Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mị Ảnh của Bát Giáo Tử.

Tiểu thuyết gốc · 1553 chữ

Lúc này tại một địa phương khác. Mị Ảnh đôi mắt nhắm nghiền ngồi tại Chủ Tọa trong đại sảnh, nơi đây tập hợp vô số thành viên của Bát Giáo Tử Chi Nhánh. Với cương vị Chủ của Chi Nhánh cấp 3 (Thấp Nhất) trong Bát Giáo Tử, Mị Ảnh buộc phải chịu trách nhiệm cho sự thiệt hại vừa qua.

Cả sảnh đều lặng im, Mị Ảnh đôi mắt dần mở ra, lộ vẻ lạnh lẽo. Cánh tay chống tay cằm hạ xuống, cả Đại Sảnh như chìm vào căng thẳng, không gian như rơi mất một nhịp.

''Nói đi. 10 kim bài sát thủ đã vỡ, ta muốn biết nguyên nhân?''

Mị Ảnh giọng nói âm u, sát cơ lộ rõ. Toàn đại sảnh bắt đầu run rẩy, tại đây nàng có tu vi cao nhất, Dung Hợp Kỳ Sơ Giai, cũng chính là mức tu vi Thấp Nhất để có thể ngồi trên Chủ Vị Chi Nhánh của Bát Giáo Tử.

Chéo chân, Mị Ảnh nhìn xuống quân thần bên dưới như một vị Hung Quân chực chờ chém đầu bất cứ ai ngứa mắt. Run rẩy từ đám đông những kẻ mặc áo đen đi ra một dáng vẻ gầy gò, sau lớp áo choàng đen không rõ là ai nhưng cái chết đang cận kề.

"Nữ Vương Đại Nhân, ta sẽ cho Ngài một câu trả lời. Chỉ xin một cái chết thống khoái.''

Giọng nói già nua, nghe qua có thể nhận biết một cái lão nhân nào đó. Với suy nghĩ tre già măng mọc, lão tới tuổi này chỉ đạt tu vi Trúc Cơ Điên Phong thì chết đi cũng coi như một tấm lệnh bài miễn tử cho đám thuộc hạ non trẻ của lão.

"Nói.''

Không hề có bất cứ sự khoan dung nào, giọng nói ấy như thế xuất phát từ một con người vô cảm. Cảm xúc gần như là thứ xa xỉ nhất trong Bát Giáo Tử.

Cúi đầu thật sâu, lão nhân này hít sâu một hơi, song như thể đã chủng bị đầy đủ mà hơi thở đều đều trở lại: ''Là một mối làm ăn nhỏ. Đến từ Vũ Gia, một vài Trưởng Lão ở đấy đã bỏ ra khoản tiền gấp 10 lần cái giá được đưa ra chỉ để giết một Trúc Cơ Sơ Giai.''

Mị Ảnh lúc này khẽ nhíu mày, lại là Vũ Gia. Vũ Gia từ bao giờ trở nên bí ẩn như thế, với trí tuệ của nàng thì cũng lờ mờ đoán ra đám thuộc cấp của mình đá phải tấm sắt lớn.

".....Là Vũ Luân, Đại Thiếu Gia Thiên Tài của Vũ Gia?''

Mị Ảnh khóe miệng đột nhiên cong lên, nụ cười thú vị hiện ra trên khuôn mặt lạnh lùng và tường chừng như vô cảm ấy.

"Phải. Là thuộc hạ thất trách, lần này thiệt hại lớn cho bỏn giáo, chỉ có thể lấy cái chết chuộc lại lỗi lầm!''

Nói rồi từ tay áo rút ra con dao, một đường cắt ngọt lịm tại yết hầu trực tiếp lấy mạng một Trúc Cơ Điên Phong của Bát Giáo Tử. Đại Sảnh rơi vào tĩnh mịch, một vài giọt nước mắt rơi xuống, lỗi lầm hôm nay mãi mãi khắc sâu trong tâm trí bọn hắn.

Mị Ảnh búng tay, ngọn lửa màu tử sắc thiêu cháy thi thể của một thuộc cấp tận trung. Môi nở nụ cười, Mị Ảnh từ Trữ Giới lấy ra một lọ thuốc.

Lập tức cả Đại Sảnh quỳ rạp xuống.

""""""Mong Nữ Vương Suy Xét!!!""""""

Tất cả ai tại đây cũng đều hiểu rõ quy tắc của Bát Giáo Tử thành viên. Tớ thất trách, chủ cũng chả thể cười. Lọ thuốc trên tay Mị Ảnh có tên '''Một Khúc U Sầu''' là loại chất độc tàn nhẫn nhất, Bát Giáo Tử Thánh Nữ từng nói, đây chính xác là sự dày vò đau khổ nhất.

Một khi uống sẽ cảm nhận được nội tạng như thể bị xé tan, ngàn vạn cây kim đâm xuyên qua từng mớ da thịt, một khi ngủ sẽ gặp phải ác mộng kinh hoàng nhất. Đau khổ kéo dài trong bảy ngày và hoàn toàn không có thuốc giải.

Mị Ảnh mỉm cười, lòng nàng đã quyết, đây chính là sai sót đồng thời cũng là tổn thất của Bát Giáo Tử chi nhánh, nhưng...cái tên Vũ Luân này nàng sẽ khắc cốt ghi tâm. Vết thương tại lưng chưa lành hắn lại đem tới cho nàng một kinh hỉ khác, yêu hắn chết đi sống lại mất.

"Lòng ta đã quyết. Các ngươi đứng lên đi.''

