Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 27 : Thông tin về Giới Võ Giả, trận chiến trong màn đêm.

Tiểu thuyết gốc · 2739 chữ

Sáng sớm hôm sau, Đại Long và Bảo Quân bắt xe đi đến sân bay Thống Nhất để đưa tiến Thủy Tiên đi du học. Dù mới là sáng sớm nhưng mà sân bay vẫn rất tấp nập người qua lại.

Đại Long và Bảo Quân theo địa chỉ mà Thủy Tiên gửi mà đến. Đằng xa hai người Đại Long đã thấy Hàn Trương và Hồ Tuyết đã đứng chờ sẵn.

- Cháu chào hai bác. - Đại Long và Bảo Quân lên tiếng.

- Hai đứa đến rồi ! - Hàn Trương và Hồ Tuyết nói.

- Tiên đâu rồi bác ? - Bảo Quân hỏi.

- À ! Nó đi có việc chút. - Hồ Tuyết nói.

- Em cũng đi du học sao Tiên ?

- Ừm !

Bốn người đồng thời nghe được giọng nói phát ra, cùng nhau quay lại nhìn. Đằng kia, Thủy Tiên đang bước nhau tới. Bên cạnh nàng lại một thanh niên trẻ tuổi cao lớn, đẹp trai, tuổi tầm đôi mươi, đang kéo theo một vali.

- A ! Long ! Quân ! - Thủy nhìn thấy hai người Đại Long và Bảo Quân liền reo lên, chạy nhanh lại. Tên bên cạnh nàng thấy vậy liền không vui.

- Ừm ! Ai đây ? - Đại Long hỏi.

- Hả ? Tên này sao ? Không biết. Ruồi bu ấy mà ! - Thủy Tiên nói. Tên kia nghe vậy mặt liền tối sầm lại, khó chịu.

- Cháu chào chú Trương, cô Tuyết. - Thanh niên kia cười nói.

- Chào cháu. Khánh, sao cháu lại đến đây ! - Hàn Trương cười cười nói.

- Dạ. Cháu cũng đi du học ạ. Ai đây vậy chú. - Thanh niên kia hỏi.

- Đây là Long và Quân, bạn của Tiên. - Hàn Trương nói. Rồi quay lại phía Đại Long và Bảo Quân. - Long, Quân, đây là Viêm Tiếu Thành, đại thiếu gia của Viêm Gia !

- Chào hai đứa ! Anh tên là Thành. - Viêm Tiễu Thành nói.

- Em chào anh ! - Hai người Đại Long và Bảo Quân cùng nói.

Đại Long và Viêm Tiếu Thành ngoài mặt cười mà lòng không cười.

Viêm Tiếu Thành thì vừa ghét, vừa khinh thường hai người Đại Long:” Hai tên nhà quê mà cũng đòi làm quen với ta. Thế mà cũng cũng quen được Thủy Tiên. Hừ !”

Còn Đại Long thì đã nhìn ra bộ mặt thất của hắn nên cũng xem thường. Có điều, vậy mà tên này vậy mà Võ Giả. Cái hành tinh nhiều Võ Giả vậy sao ? Đi đâu cũng gặp vậy ? Có điều mới chỉ là Võ Tướng mà thôi, Linh Sĩ cấp năm. Yếu !

- Oh ! Đó không phải là chủ tịch Trương đó sao ? - Một giọng nói vang lên. Từ đằng xa có ba người đi tới. Hai nam một nữ. Một người đàn ông trung niên tầm tuổi Hàn Trường. Người vừa lên tiếng là ông ta. Một người thanh niên tầm tuổi Đại Long. Còn nữ là một mỹ phụ tầm tuổi Hồ Tuyết. Hai người đàn ông đều có phần giống với Viêm Tiếu Thành. Bất ngờ là cả hai đều là Võ giả. Người lớn là Võ Quân, người nhỏ là Võ Sư.

- Chào ! Chủ tịch Phong ! - Hàn Trương nói.

Rồi Hàn Trương tiến lại bắt tay với người kia.

- Ông đến đây có việc gì sao ? - Người kia hỏi.

- À ! Tôi dẫn con bé nhà tôi đi du học. - Hàn Trương trả lời.

- Oh ! Trùng hợp vậy sao ? Thằng con lớn nhà tôi cũng đi du học. À ! Ai đây ? - Người kia.

- À ! Hai đứa nó là bạn của Thủy Tiên. Hàn Trương nói, - Long, Quân, đây là Viêm Phong, cha của anh Thành, là chủ tịch công ty Viêm Vân, còn đây là Viêm phu nhân, Nguyễn Thị Vân, vợ Viêm Phong. Đây là Viêm Tiếu Hòa, con thứ của Viêm Phong. - Hàn Trương giới thiệu.

