Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi Lạc thành

Tiểu thuyết gốc · 1235 chữ

Sáng hôm sau Hoàng Tiểu Lại và Ngọc Như lại tới bên bờ suối , hắn không thấy hai cái xác đâu nữa , không biết là người ăn hay thú ăn .

Ngọc Như cứ bám theo léo nhéo hỏi đủ thứ chuyện Hoàng Tiểu Lại vì bảo trì hình tượng thần bí mạnh mẽ nên chỉ im lặng làm bộ cao nhân , cúi đầu chuẩn bị .

Thực ra cũng không có gì cần chuẩn bị cho lắm , chỉ là làm một cái giày cỏ , làm một sợi dây thừng thêm một cái túi nữa là xong .

Mà nguyên liệu làm những thứ này chỉ có một , là vỏ cây .

Hoàng Tiểu Lại mới không biết làm , chỉ biết bên dây thừng mà thôi nên ngồi làm dây cho Ngọc Như đan túi cùng với giày .

Vì để dự phòng bọn hắn làm 4 đôi giày và hai chiếc túi .

Việc đan giày và túi rất tốn thời gian , dự định phải 6 ngày mới hoàn thành , Hoàng Tiểu Lại cũng không rảnh rỗi , đi khắp nơi mới tìm được một bụi tre , chặt một cây tre thật to làm bình đựng nước , thực ra nắm cảm thấy có chút to quá , nhưng thôi kệ , cũng không nặng hơn là bao .

Tìm được ống đựng nước xong Hoàng Tiểu Lại chạy đi hầm xương .

Vì ăn xương hầm mà Hoàng Tiểu Lại đã suy nghĩ 3 ngày 3 đêm liền .

Đầu tiên hắn tìm một hốc đá sâu khoảng 20 cm , sau đó nhóm lửa lên ném sỏi vào , đợi sỏi nóng thật lâu mới gắp ra cho vào hốc đá đã đổ đầy nước cùng xương .

Cứ như vậy món xương hầm của Hoàng Tiểu Lại ra đời , tuy ăn có vị đất nhưng ít ra còn ngon hơn lá cây .

...

Thoắt cái đã qua một tuần , Hoàng Tiểu Lại và Ngọc Như đã chuẩn bị đầy đủ , sáng hôm nay sẽ khởi hành .

Hành lí gồm có giày , túi , rễ cây , và một ống nước bị Hoàng Tiểu Lại giấu đi .

Hai thân ảnh nhỏ bé cứ thế ôm theo hi vọng bước vào trong rừng .

Kế hoạch của Hoàng Tiểu Lại rất mĩ mãn , đó là đi bộ dọc theo bìa rừng rồi mới đi về hướng Đông nhưng Ngọc Như lại dội cho một gáo nước lạnh : Bãi đất trống này nằm trong khu rừng .

Bao tính toán bỗng chốc sụp đổ , hắn cùng Ngọc Như quyết định cứ nhắm hướng đông mà đi .

Đi xuyên qua rừng rậm cũng không đơn giản như vậy , tuy nói Ngọc Như cùng Hoàng Tiểu Lại lớn lên trong rừng nhưng cũng chỉ đi vòng vòng quanh con suối mà thôi .

Lần này chơi lớn rồi , không biết có đụng phải sinh vật hung ác nào không .

Tuy truyền thuyết về khu rừng này nói rằng khu rừng chỉ ăn thịt người lớn , trẻ con tiến vào sẽ không sao nhưng Hoàng Tiểu Lại vẫn có nỗi sợ không tên ở trong lòng .

Có lẽ là ám ảnh bởi con Huyễn Lang kia .

Đi được nửa ngày mới dừng lại uống nước ăn chút rễ cây rồi lại tiếp tục lên đường , đến tận buổi chiều mới dừng lại uống chút nước rồi tìm một hang động trú tạm .

Vẫn là cách làm như lần trước , nung vài viên đá to ném vào hang động rồi dùng đủ thứ chặn cửa động lại , trong động rải đầy lá cây , hai người nằm tuy có chút chật nhưng vẫn tốt hơn ở ngoài kia .

