Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ăn Và Phát Triển 9

Phiên bản Dịch · 8579 chữ

Everybody Loves Large Chests - Chương 15 - Ăn Và Phát Triển 9

Team Just T

Chú ý: Đây là truyện có nội dung người lớn, người đọc cần cân nhắc trước khi xem. Nếu việc đọc truyện này có ảnh hưởng đến sức khỏe và tinh thần của bạn thì chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm.

Rank Up hoàn tất.

Chúc mừng! Chủng loài của bạn đã trở thành Mimic (Cao Cấp).

Cấp Độ tối đa của Nghề Mimic của bạn đã được tăng lên đến 50.

Cấp độ thông thạo tăng lên. Thay Đổi Hình Dạng giờ đạt Cấp Độ 6. AGI +1. DEX+1. END +2.

Ý thức của con Mimic dần tỉnh dậy với một cửa sổ hoàn toàn mới đang chờ nó. Sự tiến hóa từ Mimic Hạ Cấp lên Cao Cấp đã kết thúc. Mặc dù nó không cảm thấy gì khác biệt.

Không, nó thật sự cảm thấy một thứ gì đó.

Bạn đang đói cồn cào. Tự động hồi phục HP và MP giờ đã tắt.

Bạn đang chết đói. Bạn sẽ mất 2% HP tối đa mỗi 60 phút.

Cơn đói. Một khao khát áp đảo để được ăn và tiêu thụ để sinh tồn. Một nhu cầu mãnh liệt để lấp đầy bao tử của nó nếu nó muốn sống. Có một hố sâu không đáy bên trong nó - một khoảng trống rỗng quá lớn đủ để đe dọa rằng thứ đó sẽ nổ tung bên trong cơ thể nó. Một thứ gì đó gào thét với nó hãy từ bỏ tất cả mọi thứ và nhét đầy bao tử đi. Tuy nhiên, nó sẽ không chịu thua bản năng cơ bản của nó một cách dễ dàng như vậy được. Không bao giờ.

Và rồi nó tái kích hoạt cảm nhận ma thuật tầm ngắn của nó.

Thứ đầu tiên nó ‘nhìn thấy’ là bản thân nó. Con quái vật chuyển lại thành dạng bất động của nó - những cái chân nhện, lưỡi và mắt tất cả đều rút lại vào bên trong cơ thể nó, chỉ để lại một vẻ ngoài giống cái chest vốn có của nó. Nó trông chính xác là tương tự như trước kia. Đây có thể là một cơ chế phòng ngự mà cơ thể nó tự thiết lập sẵn.

Xác nhận rằng cơ thể nó vẫn còn nguyên vẹn, nó liền chuyển sự chú ý của mình sang xung quanh. Nó không còn ở trong khu rừng, nhưng ở một nơi mới mà nó không nhận ra. Nó đang ngồi trên một cái sàn làm từ gỗ - những tấm gỗ thật, không phải gỗ giả mà nó dùng để ngụy trang. Xung quanh nó là rải rác những thùng và hộp gỗ với nhiều kích thước và hình dáng. Một vài cái trông khá mới trong khi những cái còn lại thì đã mục nát.

Các bức tường của nơi này cũng khá kỳ lạ, đặc biệt là cái ở bên trái và bên phải. Chúng nghiêng một góc 45 độ và dựa vào nhau. Chẳng phải bề mặt gỗ đó muốn làm cái trần sao? Ít nhất cái ở ngay phía sau và phía xa về trước trông vẫn bình thường, nhưng hai bề mặt liền kề buộc chúng thành hình tam giác. Rõ ràng là cặp tường đó là ông chủ trong căn phòng này.

Và vâng, đây thật sự là một căn phòng. Mặc dù con Mimic không biết điều đó, nhưng không gian chật hẹp này thật sự là một căn gác. Nó chỉ cao khoảng 3 mét ở điểm cao nhất, 6 mét từ trái sang phải và khoảng 10 mét từ trước ra sau. Những chỗ nghiêng ở hai bên mai thật sự bạn phải bò nếu bạn muốn đi đến hai bên. Mạng nhện và bụi bẩn bao phủ khắp nơi và cả con Mimic, gợi ý rằng nó đã ở đây khá lâu.

Nhưng làm cách nào mà nó đến được đây? Và chính xác thì nơi này là đâu? Đó đều là những câu hỏi hợp lý. Nếu như có ai đó để nó hỏi thôi.

Oh đợi đã, nó có mà. Nó cảm thấy liên kế giữa bản thân nó và cận thần của nó vẫn còn hoạt động, nghĩa là nàng succubus có thể biết chuyện gì đã diễn ra. Nó gửi một tin nhắn thần giao cách cảm để có được sự chú ý của cô.

“Snack!”

Tên à? Thứ đó có ngon lành không? Nó không biết, nhưng snack thì lại ngon lành. Vì thế, tên của cận thần giờ sẽ là Snack.

“Snack là tên quái nào?!” lời phản hồi đầy khó chịu. “Ack! Chủ Nhân, người tỉnh dậy rồi ư!”

“Không. Đói. Mang thức ăn.”

“Tuân lệnh Chủ Nhân. Em sẽ có mặt trong 15 phút nữa!”

Dường như cận thần này biết gì đó về chuyện đã xảy ra. Đây là thời điểm để hỏi cặn kẽ.

“Ở đâu? Bằng cách nào? Tại sao?” nó hỏi.

Xera liền bắt đầu giải thích câu chuyện của cô. Cô đã đi đến thành phố và nhận 650G cho ‘sự đóng góp’ của cô trong nhiệm vụ tiêu diệt con Sweeper. Vì Chủ Nhân của cô đã bất tỉnh, cô rời đi nhanh chóng. Tình hình đó là điều mà cô hoàn toàn ngờ đến được, rằng nó sẽ xảy ra, vì vốn đó là lý do tại sao cô muốn Chủ Nhân của cô Rank Up (Tiến Hóa) và cho phép cô dạo chơi xung quanh một lúc lâu. Đó không phải là điều mà cá nhân cô đã từng trải qua, nhưng học được điều đó từ một trong những vị chủ nhân trước của cô.

Nhưng trước khi cô có thể bắt đầu dạo chơi, thì cô nhận ra rằng cô đã để Chủ Nhân của cô bất tỉnh ở nơi mà nó được cho là đã chết ở đó. Nếu có ai đó phát hiện ra nó, thì lớp vỏ bọc của cô sẽ bị thổi tung và liệu cô có thể bỏ chạy kịp lúc hay không. Nên theo lẽ tự nhiên là cô đi trở lại nơi đó và, dưới sự che chở của màn đêm, kéo nó đến một trong những trang trại gần đó. Cô sử dụng sức quyến rũ tự nhiên của cô để thuyết phục cặp vợ chồng già mà đang quản lý nơi đó để cô ở lại đó một lúc và cất giữ ‘hành lý’ của cô ở trong gác của họ.

