Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ăn Và Phát Triển 6

Phiên bản Dịch · 4716 chữ

Everybody Loves Large Chests - Chương 12 - Ăn Và Phát Triển 6

Team Just T

Chú ý: Đây là truyện có nội dung người lớn, người đọc cần cân nhắc trước khi xem. Nếu việc đọc truyện này có ảnh hưởng đến sức khỏe và tinh thần của bạn thì chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm.

Một tổ đội 5 người đang di chuyển qua khu rừng dày đặc. Hai người lính gác vũ trang đầy đủ dẫn đường trong khi 3 nhà thám hiểm theo sau họ. Họ là một trong 4 nhóm tìm kiếm con Sweeper trong khu rừng này mà mới xuất hiện gần đây.

“Thật sự, Trung Sĩ đang nghĩ gì vậy trời?” Mark phàn nàn.

Harold cau mày nhìn anh đáp lại. “Trung sĩ biết điều ông ta đang làm. Chúng ta cần khả năng của ba người họ, nhưng họ lại không có người đi tiên phong. Đó là công việc của chúng ta.”

“Tao biết điều đó. Chỉ là… Tao thật sự không thể tin tưởng tin người một cách dễ dàng như thế. Đặc biệt với tên Rogue (Đạo Tặc) đó. Hắn thậm chí còn chẳng thèm nói cho chúng ta biết tên của hắn nữa mà!”

“Hey, anh bạn! Tụi này nên gọi anh như thế nào?”

Chàng trai cao ốm bao bọc từ đầu đến chân trong bộ đồ da màu đen đưa mắt nhìn về phía Harold.

“‘Anh bạn’ cũng được,” anh ta nói một cách thờ ơ. “Và tôi không tiết lộ danh tính của mình vì quy ước của hội. Nguy cơ nghề nghiệp họ gọi nó như vậy. Tôi chắc mấy anh sẽ hiểu.”

Harold quay lại nhìn sang người đồng đội của anh với nụ cười nhếch mép.

“Đó, thấy chưa? Gọi anh ta là Anh Bạn.”

“Khôi hài đấy, Harold.”

‘Anh bạn’ này là một phần của hội các nhà thám hiểm được gọi là Hắc Thủ (Tay Đen). Họ không để bất kỳ ai gia nhập trừ khi người đó đủ các yêu cầu tối thiểu - Nghề Chính Rogue Cấp Độ 5 với ít nhất Kỹ Năng Lén Lút Cấp Độ 2. Đó là một băng trộm cướp, gián điệp và sát thủ. Mark tự hỏi làm cách nào mà một thứ như vậy có thể xem là hợp pháp được. Và trong khi dân chúng nói chung như bản thân anh ta có thể nghi ngờ về điều đó, thì hội đó hoàn toàn hợp pháp. Trên hết là có nhu cầu rất cao về các dịch vụ của họ. Một Rogue có thể phá hoặc đặt bẫy, mở ổ khóa, trinh thám ở phía trước trong khi dùng Kỹ Năng Lén Lút và ám sát lũ quái vật lì lợm - tất cả những điều đó đều cần thiết trong các hầm ngục. Ngay cả khi trận chiến bắt đầu họ vẫn có thể khiến bản thân họ trở nên hữu dụng bằng cách giữ cho kẻ thù mất cân bằng. Bom khói, dao găm tẩm độc, ném dao và đủ loại trò bẩn và công cụ khác nữa khiến họ trở thành một đồng minh đáng tin cậy trong nhiều trường hợp.

Anh bạn này là một ứng viên đặc biệt có triển vọng. Anh ta là một Rogue (Đạo Tặc) Cấp Độ 21 và Alchemist (Giả Kim Thuật Sư) Cấp Độ 6. Chọn một Nghề Thợ Thủ Công (Artisan) như là Nghề Phụ dường như hơi kỳ lạ, nhưng có thể tự điều chế Potion cho bản thân và cả chất độc nữa cũng là một sự giúp sức khổng lồ. Ngoài ra, Nghề Giả Kim Thuật Sư và các Kỹ Năng liên quan của nó tất cả đều tăng Khéo Léo (DEX), Tri Giác (PER) và, ở mức độ ít hơn là Sức Chịu Đựng (END). Một Rogue có thể sử dụng tốt tất cả 3 Chỉ Số đó. Nhược điểm là các Nghề liên quan đến Thợ Thủ Công đều mất rất lâu để rèn luyện, nhưng đó vẫn là một Nghề Phụ kết hợp hoàn hảo với Nghề Chính của anh ta.

