Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1884 chữ

Từ ngày Phong Lẩn ngu ngơ việc làm ăn của Vũ Cơ cũng suy giảm không ít, Cửu Thiên Tuế cũng cho người xuống phá hoại nhiều lần thành công ép Vũ Cơ từ bỏ việc thành lập phân bộ.

Ngoài ra Thần Đằng cũng đích thân hạ thủ, hắn bí mật xuống thành phố, nhân khi không có ai trông coi Thần Đằng bắt cóc Phong Lẩn đem ra đường tàu để sắp xếp trông như Phong Lẩn bị tai nạn chết, như vậy sẽ không bị ông can điều tra.

Kế hoạch của Thần Đằng cũng rất ổn áp, hắn đưa Phong Lẩn ra đến đường ray rồi trói hắn vào đó. Phía xa còi tàu đang réo inh ỏi, đèn pha cũng nhấp nháy ra hiệu cảnh báo.

Thần Đằng nhảy sang đường ray bên cạnh cười lên hà hà

-Thằng ranh con, lần này thì mày chết chắc.

Phong Lẩn bấy giờ thần trí vẫn bất ổn, hắn cú ú ớ kêu cái gì đó nhưng còi tàu to quá Thần Đằng không nghe được. Đột nhiên đầu tàu phóng tới đâm chết Thần Đằng, té ra Thần Đằng trói Phong Lẩn nhầm phải đường ray đang hỏng còn bản thân lại đứng đúng vào vị trí lẽ ra là của Phong Lẩn.

Thế là Thần Đằng về chầu diêm vương. Phong Lẩn bị trói ở đấy đến ngày thứ 2 mới trông thấy có người đi qua. Người ấy vội vàng tới cởi trói cho Phong Lẩn lại quan tâm hỏi han

-Này anh bạn, tôi cứu anh rồi mau đưa tiền đây

Phong Lẩn như thằng ất ơ đáp

-Tiền là cái gì

Người kia không tin lục lọi trong người Phong Lẩn xem có gì không nhưng Phong Lẩn trên răng dưới dái làm gì có thứ gì mang theo. Tức mình vì cứu người mà không được báo đáp người kia lại trói Phong Lẩn vào đường ray như cũ.

Cứ ngỡ bản thân phải chết đói chết khát ở đây nhưng cũng may cuộc luôn cho người ta những bất ngờ, một đám công nhân sửa đường ray được điều đến chỗ Phong Lẩn. Phong Lẩn cười hề hề tuy trong tiềm thức muốn nói hãy cứu hắn nhưng mồm hắn lại bập bẹ không thành lời, có vẻ như chấn thương này để lại di chứng quá nặng nề.

Đám công nhân đi tới trông thấy Phong Lẩn bị trói thì thở dài nói

-Này anh bạn, anh bạn chịu khó tránh ra một hồi nhé

Đoạn đám công nhân nhấc Phong Lẩn đặt qua một bên rồi tiến hành thi công, sau khi xong xuôi họ lại đem Phong Lẩn để vào vị trí ban đầu, còn lịch sự nói

-Cảm ơn anh bạn, không làm phiền anh bạn nữa, chúng tôi đi đây.

Đường ray đã sửa xong sớm muộn cũng sẽ có tàu đi qua lần này Phong Lẩn thực sự tới số rồi sao. Bữa ấy thấy tiếng còi tàu inh ỏi đèn pha lấp loáng Phong Lẩn lẩm bẩm

-Chết mọe rồi

Cũng may lúc ấy một người từ đâu chạy tới cởi trói cho Phong Lẩn rồi kéo hắn ra khỏi lưỡi hái của tử thần. Phong Lẩn sau mấy ngày chịu đói chịu khát thì kì tích cũng xuất hiện, người kia hổn hển nói

-Này, mày sao lại bị trói ở đây

Phong Lẩn vẫn ngơ ngơ không biết nói thế nào, người kia thở dài nói

-Thôi tao nhìn mày chắc là bị ngớ ngẩn nên bố mẹ bỏ ở đây đúng không, thật là thất đức quá.

Dù gì tao đã cứu mày cái mạng này thì cưu mang mày nốt cũng chẳng sao, từ giờ theo tao đảm bảo cái ăn chỗ ở sẽ đầy đủ cả.

