Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 2141 chữ

Phong Lẩn mơ hồ tỉnh dậy, hắn thấy đũng quần ướt ướt, hắn chẳng hiểu vì sao trong vô vàn các giấc mơ thì chỉ có đi đái là trở thành sự thật. Phong Lẩn thở dài lẩm bẩm

-Con mịa nó

Thế nhưng hắn chợt nhận ra xung quanh là một màn đêm đen tối như ban ngày. Phong Lẩn lần mò trong bóng tối rực rỡ ấy, vô tình tay hắn chạm vào một bức tường cứng như bông.

Phong lẩn sờ xoạng thêm một hồi thì xác định được đây là một căn phòng rộng rãi thoải mái chừng 4m2. Trong cái não to như quả nho của hắn bỗng lăn lộn về mảng kí ức đang đánh nhau sinh tử với con Quái thú trong khu rừng kia, rồi hắn lại lẩm bẩm

-Quái lạ, sao mình lại ở đây, không lẽ đã chết quách rồi, còn đây là địa ngục phỏng

Đang vày vò cái não có dung lượng 3gb suy nghĩ xem mình đang ngủ hay mơ thì một tiếng giày lọc cọc xa xa vọng lại mỗi lúc một gần. Phong Lẩn đứng dậy ghé sát tai vào vách tường để nghe cho kĩ hơn mặc dù tiếng bước chân cách đó không đến 10m.

Chợt một luồng ánh sáng chói lọi lóe ra trước mặt hắn giống như ánh sáng từ chiếc điện thoại phát ra mỗi lần hắn chùm chăn xem hen tai. Một giọng nói thánh thót trầm mặc phát ra

-Tỉnh chưa

Phong Lẩn mất 15 giây để bộ cảm thụ ánh sáng của hắn quen dần, hắn nhận ra người vừa nói là một người đàn ông vạm vỡ cao chừng 1m6.

Người kia có vẻ không đủ kiên nhân để chờ đợi thêm bèn hỏi tiếp

-Mày câm à

Phong Lẩn buột miệng chửi thề

-Con mịa mày

Người kia tức mình quát tháo bằng những lời lẽ lịch sự

-Mày chửi ai hả thằng ranh con, mày tới số rồi con ạ

Đoạn người kia rút trong túi ra một chùm chìa khóa loảng xoảng định mở cửa rồi cho Phong Lẩn một trận thế nhưng chùm chìa khóa ấy cỡ hơn trăm chiếc thành ra loay hoay 2 tiếng thì cửa cũng được mở. Bấy giờ thì nộ khí cũng nguôi thành ra Phong Lẩn chỉ bị người ấy nhẹ nhàng đấm cho hai cái vào mặt.

Máu mũi chảy ra xối xả như cafe phin, Phong Lẩn hoang mang ngồi thụp xuống góc phòng. Người kia hả giận thì cười nói

-Thằng ranh con, mau theo tao đi gặp Cửu Thiên Tuế

Phong Lẩn đã biết sức mạnh của mấy cái đấm vừa rồi cho nên ngoan ngoãn nghe theo như một con chó con. Hắn theo người kia đi ra ngoài hành lang, chỗ ấy có đến mấy chục gian phòng như thế, Phong Lẩn ngạc nhiên lắm xong cũng chẳng dám hé răng nói gì chỉ cun cút theo sau.

Hai người đi qua một dãy dài hơn trăm mét thì ra ngoài trời, bấy giờ trời đã tối trước mặt là một đống lửa đang cháy bừng bừng ngoài lán trại, chỗ ấy có một cái ghê lớn đủ cho 1 người ngồi. Một lão già râu tóc đen như cước đang phì phò tẩu thuốc trên ghế, xung quanh là ba bốn mươi người có lớn có bé có nam có nữ có già có trẻ có người ho như sặc tiết, có người vạch quần đái nhốn nháo như hội.

Người kia dẫn Phong Lẩn đến trước mặt lão già rồi nói

-Thưa Cửu Thiên Tuế, thằng ranh con ấy đây

Lão già vẫn phò phò tẩu thuốc rồi ho khạc cỡ năm phút mới thôi, có lẽ lão đang mang một căn bệnh nào đó liên quan đến đường hô hấp bởi vì sau khi ho khạc thì khóe miệng lão đã dớm máu.

Lão già nhìn Phong Lẩn bằng đôi mắt vô hồn rồi nói

-Thằng ranh con này sao mày dám giết con thú cưng của tao

Phong Lẩn nghĩ thầm

“ thằng giặc già này là ai mà điệu bộ có vẻ xấc xược, kiểu này mà ở quê mình thì ăn vài gậy của thanh niên làng rồi”.

