Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1326 chữ

Chương 12: Không được cưỡi xe

- Tôi không được đi học, cũng không có văn bằng gì cả, từ nhỏ chỉ theo ông già nhà tôi học tập Trung y, vốn muốn dựa vào tay nghề y thuật, tới thành phố lớn cũng có thể tung hoành một phen. Thế nhưng ai ngờ trên phố làm gì cũng cần văn bằng, y thuật cao siêu như tôi nhưng không có văn bằng thì cũng nửa bước khó đi. Mà ngay cả khi cứu tỉnh cô của cô vào hôm qua cũng bị mọi người cho rằng là hạng giang hồ bịp bợm, tới đây đã mấy tháng rồi, không chỉ không kiếm được một đống mà còn tiêu hết tất cả tiền tiết kiệm. Nếu cứ như vậy, sớm muộn tôi cũng sẽ chết đói!

Miêu Húc tỏ vẻ có tài nhưng không gặp thời, giống như bản thân đã chịu vô số thiệt thòi!

Nghe Miêu Húc nói vậy, Bạch Hiểu Thần lại nghĩ tới suy nghĩ của bản thân khi trước, không biết vì sao cơn giận với Miêu Húc có chút vơi bớt.

Chỉ có điều Lâm Hâm Tuyền thì tức giận tới nghiến răng nghiến lợi, tên khốn này có ý gì vậy. Chính mình đã miễn tiền thuê phòng của hắn, chẳng lẽ còn phải thay hắn tìm việc làm hay sao? Chẳng lẽ là do cô đang cầu xin hắn ở lại?

- Miêu Húc, anh biết y thuật thật chứ?

Ngay khi Lâm Hâm Tuyền muốn chửi ầm lên thì đột nhiên Bạch Hiểu Thần mở miệng nói.

- Đương nhiên, tuy rằng tôi chưa học qua trường lớp chính quy thế nhưng lão già nhà tôi là thần y nổi danh nhất trong vùng. Mặc kệ là bệnh gì gặp phải lão già thì đều biến mất. Tôi từ nhỏ lớn lên cùng ông ấy, tuy rằng không dám nói học được tất cả bản sự, thế nhưng tuyệt đại đa số chứng bệnh đều không làm khó được!

Khi nói chuyện này, Miêu Húc tràn ngập tự tin, giống như bản thân hắn là Trung y thánh thủ vậy. Nếu ai dám hoài nghi y thuật của hắn vậy chính là vũ nhục nhân cách của hắn.

- Nếu quả thực như vậy, anh có thể tới học viện chúng tôi ứng tuyển. Học viện chúng tôi gần đây tuyển dụng giáo y, lão viện trưởng là một người tốt. Nếu anh thực sự có bản lĩnh, bà ấy tuyệt đối không để ý tới chuyện văn bằng!

Bạch Hiểu Thần mỉm cười, giờ khắc này cô cũng không biết mình đang giúp Miêu Húc hay đang cho hắn sự trả thù tốt nhất vì việc hắn đã lén nhìn mình thay quần áo!

- Học viện của cô? Học viện nào?

Miêu Húc sững sờ, hắn vốn chỉ muốn làm Lâm Hâm Tuyền và Bạch Hiểu Thần khó xử, xem giới hạn của các cô tới mức nào, nào nghĩ lại chó ngáp phải ruồi, lại có thể tìm được một công việc.

- Học viện nữ sinh Hoa Đô!

- Nữ sinh?

Mí mắt Miêu Húc giật giật, thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

Đậu xanh rau má... Học viện nữ sinh! Chẳng phải nghĩ là bên trong toàn con gái sao? Hơn nữa được gọi là học viện, không phải trường học, học viện lớn hơn trường học nhiều lắm, bên trong ít nhất có hơn một ngàn học sinh?

Đây chính là hơn một ngàn cô gái, cho dù tỉ lệ mỹ nữ chỉ là 1/10 thì cũng là hơn trăm mỹ nữ nha. Nếu mình có thể vào đây, chẳng phải mỗi ngày đều có thể xem bệnh cho mỹ nữ?!

Vừa nghĩ tới việc chính mình kiểm tra thân thể những mỹ nữ kia, hắn không khỏi mở cờ trong bụng.

- Đúng vậy, sao thế hả?

Nhìn thấy Miêu Húc đột nhiên tỉnh táo tinh thần, Bạch Hiểu Thần kinh ngạc hỏi.

