Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người thầy tốt nhất

Tiểu thuyết gốc · 2296 chữ

Nhện khổng lồ chạy ra xa tránh khỏi công kích của Lôi Viêm, những con mắt đảo qua đảo lại thấy đối thủ đang bị cự ngạc quấn lấy, nó liền quyết định quay trở lại săn mồi. Vừa tiến được vài bước thì một thanh kiếm lướt theo bề mặt da đầu rồi rẽ ngoặt đâm xuống vết thương hở.

Đổng Kiếm nãy giờ ẩn nấp theo dõi, hắn biết Cự chu có nhiều mắt muốn công kích trúng đích không hề đơn giản, nên ngay khi Lôi Viêm phóng lôi điện tấn công, hắn liền điều khiển phi kiếm bám vào da đầu của hung thú. Lợi dụng khi không chú ý một kích đắc thủ.

Phi kiếm thủ thế đã lâu, một kích mang nhiều tâm tư của Đổng Kiếm há có thể dễ chịu. Vết thương trên đầu nhện đã hở toác như cái hố, trường sinh mệnh chỉ tồn tại trong lớp da thịt của nó vì thế Đổng Kiếm có thể khống chế phi kiếm ở trong hố, đâm liên tục.

Nhện khổng lồ rú lên từng hồi, một chân nó thò vào miệng vết thương, những chiếc ống cắm trên chân nhện nhìn như cứng rắn vậy mà có thể uốn éo, ngay lập tức chúng quấn lấy phi kiếm, hòng nhổ ra.

Đổng Kiếm không hề biết tình hình trong đó thế nào, hắn chỉ cảm thấy Phi kiếm của bản thân đang bị chống trả, liền điều động thêm linh lực, đưa phi kiếm xoay tròn. Thanh kiếm làm từ quặng xuyên thiết rất sắc bén, cắt đứt hàng loạt chiếc ống bám vào, không có tầm nhìn công kích loạn xạ, về mặt sát thương có thể không cao, nhưng về mặt gây đau đớn thì hiệu quả khỏi bàn.

Nhện khổng lồ vì quá đau đớn, chân quờ quạng, dẫm đạp khắp nơi làm cho mấy hòn đảo thủng ra hàng loạt hố to, đến khi nó cắm một chân ngập trong vết thương làm cho phi kiếm dắt trong da thịt, lúc này phi kiếm mới ngừng ngọ nguậy. Nhưng ngay khi nó rút chân ra, phi kiếm lại rục rịch, vì thế nó đành cố định một chân trên đầu, nhìn bộ dáng có phần kỳ quoặc.

Những con mắt mọc quanh cơ thể nhện dòm ngó khắp nơi, rất nhanh phát hiện ra Đổng Kiếm núp sau tảng đá không xa. Nó triệt để bạo nộ, chín chiếc chân trùng xuống rồi nhảy bổ vào vị trí của Đổng Kiếm.

Mất liên lạc với phi kiếm, Đổng Kiếm tay không tấc sắt không thể là đối thủ của nhện khổng lồ.

-Hừ 36 kế chạy là thượng sách.

Ngay khi Cự chu phát hiện ra hắn, Đổng Kiếm liền lăng không phi hành ra xa. Nơi hắn vừa đứng bị thân thể khổng lồ của cự chu dẫm thành bình địa, đất đá văng tứ tung.

Cự chu này hình thể to lớn, nhưng tốc độ lại rất nhanh, một đòn không thành liền nhảy bổ lên vồ tới Đổng Kiếm trên không. Khuôn mặt kinh dị, vô cảm cùng kích thước khổng lồ, làm cho ai đối diện cũng phải sởn gai ốc, Đổng Kiếm cũng vậy lúc này hắn nổi da gà rần rần. Không giám chậm trễ liền bộc phát toàn bộ linh lực của bản thân, đảo hướng phi hành.

Dưới tác dụng mạnh mẽ của linh lực, khí lãng bên trái nổ tung, đẩy thân thể hắn lao sang bên phải. Nhanh như chim cắt, hình bóng Đổng Kiếm chỉ còn thấy mơ hồ, thoáng cái đã vượt qua thân thể của Cự chu.

Một cái chân vươn ra, mềm dẻo như một sợi dây quất đến từ phía trước Đổng Kiếm. Hắn đã vượt qua thân thể của Cự chu, nhưng hung thú này phần lợi hại nhất lại là những chiếc chân dài ngoằng gấp mấy lần thân thể.

Đổng Kiếm bay quá nhanh rất khó đảo hướng, chỉ chớp mắt nữa thôi hắn sẽ đâm trúng chân nhện. Song phương ngược hướng, lực tác động sẽ là tổng cộng sức mạnh của hai bên, chắc chắn hắn sẽ chết không toàn thây.

Trong giây phút sinh tử Đổng Kiếm hoàn toàn quên đi nỗi sợ hãi, tụ linh lực vào hai tay rồi đấm mạnh về bên trái. Hai quyền ảnh mạnh mẽ lao đi, lực phản chấn đẩy hắn lệch đi so với quỹ đạo đang bay. Chân nhện lướt qua sát khuôn mặt, một cảm giác hung hiểm đến thót tim.

