Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dung hợp linh hồn.

Tiểu thuyết gốc · 1845 chữ

" A... "

Thiếu nữ nằm trên giường bỗng dưng bật dậy, hai mắt trợn to, trước ngực phập phồng, mồ hôi nhễ nhại như vừa mới trải qua một cơn ác mộng khủng khiếp.

Nàng hoảng hốt mở ra tấm chăn, xác nhận trên người không thiếu sót bất kỳ bộ phận nào mới bình tĩnh trở lại.

" Thật may quá, còn tưởng rằng mình chết chắc rồi. "

Thiếu nữ đặt tay trước ngực hít một hơi thật sâu rồi tự nhủ.

Hắn tên là Shinji Makoto, một nam sinh sinh viên năm 4 bình thường như bao người khác.

Ba tuần trước, thế giới nơi Makoto sinh sống cuối cùng cũng nghênh đón điểm chung kết của nó. Dịch bệnh bùng nổ, quái vật xuất hiện, kèm theo vô số thiên tai như động đất, sóng thần,... hơn 99% dân số thế giới trực tiếp tử vong trong thảm họa toàn cầu.

May mắn sống sót qua đợt biến đổi toàn cầu đầu tiên, cuối cùng Shinji Makoto cũng không thoát khỏi số phận bi thảm. Khu vực an toàn nơi hắn sinh sống bị công hãm bởi zombie và quái vật.

Kết quả không cần nói cũng biết, một sinh viên hai tay trói gà không chặt như hắn bị một đám zombie sống sờ sờ ngặm nhắm.

Nếu không phải dây thần kinh của hắn thô to hơn bình thường rất nhiều, nói không chừng hắn đã điên mất rồi.

" Không đúng, nơi này là nơi nào, không phải là khu vực an toàn đã luân hãm rồi sao ? "

Makoto bắt đầu quan sát xung quanh.

Hắn đang ngồi trên một chiếc giường xa hoa cực lớn, lớn đến độ bốn người nằm vẫn không sợ lọt.

Căn phòng rộng lớn tầm 100 mét vuông, đồ đạc rất ít, chỉ có một cái tủ quần áo, một cái bàn trang điểm, một tấm gương thật to. Tất cả đều được làm bằng gỗ phủ lên trên là một lớp sơn mỏng màu trắng.

Tuy không biết gỗ gì nhưng nhìn vào trông rất quý liền được.

Xa hơn một chút là hai cái vali đã được mở ra một đen một tím.

" Khoan đã. "

Bất chợt, Makoto thuận tay bóp chặt, một cỗ xúc cảm mềm mại đột ngột truyền đến trên tay, đồng thời trước ngực cũng hơi hơi đau đớn.

Hắn ta nhíu mày hạ tay xuống, tầm mắt cũng dần dần hạ thấp.

Tiếp theo, hai quả đồi núi trắng nõn, tràn đầy dụ hoặc đập vào trong mắt khiến cho Makoto không thể không theo bản năng nuốt một ngụm nước bọt.

Nhưng là, hắn rất nhanh liền phát hiện ra điểm không đúng.

" Góc nhìn này không ổn tí nào, không lẽ là bản thân vẫn còn chưa tỉnh ngủ. "

Hắn hoảng hốt đứng dậy đi đến trước mặt tấm gương trong phòng.

" Thật đúng là không phải ảo giác. "

Hắn ta thở dài.

" Mình đây là xuyên qua rồi. "

Phản chiếu lại trong gương là một thiếu nữ có mái tóc dài bạch kim đang mặc trên người một bộ đồ ngủ gợi cảm màu tím. Nàng sở hữu cặp đồng tử màu tím kèm theo gương mặt ngây thơ trong sáng, thân hình hoàn hảo với bộ ngực khoảng D, làn da trắng nõn như tinh linh bước ra từ sách. Trước ngực thiếu nữ đeo một viên pha lê lấp lánh màu xanh lá.

" Ngoại hình này... "

Makoto gãi cằm.

" Thêm đôi tai nhọn thoả thỏa biến thành Emilia trong Re:Zero. "

Hắn ta ác thú vị thử gọi một tiếng.

