Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ phụ giới giải trí (14)

Phiên bản Dịch · 1545 chữ

"Minh Ca, ngươi thật không biết xấu hổ, ngươi liền chờ bị người phỉ nhổ đi!"

Trên mặt đất nam xứng N đứng dậy, hắn không dám đến gần Minh Ca chỉ dám đứng đằng xa mà căm giận phỉ nhổ.

Bất quá chỉ là quăng qua vai hai lần thôi mà có cần phải bày tỏ bộ dạng ra vẻ như thế, Minh Ca thở dài, nàng dù chuyện gì cũng đều bộ dạng cam chịu chỉ là hôm nay tay quá ngứa lại đi trên con đường nhiều chướng ngại vật của một siêu sao, thật là bi kịch!

"Thân thủ không tồi nha!"

"Quá khen!" Minh Ca cằm khẽ nâng, khách khí hồi phục.

Người trên cửa đối diện là tên anh trai thần kinh kia của An Hữu Lam.

Minh Ca từ thời điểm mới vừa tiến vào đoàn làm phim trừ bỏ phim trường nơi nào đều không đi, chính là sợ tên biến thái này trả thù, sau đó lại phát hiện An Lãng cũng không có đem hỏa lực nhắm ngay chính mình, ngay cả Tạ Ngọc, cũng không biết là có phải vì được An Hữu Lam an bài tai tiếng chuyện mình cùng An Lãng, cho nên truyền thông cũng là toàn lực giữ gìn không quá đả kích nàng, hoàn toàn không giống như cuộc sống trước đây của ký chủ bị khó dễ đả kích bằng mọi cách.

Biết chia tay chuyện này đã bình ổn, Minh Ca lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, rốt cuộc có loại cảm giác như đã thay đổi thế giới.

An Lãng đưa tay vẫy Minh Ca, "Lại đây!"

Minh Ca lúc trước ở phòng bệnh của hắn lắc lư bất quá là vì khiến hắn thấy được thái độ của chính mình, hiện giờ sự kiện đã qua Minh Ca đối với thể loại cuồng muội có thể rời xa liền rời xa nàng hướng ghế lô đi đến, một bên còn khách khí đáp lại, "Các bằng hữu của ta còn đợi, hôm nào có thời gian lại cùng An tiên sinh ôn chuyện!"

An Lãng không nói gì, ở thời điểm Minh Ca đi qua hắn liền duỗi tay kéo cánh tay Minh Ca.

Minh Ca trở tay ngược lại bắt cổ tay hắn.

An Lãng thủ đoạn như một con rắn lưu loát từ trong tay nàng trượt ra ngoài, ngược lại đè bả vai của nàng.

Minh Ca tay còn lại hướng khuỷu tay về phía eo của An Lãng, một chân nâng lên đá vào đầu gối của An Lãng.

Chân nâng lên bị An Lãng bắt lấy, tay hắn nhấn chặt nàng liền giống như tiểu mèo hoang bị bẫy bắt thu kẹp chặt, phản kháng không có hiệu quả, nàng bị hắn ôm vào trong lòng ngực.

Trên ghế lô chỗ An Lãng ngồi xung quanh thật nhiều phụ nữ, bất quá bọn họ đều ngoan ngoãn ngồi, không ai ca hát cũng không ai nói chuyện, An Lãng mang theo Minh Ca một cái xoay người vào ghế lô, ở đây ánh đèn cũng không sáng lắm Minh Ca ngay từ đầu không thấy được những người phụ nữ này, đợi đến khi An Lãng hô một tiếng, "Tất cả đều cút đi!"

Liền mười mấy người phụ nữ ăn mặc quyến rũ nhanh như chớp cuối đầu bước đi ra ngoài, người đi cuối cùng còn đặc biệt săn sóc mà đóng cửa lại.

Cửa vừa đóng lại, Minh Ca lập tức biến thành mèo hoang, khuỷu tay hướng đến cằm An Lãng chân cũng dùng sức mà dẫm chân An Lãng.

Chính là tiếp theo nháy mắt trời đất quay cuồng, nàng bị An Lãng trực tiếp bế ngang hông sau đó bị ném lên trên sô pha.

Mới vừa ngồi dậy, đã bị thân thể rắn chắc của nam nhân đè ép.

Hơi thở của nam nhân phả vào trước mặt, nồng đậm mùi rượu thiếu chút nữa đem Minh Ca choáng váng, tên bệnh thần kinh này chẳng lẽ định say rượu làm loạn?

Minh Ca nhấc chân muốn đá liền bị bắt giữ bị nâng lên ép cong sát vào bụng may mắn hôm nay cố ý mặc quần để dễ dàng vận động, An Lãng liền có ý định xé cũng xé không xong, điểm này làm cho Minh Ca có thêm chút thời gian, nàng há mồm hướng cằm hắn cắn, kết quả thằng nhãi này cằm không nhiều thịt lắm, nàng dùng sức quá lớn liền bị trượt đi xuống, hàm răng thiếu chút nữa liền muốn cắn vào sâu.