Để Trạng Thái của anh ta sang một bên, anh cũng chỉ xem đó như một phần tất yếu. Bộ đồ da bó sát cơ thể vừa vặn quanh vùng cánh tay, thân hông và đùi. Trong khi một giáp như vậy thật sự không thể chịu nổi 1 đòn tấn công, nhưng trong sách giáo khoa của một Rogue thì bị đánh trúng coi như đã là thất bại rồi. Đó là lý do tại sao trang bị của anh khếch đại thêm AGI của anh, cho phép anh né và tránh thay vì chặn và đỡ đòn. Phần đầu của anh cũng được trùm kín hoàn toàn - mũ trùm và mặt nạ bao phủ mọi thứ trừ đôi mắt tinh quái và đôi tai sắc bén. Mặc dù để lộ đôi tai không giúp anh nghe tốt hơn được bao nhiêu, lý do chính anh làm thế là để thể hiện rõ mình không phải là một người Elf. Cá nhân anh cũng không thù ghét gì những người đó. Nếu có gì thì anh còn thật sự là một fan (người hâm mộ) của những phụ nữ người Elf. Tuy nhiên, đa phần thì khách hàng của anh đều là những con người ghét người Elf. Họ chỉ đơn giản tin tưởng chàng Rogue này hơn khi họ thấy đôi tai của anh không hề nhọn.

Nhưng điều khiến Mark khó chịu nhất là tính cách của chàng Rogue này. Họ ở đây, săn một con quái vật nguy hiểm ở giữa một khu rừng và anh chàng mờ ám này đã làm gì?

“Anh có thể là một tên trộm có danh dự, nhưng anh tin rằng chính ánh nhìn xuyên thấu của em mới là thứ đang đánh cắp trái tim anh.”

Anh ta dành ra nửa giờ vừa rồi để thả thính cô gái duy nhất trong nhóm - một Witch (Phù Thủy), Xera.

“Cảm ơn anh. Lời anh nói thật ngọt ngào!” cô ta đáp lời trong khi đỏ ửng nhẹ trên gương mặt.

Mấy người có thôi chim chuột nhau khi đang làm nhiệm vụ được không, Mark hét lên trong đầu anh. Anh ban đầu đã cố khiển trách họ rồi, nhưng cũng đành bỏ cuộc. Anh thở dài lần nữa. Trong mắt của anh, cô gái Xera đó cũng là một vấn đề.

Cái cách mà đôi mắt đỏ thẫm của cô nhìn láo liên khắp nơi trong khi cái miệng thì luôn mở là đặc điểm điển hình của một tên ngốc bẩm sinh. Gương mặt của cô xinh xắn và mái tóc dài màu đen tỏa ra một sức quyến rũ không thể chối từ. Chiếc áo choàng dài màu xanh dương của cô kéo dài cho đến gần chạm đất ở phía sau lưng cô. Chất liệu vải mỏng để lộ phần lưng và vai ra, trong khi cánh tay áo rộng chạy dài theo chiều dài của cánh tay.

Rồi có một thứ hoàn toàn nổi bật. Bộ ngực của cô ta vô cùng lớn - lớn gần bằng cái đầu của cô và tưng lên theo nhịp của mỗi bước đi. Chúng đè nặng lên bộ áo mỏng, cắt cao. Gần như là chúng đang cố lộ hết ra bên ngoài. Nếu ai có thị lực sắc bén thì họ sẽ có thể nhận thấy những đường hằn lên tinh tế của núm vú của cô ta.

Nói ngắn gọn thì cô ta trông hoàn toàn giống như một người phụ nữ lẳng lơ. Vẻ ngoài và cách cư xử của cô hoàn toàn không khớp với lời khẳng định của cô như là một Warlock (Phù Thủy) Cấp Độ 27. Mark muốn hỏi rằng liệu có thật sự đúng như thế không, nhưng chính anh cũng biết rõ hơn ai hết. Mọi người ở đây đã trải qua quá trình Thẩm Định để chứng minh họ đáp ứng yêu cầu tối thiểu cho nhiệm vụ này. Chất vấn khả năng của cấp trên giống như tự thưởng cho bản thân một tuần chùi nhà vệ sinh.

