Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cái Miệng Nho Nhỏ

Tiểu thuyết gốc · 1853 chữ

Sở Phong, Vũ Linh và Lê Thúc ngồi đối diện với nhau trên cùng một chiếc bàn. Khuôn mặt nghiêm túc của Lê Thúc lộ rõ, hắn lúc này đặt thanh kiếm yêu quý của mình xuống rồi mở lời.

''Ta thấy chuyện lần này khá lớn. Không những việc các cửa tiệm bị quấy phá mà các mối làm ăn khác cũng gặp không ít vấn đề.''

Vũ Linh lúc này khuôn mặt trầm ngâm, nàng đang như suy tính việc gì đó.

''Lê Thúc có điều tra được ai đứng sao không?''

Sở Phong muốn hiểu rõ hơn một chút liền hỏi, Lê Thúc nhìn hắn rồi khẽ thở dài.

''Ta tra ra được là một tên Phú Hộ trong thành, kẻ này tài lực đánh ngang chúng ta. Động cơ có lẽ là muốn chèn ép chúng ta để việc kinh doanh của hắn thuận lợi hơn.''

Sở Phong lúc này tay nâng tách trà lên nhấm nháp, trong đầu lại gọi hệ thống: ''Ngươi nghĩa thế nào?''

[Đường hỏi ta mấy việc phức tạp của Nhân Loại các ngươi. Nếu là ta thì trực tiếp một quyền đánh chết, vòng vo như thể làm gì?]

Sở Phong chân mày lúc này co giật liên hồi, đúng là chả nhờ cậy gì được a!

Vũ Linh lúc này lên tiếng: ''Ta và hắn không thù không quáng, việc làm ăn của hắn vốn đã thuận lợi, chèn ép chúng ta không có ít lợi gì. Ta thấy...''

Sở Phong cùng Lê Thúc nhìn nhau, song hắn đứng dậy, vấn đề này xem ra phải đích thân hắn đi một chuyến rồi. Vì âm mưu sau này, việc lúc này là cần thiết.

''Để ta đi điều tra một chút."

Vũ Linh lập tức phản đối, nàng kéo tay Sở Phong lại, với tính cách của hắn bây giờ nàng sợ...

''Tỷ, ngươi yên tâm. Ta tự có chừng mực. Lê Thúc, an toàn của Tỷ ta nhờ ngươi rồi.''

Lê Thúc cạnh bên nhẹ gật đầu, đệ đệ này của Vũ Linh quả thật khiến hắn có chút phải nhìn lại.

''Lê Thúc hay là ngươi theo bảo vệ đệ ấy đi.''

Lê Thúc lắc đầu, khuôn mặt đột nhiên trở nên ngưng trọng: ''Có một việc ta chưa nói với Vũ Linh cô nương...''

Vũ Linh lúc này nghi hoặc, khi Lê Thúc kể lại việc ở Vũ Gia, Vũ Linh che miệng, ánh mắt như không thể nào tin nổi.

''Đệ ấy thật đã làm như thế...?''

Lê Thúc gật đầu, Vũ Linh thì một lần nữa rơi vào trầm tư.

'Sở Phong, đệ có phải đã luôn che giấu thực lực. Nhưng đều đệ kể với ta đều là giả dối sao?'

.....

Sở Phong lúc này đi trên phố, lúc này hắn cũng nghe Lê Thúc nói qua tên Gian Thương kia tên Ngưu Bất, là một tên Phú Hộ có tiếng trong Thành.

"Hệ Thống ha. Ta thật muốn biết, muốn kiểm soát một người trong lòng bàn tay...ta phải làm gì a?''

Sở Phong cười híp mắt, nụ cười khiến kẻ nhìn qua phải lạnh sống lưng.

[Ngươi muốn thủ pháp thì cứ nói mọe đi. Cái này ta có một loại Tà Thuật có thể thay đổi suy nghĩ lẫn ký ức của kẻ địch.]

[Điều kiện bắt buộc là ngươi phải có máu của kẻ muốn thi chuyển.]

Sở Phong cười không ngậm được miệng: ''Vậy lấy cho ta đi.''

[Cái này không cần. Ta trực tiếp truyền thụ cho ngươi.]

Sở Phong lúc này bỗng nhiên cảm thấy quả đầu đau như búa bổ, bất quá ra nhanh qua đi. Chớp mắt hắn đã học được [Tà Thuật - Khống Hồn].

