Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngôn xuất tuỳ pháp, như thế nào là nho giả

Phiên bản Dịch · 1580 chữ

Tô Hành nhanh choáng xoay người lại nhìn nam tử trẻ tuổi trước mặt cảnh giác.

Tô Tầm cũng không thèm để ý.

Tồ Tồ cầm ba nén hương hơ lên một ngọn nến, sau đó đem ba nén hương cắm vào bên trong lư hương rồi hướng linh bài bái ba bái.

Nơi này có linh vị của phụ thân, gia gia hắn còn có tát cả tổ tiên của Tô gia.

"Ngươi là ai?" Tô Hành cảnh giác mở miệng hỏi.

"Người biết thì nói ngươi chuyển thế, người không biết còn tưởng ngươi đoạt xa đây, đúng không?Hành Uyên Tôn Giả"

Tô Tầm cũng không có cùng hắn vòng vo, trức tiếp nói ra thân phận của hắn.

Theo hắn biết, trước khi Tô Hành này còn chưa thức tỉnh trí nhớ kiếp trước cũng gặp qua mình vài lần, làm sao? Sau khi thức tỉnh trí nhớ thì biến thành một người khác?

"Làm sao ngươi biết?"

Trong lòng Tô Hành càng thêm cảnh giác nhìn Tô Tầm.

"Ngươi là vị lão tổ kia của Tô gia?" Tô Hành rố cục cũng phản ứng.

"Tô gia? Ngươi có phải quên hay không, tuy ngươi là người chuyển thế nhưng đừng quyên ngươi vẫn mang họ Tô, đương nhiên cũng may người chuyển thế, nếu là đoạt xá thì thật không may ngươi đã đến nhầm chỗ" Tô Tầm ngữ khí lạnh lẽo, bên người từng mảnh băng vụn nhấp nhô.

"Chỉ bằng ngươi?"

Tô Hành cảm nhận được mảnh băng vụn xung quanh cũng nhận đại khái được thực lực của Tô Tầm. Tuy hắn hiện tại không phải là đối thủ của Tô Tầm, nhưng chỉ cần hắn tăng lên một đại cảnh giới nữa thì cũng không phải là không thể.

"Cấm"

Thời điểm Tô Hành muốn động , trong miệng Tô Tầm chỉ phát ra một chữ sau đó liền xuất hiện một cỗ pháp tắc chi lực đem toàn thân Tô Hành trên dưới giam cầm lại.

"Pháp tắc chi lực, xuất ngôn tuỳ pháp, ngươi là cường giả Thánh cảnh?"

Tô Hành không thể nào tưởng tượng nổi người trước mắt mình lại là cường giả Thánh cảnh.

Tô Tầm không có khẳng định cũng không phủ nhận.

"Bí mật của Tô gia ngươi đừng tuỳ tiện nghe ngóng, không phải là việc bây giờ ngươi có thể biết, ngươi chỉ cần biết một điều chính là ngươi là người Tô gia"

Nói xong thân hình Tô Tầm liền trực tiếp biến mất tại chỗ, chỉ để lại Tô Hành ngơ ngác một chỗ.

Về phần hắn nói cái gi mà pháp tắc chi lực, cường giả Thánh cảnh Tô Tầm đều không biết.

Tô Tầm hắn chỉ biết thể hiện thôi chứ bảo hắn đó là cái gì thì hắn thật sự không biết. Đây chính là một môn thần thôn mà hắn nhận được từ hệ thống đánh dấu, một tháng chỉ có thể sử dụng một lần , trực tiếp so với những người hơn mình vài cảnh giới trở xuống thì gần như vô địch, cường giả Không Minh cảnh gặp hắn cũng đều phải quỳ, nhưng cảnh giới càng cao càng hạn chế lớn.

Ví dụ nếu một tên cảnh giới thấp thì một câu ngươi liền có thể biến hắn thành tro bụi, nhưng khi gặp cường giả cảnh giới cao hơn ngươi nhiều thì nhiều lắm chỉ làm đối phương ảnh hưởng đôi chút.

Tô Hành ngơ ngác đứng tại chỗ, tâm lý của hắn có chút khó chịu.

Tô gia mà mình chuyển thế đến quả thật không phải sâu bình thường, tuy nhiên người kia nói cũng không sai , hắn hiện tại chính là người của Tô gia.

Mà lại, Tô gia càng cường đại đối với hắn càng có lợi.

Nghĩ đến như vậy Tô Hành cũng dễ chịu hơn đôi chút, tức thì trung tâm giá trị liền tăng đến 85 điểm.

Lạc Vân sơn mạch.

"Sư tôn, ngươi nói cho cùng là nó ở đâu?"

Một thanh niên không biết đang tìm thứ gì ở trong day nũi, thỉnh thoảng còn gặp phải một số yêu thú.

"Không lẽ nào, dựa theo khí tức thì nó nên tại vùng núi này?"

Lão đầu kia có chút hoài nghi, chẳng lẽ là do linh hồn của mình yếu đi?

"Sắc trời không còn sớm, ta muốn nghỉ ngơi trước, ngày mai lại tiếp tục tìm."

Sở Nam cũng không biết vì sao sư tổn của mình nhất định phải tìm ra được cái linh chu đó, ngọn núi mênh mông này biết tìm nơi nào?

"Chờ chút, có người tới" Thanh âm của lão giả vang lên trong đầu Sở Nam.