Vẫn còn đang nghĩ ngợi mơ hồ thì người ban nãy tiến đến thụi cho Phong Lẩn một đấm vào bụng làm hắn ngã nhào ra đất kêu chết cha chết mẹ.

-Thằng ranh con, Cửu Thiên Tuế đang hỏi, mày câm hay sao

Phong Lẩn lồm cồm bò dậy liền nói

-Tôi nào biết con thú cưng của ông là con nào

Bỗng một thiếu nữ cỡ mười tám hai mươi tuổi lại tiến đến thụi vào bụng Phong Lẩn cái nữa. Hắn lại lăn ra đấy kêu ca, thiếu nữ kia nói

-Ai cho mày nói mà mày nói

Lão già tậc lưỡi

-Ờ...tao đang cho nó nói mà

Thiếu nữ cúi đầu lui xuống

Phong Lẩn lại bò dậy cố nhìn xem mấy kẻ đánh mình là ai để sau này còn báo thù nhưng khổ nỗi trời cũng không phải sáng mà người thì đông thành ra hắn chẳng biết đứa nào với đứa nào. Lão già lại nói

-Này thằng ranh con, con thú cưng của tao là con khỉ bị mày xiên chết bên bờ suối ấy.

Phong Lần a lên một tiếng

-Té ra là con hại nước hại dân ấy

Lão già nói

-Mày có biết tao cực khổ nuôi nó bao năm để nó xuống núi dọa bọn người hay không. Thế mà mày dám xiên nó, thôi thì tao cũng không bắt tội mày, chỉ là xiên lại mày y như thế mà thôi.

Đoạn lão phẩy tay lập tức có hai ba thanh niên xúm lại đè ngửa Phong Lẩn ra, còn một người cầm lấy con dao vừa khua qua khua lại vừa cười.

-Thằng ranh con, mày tới số rồi, tổng cộng mày xiên nó hai cái, tao cũng xiên lại mày hai cái, như thế mới là công bằng.

Phong Lẩn ngoan cường lắm, hắn nói to

-Thưa ngài, tôi xin được làm trâu làm ngựa để đền tội, mong ngài đừng xuống tay.

Lão già cười nói

-Con thú cưng của tao đáng giá lắm, mày làm gì mà gỡ lại được

Phong Lẩn nói

-Thú thật tôi có mấy trăm củ không biết có chuộc lại được hay không

Nghe đến đây Lão già ra lệnh ngừng tay, lão nói

-Thằng ranh mày không lừa tao ấy chứ, nhìn mày bần hèn thế này, có tiền thật hay không

Nguyên Phong Lẩn được Bảo Đuồi chia tiền vẫn còn nhiều lắm nhưng đnag để trong balo ở dưới bản chỗ nhà thằng Quân Chè, bây giờ đồng tiền quả thật đã cứu được hắn nửa cái mạng. Phong Lẩn nói

-Mặc dù tôi hay nói dối nhưng lần này tuyệt đối không dám nói thật.

Lão già còn đang đăm chiêu vì câu nói ấy thì thiếu nữ ban nãy đứng lên nói

-Cửu Thiên Tuế chớ có tin lời thằng ranh này, như con thấy thì nó đang tìm cách trốn đi đấy

Phong Lẩn bị kẻ khác chọc ngoáy thì cay lắm liền thóa mạ

-Mịa cái con mất dạy này, chẳng qua mày chó cậy đàn chứ phải gặp tao một mình thì mày phải sửa lại bộ nhá đến hai lần rồi đấy.

Thiếu nữ kia nghe thế tức giận toàn nhào đến đấm cho Phong Lẩn một cái nhưng lão già nói

-Mày còn coi tao ra gì hay không, lui xuống mau

Thiếu nữ nghe thế thì uất hận lui ra. Lão già lại nói

-Thằng ranh, tiền mày để ở đâu, mau giao ra đây nếu đúng là có mấy trăm củ thì tao tha cho, bằng không thì nhân hai sự đau đớn.

Phong Lẩn nói

-Tôi nào dám lừa ông, thế nhưng bây giờ tiền để ở dưới bản phải về ấy lấy.

Lão già cười nói

-Giờ trời cũng đương tôi, tạm thời tao cho mày khất đến mai.

Nói rồi lão lại sai người đưa Phong Lẩn về căn phòng lúc nãy. Phong Lẩn quay lại phòng thì lẩm bẩm chửi

-Mịa lão giặc già, ngày mai mình phải tìm cách trốn đi mới được, đồng tiền mồ hôi nước mắt chứ có phải cứt đâu mà nói đưa là đưa.

...