Hoàng tiểu lại tìm một thân cây dài khoảng mét rưỡi , lấy dây thừng cố định dao đa năng lên một rồi cẩn thận giấu ở dưới lớp lá cây .

Hoàng Tiểu Lại cũng nhắc nhở Ngọc Như về vụ ảo giác , nhắc nhở nàng coi tất cả thành ảo giác là được rồi .

Cả hai đều đã chuẩn bị đầy đủ bắt đầu nằm trong động ngủ .

Hoàng Tiểu Lại nằm mãi mà không ngủ được , chỉ có thể nhắm mắt mặc kệ sự đời, nhưng bên tai vẫn văng vẳng những tiếng kì lạ .

Tiếng nước chảy , tiếng bước chân , tiếng hò hét , còn rất nhiều thứ tiếng hắn không biết là gì nữa .

Hoàng Tiểu Lại quyết tâm nhắm chặt mắt không chịu mở ra , nhưng Ngọc Như bên cạnh thì khó mà làm được vậy , nàng đã mở ti hí mắt ra nhìn về phía cửa động , tay nắm chặt cây giáo có đầu nhọn là một mảnh sắt .

Một giờ ...

Hai giờ ...

Ba giờ ...

Sau ba tiếng liền căng cứng tinh thần Ngọc Như đã rất mệt mỏi , rất muốn ngủ .

Đột nhiên nàng nhìn thấy một cái tay vượn từ từ thò vào trong động , Ngọc Như sợ hết hồn vội vàng dùng cây giáo đâm vào bàn tay kia , chân thì điên cuồng hích Hoàng Tiểu Lại.

Hoàng Tiểu Lại lúc này cũng đã rơi vào trong ảo giác , hắn cảm thấy có cái gì đó nhọn nhọn dí sát vào hông mình , nước thép lạnh lẽo làm hắn không dám cử động, trong đầu điên cuồng suy nghĩ xem đây có phải là ảo giác hay không .

Bất chợt mảnh sắt đâm nhói vào hông của Hoàng Tiểu Lại, hắn vội vàng dùng tay nắm chặt lấy cái tay cầm mảnh sắt kia .

Mà bên Ngọc Như, nàng vừa véo Hoàng Tiểu Lại một cái thì bị hắn túm chặt lấy cổ tay làm nàng hết hồn , cố gắng giãy dụa thì lại thấy cái tay vượn lại thò vào đành phải một tay cầm giáo đâm nó .

Bên Hoàng Tiểu Lại thì lại nghe thấy tiếng của Ngọc Như, nàng nói :

- Ngươi không nên trách ta , ta cần ngươi giúp ta , chỉ một lần duy nhất thôi .

Hoàng Tiểu Lại sợ hết hồn cầm lên thanh giáo đã chuẩn bị sẵn nhưng khổ một nỗi thanh giáo dài quá , hang động lại hẹp khó lòng mà quay ngang ra được .

Đột nhiên Hoàng Tiểu Lại đừng lại , cũng thả tay của Ngọc Như ra dùng hai ngón tay trỏ nhét sâu hết cỡ vào tai , hai mắt nhắm thật chặt lại , quả nhiên cảm giác ướt át do chảy máu lập tức biến mất .

Bên này Ngọc Như lại càng khó khăn hơn , nàng cảm giác Hoàng Tiểu Lại đang túm chặt lấy một tay nàng liên tục lên gối thúc vào đùi nàng làm nàng đau điếng cả người, mặc kệ nàng kêu khóc hắn vẫn dã man đánh nàng , cái tay vượn thì cứ khi nào nàng không chọc nó thì nó lại thò vào , thù trong giặc ngoài làm nàng ức đến phát khóc .

Hoàng Tiểu Lại bên này thì lớn giọng gào lên bảo nàng bịt tai lại , chỉ là hắn cảm thấy cả người nàng run rẩy liên hồi liền biết nàng không xong rồi .

Hoàng Tiểu Lại hích chân cũng không được gào cũng không xong , cố gắng nghĩ xem làm sao giúp nàng thoát ra khỏi ảo giác .

Bạn đang đọc Giấc Mộng Của Phàm Nhân sáng tác bởi Giấcmộngcủaphàmn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Giấcmộngcủaphàmn
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.