Sở Nam cũng tự nhiên thấy được cho nên vội vàng thu liễm khí tức lại.

"Là linh chu kia" Sở Nam nhìn thấy linh chu kia liền mở miệng nói.

"Không, nó không phải là linh chu kia nhưng hẳn là cùng một thế lực"

Huyền Thanh Tử sống bao nhiêu năm, liếc mắt một cái là nhận ra sự khác nhau, cái linh chu lần trước là Địa giai cực phẩm, chiếc linh chu này là Địa giai trung phẩm.

"Mau đuổi theo!"

Thấy đồ đệ mình còn đang sững sồ, Huyền Thanh Tử vội vàng nói.

"A! Vâng" Sở Nam kịp thời phản ứng vội vàng đổi theo.

Trong đầu Huyền Thanh Tử thầm cảm khái đậu đen rau muống.

Cái khí vận này thật đúng là không phải để trưng cho đẹp, rõ ràng là mình tìm mãi không thấy nhưng tên khí vận này lại tìm được cả nhà người ta.

Linh chu đang bay trên trời kia chính là đoàn người Thiên Thu tông cùng Luyện Đan sư Tô gia đang trở về.

Là một trong hai ngũ phẩm Luyện Đan Sư, lần này Tùng Hạc Tử chính mình dẫn đội tiến về Thiên Thu tông.

Linh chu tiến vào đại trận, biến mất trước mặt Sở Nam, hắn vừa định đuổi theo liền bị Huyền Thanh Tử ngăn lại.

"Đại trận này không thể tự tiện xông vào."

Trên mặt Huyền Thanh Tử lộ ra một tia động dung.

"Đại trận này không bình thường, cho dù là vi sư cũng cảm giác có chút khó giải quyết."

Huyền Thanh Tử kiếp trước chính là Luyện Đan Sư, tuy nhiên cũng tìm hiểu qua không ít trận pháp, trận pháp này tinh diệu đến nỗi cho dù đại trận của tông môn kiếp trước của mình cũng không thể nào sánh nổi.

Hiện tại hắn chỉ có thể phát huy được nhiều lắm là thực lực Nguyên Cương cảnh sơ kỳ, nếu vận dụng hơn nữa thì sẽ tổn thất đến bản nguyên.

"Vậy làm sao bây giờ?"

Sở Nam khẩn trương lên, sư tôn nhà mình không sợ trời, không sợ đất, đây còn là lần đầu tiên hắn bắt gặp dáng vẻ này của hắn.

"Trước tiên lui đi! Đây cũng là một thế lực ẩn tu nào đó."

Huyền Thanh Tử không dám mạo hiểm, chỉ có thể lui một bước.

Sở Nam cũng là ngoan ngoãn nghe lời, chậm rãi xuống núi, tui nhiên không hổ là khí vận chi tử, đường xuống núi đều gặp được không ít đan dược.

Tô gia.

"Lão tổ."

Ở phía trước sân nhỏ của Tô Tầm, Tô Mắc đang quỳ ở đó.

Hắn suy tư một ngày một đêm cuối cùng cũng minh bạch được mọi chuyện.

Trên người hắn hiện tại có một cỗ cảm giác bình an chạy trong tim mạch, nó giúp cho hắn tỉnh táo nhận thức ra được những thứ trước kia mình không biết.

"Suy nghĩ minh bach?"

Tô Tầm không có đi ra khỏi cửa phòng mà truyền âm nói với Tô Mặc đang quỳ ngoài cửa.

"Vâng lão tổ, ước muốn lớn nhất của ta chính là trở thành đại nho cùng Chí Thánh nhân gian, cũng có thể một chữ trấn quỷ thần, trước đó là hậu bối ếch ngồi đáy giếng."

Tô Mặc nói chuyện không hề bận tâm, tâm lý bình tĩnh không một tia chấn động.

"Như thế nào là nho giả?"

Tô Tầm hoi lại một câu.

"Học phú ngũ xa, tài trí hơn người". Tô Mặc nghĩ nghĩ một chút sau đó nói ra câu trả lời.

"Cũng không phải."

"Ngươi xuống núi đi! Đi ra ngoài xem như thế nào là hồng trần, như thế nào khó khăn của mọi người, chờ thời điểm ngươi biết thế nào là nho giả thì hãy trở lại!"

Tô Tầm nói xong thì liền im lặng mặc kệ Tô Mặc.

Tô Mặc thấy thế đứng dậy sau đó rời đi.

Hắn về đến phòng thì nói quyết định của mình cho Tô Trạch Tắc, Tô Trạch Tắc vốn không đồng ý nhưng nghe thấy đây là ý tứ của lão tổ thì cũng chỉ có thể tuân theo.

Có điều sau khi Tô Mặc rời đi thì Tô Trạch Tắc nói sự việc cho Tô Trạch Đoan, Tô Trạch Đoan liền mời một cung phung Chân Võ cảnh trong bóng tối bảo hộ.

Tô Trạch Tắc cũng yên tâm, tối thiểu thì tại Thương Vân quốc này thì Chân Võ giả vẫn là chiến lực đỉnh phong.

Tuy nhiên bọn hắn không ngờ là Tô Mặc không chỉ rời khỏi nhà mà còn rời khỏi Thương Vân quốc.

Bạn đang đọc Gia Tộc Của Ta Toàn Viên Ngón Tay Vàng ( Bản Dịch) của Trần Chu Lý Học
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi B3haihaunamdinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.