Sớm hôm sau đã có người gọi Phong Lẩn dậy, ấy là người đàn ông tôi qua thụi hắn mấy đấm với thiếu nữ chọc ngoáy hắn. Bấy giờ trời sáng Phong Lẩn cũng nhìn rõ được thiếu nữ kia cũng gọi là có chút nhan sắc nhìn cũng hấp dẫn. Hắn chép miệng nghĩ thầm

“ con ranh này cứ đợi đây, có ngày tao lừa cho mày có chửa”.

thiếu nữ trông vẻ mặt đê tiện của Phong Lẩn thì cũng đoán ra được hắn nghĩ gì liền nói

-Thằng ranh, mau xuống bản với bọn tao

Phong Lẩn tuy là nghĩ láo nhưng ngoài mặt vẫn cun cút như chó nào dám bật lại. Hắn theo hai người đi xuống bản để thực hiện lời hứa.

Đã hai ngày kể từ đêm Phong Lẩn đi diệt quái người trong bản ai cũng đinh linh hắn chết rồi, chỉ Quân Chè cùng Mai Dế là nghĩ rằng Phong Lẩn không còn sống. Mọi người lại tiếp tục cuộc sống thường ngày có điều đêm hôm qua không còn nghe thấy tiếng con quái thú kêu nữa, có người nói

-Chắc là thằng đấy với con quái đồng quy vu tận rồi

Lại nói Phong Lẩn với hai người kia dò đường hồi lâu cuối cùng cũng về đến bản, người trong bản thấy Phong lẩn cứ ngỡ là hồn ma thế là ba chân bốn cẳng ai về nhà lấy đóng cửa cài then không dám lên tiếng.

Phong Lẩn tuy lấy làm lạ nhưng không vì thế mà hắn quên lời hứa của mình, kì thật hắn không quên bởi vì con dao trong tay gã đàn ông kia đang kề sát vào eo hắn, chỉ một chút manh động là đi ngay quả thận phải.

Phong Lẩn mò về nhà Mai Dế, hắn gõ cửa nói

-Mai Dế, là anh đây

Mai Dế cùng Quân Chè nghe thấy liền vui mừng đáp

-Anh Phong Lẩn, anh chưa chết à

Phong Lẩn cười đáp

-Các em hỏi ngu thế, đồ anh còn để ở nhà các em, anh chết sao nhắm mắt được.

Mai Dế chạy ra mở cửa, Phong Lẩn liền ôm trầm lấy Mai Dế nói

-Anh hãy còn sống này.

Tất nhiên cái tính dâm dê của Phong Lẩn vẫn còn nguyên đấy, hắn cố tình lợi dụng Mai Dế mà thôi. Người đàn ông gằn giọng

-Thằng này đừng có lôi thôi

Tao phay một cái đứt đôi bây giờ

Phong Lẩn mới chỉ ôm được một chút chưa có hả thế nhưng con dao lại dí mạnh quá hắn liền thả Mai Dế ra nói

-Cho anh xin lại cái balo của anh nào

Quân Chè nhanh nhảu mang cái balo đưa cho Phong Lẩn rồi hỏi

-Thế ra anh giết được con quái ấy rồi à

Phong Lẩn cười nói

-Con khỉ ranh ấy chỉ một xiên là chết

Mai Dế lại hỏi

-Thế mà bọn em còn đang bảo nhau là anh với nó chết quách rồi

Phong Lẩn đáp

-Anh đây hổ báo còn không sợ, dăm ba con khỉ gió ấy làm gì nổi anh

Người đàn ông thấy Phong Lẩn cố ý dây dưa liền quát

-Thằng ranh này hãy nhanh lên

Tao mà nóng tiết thì tiên cứu mày

Quân Chè nghe hai người kia có vẻ xấc xược quá bèn nói

-Á à thằng già này, mày là ai mà dám hỗn thế

Người đàn ông trừng mắt nói

-Còn thằng ranh ấy là ai

Mày mà bố láo tao quai vỡ mồm

Quân Chè đáp

-Khu này tao là trùm, thằng già này láo quá, tao lại cho một gậy nhừ đòn bây giờ

Người đàn ông không biết phải nói thế nào nữa, có lẽ đã bất trị với thằng ranh Quân Chè này rồi, cũng phải thôi, trên bản này ít học cho nên nó láo thế âu cũng có cái lí. Người đàn ông tiện có con dao trong tay phóng mạnh một cái găm ngay vào cột nhà bên cạnh thằng Quân Chè. Quân Chè sợ đái ra quần không dám ho he gì, người đàn ông lại lấy trong túi ra một con dao khác kề vào lưng Phong Lẩn rồi nói

-Thôi ta đi nhanh kẻo lại bị Cửu Thiên Tuế chửi.

Đoạn ba người rời đi.

Bạn đang đọc Hắc Đạo sáng tác bởi rabitch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rabitch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.