Ít nhất thì thành viên cuối cùng trong nhóm của anh ta là hợp lý. Koross là một Priest (Mục Sư) Cấp Độ 21 cơ thể đầy đặn, không có Nghề Phụ. Ông ta mặc một chiếc áo choàng trắng tinh tế với những họa tiết trang trí màu vàng quanh phần cổ tay, tim và thắt lưng - trang phục đặc trưng với những ai thờ phụng các vị Thần. Ông ta có bộ râu và ria dày dài xuống đến phần bụng. Cái đầu hói của ông dường như còn phản chiếu ánh mắt trời. Koross cũng có một cơ thể khỏe khoắn, dấu hiệu là cây chùy thép treo trên hông của ông không chỉ để trưng.

Nếu anh ta không lầm, thì Koross là một người Dwarf. Và như hầu hết mọi người Dwarf, việc di chuyển đối với ông xuất hiện hai vấn đề cực kỳ chuyên biệt. Vấn đề đầu tiên là ông ta lùn. Ông chân ngắn và dày của ông đồng nghĩa với việc ông gặp rắc rối trong việc bắt kịp tốc độ với những người còn lại và phải liên tục chạy bộ theo sau họ. Vấn đề thứ hai là những người Dwarf cực kỳ yếu trước sự hấp dẫn của rượu. Koross cũng không phải ngoại lệ. Ông thi thoảng làm một ngụm rượu từ cái bình để bên trong áo choàng của ông. Dẫu vậy điều đó cũng ổn thôi - những người Dwarf với thể chất khỏe mạnh và cần nhiều hơn thế để bị say xỉn. Nhưng khi xem xét tất cả mọi thứ, thì người say mê rượu whiskey dường như còn đáng tin cậy hơn chàng Rogue xảo quyệt và cô Phù Thủy ngẩn ngơ kia.

Chỉ khi Mark tập trung lại vào con đường phía trước, Xera đột nhiên hét lên đầy xấu hổ “Khônggg!” Còn có âm thanh của một cú tát và tiếng kêu đau đớn từ Anh Bạn. “Em không thể làm những chuyện như vậy với anh đâu!” cô ta tiếp tục trong khi che mặt với cả hai tay. Dường như Anh Bạn này đã hơi thả thính quá sâu rồi.

“Hai người có thôi đi ngay không! Vào lãnh thổ của kẻ thù rồi đó!” Mark hét lên. Anh không thể chịu đựng được nữa. Nhà thám hiểm kiểu gì mà có cái thái độ như vậy trong khi đang đi đường? Vâng, thật sự vậy. Đây ít nhiều gì là cách những người như thế hành xử. Người lính gác sống trong một thành phố tương đối yên bình như Monotal sẽ không biết việc thám hiểm sẽ áp lực như thế nào một khi bạn gần Cấp Độ 30. Nếu những người này không thường xuyên xả hơi thì họ sẽ nổ tung.

“Sao thế anh trai?” Anh Bạn này nói trong khi vuốt má. Cú tát ban nãy đau hơn so với những gì người khác nhìn vào. “Anh làm như tôi không biết nhìn đường à?”

“Mày biết á!” Mark hét lên.

“Haaah,” anh chàng Rogue thở dài. Đây là lý do tại sao anh ghét làm việc với thường dân. “Được thôi để tôi chứng minh điều đó.” Anh lấy ra một con dao thẳng nhỏ từ đai lưng và ném nó đi về phía bên phải. Con dao cắt qua không khí mà không hề tạo ra bất kỳ âm thanh nào trước khi trúng vào một thứ gì đó trong những cành cây. Anh liền khéo léo kéo sợi dây thép gần như vô hình, để kéo con dao lại trong tay anh. Nó gọn gàng đâm xuyên qua một con sóc nâu nhỏ.

“Điểm Tri Giác của tôi quá tốt, thấy không? Đôi tai của tôi thôi có thể nghe thấy bất cứ thứ gì cố lén lút xung quanh chúng ta. Nó thậm chí còn đủ sức đánh bại Kỹ Năng Lén Lút Cấp Độ 4, anh thông suốt chưa!”