Phong Lẩn gật gật đồng ý, người kia lại nói

-Tao là Dũng Lái, còn mày tên gì

Phong Lẩn ấp úng đáp

-Phong...Phong Lẩn

Dũng Lái cười đáp

-Tên hay đấy, được rồi Phong Lẩn, tao dẫn mày về nhà.

Đoạn Dũng Lái đưa Phong Lẩn về, chỗ ấy gọi là nhà thì cũng chẳng phải, vốn ở đây là một quán karaoke khách khứa ra vào tấp lập như chùa bà Đanh. Phong Lẩn được giao việc trông xe của khách, cứ thế ngày qua ngày Phong Lẩn cũng được ăn uống ngủ nghỉ thoải mái.

Lại nói Vũ Cơ và Vương Cú quay về không thấy Phong Lẩn đâu thì không biết đã có chuyện gì, hai thằng sai đàn em đi tìm nhưng chẳng thấy tăm hơi. Hãy còn đang lo lắng cho Phong Lẩn thì Cửu Thiên Tuế lại cho người đến gây khó dễ, 2 thằng dù có 3 đầu 6 tay cũng khó giải quyết hết được những chuyện ấy nên không còn thời gian nghĩ đến Phong Lẩn nữa.

Bẵng đi ít lâu Vũ Cơ làm ăn thất bát phải đóng cửa mấy nhà hàng, bar với club. Hắn vò đầu bứt tai nghĩ cách phục hồi nguyên khí nhưng không có Phong Lẩn hắn như thiếu mất một tay, à thực ra thì hắn vẫn thiếu một tay.

nửa năm sau Cửu Thiên Tuế đã thu lại hết địa bàn của Vũ Cơ, bản thân Vũ Cơ bị dồn đến đường cùng phải nhảy lầu tự sát, có điều hắn nhảy lầu không chết mà chết người bên dưới hắn nhảy trúng thế là bị ông can bế đi trại.

Vương Cú mất bạn mất đại ca không biết làm thế nào đành trốn đi biệt tăm. Cửu Thiên Tuế sai Cúc Xứt xuống khu 7 thay Vũ Cơ điều hành tất cả, sau mấy tháng việc làm ăn cũng dần khởi sắc trở lại nhưng không còn phồn vinh như thời Phong Lẩn còn tham mưu nữa.

Phong Lẩn bấy giờ đã lên chức trông xe trưởng được sai bảo 2 thằng cấp dưới. Thần trí của hắn cũng lấy lại được ít nhiều dù chưa bình thường nhưng tuyệt đối có thể nói bộ não đã phục hồi 10%.

Dũng Lái thấy Phong Lẩn chăm chỉ có ý quý mên cho nên sai Phong Lẩn làm chân bưng bê. Phong Lẩn được cái khéo mồm cho nên thường được khách quý, ai ai trong ấy cũng quen mặt hắn cả.

Một hôm trong quán có kẻ tới gây sự Dũng Lái đi vào giải quyết, hai bên có một cuộc tâm sự đi vào lòng đất sau khi tâm sự thì thằng kia vớ lấy cái chai rượu toan ném Dũng Lai. Tuy hắn chỉ dọa nhưng chẳng may Phong Lẩn đứng ở gần đấy bị ném trúng đầu ngã vật ra đất bất tỉnh nhân sự.

Dũng Lái sai đàn em đưa Phong Lẩn vào viện, cũng may chỉ là chai rượu nên thương tích không phải nặng, bác sĩ sau khi kiểm tra thì ra ngoài báo cho Dũng Lái

-Chúng tôi đã cố gắng hết sức, gia đình nên đưa về lo hậu sự đi thôi.

Thế là Phong Lẩn được trả về trong tình trạng hôn mê, Dũng Lái hoang mang lắm những cũng chẳng biết làm gì, hắn mua sẵn một cái quan tài rồi đặt Phong Lẩn vào ấy để khi nào Phong Lẩn tèo sẽ chôn luôn.