Con Mimic phát hiện thấy phần cuối có chút gì đó thú vị.

“Nông dân? Ý ngươi là con người à?”

“Phải, hai người họ. Oh, người có lẽ nên tránh giết hai người họ vì-”

“Quá trễ.”

Giữa lời giải thích của Xera thì người nông dân già đầu hói đi lên gác để lấy một thứ gì đó. Ông đi qua cái cửa sập ở trên sàn và nói tóm lại là bị ăn thịt. Vợ của ông, nghe thấy tiếng nhai gặm và tiếng đập kinh dị mà phát ra từ trên lầu, đi lên để tìm hiểu. Thứ cuối cùng bà ấy thấy là vũng máu của chồng bà văng tung tóe khắp nơi trước khi cái đầu của bà bị cắt đứt từ phía sau. Không cần phải nói, bà cũng bị ăn thịt.

Cơn đói của bạn đã được thỏa mãn. Hồi phục HP và MP tự động sẽ trở lại bình thường.

Bạn không còn đói bụng nữa. HP của bạn sẽ không còn giảm xuống.

“Ngon lành. Dai, nhưng thỏa mãn đến mức kỳ lạ.”

Ngay cả khi họ đã già và chẳng còn bao nhiêu thịt, nhưng ruột, gan và trái tim của họ vẫn chứng minh là đảm bảo độ no bụng như mong đợi.

Nàng Succubus thở dài. Lần nữa, cô quên mất người mà cô đang xử lý là ai. Giờ họ sẽ phải đốt cháy trang trại để che đi dấu vết của họ và bỏ chạy trước khi ai đó đến hỏi quá nhiều câu hỏi.

“Ta đã bất tỉnh bao lâu rồi?” câu hỏi tiếp theo đến.

“3 ngày, Chủ Nhân … Huh? Chủ Nhân? Người ổn chứ?”

“Đúng vậy?”

Có lẽ chỉ là tưởng tượng của mình thôi, cô nghĩ.

“Nếu chỉ 3 ngày,” con Mimic tiếp tục, “thế sao mà lại đói bụng đến thế?”

“Đó… một phần của quá trình Rank Up (Tiến Hóa), em đoán vậy?” cô trả lời. “Nhưng! Quan trọng hơn điều đó! Chủ Nhân, giờ người có thể hình thành những suy nghĩ hợp lý rồi ư?!”

Đó không phải là tưởng tượng của cô, mà là thực tế. Thứ cô nhận thông qua liên kết không phải là vài từ riêng lẻ, mà là những câu có cấu trúc hợp lý mà thật sự có ý nghĩa và chủ đích sau những câu đó. Ngoài ra, nó đã không còn nói ‘cái thứ’ và đề cập đến những thứ ngon lành chỉ duy nhất 3 lần trong cuộc trò chuyện đó!

“Ta có thể có những suy nghĩ ư?”

“Yeah! Giống như thế này nè!”

Dường như Rank Up về cơ bản đã nâng cấp khía cạnh đáng buồn của con Mimic trong tâm trí. Giờ nó có khả năng trò chuyện mà không bị gián đoạn liên tục. Thậm chí có lúc nó đưa ra ý kiến dựa trên nhiều hơn những khao khát tức khắc của nó!

“Thế suy nghĩ có ngon lành không?”

“... Vâng thưa Chủ Nhân, suy nghĩ rất ngon lành.”

Cô từ bỏ. Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi cô đã có một hy vọng mơ hồ rằng Chủ Nhân của cô sẽ thôi là một tên đại ngốc như thế. Cuối cùng, ngay cả khi các khả năng tinh thần của nó đã được mở rộng, nó vẫn chỉ là một con quái vật mới 3 tháng tuổi, mà thậm chí hiếm khi có cảm giác. Nó thật sự không có bất kỳ khao khát nào ngoài nhu cầu bản năng là ăn và phát triển.

“Em van xin người,” cô nói thêm, “xin hãy ở yên và đừng di chuyển!”

Con Mimic chẳng có lý do gì để từ chối. Nếu ‘ở yên mà không di chuyển’ là một bộ môn thể thao Olympic, thì nó chắc chắn sẽ giành được huy chương vàng. Nên nó trở lại vị trí của nó trong gác mái và ngồi xuống. Nó vẫn còn có việc chưa hoàn thành với Trạng Thái của nó.

“Rank Ukh!” (Tiến Hóa) nó niệm và một cửa sổ trong quen thuộc hiện ra.

Rank Up - Mimic (Cao Cấp)

Yêu Cầu: Nghề Mimic Cấp Độ 50, Thay Đổi Hình Dạng Cấp Độ 10, END 200

Những tiến hóa khả thi và tác dụng của chúng sẽ được tiết lộ một khi các yêu cầu tối thiểu được thỏa mãn.

Thỏa những điều kiện nhất định sẽ mở khóa thêm các lựa chọn.

Sự tò mò của con Mimic tăng lên chóng mặt. Thay vì trở thành một biến thể cao cấp hơn của cùng chủng loài, dường như nó có thể tiến hóa thành một thứ gì đó hoàn toàn khác. Và có vẻ như những gì nó làm trong suốt cuộc hành trình của nó đến thời điểm đó sẽ bằng cách nào đó tăng các lựa chọn của nó lên. Tuy nhiên, nó không thể nào đơn giản biết được những điều kiện mở khóa này từ Trạng Thái của nó. Trong khi những menu và màn hình này khá hữu dụng, cuối cùng thì chúng lại không chứa nhiều thông tin hơn những gì con quái vật đã biết.

Dù gì cũng chẳng có ý nghĩa gì khi lo lắng về những thứ mà nó không thể kiểm soát được. Đạt được yêu cầu tối thiểu có vẻ khá đơn giản và dường như là nó sẽ đạt được chúng. Sự thật thì nó đang mong đợi Thay Đổi Hình Dạng Cấp Độ 10 hơn bất kỳ thứ gì khác.

Thay Đổi Hình Dạng

Mô Tả: Một thước đo về khả năng của bạn trong việc nhào nặn và khắc họa chính da thịt của bạn.

Yêu Cầu: Được sinh ra như một Chủng Loài thay đổi hình dạng

Loại: Bị Động

Thời Gian Kích Hoạt: Không có

Tiêu Tốn: Không có

Phạm Vi: Bản thân

Tác Dụng: Không thể tách khỏi hình dáng ban đầu.

Tăng tốc độ và độ chính xác khi thay đổi hình dạng lên 10% mỗi Cấp Độ của Kỹ Năng này.

Tăng số lượng cơ thể có thể được thay đổi hình dạng với mỗi Cấp Độ của Kỹ Năng này.