" Puck, Puck có ở đây không ? "

Theo đó, viên pha lê trước ngực hắn sáng lên, một con mèo xám to gấp rưỡi lòng bàn tay trông cực kỳ dễ thương chui ra khỏi đó.

" Có chuyện gì không Lia ? "

Mèo xám vươn người ngáp một hơi thật dài rồi hỏi.

" Đúng thật là có một con tinh linh trong này a. "

Hắn ta thầm nghĩ.

Makoto đang chuẩn bị hỏi chuyện thì bỗng dưng một cỗ đau đớn bất ngờ truyền đến trong đầu, khiến cho hắn loạn choạng đi tới.

Gương mặt hắn thống khổ, hai tay run rẩy chống xuống giường.

" Lia, làm sao vậy ? "

Puck hoảng hốt bay đến bên cạnh đỡ hắn.

Makoto cố gắng chống đỡ, nhưng là, hắn ta rất nhanh liền không chịu nổi rồi bất tỉnh.

...

" Lia. "

" Lia. "

" Thật tốt quá, cậu tỉnh rồi. "

Puck vui mừng bay đến ôm lấy gương mặt của Emilia.

" Puck, tớ đã bất tỉnh bao lâu rồi ? "

Emilia xoa đầu ngồi dậy hỏi.

" Cũng không lâu lắm, chỉ mới 15 phút mà thôi. Còn may là không có việc gì, làm tớ giật cả mình. "

Puck thở phào nhẹ nhõm.

Lúc này, trong đầu Emilia lại nhiều ra kí ức của hai người khác biệt.

Một người tên là Emilia Spencer Himeji, 17 tuổi, con lai hỗn huyết Anh Nhật. Bố là họ hàng của một vị quan ngoại giao đang công tác tại Nhật Bản.

Nàng có một cô em họ tên Eriri Spencer Sawamura. Dựa theo trí nhớ kiếp trước của " Makoto ", cô em họ này chính là một trong ba nữ chính của Saekano, một bộ light novel tương đối nổi tiếng.

" Makoto " đã từng xem qua chuyển thể anime của bộ light novel này ở kiếp trước.

Emilia Spencer Himeji đến Nhật Bản du học vì hâm mộ nền văn hóa ACG của Nhật Bản.

Một kí ức khác chính là của nguyên bản Emilia ở thế giới Re:Zero.

Trong một dòng chảy thời gian khác biệt, Emilia cùng Subaru đồng loạt bị cá voi trắng ăn vào trong bụng. Cơ thể của nàng tổn thương nghiêm trọng, sự tồn tại cũng dần dần bị xóa bỏ khỏi thế giới ban đầu.

Trong lúc nguy cấp, tinh linh sở hữu sức mạnh chung yên thế giới mà nàng đã ký kết khế ước - Puck, liều mình sử dụng cấm thuật rút ra linh hồn của Emilia và đóng băng nó, sau đó đánh xuyên qua vách ngăn thế giới đào tẩu đến thế giới này.

Hậu quả là Puck tổn thương, suy yếu nghiêm trọng, chỉ kịp kí túc linh hồn của Emilia vào trong một đứa bé sơ sinh sắp chết do bẩm sinh có linh hồn thiếu khuyết rồi ngủ say trong suốt 16 năm.

Mà đứa bé kia chính là Emilia Spencer Himeji.

Linh hồn của hai người bù đắp cho nhau, thay phiên nhau chủ đạo cơ thể sinh hoạt bình thường cho đến một ngày, đến phiên linh hồn của Makoto không thể hiểu thấu tiến vào bên trong cơ thể.

Điều thần kỳ xảy ra, linh hồn ba người nhanh chóng dung hợp vào nhau, sinh ra một linh hồn mới hoàn hảo sở hữu tính cách cùng kí ức cả ba, năng khiếu ma thuật và khế ước tinh linh của bán tinh linh Emilia cũng được thừa hưởng cho linh hồn mới.