Mark chớp mắt vài lần, cố xử lý những gì vừa xảy ra. Chàng trai đó ở trước mặt anh ta vừa mới ném trúng mục tiêu nhỏ cách đó 20 mét mà không ngắm nghía gì nhiều. “Cheh,” anh ta tặc lưỡi. “Được rồi, mày hay. Chỉ là… bớt bớt lại giùm tao, được chứ?” Harold đã lường trước được điều này phần nào rồi, nhưng anh vẫn quá ấn tượng. Koross vừa làm một ngụm vào lúc đó nên ông ta bỏ lỡ hoàn toàn màn trình diễn đó.

Tuy nhiên, Xera lại có một ý kiến khác về vấn đề này. “Ôi con thú tội nghiệp!” cô ta rên rỉ. “Sao mà anh lại làm thế!? Ông lùn đằng kia! Ông là Priest (Mục Sư) đúng không? Ông có thể chữa trị cho con thú nhỏ bé này không?!”

Người Dwarf giật mình nhanh chóng cất bình rượu của ông đi. “Huh?! Cái gì? Ai? Oh, con sóc à! Đó là bữa trưa của chúng ta đúng không? Giỏi lắm chàng trai!”

“Cảm ơn ông già chậm nhịp,” Anh Bạn đáp lời một cách hài hước. “Nhưng tôi nghĩ bữa trưa sẽ phải đợi rồi. Tôi ngửi thấy mùi máu.”

“Đúng rồi, máu đầy tay cậu kìa.”

“Không, không phải thứ này,” chàng Rogue nói trước khi ném xác con sóc xuống đất. “Máu quái vật, nó đến từ phía đông. Tôi đoán, khoảng 500 mét.” Anh ta chỉ tay về phía hàng cây ở bên phía trái của họ. “Và nhìn kìa,” anh ta tiếp tục. “Có dấu vết gì đó kỳ lạ trên những cái cây ở đây. Giống như có thứ gì đó cố cắn lấy chúng.”

Cả nhóm nhìn vào cái cây trong nghi vấn. Có thứ gì đó đã thật sự thành công trong việc cắn một khối gỗ lớn ra khỏi thân cây dày. Và đoán theo kích thước của dấu vết đó, không khó để nói chúng là dấu răng.

“Liệu chúng ta có nên bắn pháo sáng?”

“Chưa đâu, Koross,” Mark nói. “Chúng ta cần xác nhận điều đó bằng mắt trước.” Anh và Harold đều rút kiếm và sẵn sàng với tấm khiên của họ. “Chuẩn bị vũ khí sẵn sàng! Chúng ta sẽ đi kiểm tra trước!”

Anh Bạn rút ra hai con dao găm giấu ở phía dưới lưng. Anh còn lấy ra một ống nhỏ từ túi dưới hông và tẩm chất lỏng màu xanh lá bên trong ống đó lên lưỡi dao. Biểu cảm thờ ơ thông thường của Xera trở nên tập trung hoàn toàn. Cô ta với tay ra phía sau lưng và lấy ra một cây trượng gỗ nặng từ cái túi quàng bằng da, siết chặt nó bằng cả hai tay.

Đôi mắt sắc bén của chàng Rogue tò mò nhìn cây trượng. Phần đầu của cây trượng cong lại như hình chữ C và có một quả cầu tinh thể màu tím trôi lơ lửng bên trong nửa vòng tròn. Trông nó thật huyền ảo. Đắt tiền. Sao mà anh không nhận ra nó sớm hơn? Ah, có thể vì nó nằm ở phía sau lưng Xera trong khi bộ ngực khiêu gợi của cô ta thì ở phía trước.

Koross đã cầm sẵn cây chùy của ông trong tay phải, trong khi tay trái đưa vào áo choàng. Chỉ lần này, thay vì bình rượu, ông lấy ra một quyển sách màu đen nhỏ - Kinh Thánh của Mặt Trời. Ông quỳ một bên gối và để cuốn sách lên trước trán. Ông lẩm bẩm gì đó dưới hơi thở trước khi hoàn thành câu niệm với “Phước Lành của Mặt Trời!” Mọi người hiện diện ở đó bắt đầu lóe sáng với ánh sáng màu vàng nhạt. Sau một vài giây, nó tan biến đi.

Giờ bạn chịu tác dụng của Phước Lành của Mặt Trời. HP tối đa +90.

Tác dụng sẽ kéo dài 60 phút hoặc cho đến khi bị chồng lên bởi một Phước Lành khác.

