Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuống Núi

Tiểu thuyết gốc · 1634 chữ

Phong Linh Sơn, bề ngoài nhìn vào là ngọn núi quanh năm được bao bọc bởi lớp sương mù dài đặc, đỉnh chạm đến mây, tưởng như không có sự sống, kì thực bên trong là chốn Đào Nguyên tiên cảnh, hội tụ linh khí, trăm năm khó gặp.

- Đừng chạy...đừng chạy....ê...ê người đừng chạyyyy...

-Hồng Y Đình, đừng bắt nữa, sư phụ bảo muội ra sau núi hái măng, sau lại đi bắt nạt một con thỏ rồi?

Thiếu nữ mặc thanh y, gương mặt tươi tắn, xinh đẹp, dáng người mảnh khảnh, tưởng chừng dịu dàng nhưng lại là nha đầu tinh nghịch, hoạt bát đáng yêu, nàng quay mặt lại nhìn nam nhân đang hằng giọng kia, vẻ mặt chợt đâm chiêu...

-Sư huynh, mau bắt giúp ta, ta muốn nuôi nó..mau lên sư huynh...con thỏ đáng yêu quá

Lăng Trần, là đại sư huynh, một trong năm đồ đệ chân truyền của Bạch Chân Lão Nhân, từ nhỏ phụ mẫu mất sớm, không thân không thít, là thanh mai trúc mã với nàng, tính tình nghiêm khắc, không biết xoay chuyển, nên luôn bị nàng trêu chọc.

Câu trước hắn còn giục nàng hái măng, câu sau đã nhanh chân lẹ tay phi thân ba bước bắt cho nàng con thỏ

- Hây a Sư huynh giỏi nhất, sư huynh lợi là hại nhất......

Hắn nhìn nàng phấn khích đến vậy, không kìm được nở một nụ cười

- Được rồi, được rồi mau đi hái măng rồi về, về muộn là muội chết chắc với sư phụ, lúc đó ta không bênh vực muội đâu đó

Trời chiều tản mạn, ánh tà dương còn sót lại xuyên qua khẽ lá chiếu rọi vào bóng lưng hai người dần khuất sau những hàng cây....

                    🍃🍃🍃

Vách núi đá cheo leo, căn nhà bằng tre nứa được dựng lên rất chắc chắn, tiếng suối chảy róc rách, tiếng chim rừng về ổ, bên trong căn nhà cũng rộn ràng tiếng cười nói...

-Sư phụ, đây là măng lúc chiều con hái còn rất tươi người ăn nhiều một chút , tài nấu nướng của sư huynh nếu mà xuống núi thì chắc chắn là đệ nhất thiên hạ

-Muội ấy à, đừng có ở đó mà nịnh nọt nữa, mau ăn nhanh rồi đi rửa chén, ta sẽ không rửa dùm muội đâu. -Lăng Trần tiếp lời.

Mặc cho hai huynh muội ríu rít, Bạch Chân Lão Nhân râu tóc bạc phơ, là chân nhân đắc đạo, dáng vẻ tiêu diêu, tự tại, hôm nay lại lộ ra vẻ trầm tư, khiến cả hai không kiềm được tò mò, nàng lên tiếng

-Sư phụ người làm sao thế? Sau cả buổi ăn cơm người không nói tiếng nào hay là hôm nay sư huynh nấu dở quá.

Lão sư phụ khẽ đặt đũa, thở dài một tiếng nhìn qua nàng, gương mặt thoáng chút lo lắng, cất tiếng đáp:

- Y Đình, từ lúc năm tuổi ta đưa con về đây, thoáng chút đã sắp mười năm, cũng đã đến lúc con phải xuống núi rồi.

- ‎Xuống núi!...

Cả hai đồng thanh trong sự ngỡ ngàng, nàng đứng dậy, ngây người chốc lát định thần hỏi lại:

-Sư phụ người là muốn đuổi con đi sao?

Bạch Chân Lão Nhân nhẹ nhàng đáp

-Ta làm sao lại muốn đuổi con đi, nhưng nay thời cơ đã đến, ta muốn giữ cũng giữ không được, gần mười năm qua chẳng phải con luôn cố gắng luyện võ, vẫn luôn mong ngày này sau.

-‎ Con biết...chỉ là...không ngờ lại đến nhanh như vậy, còn chưa chuẩn bị...con thật sự không nỡ xa người và sư huynh...con...

Lời nàng chưa dứt, lão sư phụ đã ngắt ngang nói:

- Y Đình, có rất nhiều thứ chỉ khi xuống núi con mới có thể học được, sư phụ chỉ có thể cùng con đến đây, có thấu hiểu nhân sinh hay không? Có giữ được sơ tâm hay không? tất thảy đều phải dựa vào chính mình.

Nói rồi, người phất tay áo, bình thản đi vào trong.

Lăng Trần im lặng đứng bên cạnh, từ lâu đã hiểu ngụ ý thâm sâu, hắn bước đến cạnh nàng, đặt tay lên vai vỗ về

-Được rồi, đừng mặt ủ mày chau nữa, chỉ là bảo muội xuống núi học hỏi kinh nghiệm chứ có không cho muội về nữa đâu, mau đi thu dọn hành lý, sáng sớm mai ta tiễn muội xuống núi.

Đêm mười lăm tháng tám, trăng sáng sao thưa, bên trong căn phòng nhỏ vẫn leo lắt ánh đèn, quay qua quay lại vẫn không tài nào ngủ được, một đêm trằn trọc, khó ngủ nhất với nàng, mở toang cánh cửa, bước ra hít thở hơi sương đêm lành lạnh, cái không khí mà ngày mai đây nàng không còn được cảm nhận nữa.