Môi nở nụ cười ma quỷ, Sở Phong lúc này đã đứng trước Phủ Đệ của Ngưu Bất. Không chút do dự hắn nhảy vụt vào trong.

'Ta thật muốn biết ai là kẻ đứng sau đấy.'

Lén vào Phủ Đệ của Ngưu Bất, Sở Phong lúc này tại trang viên đi lại như chống không người, thậm chí hắn còn tự nhiên kéo một tì nữ lại hỏi phòng của Ngưu Bất tại đâu.

Tại một nơi khác thì Ngưu Bất đang tại phòng làm việc, hắn đang lay hoay với mớ báo cáo từ Thương Hội thì từ bên ngoài bỗng nhiên bước vào một cái thiếu niên thanh tú.

Thiếu niên này mắt đỏ, tóc đen, dáng người mảnh mai, trong mặc hắc y, ngoài khoác Lam Bào tinh xảo.

''...Ngươi là ai? Ta không nhớ trong phủ có thuê người như ngươi?''

Ngưu Bất cau mày, khuôn mặt cảnh giác với Sở Phong. Song trong hắn không có gì là sợ hãi. Sở Phong lúc này tranh thủ thời gian quan sát kỹ hơn về kẻ thù của mình, Ngưu Bất này nhìn qua bộ dáng thư sinh, mái tóc nâu xám được cắt ngắn, phần mái có vài sợi bạc trắng. Nhìn qua thì không hề tu luyện.

''Ngươi Ngưu Bất đúng không? Ta hôm nay đến hỏi tội ngươi đây.''

Sở Phong mỉm cười, Ngưu Bất lúc nào đưa tay ra hiệu. Lập tức từ bóng tối, mười mấy tên ám vệ xuất hiện. Mỗi kẻ đều có ánh mắt nặng nề lệ khí, hơn hết là không ai dưới Trúc Cơ. Ngưu Bất đây là đang nói hắn tuy không có tu vi nhưng tuyệt không phải người dễ chọc.

Đối diện trước thế cục xoay chiều, Sở Phong chỉ mỉm cười một cái, tay lập tức từ không gian hệ thống kéo Túc Ma Chi Kiếm trở ra.

''Giết-!''

Âm thanh sắc lạnh vang lên, Sở Phong lúc này bị vây quanh bởi mười mấy ám vệ Trúc Cơ cảnh. Từng đường kiếm sắt bén nhanh chóng được tung ra, những ám vệ đa phần đều được đào tạo rất bài bản.

Những đợt tấn công đều nhắm vào điểm mù của Sở Phong, bất quá bọn hắn rất nhanh lạnh người. Kẻ địch lần này chỉ là một Luyện Khí Đỉnh Phong song đã chém giết năm sáu Trúc Cơ Sơ Giai mà không tốn một giọt máu.

''Tên này có chút quái dị, các ngươi cận---''

Giọng nói thiếu nữ, bất quá ngay lập tức nàng bị Sở Phong tóm gọn, tay bóp lấy cổ hắn nhấc bỗng nàng lên trên. Mặc cho nàng ra súc vẫy vùng.

Tiếp đến một cảnh máu tanh, mười mấy Trúc Cơ cứ thế ngã xuống. Ngưu Bất lúc này đã bỏ chạy, hắn tranh thủ lúc thuộc hạ của mình vây khống Sở Phong mà lén chạy đi.

Riêng Sở Phong lúc này lại rất háo hức với mòn đồ chơi mới tìm được, một ám vệ có thân hình nuột nà, dù thua xa Vũ Linh nhưng cũng sài đỡ được.

Hắn nào nhẹ nhàng, trực tiếp túm tóc nàng mà kéo lê thân hình xinh đẹp ấy trong Ngưu Phủ. Ngưu Bất lúc này hốt hoảng vô cùng, hắn mặc kệ vợ con mà một mình trốn trong mật thất.

'Rốt cuộc là kẻ nào! Đúng là phế vật, nhiều ngươi như vậy lại không giết được hắn!?'

Ngưu Bất run rẩy trong một góc tối của mật thất, bất quá hắn ngàn vạn lần không ngờ tới cửa mật thất lại mở. Từ ngoài bước vào một thiếu niên mắt đỏ, tay còn kéo lê theo một nữ ám vệ của hắn.

''Híii! Ngươi, không thể nào?? Ngươi rốt cuộc là ai!? Là ai phái ngươi tới, bao nhiêu tiền ta trả gấp đôi hắn!''