Tương tự như các Kỹ Năng Thông Thạo, cái này có một tác dụng ẩn là tăng kiến thức giải phẫu chung của con Mimic. Những thứ như cách thức cấu trúc sao cho cơ bắp mạnh hơn và da cứng hơn. Khi ăn một thứ gì đó, nó có thể thấu hiểu sâu hơn về cách thức thứ đó được sắp đặt lại với nhau. Làm thế cũng đồng nghĩa với việc nó có thể bắt chước những bộ phận cơ thể đó hiệu quả hơn và thậm chí loại bỏ những điểm yếu như là gân, trái tim, mắt và cổ họng với kiếm thuật của nó. Đến mức độ này thì nó có thể tháo rời và rồi hàn gắn lại một con người với đôi mắt nhắm lại. Mặc dù ngay từ đầu nó cũng chẳng có mắt.

“Chủ Nhân!” Xera hét lên. Cô chỉ mới thò cái đầu đã ngụy trang lên căn gác. Rồi cô giật mình khi cô thấy tình trạng của nơi này. “Eck! Cái quái gì thế này?! Sao mà máu me khắp nơi thế này?!”

Đây là lần đầu tiên cô thực sự thấy hậu quả của việc ăn điên cuồng của con Mimic. Tường, sàn và trần và gần như tất cả các thùng và hộp đều bị nhuốm máu đỏ tươi.

“Quên chuyện đó đi,” con Mimic nói thông qua liên kết suy nghĩ, “thức ăn đâu?”

“Ah, đúng rồi. Của người đây, Chủ Nhân.” Cô đưa tay ra. Nó đang giữ một sợi dây, và cột quanh sợi dây là chân của 5 con gà với cổ vừa bị bẻ gãy. Dù gì, không có vẻ gì là hai người nông dân còn cần đến chúng nữa. Xera để chúng lên sàn trước mặt chủ nhân của cô. Cái chest giả mở miệng của nó ra và tham lam hất lên những cơ thể vẫn còn ấm với những cái lưỡi khéo léo của nó và nuốt chửng chúng trong nháy mắt. Nó nhai chúng trong vài giây trước khi nuốt chúng xuống.

“Không tệ. Ngon lành như con người.”

Xera xém xíu nữa đã không thể ngăn bản thân khỏi vặn lại với câu ‘Thế mà không bị nghẹn à?!’

“Snack! Cái thứ mà có thể được trao đổi để lấy những thứ ngon lành! Đưa cho ta!”

Nàng Succubus đảo mắt. Chúng đã trở lại rồi ‘cái thứ’ đã trở lại lần nữa. Tuy nhiên, ít nhất thì lần này cũng khá rõ ràng về ý nghĩa của nó. Cô tháo một cái túi da nhỏ từ thắt lưng của cô và đổ những gì bên trong xuống chỗ sàn khô. Nhiều đồng tiền vàng sáng lấp lánh leng keng trên ván gỗ. Mỗi đồng tiền có đường kính nhỏ dưới 5cm và dày khoảng 3mm. Một mặt có huy hiệu hình cái khiên trang trí với những bông hoa. Mặt còn lại có hình ảnh của một con người có râu với cái mũ lạ mắt. Những đồng tiền vàng này là lần đầu tiên nó thấy một thứ như thế.

“Chúng đây thưa Chủ Nhân. 13 đồng King (Vua) đáng giá 50G mỗi đồng, với tổng cộng là 650G.”

Nhưng những lời nói của cô không đến được tai của con Mimic. Toàn bộ sự chú ý của nó đã bị bắt lấy bởi những đồng tiền đó. Nguồn sáng duy nhất trong căn gác tăm tối này là những thứ đang đổ vào qua cái cửa sập mà Xera vẫn để mở. Thế nhưng chúng dường như vẫn tỏa sáng và lấp lánh với vẻ đẹp mà nó chưa bao giờ thấy từ trước đến giờ. Đây là niềm đam mê vượt quá sự thích thú về những thứ sáng bóng. Đó như thể là những đồng vàng bản thân nó đang nói với con Mimic.

‘Giữ lấy tôi đi’ nó thì thầm. ‘Bảo vệ tôi đi’ nó nói thế. ‘Đừng bao giờ rời xa tôi’ nó yêu cầu. Và con quái vật đơn giản sẽ tuân theo. Làm thế nào mà nó có thể cưỡng lại một sự cám dỗ ngọt ngào như thế?

Cái chest giả mở cái nắp của nó ra thật rộng. Và giữa hàm răng nhọn và sắc như lưỡi cưa xuất hiện thứ gì đó mới lạ. Một thứ khác lạ. Thay vì là cái lưỡi đỏ phủ đầy nước dãi, thứ xuất hiện là nửa thân trên của một người phụ nữ. Cô ta có mái tóc thẳng dài với màu sắc trắng tuyệt rực rỡ. Da của cô thì nhợt nhạt đến mức người ta tự hỏi đã bao giờ nó tiếp xúc với ánh sáng mặt trời chưa. Đôi mắt cô đỏ thẫm mà dường như nhìn thấu tận tâm can của người khác. Bộ ngực của cô cũng to gần bằng cái đầu của cô, chúng lắc lư nhịp nhàng theo từng chuyển động nhẹ nhất. Một cái núm vú hồng hào đáng tự hào nhô lên ở mỗi bên. Kết hợp với phần eo thon đến kỳ lạ và còn phần hông thì kéo dài phần còn lại của con Mimic, nó cho cô một vóc dáng đồng hồ cát đáng kinh ngạc.

Cô gái trong chiếc hộp chẳng phí chút thời gian nào và đưa hai cánh tay của cô về phía trước. Chúng kéo dài ra một cách bất thường, như cao su, khỏa lấp được khoảng cách 1 mét rưỡi giữa con quái vật và những đồng tiền trong tức khắc. Những ngón tay thon dài của cô từ tốn, gần như cung kính, tóm lấy từng đồng tiền vàng và đem chúng lại cơ thể chính một cách cẩn trọng.

Phần trông giống con người của con quái vật liền ngã về lại phía hàm trên của nó thứ mà theo bản năng rút những cái răng nhọn lại. Đó dường như là tư thế trông như ai đó đang thư giãn trên chiếc ghế da. Nó đặt những đồng tiền vàng vào giữa khe ngực của nó. Bàn tay và cánh tay của nó quấn quanh bộ ngực khủng khiếp đó, đẩy chúng vào nhau và tạo ra một loại nôi bằng thịt cho phần thưởng mới của con Mimic. Một nụ cười ngớ ngẩn tự nhiên hình thành trên đôi môi đầy đặn và hồng hào đó và và con quái vật đứng yên một cách hoàn hảo, để cảm nhận được cảm xúc ở bộ ngực như marshmallow của nó. Kim loại lạnh toát, nặng và sáng bóng mang lại cảm giác thú vị vô cùng.

“C-C-C-Chủ Nhân?” Xera gọi lớn, nhưng vị chủ nhân đó hiện đã bị chiếm đoạt.

Nó đây rồi, con Mimic nghĩ thế. Đây là lẽ phải.