“Fiuuu,” Anh Bạn huýt sáo. “Không tệ đấy ông già chậm nhịp.” Đánh giá từ con số này, anh đoán Koross có Kỹ Năng Cầu Nguyện Cấp Độ 6. “Nào ngờ mục sư sùng đạo nhất tôi từng gặp lại là một tên nghiện rượu.”

Lời đùa nhẹ của anh cũng không hề đi quá xa. Trong khi người Dwarf có thể không có Nghề Phụ, nhưng có thể hiến dâng bản thân hoàn toàn cho vị Thần của họ để có được công đức riêng. Một người như thế có thể tập trung rèn luyện các Kỹ Năng thì đấy mới thật sự quan trọng. Chưa đề cập đến một Perk (Phần Thưởng Bổ Sung) khá mạnh mẽ nếu ông ta trở thành một Priest (Mục Sư) Cấp Độ 25 mà không có Nghề Phụ nào.

“Không có chỗ nào trong Kinh Thánh nói rằng những Priest (Mục Sư) như chúng tôi không thể tận hưởng thức uống ngon cả, chàng trai à.”

Anh Bạn tự nhếch mép. Anh cũng không phải một người sùng đạo, nhưng anh phải thừa nhận Thần Mặt Trời Solus có thể là vị thần ưa thích của anh. Những giáo sĩ của vị Thần đó dường như luôn là những người khôi hài nhất. Chưa nói đến những nữ tu mà thờ phụng vị thần đó dường như luôn có những cặp ngực tuyệt vời.

Với sự chuẩn bị của họ đã sẵn sàng, nhóm 5 người hướng vào khu rừng tươi tốt. Họ cẩn thận băng qua giữa những cái cây và bụi rậm, cố tập trung quan sát bất cứ thứ nào mà con Mimic có thể giả dạng thành. Ngay cả khi nó là một con quái vật biến đổi hình dạng, con Mimic cũng không thể thu nhỏ hay biến đổi đáng kể cơ thể hình hộp của nó. Điều này đúng với cả chủng loài Hạ Cấp và Cao Cấp của con Mimic. Tuy nhiên, nó có thể thay đổi đáng kể bề mặt của nó. Theo lối suy nghĩ đó, họ đâm và tấn công những tảng đá đáng ngờ, hai cái cây ngã và một gốc cây. Họ theo những vết cắn ở trên thân cây và tò mò chặt những nhánh cây.

Anh Bạn cảm thấy có cảm giác gì đó kỳ lạ mà không đúng cho lắm. Anh quyết định lên tiếng về những lo lắng của anh. “Tôi nghĩ mục tiêu của chúng ta đang mời gọi chúng ta đến. Dấu vết để lại quá rõ ràng.”

“Phải. Con bọ đó được cho là thông minh hơn thế cơ mà, đúng không?”

“Dù gì nó vẫn là một con Mimic mà,” Xera nói trong khi trèo qua gò đất nhỏ. “Ngay cả khi nó có trở nên thông minh hơn gấp 10 lần thông thường, nó vẫn sẽ ngu như bò.”

Harold quyết định nói vào. “Cô ta cũng có ý đúng, nhưng tôi theo phe Anh Bạn này. Thế này thì quá đáng ngờ.”

Tổ đội di chuyển về phía trước cẩn thận, quan sát chừng bước chân của họ và cẩn thận hết sức. Sau khoảng 10 phút đau đớn tiến lên chậm rãi, họ đến một khoảng đất trống. Thay vì là một đồng cỏ tự nhiên, thứ gì đó đã dọn sạch sẽ những cái cây trong vùng lân cận và biến chúng thành 20 túp lều nhỏ thô sơ.

“Lũ Goblin,” chàng Rogue thì thầm thật nhỏ. Goblin là một con quái vật trông giông giống như một đứa trẻ 10 hoặc 11 tuổi. Nó có da xanh lá, vóc dáng xương xẩu, tai dài nhọn. Những con Goblin thông thường khoảng giữa Cấp Độ 10 hoặc 15, nhưng đó chỉ là một con số hình thức. Cơ thể yếu ớt của một con Goblin có nghĩa là, mặc cho Cấp Độ thật sự của nó, sức mạnh thật sự của nó chỉ gần với một con quái vật Cấp Độ 8 hoặc 9. Nhưng lũ Goblin chưa bao giờ chiến đấu một đấu một. Chúng tấn công với số lượng lớn và thường đi vòng quanh theo bầy với hàng tá con, có lẽ hàng trăm con trong số chúng. Chúng thường tạo ra những ngôi làng thô sơ giống như ngôi làng này nơi chúng có thể sinh sản và nhân giống nhanh chóng như sâu bọ.