- Ẹc, chuyện này hình như có chút không tốt đâu? Trường nữ sinh thì có lẽ đều là con gái học, tôi là con trai tới đó làm việc? Chuyện này....

Nhìn thấy ánh mắt của Bạch Hiểu Thần, Miêu Húc lập tức tỏ vẻ ngượng ngùng.

Hào quang trong mắt nhanh chóng biến mất, dường như đi tới đó làm việc rất không tiện.

- Không sao đâu, trong mắt bác sĩ chỉ có người bệnh, không có giới tính, trong học viện trước đây cũng có vài vị giáo y là con trai!

Bạch Hiểu Thần lắc đầu, trong lòng cân nhắc một hồi. Xem như hắn cũng có điểm mấu chốt, biết rõ nam nữ khác nhau.

- Cúng đúng, từ bé lão già đã dạy tôi, trong mắt bác sĩ không có giới tính, sao tôi lại quên việc này cơ chứ. Hiểu Thần, tôi thấy cô sắc mặt tái nhợt, khí huyết không tốt, có phải là ngực thường xuyên khó chịu hay không? Thường xuyên đau đớn? Có cần chút nữa cơm nước xong xuôi, tôi xem giúp cô không? Yên tâm, trong mắt tôi chỉ có người bệnh, không có giới tính...

Bạch Hiểu Thần có chút hối hận, có phải là mình đã làm một chuyện sai nhất cuộc đời rồi không?

- Gương ơi, gương ơi, mày có thể nói cho tao biết, ai là người đẹp trai nhất thế giới này không?

Mới sáng sớm, Miêu Húc mặc một bộ âu phục màu đen, đứng trước tấm gương trong toilet, hỏi một cách rất nghiêm túc.

Ước chừng khoảng một giây, nhìn thấy cơ thể Miêu Húc có chút run rẩy, sau đó một thanh âm kỳ quái vang lên:

- Là Miêu Húc, là Miêu Húc.

Choáng!

- Khà khà, gương ơi gương ơi, mày đúng là tấm gương thành thật nhất thế giới này.

Miêu Húc cười ha hả, giơ ngón tay cái lên với tấm gương, sau đó quay người đi ra ngoài.

Tối hôm qua, hắn vừa mới nhận được quyết định ở miễn phí. Lại còn được Bạch Hiểu Thần giới thiệu một công việc mà hắn rất thích. Vừa nghĩ đến học viện mà hắn nhận lời là học viện nữ sinh, toàn thân Miêu Húc liền run lên.

Trường y nữ sinh, chính là đặc biệt kiểm tra cơ thể các nữ sinh xinh đẹp.

Không nói đến có được em y tá xinh đẹp nào làm bạn hay không, trước nói tới việc kiểm tra cơ thể các học sinh nữ cũng đủ cho huyết mạch của Miêu Húc bành trướng lên.

Đương nhiên, có thể làm việc chung với Bạch Hiểu Thần, khi đó không phải có thêm cơ hội tiếp xúc với Bạch Hiểu Thần hay sao?

Cho nên, công việc này đối với Miêu Húc mà nói là cực kỳ quan trọng. Miêu Húc cảm thấy hắn nên nắm chắc cơ hội này, làm một bác sĩ trong mắt chỉ có người bệnh, không phân biệt giới tính.

Bước ra khỏi toilet, nhìn lướt qua cửa phòng chủ nhà, khóe miệng Miêu Húc hiện lên nụ cười thật tươi.

Tối hôm qua, sau khi giải quyết vấn đề công việc xong, Bạch Hiểu Thần và Lâm Hâm Tuyền trong lúc ăn cơm muốn chuốc say hắn, thậm chí còn bỏ thuốc xổ vào trong rượu của hắn. Nhưng ngay từ nhỏ đã bị cha cho uống đủ loại thảo dược, chút thuốc xổ bình thường này làm sao để vào mắt hắn được chứ. Uống thuốc xổ cũng giống như hắn ăn cơm mà thôi.

Mục đích Lâm Hân Tuyền và Bạch Hiểu Thần chính là muốn Miêu Húc buổi tối ngủ không ngon giấc, bị Tào Tháo rượt không dứt. Kết quả, tác dụng của thuốc xổ sớm phát tác. Mới cơm nước xong, khi Lâm Hân Tuyền chuẩn bị tắm rửa, vừa mới cởi quần áo, Miêu Húc đã vọt tới cửa toilet, không ngừng gõ cửa.

Bạn đang đọc Giáo Y Ngây Thơ của Sao Rơi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nidnekeocjoesb
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 257

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.