Bẵng đi mấy hôm đột nhiên Phong Lẩn tỉnh dậy thần trí hoàn toàn khôi phục, Dũng Lái mừng lắm sai đàn em vặt lông gà làm mâm cơm cúng Phong Lẩn. Phong Lẩn ăn hết con gà lại nói với Dũng Lái

-Đại ca cứu mạng em em không dám quên, sau này nhất định sẽ phải đền ơn đại ca

Dũng Lái cười đáp

-Chú mày chớ nên nói ơn huệ, anh mới chơi tài xỉu thua tán gia bại sản đang định bán nội tạng chú mày để bù vào, chú mày có đồng ý trả ơn anh không.

Phong Lẩn giật mình nói

-Đại ca bán em cũng chắc được bao nhiêu, nay em có cách này đại ca không những trả được nợ lại còn có thêm một khoản tiền nữa ấy chứ

Dũng Lái ngạc nhiên nói

-Cách gì mà hay thế, chú mày nói anh xem

Phong Lẩn cười nói

-Đại ca tìm chỗ nào cao cao rồi nhảy quách xuống, chết đi rồi thì ai còn đòi nợ, hơn nữa đại ca chết rồi thì người nhà lại được bảo hiểm đền cho một khoản tiền kha khá, thế có phải một công đôi chuyện hay không

Dũng Lái chau mày nói

-Cách của chú mày cũng hay đấy nhưng anh thương bọn chủ nợ lắm, anh mà tèo thì bọn nó mất tiền oan

Phong Lẩn đáp

-Đại ca thật là người nhân nghĩa, chết rồi hãy con nghĩ cho người khác.

Dũng Lái nói

-Chú mày còn cách khác hay không

Phong Lẩn cười nói

-Vẫn còn, nhưng cách này mất thời gian đấy đại ca không biết còn đủ tay đến lúc ấy không

Dũng Lái xua tay nói.

-Yên tâm, bọn đòi nợ hứa không chặt tay anh, chỉ chặt chân thôi.

Phong Lẩn cười nói

-Thế thì đại ca cứ khất lấy nửa năm, hứa với bọn nó nửa năm sau trả gấp đôi là được.

Dũng Lái bằng lòng nghe theo, Phong Lẩn lại đem triết lí làm kinh tế như lúc ở với Vũ Cơ áp dụng vào chỗ Dũng Lái, quả nhiên sau nửa năm Dũng Lái chưa trả hết nợ bị đám đòi nợ xin mất 1 chân. Tuy nhiên triết lí kinh doanh ấy vẫn là có hiệu quả, thêm 2 tháng nữa Dũng Lái đã trả được cả gốc lẫn lãi, bản thán cũng kiếm được không ít. Phong Lẩn bấy giờ trở thành cái chân phải đắc lực của Dũng Lái.

Phong Lẩn lao tâm khổ tứ với công việc đến nay có thành quả mới nghĩ đến Vũ Cơ và Vương Cú, hắn mới cho người điều tra biết được Vũ Cơ vào trại ít lâu thì không chịu nổi phải đập đầu vào gối chết, còn Vương Cú trốn đi đâu không ai rõ.

Phong Lẩn trong lòng bi xót vô cùng hắn đến thăm mộ Vũ Cơ rồi quyết sẽ trả thù Cửu Thiên Tuế và bang Phấn Liêm.

Hắn tới tìm Dũng Lái nói

-Đại ca nay đã nắm trong tay không ít địa bàn có khi nào từng nghĩ sẽ thống nhất thiên hạ này

Dũng Lái ngơ ngác hỏi

-Chú mày nghĩ xa thế, anh mày thấy thế này là ổn rồi

Phong Lẩn lắc đầu nói

-Đại ca nghĩ là ổn nhưng vài ba năm nữa thì sẽ khác

Dũng Lái ngạc nhiên hỏi

-Có chuyện gì hay sao

Phong Lẩn đáp

-Đại ca có biết bang Phấn Liêm hay chăng

Dũng Lái gật đầu

-Cũng đã nghe qua

Phong Lẩn nói tiếp

-Đại ca bây giờ lớn mạnh chính là đối thủ cạnh tranh của bang Phấn Liêm, theo em dự đoán bọn chúng đã chuẩn bị kế hoạch lật đổi đại ca, nếu ta không ra tay sớm chỉ e vài ba năm nữa cái đường ray mà đại ca cứu em khi trước chính là chỗ đại ca phải nằm đấy.

Bạn đang đọc Hắc Đạo sáng tác bởi rabitch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi rabitch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.