Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Supper man

Tiểu thuyết gốc · 2055 chữ

Hoàng Mộc đứng dậy vặn vẹo thân thể, cảm giác toàn thân sức lực tràn trề khiến cơ thểnhẹ nhõm, cứ như ngay lập có thể tức bay lên. Hắn đi ra ngoài cửa hang vươn vai, xoay các khớp tay. Ngay tại đan điền linh khí tập trung đậm đặc, theo sự thao túng của Hoàng Mộc, linh khí trào lên như dòng lũ men theo kinh mạch đi tới bàn tay, linh khí thoát ra tạo thành linh lực.

Bàn tay biến thành nắm đấm, phía trên nắm đấm bao phủ một lớp bạch quang nhàn nhạt, Hoàng Mộc tung nắm đấm vào khoảng không trước mặt, hướng xuống mặt băng trước hang, khi tung hết cự ly, bất ngờ xuất hiện một hư ảnh nắm đấm màu trắng thoát ly ra, lao thẳng xuống mặt băng.

Mặt băng dày một mét va chạm với hư ảnh nắm đấm.

RẦM, âm thanh to lớn vang lên, mặt băng bị đấm vỡ nát, tạo ra một cái hố đường kính 2 mét, vụn băng bay tung tóe cùng với nước biển.

-Haha sức mạnh thật lớn, chỉ cần vận dụng linh lực thô sơ mà đã tạo nên sức sát thương mạnh mẽ vậy rồi.

Thành tựu của Hoàng Mộc khiến bốn người trố mắt nhìn, đây là đẳng cấp của trúc cơ sao, chỉ khẽ đấm không khí mà cũng tạo nên sức mạnh như vậy, thấy được thành quả làm mọi người phấn khích hơn, có niềm tin vào chặng đường phía trước.

Không quản lũ bạn nghĩ gì, Hoàng Mộc nhảy tủm xuống hố nước, trên da hắn bám đầy chất nhờn màu đen trộn lẫn với máu, người mùi thấy khai khai, hắn nhảy xuống biển tắm.

Nước biển rất lạnh, nhưng khi tiến giai lên trúc cơ làm cho hắn cảm thấy nhiệt độ này cũng chỉ bình thường thôi.

Tầm hai mươi phút sau, Hoàng Mộc vọt lên từ hố băng chạy vào trong hang tắm lại nước ngọt cho trôi đi nước biển, lấy từ hộp trữ vật ra một bộ quần áo mới mặc vào rồi đi đến đống lửa to nơi mấy đứa bạn đang đợi.

-Mình sẽ thuật lại chi tiết cách vận dụng Trường Sinh Công, cùng các kinh nghiệm khi tiến giai lên trúc cơ, công pháp Trường Sinh công này có nhiều chỗ chưa phù hợp lắm, mình sẽ sửa lại luôn, các bồ lắng nghe nhé.

Nghe Hoàng Mộc giảng giải cả bọn vỡ lẽ ra nhiều điều, nếu đổi lại là một người khác thực hiện tiến giai lên trúc cơ trước vậy không biết có thể gắng gượng được bao lâu, bởi lẽ ngoài ý chí kiên cường còn cần phải có kiến thức y khoa thâm sâu mới có thể điều hòa linh khí cuồng bạo trong kinh mạch.

Đã có Hoàng Mộc đi trước mở đường, mọi người hăng hái tập luyện, cả ngày ngồi trong hang động y theo thần thức pháp yếu, tích lũy linh lực cho bản thân.

Hoàng Mộc cũng không lơ là, cảnh giới vừa mới đạt được cần tu luyện thêm cho vững vàng. Thỉnh thoảng hắn dừng tu luyện, chạy ra mặt băng đục một lỗ rồi chui xuống bắt cá, thức ăn tuần này của cả nhóm vì thế thêm phần đa dạng.

Tiến giai lên trúc cơ khiến thể lực và linh lực tăng vọt, một tay bây giờ có thể nâng được 2 tấn, dải lụa dài ra 50m, bề ngang 40cm, sử dụng dải lụa có thể nâng được vật nặng 4 tấn. Sức mạnh to lớn mang đến con người ta cảm giác tự tin.

Lụa thì dùng để làm gì, đương nhiên là may quần áo rồi, đứng trước mặt băng là một thiếu niên khôi ngô tuấn tú mặc bộ quần áo màu xanh. Bộ quần áo này có phần kỳ lạ, nó được tạo thành bằng một dải lụa quấn quanh nhiều lớp. Với chiều dài 50m sau khí quấn quanh người thành một bộ quấn áo, dải lụa còn thừa ra 40m để sử dụng.