" Lia, linh hồn của cậu... "

Là tinh linh kí kết khế ước với nàng, Puck dễ dàng nhận ra sự không đúng của Emilia. Linh hồn của đối phương giống như vừa mới suy yếu trở thành một đoàn, sau đó đột nhiên ổn định trở lại và mạnh mẽ hơn nguyên bản rất nhiều.

Emilia cũng nhìn ra tâm tình của Puck, nàng ngồi xuống giường, trần thuật lại tình trạng của mình cho Puck nghe.

Dù sao giấu là giấu không được, không bằng thành thật kể ra để nhận lại được sự tín nhiệm từ đối phương, như thế sau này muốn làm gì cũng thuận tiện hơn rất nhiều.

" Con gái của ta số khổ a. "

Nghe xong đầu đuôi sự việc, Puck thở dài cảm thán.

" Cậu biết không, ngay từ nhỏ, con bé đã phải chịu đối đãi bất công, bị mọi người trong làng giam lỏng trong nhà, bị mọi người xa lánh. "

Như những gì Puck vừa nói, trong đầu nàng nhớ lại những hình ảnh kí ức tuổi thơ của bán tinh linh Emilia, cơ thể theo bản năng run lên nhè nhẹ cùng thương cảm.

" Có được kí ức của Lia, chắc hẳn, cậu cảm nhận và thấu hiểu được sự cô đơn, thống khổ của con bé. "

Puck đáp xuống trên giường, cúi đầu nói.

" Đáng ra ta nên ngăn cản việc con bé đi gặp Roswaal, tên kia không phải hạng người tốt lành gì. Nếu không gặp hắn ta, con bé sẽ không trở thành công cụ của hắn, cũng không cần phải tham gia cái thứ gọi là vương tuyển, để rồi một lần nữa bị tổn thương, cuối cùng trở thành nông nỗi như bây giờ. "

Nhớ lại nội dung quyển sách mang tên Re:Zero mà Emilia đưa cho mình cách đây không lâu, Puck cảm thấy bản thân tràn đầy tội lỗi.

" Puck nói gì thế, tất cả không phải lỗi của cậu, đều do Roswaal quá xấu bụng mà thôi. "

Emilia ôm Puck vào lòng.

" Sao cơ ? "

Puck ngạc nhiên hỏi lại.

" Theo cậu nghĩ thì điều gì quyết định một người có phải hay không chính họ, là cơ thể, là kí ức hay vẫn là linh hồn bên trong ? "

Emilia cọ Puck lên mặt, vuốt ve.

" Cơ thể này tuy không phải bán tinh linh Emilia nhưng do linh hồn kí túc từ nhỏ, Emilia Spencer Himeji bị ảnh hưởng, dần dần phát triển ngoại hình theo giống nguyên bản bán tinh linh Emilia mà cậu biết. "

Nàng lại nói.

" Linh hồn của tớ hiện giờ bao gồm cả linh hồn của bán tinh linh Emilia, ngay cả kí ức cũng được thừa hưởng không sót gì. "

Emilia nâng Puck lên đặt ở trước mặt, hai mắt nhìn chòng chọc vào Puck hỏi.

" Vậy theo cậu nói, tớ có phải hay không vẫn là bán tinh linh Emilia đâu ? "

Puck ngẩn ngơ. Một lúc sau, chú tinh linh nhỏ bé mỉm cười ôm lấy nàng.

" Quả thật, Emilia vẫn là Emilia mà tớ quen biết. "

" Tớ thật thiếu trách nhiệm, không những không trở thành chỗ dựa cho cậu mà còn khiến cho cậu an ủi ngược lại mình. "

" Hì hì, nào có, cũng nhờ cậu nên tớ mới nhận được tân sinh thứ hai đó thôi. Chuyện qua rồi, cậu cứ xem đó như một giấc mộng thật dài liền được. "

Emilia vui vẻ đứng dậy, đưa hai tay ra sau lưng nói.

" Tỉnh mộng trở lại, rồi thế giới sẽ trở nên tươi sáng hơn rất nhiều. "

Bạn đang đọc Emilia Luôn Cảm Thấy Có Gì Đó Không Đúng. sáng tác bởi KhôngPhảiNgươiKhôngGả
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhôngPhảiNgươiKhôngGả
Thời gian
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.