Cự chu không phải chỉ có một chân mà có đến 10 chân, một chiếc đang cắm vào vết thương trên đầu, ba chiếc khác cùng phía đang theo sau lao đến. Đổng Kiếm thấy vậy có phần tuyệt vọng.

Đoàng, đoàng, đoàng một thân ảnh màu xanh xẹt qua cuốn lấy Đổng Kiếm cấp tốc bay đi.

Hoàng Mộc vừa kìm hãm được bản thân lơ lửng cách hòn đảo 3m, đang quan khán cuộc chiến của Lôi Viêm và Cá sấu khổng lồ thì nghe thấy âm thanh gầm rú của Cự chu. Đoán biết là Đổng Kiếm đã đánh lén, ngay lập tức bay về hướng đó. Chỉ là diễn biến quá nhanh, từ khi cự chu gầm rú đến khi nó nhảy lên tấn công Đổng Kiếm chỉ vài giây ngắn ngủi.

Thấy đồng bạn gặp nguy hiểm, Hoàng Mộc bay đến ứng cứu, thuần túy tốc độ phi hành là chưa đủ, trên đường bay hắn dẫm mạnh vào chân nhện, đầu nhện gia tốc thêm cho bản thân. Mỗi lần dẫm phát ra những tiếng đoàng đoàng, đưa tốc độ của bản thân đến cực đại, nhanh như điện xẹt, vừa may kịp thời đến được vị trí của Đổng Kiếm, dải lụa xanh vươn ra cuốn lấy đồng bạn bay đi.

Cả hai bay lên cao vượt qua tầm với của nhện khổng lồ, thân thể nó hết đà rơi xuống dưới. Đổng Kiếm thở dốc thu hồi ánh mắt nhìn sang Hoàng Mộc cười trừ

-Haha cứ tưởng một kiếm diệt sát luôn con nhện ai dè

Hoàng Mộc lườm một cái rồi nói:

-Không trách cậu được, chỉ tại con hung thú này quá nhanh, da thịt quá dày, đâm mấy chục phát vẫn sống bình thường. Muốn diệt sát nó không phải là chuyện dễ.

-Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao?

-Trước mắt cứ quấn lấy nó đợi Củ Hào tới rồi tính.

-Nhưng vũ khí của mình bị con nhện kia găm vào trong cơ thể rồi, không thể điều động.

-Bên trong hộp trữ vật có cốt xà kiếm, cậu cầm lấy, tạm thời lánh sang một bên đến khi nào khống chế được cốt xà kiếm hãy quay lại đây.

-Cốt xà kiếm sao, haha được đó.

Vũ khí này Đổng Kiếm rất thích, đã mấy lần hắn mượn thử qua, chỉ là kích thước của cốt xà kiếm quá lớn, không tiện mang theo, hơn nữa thân kiếm do nhiều bộ phận ghép thành, đối với người sử dụng đơn kiếm như hắn có phần khó sử dụng. Thực tế qua mấy lần thử nghiệm, cốt xà kiếm trong tay Đổng Kiếm không được linh hoạt như Hoàng Mộc.

Cốt xà kiếm rút ra khỏi hộp trữ vật, nhanh chóng biến lớn ở trên dải lụa xanh của Hoàng Mộc. Đạt đến kích thước vốn có liền dừng lại, Đổng Kiếm nắm lấy thân kiếm bay đi. Hắn muốn khống chế được cốt xà kiếm trước hết phải tạo được liên hệ với nó. Thời gian tạo mối liên hệ không lâu như trước nhưng ít nhất cũng phải mất vài phút.

Hoàng Mộc đã biết được các đòn đánh của nhện khổng lồ, trong mắt hắn hung thú dữ dằn phía dưới bỗng biến thành cái gì đó khác lạ. Vẻ mặt toát ra sự tiếu ý, hắn bay xuống, tung ra hàng loạt đao mang nhằm vào những con mắt trên cơ thể nhện. Mắt nhện linh hoạt nhắm lại, tận dụng một tích tắc này Hoàng Mộc đáp xuống đầu nó. Sở dĩ hắn dám làm vậy là vì đầu nhện đang cắm một chiếc chân to lớn, sẽ không thể lật úp như tình huống trước đó. Bởi một khi đập đầu xuống đất khác gì dùng chân đâm thủng đầu mình, con nhện này chắc hẳn chưa ngốc đến như vậy.

Thực ra trong mắt nhện khổng lồ ấn tượng về Hoàng Mộc đã sắc nét, hắn chỉ cần ở xa phóng xuất đao mang sẽ dẫn dụ được con hung thú này chú ý. Có điều hắn muốn tôi luyện khả năng chiến đấu của mình.

Từ trong chiếc điện thoại của Octopieus có khá nhiều tài liệu về võ thuật, nhưng bản thân Hoàng Mộc cho rằng chỉ khi thông qua thực chiến mới có thể đưa kỹ năng của mình đến chỗ vi diệu. Thực chiến là bài học khốc liệt nhất cũng là người thầy tốt nhất.