Gu thẩm mỹ của Hoàng Mộc có tốt hay không cũng không sao, bộ quần áo bó sát cơ thể săn chắc tự nó đã mang theo tính thẩm mỹ.

Bộ quần áo này đương nhiên không chỉ có tác dụng che thân, nó còn có tác dụng bảo vệ, lấy một đấm toàn lực của Hoàng Mộc cũng không khiến dải lụa bị hư tổn. Nhưng đó chưa phải là tác dụng chủ chốt của bộ quần áo, tác dụng chính của nó là tăng cường sức mạnh và tốc độ, thông qua ý niệm điều khiển dải lụa, mỗi động tác của Hoàng Mộc được phụ gia thêm sức mạnh đáng kể.

Để làm được điều này, không cần Hoàng Mộc phải tách suy nghĩ ra làm hai, một cái điều khiển cơ thể, một cái điều khiển dải lụa. Mà ngược lại chỉ cần một suy nghĩ nhất quán để điều khiển cả cơ thể lẫn dải lụa. Tuy nhiên làm gì cũng phải luyện tập, trước đây hắn thường dùng dải lụa quấn quanh người để gia tốc nhưng chỉ dám dùng với những động tác đơn giản như chạy, hoặc đòn tấn công đơn điệu. Bây giờ kích thước dải lụa đã phủ kín người có dư, hắn muốn bản thân được nâng cao sức mạnh một cách đồng bộ chứ không chỉ là những động tác đơn lẻ.

Mỗi hành động của bản thân đều có gia tốc của bộ quần áo kèm theo, để làm được điều này đỏi hỏi cơ thể và bộ quần áo phải cùng thực hiện các động tác khó. Ngay trên mặt băng sáng choang, thiếu niên áo xanh đang nhảy, các điệu nhảy hiện đại hắn học từ video trong chiếc điện thoại.

Con bướm xuân, con bướm xuân, con bướm đa tình…..

Tính ra cũng chỉ còn hơn một tháng nữa là đến tết, hắn nhảy bài này trong niềm mơ tưởng bánh chưng, bánh tét, thị mỡ, dưa hành.

Hồi lâu cảm thấy đói bụng, lại đục băng chui xuống biển, không có thịt mỡ dưa hành thì tìm vài con kim ngư vậy.

May mắn cho Hoàng Mộc và xui xẻo cho bầy kim ngư bất chấp mùa đông khắc nghiệt kim ngư vẫn quanh quẩn ở quần đảo này. Hoàng Mộc không khó khăn gì tìm được chúng, với bản tính háu ăn cứ thấy con mồi là lao vào tấn công, tuy nhiên con mồi này chúng nhai không nổi.

Từng hàm răng sắc nhọn từ bốn phương tám hướng nhè vào bộ quần áo màu xanh trên người Hoàng Mộc mà cắn. Có điều dù cố bao nhiêu hàm răng của chúng xem ra vẫn chưa đủ độ sắc bén để cắn đứt bộ quần áo này.

Hoàng Mộc đạt được phòng ngự tuyệt đối trước bầy kim ngư, có nghĩa là hắn tuyệt đối biến thành hung thần đối với chúng Song đao Phi Vân di động, nước biển cũng không cản trở được chuyển động của nó ngược lại càng làm cho ánh bạch kim thêm lạnh lẽo.

Bầy KIm Ngư hàng vạn con phô thương thanh thế bao vây, tấn công một sinh vật màu xanh ở giữa, nhưng nhìn từ xa thì xem con mồi săn biến thành kẻ đi săn. Kim Ngư lao vào từng nào thì đứng trước đao ảnh dày đặc chúng bị chém đứt từng đó, máu xanh sẫm che khuất tầm nhìn khiến Hoàng Mộc vừa tung đao vừa bơi, quang cảnh cứ như một con kình ngư đang săn bầy cá trích.

Nhìn song đao Phi Vân làm cho Hoàng Mộc nhớ đến Phi vân điểu, chẳng phải con Phi Vân điểu màu vàng có thể bắn luồng sáng hình bán nguyệt bằng cách tích tụ linh lực vào thanh sắc này hay sao. Hiện tại linh lực của ta cũng có thể thoát ly cơ thể, thử dồn nó vào thanh đao Phi Vân xem sao.

Nghĩ là làm linh lực tuồn ra từ bàn tay tiếp xúc với thanh đao Phi Vân, không ngờ linh lực có thể đi vào thật. Bên trong thanh đao vậy mà cũng có các lộ tuyến, tuy nhiên lộ tuyến hết sức đơn giản chỉ là những đường cong đơn điệu nối với nhau bao quanh thanh đao.