Mị Ảnh nuốt hết số thuốc bên trong lọ, khéo miệng lập tức tràn tia máu tươi. Bất quá nàng vẫn nở nụ cười một cách đáng sợ.

"Chuyện hôm nay tới đây thôi. Hủy bỏ tất cả các lệnh ám sát với người tên Vũ Luân, chuyện này Bát Giáo Tử Chi Nhánh chúng ta không đủ quyền hạng để thực thi.''

Mị Ảnh quay đi bỏ lại muôn vàn câu hỏi. Song không ai dám ý kiến gì, Nữ Vương bọn hắn tự có suy xét.

Riêng Mị Ảnh rất chi tò mò với Thân Thế của Vũ Luân, nàng hạ lệnh như thế là do nhìn thấy tấm lệnh bài của Bát Giáo Tử Thánh Nữ được đeo bên hông hắn.

Trong Bát Giáo Tử, Thánh Nữ và Thánh Tử có địa vị tối quan trọng. Là những người có tài năng vượt trội hơn tất cả, địa vị chỉ dưới Bát Giáo Tử Chủ Nhân. Nhưng trong Bát Giáo Tử có một điều Tối Quan Trọng, kim bài sát thủ mang tên họ là thứ tối quan trọng, Kim Bài vỡ đòng nghĩa với chết, Kim Bài trong tay kẻ khác đồng nghĩa với việc quy thuận.

Ấy thế mà tại nơi nghèo nàn và hẻo lánh này, một con kiến lại đeo bên mình Bát Giáo Tử Thánh Nữ Kim Bài. Nàng nào nhìn lầm cái tên được khắc màu hoàng kim trên tấm lệnh bài ấy.

Lý Khả Hân - Bát Giáo Tử!

''Không nghĩ ra, không nghĩ ra mà...xem ta phải lợi dụng vụ làm ăn với Tiết Thành Chủ thôi. Hư hư!''

Tiếng cười của Mị Ảnh vang lên, nghe có vẻ rợn người song cũng vô cùng mê hoặc. Cũng chính vào lúc ấy một thuộc cấp của nàng xuất hiện trong bóng tối.

''Chủ Nhân, Tiết Thành Chủ cầu kiến.''

Mị Ảnh nụ cười lại đẹp hơn, vừa nhắc lại tới. Thần Tài của Bát Giáo Tử chi nhánh quả nhiên rất linh.

''Vậy cũng đành chịu thôi~ ngươi ta tới? Không lẽ ta làm ngơ sao~ hư hư~"

Mị Ảnh rất nhanh xuất hiện tại căn phòng, nơi nàng ngồi đặc biệt tối. Thế nên dung mạo gần như chả thấy, thứ lộ ra chỉ là đôi chân dài trắng, đôi khi lại là cử chỉ chéo chân khiêu gợi quen thuộc.

"Mị Cô Nương, lần này tới có phần đường đột. Mong bỏ qua cho.''

Tiết Thành Chủ hơi khom lưng hành lễ. Mị Ảnh từ bóng tối khẽ cười, tay mời hắn ngồi xuống.

Ngay khi ổn định chỗ ngồi, Tiết Thành Chủ tiếp tục: ''Lần này ta tới--''

Mị Ảnh lúc này ngắt ngang. Nàng cũng đang rất hứng thú với thế lực mới nổi này, hơn hết Tiết Gia vẫn như mọi khi, rất cẩn thận trước khi làm việc gì đó. Đây cũng là nguyên do vì sao nàng nói Tiết Thành Chủ chính là Thần Tài của Bát Giáo Tử chinh nhánh, cũng bởi mỗi lần hắn định động chạm gì ai là sẽ tới mua thông tin, mà Bát Giáo Tử chi nhánh cũng chính là mạng lưới thông tin lớn nhất Toàn Đại Lục.

"Thành Chủ đại nhân muốn biết tới vị cao thủ tọa chấn Vũ Linh Phường?''

Thành Chủ nhẹ gật đầu, phải nói vấn đề này khiến hắn rất đau đầu. Không những từ đâu chui ra, kẻ này còn đặc biệt mạnh. Chả biết địch hay ta, hắn còn tại đây thì Địa Vị của Tiết Gia sẽ có sự lung lay.

"Vậy nếu ta nói hắn chỉ là một Luyện Khí Đỉnh Phong ngài có tin không?''

Thành Chủ tròn mắt, hắn biết Mị Ảnh xưa nay không nói đùa, phàm là việc nàng nói ra đều sẽ là sự thật. Cũng bởi vậy mà uy tín và sự tín nhiệm của hắn với nàng đặc biệt, và còn hơn thế nữa.

"Ta tin. Nhưng...''

Mị Ảnh tiếp tục chen ngang: ''Nhưng một Luyện Khí Đỉnh Phong làm sao giết Khai Quang Đỉnh Phong đúng không?''

Tiết Thành Chủ khẽ gật đầu, đôi mắt nghi hoặc nhìn về phía Mị Ảnh.

Mị Ảnh lúc này mỉm cười: ''Hắn nào có giết Khai Quang Đỉnh Phong không.....''

Mị Ảnh xoay lưng lại, tấm lưng trắng nõn hiện ra một vết cắt sâu, Tiết Thành Chủ lúc này lực nắm tay kêu lên ken két.

Tức giận cho hồng nhan của mình bị đả thương, tâm tự thề sẽ chèn ép Vũ Linh Phường không chết không thôi.

"Nếu đã biết hắn dám đánh thương ta? Ngài còn dám đụng tới hắn không~?''

Bạn đang đọc Hắc Đạo Chi Tâm Hệ Thống sáng tác bởi YY-seone
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YY-seone
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 13
Lượt đọc 688

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.