Cái chest kho báu cuối cùng đã tìm thấy kho báu thực thụ. Những đồng tiền hoàn toàn bình thường và hoàn toàn chẳng có ma thuật đã thỏa mãn được lòng ham muốn mà con quái vật chưa bao giờ biết nó có. Ngay bây giờ, vào khoảnh khắc này, nó vô cùng thỏa mãn. Nó cảm thấy cảm giác đó mà có thể là lần đầu tiên trong cuộc đời ngắn ngủi của nó. Con người thì ngon lành. Cấp Độ, Kỹ Năng và Chỉ Số cũng ngon lành. Nhưng vàng thì khác. Vàng không hề có hương vị gì cả, nhưng con Mimic nghĩ rằng thứ đó vô cùng ngon!

“Chủ Nhân!” Xera hét toáng lên. Lần này cô dường như đã thu hút được sự chú ý của con Mimic. Cái nhìn mơ màng và nụ cười ngẩn ngơ trên khuôn mặt xinh đẹp đó biến mất. Nó nhìn chằm chằm vào nữ quỷ như cô vừa lấy hết sự thú vị của nó.

“Cái gì vậy Snack?!” nó nói qua liên kết suy nghĩ, “Ta đang bận!”

“Tại sao em lại lồi ra giữa hàm của Chủ Nhân?!”

Đó là lý do tại sao Xera đang nhìn chầm chầm. Cơ thể con người hiện đang nhô ra từ phần thịt bên trong của cái chest đó trông gần giống như cô. Màu sắc thì sai, nó không có cánh hay sừng, nhưng mọi thứ khác là chính xác với hình dáng và tỷ lệ của hình thể thật của nàng Succubus. Cô cũng có một suy nghĩ đáng lo ngại rằng, nếu phần thân thể phụ nữ đó của con Mimic chỉ cần thấp hơn vài cm nữa, thì chắc chắn cũng sẽ phản ánh phần môi dưới của cô.

“Snack ngon lành mà. Ta cần những phần ngon lành để tận hưởng vàng ngon lành này.” nó trả lời một cách đơn giản.

Con Mimic tàn nhẫn đã ăn Xera nhiều lần đủ để nó sở hữu kiến thức tuyệt đối về cơ thể của cô. Mà, cũng khá đơn giản, cơ thể mà nó biết là tốt nhất. Loài người luôn có những sự khác biệt nhỏ giữa từng người với nhau. Tỷ lệ, da, tóc, răng, hàm, mặt - mỗi một cá nhân là độc nhất theo nhiều cách khác nhau. Nên sau khi nếm qua thân thể chính xác tương tự của nàng Succubus ngọt ngào này hơn 30 lần, thì thân thể đó đương nhiên trở thành hình mẫu mà nó thân thuộc nhất. Nó đặc biệt không quan tâm đến sắc tố, sừng hay cánh, nên đây là lý do tại sao thân thể đó lại trông như phân nửa nàng Succusbus bạch tạng. Điều quan trọng là nó có thể cảm nhận đúng cách trọng lượng và cảm giác của những đồng tiền vàng bằng cách mượn bộ ngực nhạy cảm của Xera.

Sự thật là, việc phát triển mới mẻ này liên quan cực kỳ ít đến sự tiến hóa của nó khi trở thành Mimic Cao Cấp. Con quái vật đã hoàn toàn có đủ khả năng để đạt được hình dáng này khi nó tăng Thay Đổi Hình Dạng lên Cấp Độ 5. Trên hết, ngay cả khi nó không thể bỏ lại vẻ bề ngoài giống chest của nó, nhưng phần bên trong thì lại là một câu chuyện khác. Chỉ đơn giản là chẳng có gì thôi thúc nó cho đến giờ để làm một thứ như thế này. Hình dạng này cực kỳ tệ trong việc chiến đấu và có trọng tâm cao hơn đồng nghĩa với việc sẽ gặp nhiều khó khăn trong việc giữ thăng bằng trên những cái chân nhện ưa thích của nó. Mục đích duy nhất của thân thể Xera giả này, khá đơn giản, vui đùa cùng với cơ thể đó.

Xera lại chết lặng lần nữa. Bản thân cô cũng là một quái vật có khả năng thay đổi hình dạng, cô ít nhiều gì hiểu được điều đó. Tuy nhiên, nhận ra rằng con Mimic đã tạo ra một bản sao rẻ tiền của cô chỉ để tự sướng khiến cô cảm thấy vô cùng bị xâm phạm. Thậm chí việc đó gần như tệ hơn cả việc bị ăn sống.

Gần như, nhưng không hoàn toàn.

Sau khoảng 3 tiếng rưỡi con Mimic vui đùa với số tiền mà Xera khó khăn mới kiếm ra được trên phần trên của bộ ngực vay mượn từ Xera, dường như cuối cùng thì nó đã thấy đủ. Nó cất đồng tiền vàng vào bên trong Kho Chứa của nó và gọi nàng Succubus đang hờn dỗi trong một góc.

“Giờ chúng ta đi.”

Nữ Demon quay đầu lại. Cô đang ngồi trong khi ôm đầu gối và quay mặt khỏi chủ nhân của mình. Cô đang cố gắng cực kỳ cực kỳ khó khăn để không chú tâm đến những gì đang diễn ra sau lưng cô. Việc đó gần như cũng có tác dụng. Cho đến khi sinh vật đó bắt đầu tạo ra những âm thanh ồn ào sử dụng chính giọng nói của cô. Nên cuối cùng cô vẫn phải chú tâm đến điều đó. Ít nhất nó đã trở lại như nó trước kia - một cái chest đơn giản với 8 cái chân nhện giả màu đen mọc ra từ bên dưới nó. Hình dạng này dễ nhìn hơn nhiều so với việc bắt chước bản thân của cô.

“Dạ vâng, thưa Chủ Nhân,” cô trả lời trong khi đứng dậy. “Nhưng đi đâu ạ?”

“Trở lại hầm ngục. Có thứ ta phải làm.”

Everybody Loves Large Chests - Chương 15 - Ăn Và Phát Triển 9

Team Just T

Chú ý: Đây là truyện có nội dung người lớn, người đọc cần cân nhắc trước khi xem. Nếu việc đọc truyện này có ảnh hưởng đến sức khỏe và tinh thần của bạn thì chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm.

Rank Up hoàn tất.

Chúc mừng! Chủng loài của bạn đã trở thành Mimic (Cao Cấp).

Cấp Độ tối đa của Nghề Mimic của bạn đã được tăng lên đến 50.

Cấp độ thông thạo tăng lên. Thay Đổi Hình Dạng giờ đạt Cấp Độ 6. AGI +1. DEX+1. END +2.

Ý thức của con Mimic dần tỉnh dậy với một cửa sổ hoàn toàn mới đang chờ nó. Sự tiến hóa từ Mimic Hạ Cấp lên Cao Cấp đã kết thúc. Mặc dù nó không cảm thấy gì khác biệt.