Sở Phong cười mỉm: ''Ta còn đang định hỏi ngươi. Ngươi lại hỏi ngược lại ta?''

Chát--!?

Một cái bạt tay Sở Phong đánh cho Ngưu Bất rụng mấy cái răng, nữ ám vệ lúc này cũng đã tỉnh lại mà ra sức vùng vẫy.

''Thêm còn mèo nhà ngươi nữa?''

Phốt! Sở Phong một quyền đánh vào bụng nữ ám vệ, hắn trực tiếp khiến nàng khụy xuống đất mà ôm bụng đau đớn.

"Á!? Đừng giết...ta, xin ngươi-- khụ khụ!''

Sở Phong lúc này cởi mở mũ trùm của nàng, lộ ra nhan sắc xinh đẹp, một mái tóc màu hường ngắn, đôi mi ngọc thúy to tròn.

''Không tồi nha! Ta lại đào được bảo rồi! Khứa khứa!''

Sở Phong bây giờ chiêm ngưỡng khuôn mặt tuyệt vọng của nàng, nghe giọng điệu của hắn thôi nàng cũng đủ biết hắn định làm cái gì đồi bại.

''Xử lý ngươi sau. Ta tính sổ với tên này trước!''

Sở Phong vốn đã lấy được máu Ngưu Bất, tay chấp lại hắn bắt đầu niệm chú. Những ngọn lửa màu tử sắc xuất hiện xung quanh, càng khiến căn mật thất trở nên quái dị.

Ngưu Bất đang còn rên rỉ trên đất thì bỗng nhiên đôi mắt vô thần rồi ngước lên nhìn Sở Phong.

''Trò này xem ra chơi rất vui...''

Nữ Ám Vệ lúc này chứng kiến lấy mọi thứ tâm chống cự hắn như đã triệt để bị dập tắt, đây còn là kẻ nàng có thể chống cự lại sao?

"Hửm? Ngươi đang rảnh mà đúng không?''

Sở Phong khuôn mặt kinh tởm, hắn lúc này triệt để đưa cô gái bé nhỏ này xuống vực thẳm. Tay cởi thắt lưng, hắn kéo đại kê của mình đưa tới.

''Ngươi chắc biết phải làm gì rồi chứ? Làm ta vui biết đâu còn giữ lại cho ngươi cái mạng nhỏ, đừng nghĩ tới việc tự sát là sẽ yên thân. Ta thậm chí còn có thể tìm ra gia đình người, phụ mẫu ngươi, hắc hắc!''

Tuyệt vọng chồng chất tuyệt vọng, nữ ám vệ lúc này bị dọa sợ mất cả mật, cánh tay run rẩy chạm lấy thư to dài ấy của hắn.

''Cầu xin ngươi...đừng làm hại Mẫu Thân ta?''

Khuôn mặt tuyệt vọng nàng chảy dài hai dòng lệ. Sở Phong thì không thế, hắn không mấy quan tâm, trực tiếp nhét b*ồi vào miệng nàng.

''Hmmmmm....!''

Cảm giác bị nghẹn ở cổ khiến nàng trợn mắt, dù khó chịu nhưng không dám chống cự. Tên ác ma này vừa thảm sát hơn hai mươi mấy Trúc Cơ, còn biết dùng Tà Thuật. Nàng đây lực bất tồng tâm đấy.

Sở Phong lúc này khoái cảm không thôi, cảm giác cưỡng hiếp cái miệng bé nhỏ xa lạ này làm hắn thích thú.

''Miệng lưỡi được phết nhỉ? Mau mút đi, khiến ta giải tỏa một chút!''

Sở Phong túm lấy mái tóc màu hường của nàng rồi liên tục thúc đẩy, tiêu kê của hắn cứ thế ra vào bên trong cái miệng bé nhỏ. Cảm giác nhớp nháp và ám ấp khiến hắn sướng rung mà tăng tốc.

"Ư! Ư, khụ...ứuuuu!!?''

Nữ ám vệ bấy giờ không thở nổi, mặt trợn trừng đầy khiếp đảm, cái miệng nhỏ thì không ngừng tuôn ra mớ nước dãi kéo dài.

Thứ to lớn ấy đang một lúc đâm sâu vào cổ họng nàng, cảm buồn nôn hành hạ nàng qua từng nhịp nhấp hông của hắn.

Bạn đang đọc Hắc Đạo Chi Tâm Hệ Thống sáng tác bởi YY-seone
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YY-seone
Thời gian
Lượt thích 24
Lượt đọc 878

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.