Nhưng ngôi làng này đã bị tàn sát rồi.

“Cái đéo gì vậy?” Mark sốc đến nỗi chửi thề theo phản xạ. Khung cảnh mở ra trước mắt anh hoàn toàn quá quen thuộc. Máu ở khắp mọi nơi. Máu nhuốm lên những bức tường của những ngôi lều lụp xụp. Những mẫu thịt Goblin nằm rải rác khắp nơi. Những đống tro xám cũng vương vãi khắp nơi. Nhưng sự áp đảo ngay lập tức hiện lên rõ ràng. Chẳng còn cái xác nào còn sót lại. Đó gần như chính xác như những gì anh đã chứng kiến lần đầu tiên trong cái hầm ngục chết tiệt đó. Chỉ cảnh tượng này thôi giống như con quái vật đó đã cố hết sức có thể để vượt qua giới hạn bản thân.

Vì ‘thủ lĩnh danh dự’ của họ hiện đang nhìn chằm chằm vào hiện trường này, Anh Bạn quyết định đảm nhiệm vai trò chỉ huy. “Nào ngờ nó lại trốn ở đây ư?” anh ta thì thầm. “Có rất nhiều giỏ và chậu nằm khắp nơi.”

“Yeah,” Koross gật đầu. “Những khúc gỗ ở xung quanh đống lửa cũng rất khả nghi. Có thể ở trong các túp lều nữa.”

“Em có một ý tưởng. Em có thể xông khói vào để lùa nó ra,” Xera đề nghị.

“Chẳng phải làm vậy sẽ lãng phí MP của cô sao? Tôi nghĩ những phép Hủy Hoại đó tiêu hao nhiều lắm.”

“Chúng là vậy, nhưng em ổn, Harold. Em có hơn 1000 MP lận anh biết mà.”

Những người đàn ông nhìn nhau rồi gật đầu với Xera. Họ di chuyển gần hơn đến ngôi làng như là một nhóm mà không lơ là cảnh giác và phòng vệ, dù chỉ là một khoảnh khắc. Sau khi đi đến gần hơn đến phần rìa của ngôi làng, Xera ra hiệu cho mọi người dừng lại. Cô Phù Thủy liền giơ cây trượng lên trên trời và nhắm mắt lại. Và rồi cô bắt đầu niệm Phép của cô.

“Chẳng có nơi nào để trốn! Chẳng có nơi nào để chạy! Ngôi làng này sẽ bốc cháy như trái tim của Mặt Trời!”

Hét lớn. Cô niệm phép rõ ràng và có chủ đích, giọng của cô vạng vọng kỳ lạ.

“Với sự hoan hỉ vô hạn, ta hiệu triệu ngươi!”

Một cơn ớn lạnh chạy xuống sống lưng của những người đàn ông. Họ có linh cảm cực kỳ tệ về chuyện này.

“INFERNO!” (HỎA NGỤC) cô ta hét lớn hết mức. Một cơn lốc xoáy khổng lồ của lửa đỏ nóng hổi xuất hiện từ hư vô và quét qua ngôi làng Goblin. Nó phải có đường kính ít nhất 10 mét và cao 5 mét. Nó chỉ tồn tại vài giây, nhưng đủ để làm cả ngôi làng bắt lửa cháy dữ dội.

Một nụ cười rộng xuất hiện trên gương mặt của Xera. Nó rộng đến mức mà dường như hàm của cô muốn rơi xuống.

“Kuhihihihihi,” cô ta cười khúc khích. “Huhuhuhuhuhuhu. HAHAHAHAHA! AAAH HAH HAH HAH HAH HAH!!”

Cô dang hai tay ra và nở một nụ cười bốn giai đoạn vô cùng điên rồ. Đôi mắt của cô nhìn điên dại vào đám lửa đang tàn phá những cái lều gỗ và biến mọi thứ trước mắt cô thành tro bụi.