Không, nó thật sự cảm thấy một thứ gì đó.

Bạn đang đói cồn cào. Tự động hồi phục HP và MP giờ đã tắt.

Bạn đang chết đói. Bạn sẽ mất 2% HP tối đa mỗi 60 phút.

Cơn đói. Một khao khát áp đảo để được ăn và tiêu thụ để sinh tồn. Một nhu cầu mãnh liệt để lấp đầy bao tử của nó nếu nó muốn sống. Có một hố sâu không đáy bên trong nó - một khoảng trống rỗng quá lớn đủ để đe dọa rằng thứ đó sẽ nổ tung bên trong cơ thể nó. Một thứ gì đó gào thét với nó hãy từ bỏ tất cả mọi thứ và nhét đầy bao tử đi. Tuy nhiên, nó sẽ không chịu thua bản năng cơ bản của nó một cách dễ dàng như vậy được. Không bao giờ.

Và rồi nó tái kích hoạt cảm nhận ma thuật tầm ngắn của nó.

Thứ đầu tiên nó ‘nhìn thấy’ là bản thân nó. Con quái vật chuyển lại thành dạng bất động của nó - những cái chân nhện, lưỡi và mắt tất cả đều rút lại vào bên trong cơ thể nó, chỉ để lại một vẻ ngoài giống cái chest vốn có của nó. Nó trông chính xác là tương tự như trước kia. Đây có thể là một cơ chế phòng ngự mà cơ thể nó tự thiết lập sẵn.

Xác nhận rằng cơ thể nó vẫn còn nguyên vẹn, nó liền chuyển sự chú ý của mình sang xung quanh. Nó không còn ở trong khu rừng, nhưng ở một nơi mới mà nó không nhận ra. Nó đang ngồi trên một cái sàn làm từ gỗ - những tấm gỗ thật, không phải gỗ giả mà nó dùng để ngụy trang. Xung quanh nó là rải rác những thùng và hộp gỗ với nhiều kích thước và hình dáng. Một vài cái trông khá mới trong khi những cái còn lại thì đã mục nát.

Các bức tường của nơi này cũng khá kỳ lạ, đặc biệt là cái ở bên trái và bên phải. Chúng nghiêng một góc 45 độ và dựa vào nhau. Chẳng phải bề mặt gỗ đó muốn làm cái trần sao? Ít nhất cái ở ngay phía sau và phía xa về trước trông vẫn bình thường, nhưng hai bề mặt liền kề buộc chúng thành hình tam giác. Rõ ràng là cặp tường đó là ông chủ trong căn phòng này.

Và vâng, đây thật sự là một căn phòng. Mặc dù con Mimic không biết điều đó, nhưng không gian chật hẹp này thật sự là một căn gác. Nó chỉ cao khoảng 3 mét ở điểm cao nhất, 6 mét từ trái sang phải và khoảng 10 mét từ trước ra sau. Những chỗ nghiêng ở hai bên mai thật sự bạn phải bò nếu bạn muốn đi đến hai bên. Mạng nhện và bụi bẩn bao phủ khắp nơi và cả con Mimic, gợi ý rằng nó đã ở đây khá lâu.

Nhưng làm cách nào mà nó đến được đây? Và chính xác thì nơi này là đâu? Đó đều là những câu hỏi hợp lý. Nếu như có ai đó để nó hỏi thôi.

Oh đợi đã, nó có mà. Nó cảm thấy liên kế giữa bản thân nó và cận thần của nó vẫn còn hoạt động, nghĩa là nàng succubus có thể biết chuyện gì đã diễn ra. Nó gửi một tin nhắn thần giao cách cảm để có được sự chú ý của cô.

“Snack!”

Tên à? Thứ đó có ngon lành không? Nó không biết, nhưng snack thì lại ngon lành. Vì thế, tên của cận thần giờ sẽ là Snack.

“Snack là tên quái nào?!” lời phản hồi đầy khó chịu. “Ack! Chủ Nhân, người tỉnh dậy rồi ư!”

“Không. Đói. Mang thức ăn.”

“Tuân lệnh Chủ Nhân. Em sẽ có mặt trong 15 phút nữa!”

Dường như cận thần này biết gì đó về chuyện đã xảy ra. Đây là thời điểm để hỏi cặn kẽ.

“Ở đâu? Bằng cách nào? Tại sao?” nó hỏi.

Xera liền bắt đầu giải thích câu chuyện của cô. Cô đã đi đến thành phố và nhận 650G cho ‘sự đóng góp’ của cô trong nhiệm vụ tiêu diệt con Sweeper. Vì Chủ Nhân của cô đã bất tỉnh, cô rời đi nhanh chóng. Tình hình đó là điều mà cô hoàn toàn ngờ đến được, rằng nó sẽ xảy ra, vì vốn đó là lý do tại sao cô muốn Chủ Nhân của cô Rank Up (Tiến Hóa) và cho phép cô dạo chơi xung quanh một lúc lâu. Đó không phải là điều mà cá nhân cô đã từng trải qua, nhưng học được điều đó từ một trong những vị chủ nhân trước của cô.

Nhưng trước khi cô có thể bắt đầu dạo chơi, thì cô nhận ra rằng cô đã để Chủ Nhân của cô bất tỉnh ở nơi mà nó được cho là đã chết ở đó. Nếu có ai đó phát hiện ra nó, thì lớp vỏ bọc của cô sẽ bị thổi tung và liệu cô có thể bỏ chạy kịp lúc hay không. Nên theo lẽ tự nhiên là cô đi trở lại nơi đó và, dưới sự che chở của màn đêm, kéo nó đến một trong những trang trại gần đó. Cô sử dụng sức quyến rũ tự nhiên của cô để thuyết phục cặp vợ chồng già mà đang quản lý nơi đó để cô ở lại đó một lúc và cất giữ ‘hành lý’ của cô ở trong gác của họ.

Con Mimic phát hiện thấy phần cuối có chút gì đó thú vị.

“Nông dân? Ý ngươi là con người à?”

“Phải, hai người họ. Oh, người có lẽ nên tránh giết hai người họ vì-”

“Quá trễ.”

Giữa lời giải thích của Xera thì người nông dân già đầu hói đi lên gác để lấy một thứ gì đó. Ông đi qua cái cửa sập ở trên sàn và nói tóm lại là bị ăn thịt. Vợ của ông, nghe thấy tiếng nhai gặm và tiếng đập kinh dị mà phát ra từ trên lầu, đi lên để tìm hiểu. Thứ cuối cùng bà ấy thấy là vũng máu của chồng bà văng tung tóe khắp nơi trước khi cái đầu của bà bị cắt đứt từ phía sau. Không cần phải nói, bà cũng bị ăn thịt.

Cơn đói của bạn đã được thỏa mãn. Hồi phục HP và MP tự động sẽ trở lại bình thường.