Ngày mai phải từ biệt những con người mà nàng thương yêu, hàng liễu rủ ven đồi, đôi chim non vừa mới chập chững biết bay, không còn những chiều cùng sư huynh luyện kiếm,học y thuật, không được ăn trái cây khô do chính tay sư huynh làm nữa, những ngày lễ tết sẽ không còn lén sư phụ xuống thôn dưới chân núi giành kẹo với mấy đứa con nít nữa.

Đang mơ màng trong mớ kỉ niệm xưa cũ, tiếng bước chân làm nàng bừng tỉnh, là Lăng Trần

-Sao đấy, không ngủ được à? Hắn hỏi

-‎Không phải huynh cũng không ngủ được hay sao?

Im lặng một lúc, cả hai cùng thở dài, nàng nói

-‎Sư huynh nếu như huynh cũng xuống núi thì tốt biết mấy!

-‎Làm sao lại tốt?

-‎Thì có sư huynh muội sẽ không bị người khác bắt nạt chứ sao

Hắn cười haha bảo:

-Muội không bắt nạt người khác ta đã cảm tạ lắm rồi, cùng muội xuống núi để chịu tội thay muội, ta thà ở cạnh sư phụ còn hơn.

*Chậc *

-Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, huynh thật sự không tò mò thế giới bên ngoài sao?

-‎Không phải muội không biết, sư phụ đặt cho ta là Lăng Trần, tức là lánh xa bụi trần, hơn nữa ta không cha mẹ, không huynh đệ tỷ muội, sao phải vướng vào chốn hồng trần thị phi đó chứ.

-‎Huynh thật sự không hối hận sao? Bên ngoài có rượu ngon, đồ ăn ngon, còn có mỹ.... nữ....

*Ây yaaaa *

-Sao huynh lại đánh đầu muội chứ?

-‎Muội học ở đâu ra mấy thứ này vậy, gì mà rượu ngon, gì mà mỹ nữ.

-‎Thì muội nghe những người ở dưới chân núi họ hay nói vậy mà.

-‎Cái thứ tốt không học lại đi học người ta háo sắc, muội cẩn thận ta đánh mông muội

Nói rồi, hắn vừa dơ tay định xuất chiêu nàng vội phi thân lao lên mái nhà, khinh công vừa nhanh vừa dứt khoát.

-Hay lắm, nội công thì học không đến đâu, chỉ có cái bỏ chạy là giỏi, hôm nay ta không tin không đuổi kịp muội.

🍃🍃🍃

Sáng hôm sau...

- Nào Y Đình mau lại đây ăn sáng

- ‎Sư huynh, sư phụ đâu...hôm nay người... -Sư phụ đã bế quang rồi

- ‎Bế quang??? Hôm nay muội xuống núi người cũng không muốn tiễn muội sao?

- ‎Đâu phải muội không biết xưa nay sư phụ ghét nhất là đưa tiễn người khác mà, ba sư đệ lúc trước xuống núi cũng đâu có gặp được sư phụ

- ‎Nhưng...nhưng muội là ngoại lệ mà, muội là nữ đồ đệ duy nhất của người, là nữ đồ đệ vừa thông minh, xinh đẹp lại còn ngoan ngoãn, còn là...

Lăng Trần nhìn gương mặt tươi tỉnh của nàng, hỏi

- ‎Sao? Nghĩ thông rồi à, hôm qua còn mặt ủ mày chau, nay lại có thể nghịch ngợm rồi, còn nói nhiều phết.

- ‎Tất nhiên rồi, xuống núi tốt như vậy, được đi khắp nơi, ăn đồ ngon, cho huynh ở đây tức chết luôn.

-Hừm! Được rồi mau ăn đi, đồ ăn nguội hết rồi, ta đi chuẩn bị ít lương khô cho muội đem theo, kẻo xuống núi lại thèm món do ta làm thì không biết kiếm đâu ra.

Hắn vừa nói, vừa cười khẩy nhanh chóng đi chuẩn bị cho nàng.

- Xùi, ta mà thèm đồ ăn của huynh á, không đời nào, xí.....

- Còn cả sư phụ nữa, không gặp con sau khi con đi rồi, cho người nhớ con chết luôn...ta ăn...ta ăn....

Uầy! Sư huynh, huynh để gì trong tay nải của ta mà nặng thế

-Toàn là thứ muội thích ăn đấy

-‎Sao, tốt thế cơ à, thường ngày ta lén ăn một miếng đã bị huynh la, hôm nay hào phóng vậy à

-‎ Sư muội của ta, ta không hào phóng thì hào phóng với ai hả, nào cầm lấy

-‎Đây! Đây là cái gì?

-‎Là nội công tâm pháp, sư phụ bảo ta đưa cho muội, sau khi xuống núi chăm chỉ tu luyện, nó có thể giúp muội khống chế hàn khí trong người, lâu dài còn tăng cường nội lực, mau cất cho kĩ. Còn nữa, giang hồ hiểm ác, thế giới bên ngoài không giống như những gì muội nghĩ đâu, không được háo thắng, càng không được hết lòng tin tưởng ai.

-‎Hây yaaaa, được rồi, được rồi, sao hôm nay huynh lôi thôi y như nữ nhân vậy chứ, huynh cũng phải bảo trọng, nhớ chăm sóc sư phụ.

-‎Không cần muội nhắc nhở ta đâu, lo cho bản thân mình đi, không được nghịch ngợm, phải nhớ lời ta dặn, có biết chưa?

-Vâng, muội biết rồi không nói với huynh nữa, muội đi đây

-‎Đi đường cẩn thận

-‎Tạm biệt.

Bạn đang đọc Giang Hồ Nữ Tử Hồng Y Đình sáng tác bởi LăngThấtThất

Truyện Giang Hồ Nữ Tử Hồng Y Đình tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LăngThấtThất
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.