- Cháu chào hai bác ạ ! - Đại Long và Bảo Quân cùng chào…

Buổi chia tay cũng không có gì bất thường. Một người quản lý của gia tộc Hàn phụ trách chăm lo cho Thủy Tiên đến sau đó. Đại Long và Bảo Quân lại lần nữa chào hỏi. Nhưng mà hai anh em họ Viêm kia thì lại ra vẻ xem thường cũng chỉ đáp lại ừm cái. Cả buổi thì hai người Đại Long và Bảo Quân cũng không giao tiếp với đám người họ Viêm. Bọn họ có vẻ kinh thường hai người cậu. Đại Long cũng không để tâm.

Thủy Tiên hơi có chút xúc động kia phải đi xa, hai mắt hơi đỏ. Sau đó thì Hàn Trương và Hồ Tuyết có đưa Đại Long và Bảo Quân đi ăn. Còn gia đình Viêm Phong thì từ chối lời mời.

Ngày hôm đó cũng không có gì đặc sắc cả. Đến trưa thì Đại Long và Bảo Quân về đến nhà. Chiều hôm đó Đại Long ở nhà tu luyện. Thật sự mà nói linh khí thật quá ít mà. Với tốc độ này thì quá chậm rồi. Ít nhất cũng phải nửa năm với tốc độ này nếu Đại Long muốn đột phá Linh Sư.

Tối hôm đó, tầm 8 giờ. Đại Long gọi điện cho Lương Thành Đạt. Lương Thành Đạt cũng khá bất ngờ kia Đại Long gọi cho mình. Ông đã chuẩn bị tinh thần để nhận nhiệm vụ đầu tiên.

- Alo ! Chủ nhân. - Lương Thành Đạt lên tiếng.

- Ừm ! Khỏe chứ ? - Đai Long.

- Dạ. Ngài có việc gì phân phó ạ ?

- Nè ! Ngươi có biết vị trí mà Võ Giả hay tụ tập gần chỗ ta nhất không ?

- Dạ ! Hả ? À !

- Tìm rồi gửi lại cho ta. Nhiều nhất có thể. Tất cả thông tin về giới Võ Giả.

- Dạ ! Tất cả thông tin ạ.

- Ừm. Trụ sở, thế lực, trang web, trang mạng riêng, quy luật, có gì thì thì gửi lại cho ta. Không

Sau hơn một tiếng, Lương Thành Đạt cũng gửi thông tin cho Đại Long. Đại Long ngồi đọc những thông tin mà Lương Thành Đạt đưa.

Đầu tiên là luật pháp. Các quốc gia đều có cơ quan quản lý Võ Giả gọi chung là Chấp Pháp Đoàn, đứng đầu là Thần Chủ. Ở nước Nam thì Chấp Pháp Đoàn có tên là Thiên Long Đoàn, thần chủ lấy chữ “Chiến” làm danh gọi là Chiến Thần Chủ. Đương nhiệm Chiến Thần Chủ là Lê Long Việt, nhưng đã mất tích hơn 30 năm. Thế nên Cựu Thần Chủ Trần Duy Tân đang là người quản lý Thiên Long Đoàn. Thành viên của các Chấp Pháp Đoàn gọi là Chấp Pháp Giả.

Người đứng đầu tự xưng là “thần”, khẩu khí lớn thật ! Cho dù là Cửu Thiên giới cũng không chắc có người dám tự xưng “thần chủ” đâu. Mà kệ đi, đó cũng chỉ là tên gọi thôi, Đại Long không chấp nhặt.

Ngoài ra, Lương Thành Đạt còn gửi thông tin về các Chấp Pháp Đoàn và Thần Chủ của các quốc gia khác.

Trên cơ bản thì Võ Giả vẫn phải tuân thủ pháp luật bình thường của quốc gia.Ngoài ra, không được tiết lộ cho người thường biết về việc tu tiên dưới bất cứ hình thức nào nếu không có lý do chính đáng ví dụ như cùng đường hết cách hoặc chiêu thu đệ tử,.... Nếu vi phạm sẽ bị bắt, yêu cầu xử lý hậu quả, nặng thì sẽ bị tử hình hoặc tra tấn rồi mới tử hình.

Cái luật này cũng khá vô lý đi. Đại Long cũng hơi khó hiểu đi. Cậu tự hỏi là mình có nên để cho Bảo Quân biết sự không. Dạy cho tên đó tu luyện.