Bạn không còn đói bụng nữa. HP của bạn sẽ không còn giảm xuống.

“Ngon lành. Dai, nhưng thỏa mãn đến mức kỳ lạ.”

Ngay cả khi họ đã già và chẳng còn bao nhiêu thịt, nhưng ruột, gan và trái tim của họ vẫn chứng minh là đảm bảo độ no bụng như mong đợi.

Nàng Succubus thở dài. Lần nữa, cô quên mất người mà cô đang xử lý là ai. Giờ họ sẽ phải đốt cháy trang trại để che đi dấu vết của họ và bỏ chạy trước khi ai đó đến hỏi quá nhiều câu hỏi.

“Ta đã bất tỉnh bao lâu rồi?” câu hỏi tiếp theo đến.

“3 ngày, Chủ Nhân … Huh? Chủ Nhân? Người ổn chứ?”

“Đúng vậy?”

Có lẽ chỉ là tưởng tượng của mình thôi, cô nghĩ.

“Nếu chỉ 3 ngày,” con Mimic tiếp tục, “thế sao mà lại đói bụng đến thế?”

“Đó… một phần của quá trình Rank Up (Tiến Hóa), em đoán vậy?” cô trả lời. “Nhưng! Quan trọng hơn điều đó! Chủ Nhân, giờ người có thể hình thành những suy nghĩ hợp lý rồi ư?!”

Đó không phải là tưởng tượng của cô, mà là thực tế. Thứ cô nhận thông qua liên kết không phải là vài từ riêng lẻ, mà là những câu có cấu trúc hợp lý mà thật sự có ý nghĩa và chủ đích sau những câu đó. Ngoài ra, nó đã không còn nói ‘cái thứ’ và đề cập đến những thứ ngon lành chỉ duy nhất 3 lần trong cuộc trò chuyện đó!

“Ta có thể có những suy nghĩ ư?”

“Yeah! Giống như thế này nè!”

Dường như Rank Up về cơ bản đã nâng cấp khía cạnh đáng buồn của con Mimic trong tâm trí. Giờ nó có khả năng trò chuyện mà không bị gián đoạn liên tục. Thậm chí có lúc nó đưa ra ý kiến dựa trên nhiều hơn những khao khát tức khắc của nó!

“Thế suy nghĩ có ngon lành không?”

“... Vâng thưa Chủ Nhân, suy nghĩ rất ngon lành.”

Cô từ bỏ. Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi cô đã có một hy vọng mơ hồ rằng Chủ Nhân của cô sẽ thôi là một tên đại ngốc như thế. Cuối cùng, ngay cả khi các khả năng tinh thần của nó đã được mở rộng, nó vẫn chỉ là một con quái vật mới 3 tháng tuổi, mà thậm chí hiếm khi có cảm giác. Nó thật sự không có bất kỳ khao khát nào ngoài nhu cầu bản năng là ăn và phát triển.

“Em van xin người,” cô nói thêm, “xin hãy ở yên và đừng di chuyển!”

Con Mimic chẳng có lý do gì để từ chối. Nếu ‘ở yên mà không di chuyển’ là một bộ môn thể thao Olympic, thì nó chắc chắn sẽ giành được huy chương vàng. Nên nó trở lại vị trí của nó trong gác mái và ngồi xuống. Nó vẫn còn có việc chưa hoàn thành với Trạng Thái của nó.

“Rank Ukh!” (Tiến Hóa) nó niệm và một cửa sổ trong quen thuộc hiện ra.

Rank Up - Mimic (Cao Cấp)

Yêu Cầu: Nghề Mimic Cấp Độ 50, Thay Đổi Hình Dạng Cấp Độ 10, END 200

Những tiến hóa khả thi và tác dụng của chúng sẽ được tiết lộ một khi các yêu cầu tối thiểu được thỏa mãn.

Thỏa những điều kiện nhất định sẽ mở khóa thêm các lựa chọn.

Sự tò mò của con Mimic tăng lên chóng mặt. Thay vì trở thành một biến thể cao cấp hơn của cùng chủng loài, dường như nó có thể tiến hóa thành một thứ gì đó hoàn toàn khác. Và có vẻ như những gì nó làm trong suốt cuộc hành trình của nó đến thời điểm đó sẽ bằng cách nào đó tăng các lựa chọn của nó lên. Tuy nhiên, nó không thể nào đơn giản biết được những điều kiện mở khóa này từ Trạng Thái của nó. Trong khi những menu và màn hình này khá hữu dụng, cuối cùng thì chúng lại không chứa nhiều thông tin hơn những gì con quái vật đã biết.

Dù gì cũng chẳng có ý nghĩa gì khi lo lắng về những thứ mà nó không thể kiểm soát được. Đạt được yêu cầu tối thiểu có vẻ khá đơn giản và dường như là nó sẽ đạt được chúng. Sự thật thì nó đang mong đợi Thay Đổi Hình Dạng Cấp Độ 10 hơn bất kỳ thứ gì khác.

Thay Đổi Hình Dạng

Mô Tả: Một thước đo về khả năng của bạn trong việc nhào nặn và khắc họa chính da thịt của bạn.

Yêu Cầu: Được sinh ra như một Chủng Loài thay đổi hình dạng

Loại: Bị Động

Thời Gian Kích Hoạt: Không có

Tiêu Tốn: Không có

Phạm Vi: Bản thân

Tác Dụng: Không thể tách khỏi hình dáng ban đầu.

Tăng tốc độ và độ chính xác khi thay đổi hình dạng lên 10% mỗi Cấp Độ của Kỹ Năng này.

Tăng số lượng cơ thể có thể được thay đổi hình dạng với mỗi Cấp Độ của Kỹ Năng này.

Tương tự như các Kỹ Năng Thông Thạo, cái này có một tác dụng ẩn là tăng kiến thức giải phẫu chung của con Mimic. Những thứ như cách thức cấu trúc sao cho cơ bắp mạnh hơn và da cứng hơn. Khi ăn một thứ gì đó, nó có thể thấu hiểu sâu hơn về cách thức thứ đó được sắp đặt lại với nhau. Làm thế cũng đồng nghĩa với việc nó có thể bắt chước những bộ phận cơ thể đó hiệu quả hơn và thậm chí loại bỏ những điểm yếu như là gân, trái tim, mắt và cổ họng với kiếm thuật của nó. Đến mức độ này thì nó có thể tháo rời và rồi hàn gắn lại một con người với đôi mắt nhắm lại. Mặc dù ngay từ đầu nó cũng chẳng có mắt.

“Chủ Nhân!” Xera hét lên. Cô chỉ mới thò cái đầu đã ngụy trang lên căn gác. Rồi cô giật mình khi cô thấy tình trạng của nơi này. “Eck! Cái quái gì thế này?! Sao mà máu me khắp nơi thế này?!”

Đây là lần đầu tiên cô thực sự thấy hậu quả của việc ăn điên cuồng của con Mimic. Tường, sàn và trần và gần như tất cả các thùng và hộp đều bị nhuốm máu đỏ tươi.

