Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ám Sát

Tiểu thuyết gốc · 1444 chữ

Tại căn phòng quen thuộc, Sở Phong hiện vẫn đang ghi ghi chép chép mới giấy tờ. Hắn hiện không rời đít khỏi bàn được đấy, phía trước chả phải Vũ Linh Hi vẫn còn đứng đó sao. Nàng hiện tại không cho hắn bước chân ra khỏi phòng, song cũng chính vì lý do hắn quá tài năng trong buông bán giao thương đi.

"Tỷ, ta thật đi vệ sinh cũng không được a?''

Sở Phong đặt bút xuống, khuôn mặt ủ rũ ngước lên nhìn với vẻ mặt đáng thương.

''Đệ nói xem?''

Vũ Linh Hi mỉm cười, nụ cười hết sức ngọt ngào. Ngọt như thế thì hắn cứ xác định bị nàng xích cổ tại chốn văn phòng này.

Sở Phong bất lực, úp thẳng mặt lên bàn, khóc không ra nước mắt. Đây chính là cái ngu của hắn, lanh chanh, nếu biết trước như thế này thì.....

"...Nhưng ta thật có việc cần giải quyết. Tỷ không thể xí xóa cho ta xíu nào sao?''

Sở Phong đứng dậy, nhưng cũng lập tức phải ngồi xuống. Vũ Linh Hi lúc này như tốc biến tới cạnh, giữ lấy vai bên vai hắn rồi ấn lại ghế ngồi.

"Đệ lúc nãy có xí xóa cho ta sao?''

Vũ Linh Hi lườm Sở Phong, quả thật lúc nãy máu dâm tới não mà quá tay với nàng. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nhìn nàng lúc đó phấn khích như thế, la hét sung sướng thế kia thì có chỗ nào giống hắn đang bắt nạt nàng không chứ.

"Tỷ. Ta sắp bị tỷ làm ngộp chết rồi--''

Sở Phong đúng lúc than thở thì từ đâu một mũi tên bắn tới. Phòng có hai có kẻ, song nhắm vào lại là chính hắn. Phải biết hắn sau cùng cũng chỉ là một Trúc Cơ Sơ Giai. Vũ Linh Hi sớm đã bình ổn tu vi Khai Quang Sơ Kỳ của nàng, thế nên việc sát thủ nhấm vào hắn đầu tiên cũng không có vẻ gì là lạ.

Bộp!

Mắt Sở Phong chợt ngưng trọng, với tốc độ có thể giết cả Dung Hợp Kỳ này của mũi tên không là gì đối với hắn, thậm chí loại chất độc được tẩm trên đầu mũi tên cũng không là gì khi hắn mặc Huyền Vũ Bào trên người.

!?

Vũ Linh Hi lúc này một phen kinh hãi, khuôn mặt biến sắc, nàng thật không nhìn thấy mũi tên đó bắn tới.

"Kẻ Nào Dám!!!''

Ầm!? Sóng Linh Lực mạnh mẽ tỏa ra từ người Vũ Linh Hi, tâm nổi cơn thịnh nộ nàng một chân giẫm nát nền nhà, quát. Một đám giun dế cũng dám đánh chủ đích lên người Đệ Đệ nàng.

Đợt sóng linh lực màu tím cuộn trào, từ người Vũ Linh Hi mà toát ra. Đợt sóng Linh Lực rất nhanh hóa thành Tử Sương khi cách người nàng ba mét. Đợt sương mang yếu tố suy nhược rất nhanh bao phủ cả Vũ Linh Phường, không phân địch ta mà suy yếu toàn bộ.

Lê Thúc lúc này cũng trúng chiêu, toàn thân nặng nề, cảm giác rất khó thở, hơn hết là không nhấc nổi chân.

"Khụ! Rốt cuộc là kẻ nào...dám chọc tức chủ nhân của Vũ Linh Phường thế?''

Lê Thúc ngã úp mặt, bất tỉnh nhân sự, lúc này hết thảy nhưng thuộc cấp bên dưới Lê Thúc đều gục ngã, không ai còn đủ sức để nhấc nổi một ngón tay.

Vũ Linh Hi lúc này tại vị trí ma mị bức người, bản mệnh của nàng mà nhạt hiện ra với chín cái đuôi trắng buốt như tuyết. Cặp mắt nổi lửa xanh, song đôi hàm răng có thể cắn nát đầu một con Địa Long.

Sở Phong lúc này không ngạc nhiên mấy với việc bản thân sẽ bị ám sát, thứ khiến hắn bất ngờ hơn chính là Vũ Linh Hi. Nàng thật sự nổi giận rồi đấy, hơn hết cũng rất mê người, ma mị khó tả.

Sở Phong lúc này tử hỏi: ''Nàng thật sự không phải con người?''

Hắn sớm không quan tâm tới vấn đề này nhưng hoàn cảnh trước mặt đưa đẩy hắn tới sự tò mò sâu thẳm, Hệ Thống lúc này phía bên trong gật gù đồng ý.