Đột nhiên, tâm trí Đại Long truyền đến một thông tin. Đó là lời nhắn của tên thần bí kia. Nội dung cũng không có gì nhiều, nhưng nó lại khiến cho Đại Long khá bất ngờ :

“ A..lô... lô... ! Có một việc ta muốn nhắc ngươi. Nghe cho thật kỹ ! Người em họ Bảo Quân kia của ngươi. Nghiêm cấm ngươi phá hoại cuộc sống bình thường của hắn dưới mọi hình thức nào. Chỉ cần người không được cho hắn nghi ngờ về thế giới mà vẫn sẽ sống cuộc sống bình thường của một phàm nhân là được. Ngươi hiểu chứ ? Chỉ cần người thực hiện khoảng hai, ba năm thôi. Nói cho biết trước, hậu quả cả ta và ngươi đều không gánh được. Chắc chắn ngươi không muốn biết cảm giác hối hận là như thế nào đâu đúng chứ ? Nhắc lại một câu. Cấm ngươi được phá hoại cuộc sống của Bảo Quân dưới mọi hình thức...!”

Đại Long khá bất ngờ về lời nhắn. Nghe đoạn đầu thì tên này có vẻ còn vui tươi, nhưng mà đến đoạn gần cuối thì giọng hắn lại càng nghiêm túc, đanh thép như đang cảnh cáo vậy. Hậu quả mà cả hắn cũng không gánh được sao ? Đại Long có chút tò mò đó. Rốt cuộc thì trên người Bảo Quân có giấu bí mật gì. Tên đó chỉ là người bình thường thôi mà. Với loại lời nhắn này có phần giống với luật cấm luật pháp Võ Giả. Chẳng lẽ hai điều này có liên quan. Tính hiếu kỳ của Đại Long lại nổi lên.

Nhưng mà, hậu quả mà tên kia còn không gánh được, Đại Long cũng không dám thử đâu. Dù sao, chẳng ai muốn phải hối hận cả. Cho dù là Đại Long cũng không muốn. Tốt nhất là không nên nghịch dại. Bảo Quân à, xin lỗi nha ! Không phải là anh không muốn giúp chú, nhưng mà anh không thể !

Tiếp theo là thông tin của một số thế lực lớn của nước Nam. Trong đó có Hàn gia, Viêm gia, Đại Long cũng không bất ngờ lắm. Riêng ở Fank thì còn có Lý Trọng gia cũng là một gia tộc có tiếng tăm. Trong các tổ chức sát thủ thì Đại Long cũng không bất ngờ khi có Ảnh Sát Asira. Ngoài ra còn có một số thế lực như Thánh Lôi Minh, bọn này cũng không phải dạng vừa,...

Sau đó là một số trang web, diễn đàn bí mật của Võ Giả. Đại Long tạo một tài khoản rồi đăng nhập vào. Quá trình xác minh cũng rất là nghiêm ngặt, có một số câu hỏi về giới võ giả mà Đại Long cũng không biết, dù sao Đại Long cũng không thể biết được hết kiến thức của giới Võ Giả khi tầm hiểu biết hai bên khác nhau, may mà Lương Thành Đạt có gửi đáp án cho.

Cuối cùng là địa chỉ tụ tập của Võ Giả. Đại Long xem qua rồi xác định mục tiêu. Sau đó, Đại Long mặc vào bộ đồ dạ hành. Bóng cậu vút ra từ ban công rồi biến mất trong màn đêm.

Buổi tối ở Fank luôn luôn lung linh sáng đèn. Ánh sáng từ các tòa nhà, con đường, từ những tấm biển, chiếc xe là cho khung cảnh thành phố trở nên huyền ảo. Người người vẫn qua lại tấp nập như thường ngày. Tiếng nói cười không dứt.

Trong khung cảnh đó, một bóng đen liên tục phi thân qua các tòa nhà như một ninja. Thỉnh thoảng nó nhảy lên các tấm biển hay lên nóc xe, thậm chí là chạy ngang trên những bức tường. Đó là Đại Long. Cậu dùng tốc độ không nhanh khi ở nơi vắng người và ngược lại như một cơn gió khi băng qua những con phố đông người.

Đại Long không hể dừng lại chút nào, các giác quan của cậu hoạt động liên tục đem mọi thứ xung quanh đưa vào trong não. Thần thức của Đại Long vẫn luôn hoạt động. Cậu muốn luyện thần thức của mình. Dù thần thức của cậu vẫn quá yếu so với một Linh Sư.