“Quên chuyện đó đi,” con Mimic nói thông qua liên kết suy nghĩ, “thức ăn đâu?”

“Ah, đúng rồi. Của người đây, Chủ Nhân.” Cô đưa tay ra. Nó đang giữ một sợi dây, và cột quanh sợi dây là chân của 5 con gà với cổ vừa bị bẻ gãy. Dù gì, không có vẻ gì là hai người nông dân còn cần đến chúng nữa. Xera để chúng lên sàn trước mặt chủ nhân của cô. Cái chest giả mở miệng của nó ra và tham lam hất lên những cơ thể vẫn còn ấm với những cái lưỡi khéo léo của nó và nuốt chửng chúng trong nháy mắt. Nó nhai chúng trong vài giây trước khi nuốt chúng xuống.

“Không tệ. Ngon lành như con người.”

Xera xém xíu nữa đã không thể ngăn bản thân khỏi vặn lại với câu ‘Thế mà không bị nghẹn à?!’

“Snack! Cái thứ mà có thể được trao đổi để lấy những thứ ngon lành! Đưa cho ta!”

Nàng Succubus đảo mắt. Chúng đã trở lại rồi ‘cái thứ’ đã trở lại lần nữa. Tuy nhiên, ít nhất thì lần này cũng khá rõ ràng về ý nghĩa của nó. Cô tháo một cái túi da nhỏ từ thắt lưng của cô và đổ những gì bên trong xuống chỗ sàn khô. Nhiều đồng tiền vàng sáng lấp lánh leng keng trên ván gỗ. Mỗi đồng tiền có đường kính nhỏ dưới 5cm và dày khoảng 3mm. Một mặt có huy hiệu hình cái khiên trang trí với những bông hoa. Mặt còn lại có hình ảnh của một con người có râu với cái mũ lạ mắt. Những đồng tiền vàng này là lần đầu tiên nó thấy một thứ như thế.

“Chúng đây thưa Chủ Nhân. 13 đồng King (Vua) đáng giá 50G mỗi đồng, với tổng cộng là 650G.”

Nhưng những lời nói của cô không đến được tai của con Mimic. Toàn bộ sự chú ý của nó đã bị bắt lấy bởi những đồng tiền đó. Nguồn sáng duy nhất trong căn gác tăm tối này là những thứ đang đổ vào qua cái cửa sập mà Xera vẫn để mở. Thế nhưng chúng dường như vẫn tỏa sáng và lấp lánh với vẻ đẹp mà nó chưa bao giờ thấy từ trước đến giờ. Đây là niềm đam mê vượt quá sự thích thú về những thứ sáng bóng. Đó như thể là những đồng vàng bản thân nó đang nói với con Mimic.

‘Giữ lấy tôi đi’ nó thì thầm. ‘Bảo vệ tôi đi’ nó nói thế. ‘Đừng bao giờ rời xa tôi’ nó yêu cầu. Và con quái vật đơn giản sẽ tuân theo. Làm thế nào mà nó có thể cưỡng lại một sự cám dỗ ngọt ngào như thế?

Cái chest giả mở cái nắp của nó ra thật rộng. Và giữa hàm răng nhọn và sắc như lưỡi cưa xuất hiện thứ gì đó mới lạ. Một thứ khác lạ. Thay vì là cái lưỡi đỏ phủ đầy nước dãi, thứ xuất hiện là nửa thân trên của một người phụ nữ. Cô ta có mái tóc thẳng dài với màu sắc trắng tuyệt rực rỡ. Da của cô thì nhợt nhạt đến mức người ta tự hỏi đã bao giờ nó tiếp xúc với ánh sáng mặt trời chưa. Đôi mắt cô đỏ thẫm mà dường như nhìn thấu tận tâm can của người khác. Bộ ngực của cô cũng to gần bằng cái đầu của cô, chúng lắc lư nhịp nhàng theo từng chuyển động nhẹ nhất. Một cái núm vú hồng hào đáng tự hào nhô lên ở mỗi bên. Kết hợp với phần eo thon đến kỳ lạ và còn phần hông thì kéo dài phần còn lại của con Mimic, nó cho cô một vóc dáng đồng hồ cát đáng kinh ngạc.

Cô gái trong chiếc hộp chẳng phí chút thời gian nào và đưa hai cánh tay của cô về phía trước. Chúng kéo dài ra một cách bất thường, như cao su, khỏa lấp được khoảng cách 1 mét rưỡi giữa con quái vật và những đồng tiền trong tức khắc. Những ngón tay thon dài của cô từ tốn, gần như cung kính, tóm lấy từng đồng tiền vàng và đem chúng lại cơ thể chính một cách cẩn trọng.

Phần trông giống con người của con quái vật liền ngã về lại phía hàm trên của nó thứ mà theo bản năng rút những cái răng nhọn lại. Đó dường như là tư thế trông như ai đó đang thư giãn trên chiếc ghế da. Nó đặt những đồng tiền vàng vào giữa khe ngực của nó. Bàn tay và cánh tay của nó quấn quanh bộ ngực khủng khiếp đó, đẩy chúng vào nhau và tạo ra một loại nôi bằng thịt cho phần thưởng mới của con Mimic. Một nụ cười ngớ ngẩn tự nhiên hình thành trên đôi môi đầy đặn và hồng hào đó và và con quái vật đứng yên một cách hoàn hảo, để cảm nhận được cảm xúc ở bộ ngực như marshmallow của nó. Kim loại lạnh toát, nặng và sáng bóng mang lại cảm giác thú vị vô cùng.

“C-C-C-Chủ Nhân?” Xera gọi lớn, nhưng vị chủ nhân đó hiện đã bị chiếm đoạt.

Nó đây rồi, con Mimic nghĩ thế. Đây là lẽ phải.

Cái chest kho báu cuối cùng đã tìm thấy kho báu thực thụ. Những đồng tiền hoàn toàn bình thường và hoàn toàn chẳng có ma thuật đã thỏa mãn được lòng ham muốn mà con quái vật chưa bao giờ biết nó có. Ngay bây giờ, vào khoảnh khắc này, nó vô cùng thỏa mãn. Nó cảm thấy cảm giác đó mà có thể là lần đầu tiên trong cuộc đời ngắn ngủi của nó. Con người thì ngon lành. Cấp Độ, Kỹ Năng và Chỉ Số cũng ngon lành. Nhưng vàng thì khác. Vàng không hề có hương vị gì cả, nhưng con Mimic nghĩ rằng thứ đó vô cùng ngon!

“Chủ Nhân!” Xera hét toáng lên. Lần này cô dường như đã thu hút được sự chú ý của con Mimic. Cái nhìn mơ màng và nụ cười ngẩn ngơ trên khuôn mặt xinh đẹp đó biến mất. Nó nhìn chằm chằm vào nữ quỷ như cô vừa lấy hết sự thú vị của nó.