Hàng loạt mắt nhện vươn dài ra nhìn về Hoàng Mộc ở trên lưng, những tiếng gầm rú đi cùng những chiếc chân lao tới.

Hoàng Mộc đưa tâm cảnh vào tập trung tĩnh lặng, tâm không tạp niệm, linh mẫn nhu nhuyễn, nhanh nhạy phát hiện ra roi ảnh từ bốn phương tám hướng đi tới. Thân thể lập tức đưa ra phản ứng, hoàn toàn không có động tác thừa, hoàn toàn không chậm nhịp, hoàn toàn không chững lại, ngay khi ý thức nhận ra thân thể liền phản ứng tránh né.

Chân nhện như những chiếc roi khổng lồ quất tới tấp nhưng không có đòn đánh nào trúng đích. Thời gian qua đi cảm thấy công kích của bản thân không có hiệu quả, cự chu liền điều động luôn cả ba chiếc chân đang chống đỡ cơ thể để tấn công Hoàng Mộc. Bụng nó áp sát mặt đất, chín chiếc chân nhằm tới Hoàng Mộc tấn công.

Roi ảnh phủ kín không gian, Hoàng Mộc như bóng theo hình, công kích tới đâu hắn né tới đó. Với sự tham gia của 9 chiếc chân, công kích lúc này đã rất dày đặc, có nhiều khoảnh khắc kẽ hở chỉ vừa bằng gang tay, Hoàng Mộc khéo léo luồn lách nhưng vẫn bị những chiếc ống trên chân nhện quẹt qua. Dù cơ thể được dải lụa che chắn vẫn in hằn trên da thịt những vết bầm tím kéo dài.

Thời gian càng lâu, vết bầm tím trên cơ thể càng nhiều, đau đớn này Hoàng Mộc không xem vào đâu nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, xui xẻo trúng phải một đòn công kích sẽ mất mạng.

Đứng trước ranh giới sự sống và cái chết não bộ hoạt động càng mạnh mẽ, các giác quan phát huy cao độ, một cơn gió thoảng qua hắn cũng nhận ra. Và thực tế hắn duy trì né tránh được đến bây giờ chính là nhờ những âm thanh này báo trước.

-Âm thanh là sự ma sát của chân nhện với không khí, không khí sao? vậy đổi lại thành linh khí thì sao nhỉ?

Nghĩ là làm, hắn đã đặt bản thân vào trò chơi sinh tử vậy tuyệt không thể do dự. Linh khí từ bản thân trào ra, không phải theo một hướng như khi phi hành mà trào ra xung quanh tạo thành hình cầu đường kính 10 m bao bọc cơ thể.

Hắn hít sâu cảm nhận, mỗi khi chân nhện đi vào phạm vi 10m này lập tức thông qua biến động của linh khí hắn có thể đoán được quỹ tích.

-10 m chưa đủ, đoán được quỹ tích thì sao, chân nhệ đến quá nhanh cảm nhận được cũng bằng thừa.

Hắn điều động thêm linh khí tràn ra, bao trọn phạm vi 30m quanh bản thân mới dừng lại. Lúc này mọi biến động trong phạm vi Hoàng Mộc có thể nhận biết. Làm được như vậy cũng nhờ cuộc chiến sinh tử đẩy tâm thức hắn đến tập trung cao độ.

Một phút trôi qua, hai phút trôi qua, thời gian qua đi Hoàng Mộc càng chìm đắm trong khoảng không gian 30m mà hắn dùng linh lực bao bọc.

Công kích đến từ mọi phía nhìn có vẻ khoa trương nhưng đều bị hắn nhận biết, khi nãy thân thể còn bị các thanh ống đâm trúng gây ra các vết bầm tím nhưng giờ đây không có đòn tấn công nào chạm được vào da thịt hắn. Cứ như lá khoai môn trước cơn mưa rào, nước mưa rơi vào lá rồi trôi đi không đọng lại chút nào, công kích của cự chu cũng vậy cứ lướt qua cơ thể Hoàng Mộc nhìn như sắp chạm trúng vậy mà vẫn còn cách một kẽ hở

Hoàng Mộc chìm trong trạng thái huyền diệu, hai mắt hắn từ từ nhắm lại để mặc sự cảm nhận thao túng.

Đổng Kiếm đã tạo được mối liên hệ với cốt xà kiếm, thanh kiếm to đùng đang bay lượn lờ quanh cơ thể hắn như một con rắn. Khí thế hừng hực muốn giao chiến với nhện khổng lồ một trận. Nhưng khi vừa bay tới thấy Hoàng Mộc hai mắt nhắm lại, cơ thể thì vô cùng lả lướt né tránh vô số công kích của nhện khổng lồ. Hắn buột miệng cảm thán

-Ông bạn của ta đã đạt đến trình độ này rồi sao. Ta bị bỏ lại phía sau rồi. Đợt này về phải thức khuy dậy sớm chăm chỉ luyện tập mới được.

Bạn đang đọc Earth sáng tác bởi Coganglen6789
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Coganglen6789
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.