Bốp ! Bốp ! Những tiếng bước chân vang lên. Trong màn đêm, ba bóng người chạy lướt qua trên những mái nhà. Đó là ba người mặc áo choàng đen, trùm đầu. Mỗi người xách theo một vali. Tiếng thở của họ nhè nhẹ phát ra, xem ra họ đã thấm mệt. Đằng sau, có năm bóng người đang bám theo. Bọn họ một thân áo trắng, có áo choàng ngắn, riêng người cầm đầu là mặc một bộ áo xanh lam. Năm người bọn họ tay cầm súng, kiếm giắt bên hông.

Đoàng ! Đoàng !,Thỉnh thoảng lại có tiếng súng vang lên, đem mái nhà nào đó chọc ra một cái lỗ.

Ba kẻ áo đen nhảy xuống một con hẻm, rồi họ lại cấp tốc chạy đi.

- Chạy đi đâu ? Đứng lại. Thiên Sát Hội. Các ngươi mau đầu hàng ! - Người áo xanh lam đuổi theo hét lớn.

- Chạy mau ! Theo ta ! - Người áo đen cầm đầu nói. Cả ba lại tăng tốc.

Đoàng ! Tiếng súng vang lên. Một tên áo đen bị bắn trúng vai. Có bốn bóng trắng và một bóng xanh lam lao đến từ phía trước ba tên áo đen. Kiếm quang chớp động. Keng ! Keng ! Ba tên áo đen rút kiếm ra chống đỡ, rồi cấp tốc lùi lại. Một tên tay ôm lấy vết thương.

- Đừng lại được rồi ! Các ngươi đã bị bao vây. - Người áo xanh lam nói.

Phía sau ba kẻ áo đen, năm người đuổi theo cũng đã tới. Ba người đã bị bao vây.

- Giơ tay chịu trói và giao hàng ra đây. Thiên Sát Hội. Nếu không, các ngươi chỉ còn một con đường chết mà thôi. - Người áo lam phía sau lên tiếng.

- Haha... Lũ Thiên Long Đoàn các ngươi mơ đi ! - Tên áo đen cầm đầu nói.

- Hừ ! Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt ! - Một người áo trắng nói.

- Lên ! - Hai người áo lam cùng nhau hô. Cả mười người đồng thời rút kiếm nhắm thẳng ba người áo đen chém đến.

Keng ! Keng ! Tiếng kiếm của hai bên chạm nhau.

- A ! - Một tên áo đen bị kiếm chém trúng ngực. Xoẹt ! Một tên khác chặt mất cánh tay. Hắn phi thẳng tới thanh kiếm đang đâm tới ngực mình, thanh kiếm xuyên tim. Xoẹt ! Nhưng ngược lại hắn cũng thành công đem kẻ địch đâm chết.

Keng ! Xoẹt ! Bên kia, một kẻ áo đen liều mình đối chiến với hai tên áo trắng, thành công đem cả hai chém chết, nhưng ngược lại hắn lại bị một người áo xanh lam chém bay đầu.

Bên mười người áo trắng và xanh lam kia do số lượng áp đảo dễ dàng đánh bại ba tên áo đen, nhưng cũng bị mất đi ba người, trong phút chốc chỉ còn lại một người áo đen. Cả người hắn máu me đầm đìa.

- Kết thúc thôi ! - Một người áo xanh lam nói.

- Haha ! Kết thúc ? Phải rồi ! Ra đi ! - Người áo đen điên cuồng nói.

Bốp ! Cốc ! Từng trên nóc nhà, trên khe mái, dưới ống cống, các góc tối... từng người áo đen nhảy ra. Tổng cả mười người áo đen.

- Đáng chết ! Trúng kế rồi ! - Một người áo trắng nói.

- Haha... Bất ngờ chứ lũ Thiên Long Đoàn ! Lên ! Giết chúng - Một người áo đen lên tiếng. Lũ người áo đen rút kiếm ra phi tới chỗ đám người áo trắng và xanh lam.

- Đáng chết ! Giết ra ! - Một người áo xanh lam ra lên. Cả bảy người cùng nhau hợp sức chống lại kẻ địch.

Keng ! Keng ! Tiếng kiếm vang lên không ngừng. Thanh kiếm trên tay hai người áo xanh lam lóe sáng. Cả hai chém tới, một cỗ lực lượng mạnh mẽ từ hai thanh kiếm phát ra đánh bay kiếm của kẻ địch. Đem bụng của chúng rạch ra một đường.

Một trận chiến kiệt liệt diễn ra. Nhưng không trong bất cứ người họ biết. Ngoài họ ra còn có một kẻ đang núp trong bóng tối rình xem trận chiến. Đó là Đại Long.

Bạn đang đọc Hắc Ám Và Quang Minh sáng tác bởi yy13531954
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy13531954
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.