“Cái gì vậy Snack?!” nó nói qua liên kết suy nghĩ, “Ta đang bận!”

“Tại sao em lại lồi ra giữa hàm của Chủ Nhân?!”

Đó là lý do tại sao Xera đang nhìn chầm chầm. Cơ thể con người hiện đang nhô ra từ phần thịt bên trong của cái chest đó trông gần giống như cô. Màu sắc thì sai, nó không có cánh hay sừng, nhưng mọi thứ khác là chính xác với hình dáng và tỷ lệ của hình thể thật của nàng Succubus. Cô cũng có một suy nghĩ đáng lo ngại rằng, nếu phần thân thể phụ nữ đó của con Mimic chỉ cần thấp hơn vài cm nữa, thì chắc chắn cũng sẽ phản ánh phần môi dưới của cô.

“Snack ngon lành mà. Ta cần những phần ngon lành để tận hưởng vàng ngon lành này.” nó trả lời một cách đơn giản.

Con Mimic tàn nhẫn đã ăn Xera nhiều lần đủ để nó sở hữu kiến thức tuyệt đối về cơ thể của cô. Mà, cũng khá đơn giản, cơ thể mà nó biết là tốt nhất. Loài người luôn có những sự khác biệt nhỏ giữa từng người với nhau. Tỷ lệ, da, tóc, răng, hàm, mặt - mỗi một cá nhân là độc nhất theo nhiều cách khác nhau. Nên sau khi nếm qua thân thể chính xác tương tự của nàng Succubus ngọt ngào này hơn 30 lần, thì thân thể đó đương nhiên trở thành hình mẫu mà nó thân thuộc nhất. Nó đặc biệt không quan tâm đến sắc tố, sừng hay cánh, nên đây là lý do tại sao thân thể đó lại trông như phân nửa nàng Succusbus bạch tạng. Điều quan trọng là nó có thể cảm nhận đúng cách trọng lượng và cảm giác của những đồng tiền vàng bằng cách mượn bộ ngực nhạy cảm của Xera.

Sự thật là, việc phát triển mới mẻ này liên quan cực kỳ ít đến sự tiến hóa của nó khi trở thành Mimic Cao Cấp. Con quái vật đã hoàn toàn có đủ khả năng để đạt được hình dáng này khi nó tăng Thay Đổi Hình Dạng lên Cấp Độ 5. Trên hết, ngay cả khi nó không thể bỏ lại vẻ bề ngoài giống chest của nó, nhưng phần bên trong thì lại là một câu chuyện khác. Chỉ đơn giản là chẳng có gì thôi thúc nó cho đến giờ để làm một thứ như thế này. Hình dạng này cực kỳ tệ trong việc chiến đấu và có trọng tâm cao hơn đồng nghĩa với việc sẽ gặp nhiều khó khăn trong việc giữ thăng bằng trên những cái chân nhện ưa thích của nó. Mục đích duy nhất của thân thể Xera giả này, khá đơn giản, vui đùa cùng với cơ thể đó.

Xera lại chết lặng lần nữa. Bản thân cô cũng là một quái vật có khả năng thay đổi hình dạng, cô ít nhiều gì hiểu được điều đó. Tuy nhiên, nhận ra rằng con Mimic đã tạo ra một bản sao rẻ tiền của cô chỉ để tự sướng khiến cô cảm thấy vô cùng bị xâm phạm. Thậm chí việc đó gần như tệ hơn cả việc bị ăn sống.

Gần như, nhưng không hoàn toàn.

Sau khoảng 3 tiếng rưỡi con Mimic vui đùa với số tiền mà Xera khó khăn mới kiếm ra được trên phần trên của bộ ngực vay mượn từ Xera, dường như cuối cùng thì nó đã thấy đủ. Nó cất đồng tiền vàng vào bên trong Kho Chứa của nó và gọi nàng Succubus đang hờn dỗi trong một góc.

“Giờ chúng ta đi.”

Nữ Demon quay đầu lại. Cô đang ngồi trong khi ôm đầu gối và quay mặt khỏi chủ nhân của mình. Cô đang cố gắng cực kỳ cực kỳ khó khăn để không chú tâm đến những gì đang diễn ra sau lưng cô. Việc đó gần như cũng có tác dụng. Cho đến khi sinh vật đó bắt đầu tạo ra những âm thanh ồn ào sử dụng chính giọng nói của cô. Nên cuối cùng cô vẫn phải chú tâm đến điều đó. Ít nhất nó đã trở lại như nó trước kia - một cái chest đơn giản với 8 cái chân nhện giả màu đen mọc ra từ bên dưới nó. Hình dạng này dễ nhìn hơn nhiều so với việc bắt chước bản thân của cô.

“Dạ vâng, thưa Chủ Nhân,” cô trả lời trong khi đứng dậy. “Nhưng đi đâu ạ?”

“Trở lại hầm ngục. Có thứ ta phải làm.”

Thông Tin Chung

Tên:

Loài: Mimic (Cao cấp)

Giới tính: Không có

Tuổi: 3 tháng

Hội:

HP: 608/608 (+1.2/s)

MP: 510/510 (+0.6/s)

Chỉ Số

STR: 78 DEX: 80 AGI: 71

END: 106 INT: 102 WIS: 65

LCK: 30 MNT: 56

Thông Tin Nghề

Tên Cấp Độ Tiến Trình

Mimic - 25 - 1%

Warlock - 13 - 76%

* Danh Sách Kỹ Năng*

Tên Cấp Độ Thông Thạo

Assassination (Ám Sát) - 5 - 23%

Storage (Kho Chứa) - 4 - 7%

Cadaver Absorption (Hấp Thụ Xác Chết) - 4 - 15%

Biomass (Sinh Khối) - 2 - 45%

Summon Familiar (Triệu Hồi Cận Thần) - 3 - 65%

Power Overwhelming (Sức Mạnh Áp Đảo) - 1- 0%

Shapeshift (Thay Đổi Hình Dạng) - 6 - 34%

Stealth (Lén Lút) - 4 - 61%

Sword Mastery (Thông Thạo Kiếm Thuật) - 5 - 85%

Projectile Mastery (Thông Thạo Xạ Thuật) - 2 - 44%

Ruin Mastery (Thông Thạo Ma Thuật Hủy Hoại) - 4 - 60%

Domination Mastery (Thông Thạo Ma Thuật Chi Phối) - 3 - 37%

Danh Sách Phép

Ruin (Hủy Hoại)

Shadowbolt (Tia Bóng Tối)

Ebonfire (Hỏa Linh)

Frostbite (Tê Cóng)

Dark Explosion (Vụ Nổ Hắc Ám)

Domination (Chi Phối)

Mass Panic (Hoảng Sợ Diện Rộng)

Delirium (Mê Sảng)


Team Just T

Bạn đang đọc Everybody Loves Lagre Chests của Exterminatus
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.