[Đã từng thôi. Bản Mệnh cũng lộ ra rồi, chắc hẳn nàng ra từng độ kiếp để hóa người. Chỉ có thế mới giải thích được vì sao nàng ta mất sạch tu vi, còn có cả ký ức. Sẵn đây ta cũng nhắc ngươi luôn, chỉ có Yêu Thú hay Linh Thú đạt cảnh giới Hóa Thần Điên Phong mới có thể Độ Kiếp thành người, thực tế mà nói thì nàng ta chả khác gì một báo vật sống. Dĩ nhiên là chỉ với các ngươi thôi~]

Sở Phong lúc này đã hơi được khai sáng bất quá hắn không có yêu cầu ai kia giải thích, cũng không cảm ơn hay đa tạ làm gì. Lúc này còn có việc hắn cần phải làm hơn.

Ném bỏ mũi tên trong tay, Sở Phong nhảy qua chiếc bàn cản trở rồi hướng tới Vũ Linh Hi, ôm nàng vào lòng.

''Linh Hi, bình tĩnh. Ta không sao, nàng bình tĩnh một chút...''

Vũ Linh Hi lúc này bừng tỉnh, ánh mắt hóa màu tím ma mị chợt vụt biến mất, vội vàng nàng xoay người lại. Trên mặt lộ vẻ căng thẳng nàng kéo tay Sở Phong lên mà kiểm tra.

"Sở Phong đệ không sao chứ! Có phải trúng độc rồi không! Mau để Tỷ xem!?''

Vũ Linh Hi vô cùng hốt hoảng, nàng sau khi nhận ra đã giận tới mức mất kiểm soát, cũng bởi nàng biết mũi tên vừa rồi có thể giết cả Dung Hợp Trung Giai. Nên cho dù Sở Phong có được truyền thừa của Đại La Thượng Vị cũng không chắc rằng hắn không chết.

Nhìn dáng vẻ lo lắng của nàng hắn không khỏi mỉm cười, tất nhiên không phải nụ cười hạnh phúc, vì đây không phải chương trình phát cơm chó. Hắn đây chính là thưởng thức dáng vẻ lo lắng có phần đáng yêu của nàng.

Tay đưa lên giữ lấy chiếc cằm nhỉ, một nụ hôn khóa chặt lấy đôi môi vẫn đang còn run rẩy vì sợ hãi kia của nàng. Tử Sương tan đi, hình bóng mười mấy Trúc Cơ đỗ gục trên sàn, hết thảy đều đã tự sát. Bởi bọn hắn biết nhiệm vụ ám sát tỷ đệ vũ gia đã thất bại.

Sở Phong nhìn qua hết thảy liền gãi gãi đầu, Vũ Linh Hi thì vẫn say ngất trong men tình mà hai má đỏ hồng, thẹn thùng nép trong ngực Đệ Đệ mình.

'Ta sợ cuộc sống thứ hai của mình quá nhàm chán nên mới để lại một cái Lâm Gia, một cái Vũ Gia nhảy nhót cho vui. Còn tưởng bọn chúng IQ cao lắm, thủ đoạn cao siêu gì...hóa ra óc chó còn hơn ta. Đúng là chả có chút tư vị nào.'

Sở Phong hôn lên trán Vũ Linh Hi rồi khoác lên Huyền Vũ Bào rời đi. Nhìn hắn khí thế chứ thật ra là đang bỏ chạy, tâm lúc này chửi đậu xanh rau muống vì cuối cùng cũng có cái cớ thoát khỏi công việc bàn ghế khốn nạn kia.

Rời khỏi Vũ Linh Phường, Sở Phong trên con đường quen thuộc hướng tới Vũ Gia. Hắn không thông minh, cũng không phải Khổng Tử, không đường đi nước bước cẩn thận...nhưng hắn có một cái Hệ Thống cực kỳ thông minh đấy, phàm là việc hắn muốn hắn đều tính ra. Thế nên chả cần phải mệt óc gì nhiều.

[Thế nên ta mới chửi ngươi óc chó, có sai đâu mà cứ tự ái-]

[Khẹt- khẹt-]

Âm thanh như mất tính hiệu đường truyền, Sở Phong lúc này khựng lại, khuôn mặt bày ra vẻ trầm ngâm, song lại tử hỏi rằng ''không biết xảy ra việc gì ở phía bên kia.'' dù hắn không quan sát được nhưng linh cảm là Hệ Thống vội vã ngắt kết nối, vì lý do nào đó hết sức bí ẩn.

...

Cũng chính vào lúc này, cách Tương Dương Thành mấy nghìn dặm, tại trung tâm Rừng Hoàng Hôn đàn đàn ma thú kéo tới, dẫn đầu bởi năm Yêu Thú cỡ lớn, khí thế sát phạt bừng bừng.

''Khí Tức đó...xuất hiện rồi.''

...

...

...

"Giành lại...phải giành lại...''

...

...

...

"Loài người khốn kiếp, các ngươi nhất định phải trả giá. Gừ-!''

Bạn đang đọc Hắc Đạo Chi Tâm Hệ Thống sáng tác bởi YY-seone
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YY-seone
Thời gian
Lượt thích 11
Lượt đọc 490

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.