cả sự thật”.cô nghe theo tiếng anh cố đến đó cô thấy mẹ cô ở đó từ bao giờ cô đứng đằng sau khi nghe mẹ cô nói:

Con à bố mẹ xin lỗi vì những gì bố mẹ đã làm đối với con bố mẹ hết sức bất ngờ khi biết con là con đẻ của bố mẹ…..!

Bạn đang đọc Duyên Nợ sáng tác bởi ngọctùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ngọctùng
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.