Linh lực của Hoàng Mộc truyền vào, lập tức được vận chuyển theo các lộ tuyến quanh thân đao, cảm thấy đã đủ, Hoàng Mộc phát ra một đạo công kích, đao ảnh hình bán nguyệt thoát ly khỏi cây đao công phá phía trước.

Bụp, bụp, bụp … hàng loạt Kim ngư theo một đường thẳng bị cắt đứt, dư lực còn khiến đao ảnh bay mất hút về phía xa trong làn nước biển.

-Thật không ngờ, sức mạnh còn lớn hơn Phi vân điểu màu vàng một bậc, làm được vậy cũng nhờ dải lụa trợ lực.

Phát hiện ra chiêu thức mạnh mẽ, Hoàng Mộc liên tục luyện tập, tiến giai lên trúc cơ khiến bản thân có thể ở trong nước lâu hơn.

Từng đợt đảo ảnh hình bán nguyệt kích xạ tấn công bầy kim ngư, số lượng của chúng giảm đi trông thấy. Bất chợt cả bầy không tấn công nữa mà bơi ngược lại bỏ chạy, có vẻ sinh vật màu xanh đã làm cho chúng sợ hãi.

Nhìn bầy Kim Ngư lao đi Hoàng Mộc cũng chỉ lắc đầu:

-Thôi đủ rồi lên thôi.

Quyền ảnh va chạm khiến mặt băng vỡ ra một cái hố, Hoàng Mộc từ đó nhảy lên, không quên dùng dải lụa thu thập các con kim ngư về làm thực phẩm. Thịt kim ngư có tác dụng hồi phục thể lực rất tốt, linh lực và thể lực từ khi tiến giai lên trúc cơ bắt đầu chậm rãi tăng tiến.

Một tuần sau Minh Nguyệt cảm thấy linh lực bản thân đã đạt đến bình cảnh, cùng ngày nhưng muộn hơn một chút là ba người Ngọc Lan, Lôi Viêm, Đổng Kiếm cũng cảm thấy điều tương tự, có vẻ như thể lực của Minh Nguyệt yếu hơn nên quá trình linh lực đạt đến bình cảnh nhanh hơn một chút.

Cả bốn người ngồi kiết già bắt đầu trùng kích trúc cơ, Hoàng Mộc không luyện tập mà ở bên hộ pháp cho bốn người, hắn đã từng trải qua nên hắn biết bây giời là thời khắc vô cùng quan trọng, chỉ cần một tác động nhỏ từ bên ngoài cũng khiến đồng bạn thân bại danh liệt.

Hoàng Mộc cẩn thận đi ra cửa hang canh chừni, bất chợt xuất hiện từ phía xa một chấm nhỏ, chấm nhỏ rất nhanh lớn lên. Hoàng Mộc nhanh như con thỏ, gấp rút vào hang, hình ảnh xuất hiện khiến hắn thập phần lo lắng.

Cách Hoàng Mộc 100m là một chiếc phi thuyền, kích thước không khác chiếc của Áo Lôi Cách nhưng kiểu dáng bên ngoài có phần khác biệt. Phi thuyền đậu trên mặt băng làm cho mặt băng vỡ ra từng mảng, nước biển trào lên trên.

Cửa phi thuyền mở ra, hai Octopieus bước xuống theo sau là ba con robot.

-Khốn nạn, sớm không đến, muộn không đến, lại đến vào lúc này. Hoàng Mộc thầm nghĩ rồi quay đầu lại nhìn chúng bạn, bốn người vẫn đang ngồi kiết già tập trung tinh thần trùng kích trúc cơ, nhìn tình hình có vẻ đang ở trong giai đoạn mấu chốt.

Hắn quay đầu lại, nép mình vào góc khuất theo dõi tình hình bên ngoài, suy nghĩ khởi lên nghi vấn

-Hừ lũ này đến đây làm gì chứ?

Tên Octopieus mặc áo vàng nói với tên Octopieus mặc áo tím:

-Tiết trời mát mẻ quá, du lịch Vịnh Hạ Long mùa này thật thích.

Tên Octopieus áo tím lấy từ trong túi ra một thiết bị rồi trả lời:

-Ừ, mà không biết quanh đây có nhân loại nào không nhỉ, để ta dùng thiết bị dò nhện quỷ xem sao, nếu bắt được vài tên, đem chúng hành hạ cũng vui lắm đó.

-Hihi

Bạn đang đọc Earth sáng tác bởi Coganglen6789
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Coganglen6789
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.