An Lãng chế trụ nàng, cằm cảm giác đau đớn kích thích hắn, hắn càng thêm gia tăng sức lực.

Mặc kệ là sức lực hay là võ công tay Minh Ca đều bị cản gắt gao.

Tay chân không thể dùng, Minh Ca thân mình còn có thể dùng lực hàm răng cũng nhìn chuẩn cơ hội hướng An Lãng tấn công.

Nhưng chính bản thân cô cũng hiểu rõ đối với những công kích này An Lãng không xem vào mắt.

Minh Ca vừa cắn chặt răng lại vừa rất sợ hãi, nàng đã không còn là nàng công chúa ngây thơ khi vừa bước chân vào thế giới này, nàng biết thế giới hiện tại đối với việc quan hệ nam nữ đều khá tùy tiện, đặc biệt là loại chuyện lên giường như thế này, không chỉ có tùy tiện còn có các loại tư thế khiến người bất mãn.

Minh Ca dù cho trong lòng thầm hận, nhưng nàng đánh không lại An Lãng, chỉ có thể cầu xin một chút, "Ngươi có từng kiểm tra qua thân thể ngươi có bệnh thầm kín đi? Ngươi vừa mới cùng những nữ nhân kia đã làm qua? Ngươi có bệnh, ta có thói quen sạch sẽ, ngươi buông ta ra!"

An Lãng trực tiếp đem quần áo trên người Minh Ca kéo xuống một nửa, lại lấy áo nhét vào trong miệng nàng.

Minh Ca đâu chịu nổi loại vũ nhục này, tất nhiên là ra sức giãy giụa, vì thế hai người từ trên ghế sô pha lăn xuống đất đụng trúng bàn trà ngay cạnh bên!

Đem đầu Minh Ca đè xuống một góc, một tay đem Minh Ca kéo An Lãng hao hết tâm lực rốt cuộc có thể đi vào thân thể Minh Ca.

Trong chớp mắt bị bọc lấy hắn thấp giọng lẩm bẩm một tiếng, "Hữu Lam.."

Minh Ca nhớ rõ thời điểm tỉnh lại cũng bị Tạ Ngọc như vậy đối đãi, nàng cảm thấy đó chính sự sỉ nhục lớn nhất từ trước đến giờ, nhưng mà hiện tại, bị An Lãng như vậy đối đãi mà còn bị xem thành kẻ thù không đội trời chung của ký chủ An Hữu Lam thì so lần trước còn muốn sỉ nhục gấp trăm ngàn lần.

Giãy giụa một lúc đều không dùng được, ngược lại còn bị đối đãi càng khủng bố, nàng từ trước đến nay đều không đem chính mình coi như nữ nhân, nhưng mà tại đây một khắc, nàng rốt cuộc đã biết cái gọi là tuyệt vọng của nữ nhân.

Nhưng cũng từ kia một tiếng gọi Hữu Lam, An Lãng thân thể cứng đờ, tiếp theo nháy mắt càng thêm khủng bố tiến công.

Minh Ca bị đụng không ngừng hướng về phía trước, đầu cũng bị từng chút một đụng vào trên vách tường, một chút đau này so với sự vũ nhục nàng đang phải chịu đựng thật sự không đáng nhắc tới.

Nàng sẽ không bị như vậy mà chết đi, đây thật sự là cái chết đầy khuất nhục nhất trên đời. Nếu là đã chết, có phải hay không liền sẽ bị biến mất! Miệng bị bịt kín, Minh Ca muốn mắng thô tục đều mắng không ra tiếng! Bất quá từ chết vừa xuất hiện lập tức bị chính nàng phủ quyết, nàng không thể chết được, nàng còn có chuyện quan trọng không có hoàn thành, nàng không thể chết được!

Một lúc lâu sau đó Minh Ca cho rằng rốt cuộc kết thúc thân thể nàng bị An Lãng buông ra sau lập tức liền tê liệt ngã xuống ở góc, nàng cuộn tròn thân mình, liếc mắt nhìn chằm chằm An Lãng, nàng cũng không biết chính mình trên mặt lăn đầy nước mắt, chỉ cố sức dùng chính mình ánh mắt hung tàn nhất trừng mắt An Lãng.

Ánh đèn tuy rằng tối tăm, nhưng thời gian dài ở vào trong hoàn cảnh này, đối phương đều có thể xem thấy rõ lẫn nhau.

Sự kích thích của rượu đã qua đi, An Lãng tay còn dừng lại ở trên người Minh Ca, tầm mắt hắn đảo vòng eo của nàng liền chậm rãi nhìn lên trên mặt.

Bị hắn nhìn trúng, lại không phải là chuyện gì không hay cho lắm, hắn bị ánh mắt kia nhìn chằm chằm đột nhiên khí nóng lan tràn, tay dùng sức một chút vừa vặn trên người nữ nhân, đầu óc hỗn loạn thế nhưng than một tiếng: Xúc cảm cũng không tệ lắm.

Bạn đang đọc Xuyên Nhanh: Pháo Hôi Nữ Phụ (Dịch) của Bổn Cung Vi Bàn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi demokun
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.