Phần còn lại của nhóm thì đang Ahhh. Đây rồi! ở trong đầu họ. Không ai biết tại sao hay thế nào, nhưng đó như một luật lệ ngầm rằng các Người Niệm Phép nữ thường có vấn đề gì đó trong đầu. Điều này dường như đặc biệt đúng với những Nghề thiên về tấn công như Phù Thủy. Trong trường hợp của Xera, rõ ràng là cô có hơi điên loạn với lửa (pyromaniac - hội chứng sợ lửa). Cái cách mà cô cười nhạo như thế rõ ràng là để cô hoàn toàn quên đi những thứ xung quanh cô. Điều này là một lỗi lầm nghiêm trọng mà có thể một ngày nào đó sẽ dẫn đến cái chết của cô.

“Nằm xuống!” Anh Ban hét lên. Mọi người ngoại trừ cô gái điên loạn vẫn đang cười kia đều cúi thấp người xuống sát đất. Một vệt vật thể bóng tối vừa bay qua họ, chính xác qua chỗ mà cái đầu của người Dwarf Priest (Mục Sư) kia vừa ở đó nửa giây trước. Nó bay thêm vài mét nữa trước khi tan biến vào hư vô.

“Bảo Hộ!” Koross hét lên. Một lớp màn trong suốt màu sáng vàng bao quanh tổ đội. Một khối bóng tối thứ hai đập vào lớp bảo vệ được dựng lên vội vã này. Phép Bảo Hộ (Aegis) không thể chịu nổi và vỡ tan, nhưng chứng minh đủ sức đẩy lùi đợt tấn công.

Anh Bạn nhận ra Phép Tia Bóng Tối. Anh nhảy lên với một chân trong khi hét lên “Nó là Warlock (Phù Thủy)!” để thông báo cho các đồng đội. Tay phải anh cầm ba con dao ném giữa những ngón tay. Anh ném ba con dao vào một cái cây cụ thể cách đó khoảng 20 mét. Chàng Rogue (Đạo Tặc) nhắm vào những tán lá dày đặc. Các giác quan được tăng cường của anh đã xác định rõ rằng đó là nơi cả hai Tia Bóng Tối bắn ra.

Ngay tức khắc, tán lá mở ra để lộ hàm răng sắc như lưỡi dao găm và một cái lưỡi dày màu đỏ. Cái hàm bất ngờ từ đó liền nuốt cả ba con dao đang bay đến như chúng là món ăn nhẹ lúc chiều.

“Kishaaaaaa!” con Mimic hét lên. Vì nó đã bị phát hiện, lớp ngụy trang lá của nó giờ đã vô dụng. Nó nhảy khỏi cành cây mà nó đang ngồi. Ngay lúc nó tiếp đất, nó đã trở lại hình dạng thân thuộc của nó - là một cái chest gỗ với 6 cái chân nhện và ba cái lưỡi xúc tu nắm chặt ba thanh kiếm.

Đã xác định được mục tiêu của họ, Mark ngay lập tức lấy ra pháo sáng. Anh ngắm nó thẳng lên trời và kéo dài. Có một tiếng bùm và ánh sáng đỏ tươi của pháo sáng bắn thẳng lên trời xanh. Xác định rằng tín hiệu đã được gửi đi, anh liền chuyển sự chú ý sang con quái vật. Vào khoảnh khắc kế tiếp anh cảm thấy có gì đó nhỏ và sắc bén bay qua mặt anh, để lại một vết xước trên má.

Bạn đã chịu một vết xước nhỏ. HP -2.

Bạn đã bị trúng độc. HP -20.

Các chuyển động của bạn đã bị chậm đi do chất độc.

Anh Bạn, người đã đứng cách xa khỏi hai người Chiến Binh ở phía trước, toát mồ hôi lạnh. Anh nhận thấy thứ đã bay đến làm xước Mark chính là con dao ném đã tẩm độc của chính anh. Chính xác hơn là một trong ba con dao mà anh đã ném vào con Mimic chỉ một lúc trước. Con quái vật bằng cách nào đó đã bắt được con dao bên trong miệng nó và ném ngược lại với tốc độ sánh ngang với chính anh. Nếu nó nhắm chuẩn xác hơn, thì ngay bây giờ Mark sẽ có một cái cán dao kim loại ngay trong hốc mắt của anh ta rồi.

Anh Bạn không phải là một người quá sùng đạo, nhưng anh vẫn tự thấy bản thân đang cầu nguyện một cách thầm lặng đến bất cứ vị Thần nào đang lắng nghe.

Làm ơn gửi người hỗ trợ đến đây nhanh lên!


Team Just T

Bạn đang đọc Everybody Loves Lagre Chests của Exterminatus
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.