Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tự tìm tới cửa (3)

Tiểu thuyết gốc · 1321 chữ

Ha, ta còn chưa tới tìm các ngươi tính sổ mà đã tự mình dâng lên cửa. Có hay không phải đối đãi cho long trọng chút để không làm hai muội muội này thất vọng chứ nhỉ. Khuôn mặt Hạ Dương Dương xoay chuyển 180 độ từ dịu dàng thành giá lạnh như tảng băng 1000 năm vậy, ánh mắt lấp lóe tia sát ý nồng đậm khiến Khả Vi nhìn vào không rét mà run. Nhưng chỉ thoáng qua mà thôi làm người mỏng manh yếu đuối như Khả Vi cảm giác như chỉ là ảo giác vậy.

Thấy hai kẻ không mời mà đến sắp bước tới ngưỡng cửa, nàng liền dùng linh hồn trao đổi với Hắc Long đang bận rộn chăm sóc đan điềm trong Dạ Nguyệt Phủ:'' Có vũ khí nào phù hợp với ta hiện giờ không? Ta muốn cho tam, tứ muội muội một món quà kinh hỉ." Nghe thấy giọng điệu như muốn lấy mạng người của chủ nhân, Hắc Long nổi lên hứng thú muốn biết chủ nhân mình có bản lĩnh gì để xử lý lũ tép riu kia. Thấy Hắc Long không có phản ứng gì làm Hạ Dương Dương có chút không kiên nhẫn khẽ nhíu mày liễu lại, cất giọng lên lần nữa làm cho Hắc Long từ trong

suy nghĩ của mình chui ra.

" Hình như là có một cái thì phải. Người đợi chút, ta lấy ngay cho người." Nói xong Hắc Long liền cấp tốc đi ngay sợ chủ nhân lại không vui.

Sau khoảng vài giây, Hắc Long tìm được trong phòng Kim Thất chứa vũ khí đi ra trên tay cầm chiếc roi được làm bằng thứ gì đó trông khá giống với da rắn nhưng có nhiều gai nhọn mọc trên thân roi.

" Chủ nhân, đây là chiếc roi được làm từ da của con Xích Xà, phù hợp với thể chất của người hiện giờ. Trên thân roi là những chiếc gai có chứa nọc độc nhưng không lấy mạng người mà chỉ làm cho da ở vết thương không có cách nào khôi phục lại giống ban đầu, sẽ để lại sẹo vĩnh viễn không thể chữa được." Hắc Long nói một "công dụng" của vũ khí mà mình vừa mang ra rồi cười một cách xảo trá.

Hắn sao không biết nàng muốn làm gì chứ. Vì Dạ Nguyệt Phủ ở ngay trong cơ thể nàng nên Hắc Long biết mọi

chuyện mà nàng trải qua, nàng nhìn thấy , nghe thấy. Chính bởi vậy mà hắn liền mang cho nàng loại "vũ khí tốt" coi như là món quà gặp mặt cho hai kẻ không biết trời cao đất dày là gì.

Quay lại với hai bạch liên hoa. Đi vào tới cửa phòng của Hạ Dương Dương liền không khách khí mà đi tới bàn trà đặt ở giữa phòng mà ngồi. Khi ngồi xuống hai nàng còn được trải khăn tay của lũ hạ nhân xuống ghế rồi mới ngồi xuống chỉ sợ làm bẩn y phục đắt tiền của mình. Ánh mắt vẫn như cũ vẫn khinh thường nhìn nàng như nhìn thấy thứ gì đó rất ghê tởm.

Hạ Dương Dương cũng không đặt hai kẻ này vào mắt, khuôn mặt lạnh lùng liếc nhìn chén trà được làm hết sức thô sơ trong tay mình làm như không thấy ai đó vừa vào trong phòng.Nàng cứ thảnh thơi nhâm nhi trà trong chén ròi lại ngắm nhìn kiệt chén trà khiến cho hai người phía đối diện tức nổ phổi. Không thể kiên trì được nữa, Hạ Nhược Ninh đành lên tiếng phá vỡ cục diện yên tĩnh này. " Nhị tỉ tỉ, thật không ngờ tỉ thật sự mạng lớn, tra tấn đến vậy mà vẫn không chết khiến người làm muội muội như ta đây phải bái phục."

Nghe thấy câu nói đó của Hạ Nhược Ninh, những người ở đây không kiêng dè chút nào đều cười thành tiếng. Thấy tỉ tỉ mình lên tiếng, Hạ Tú Linh cũng bắt đầu chế giễu

" Hừ một kẻ phế vật chỉ biết ăn ngủ như mày cũng thật hên . Nhưng mà nếu còn sống vậy thì cứ từ từ mà hưởng thụ những tháng ngày bị tra tấn hành hạ đi. Lạc Nhi mang tới cho nhị tỉ ta chút thành lễ tới đây". Dứt lời, người được gọi là Lạc Nhi bưng lên đặt trước mặt nàng một đĩa cơm thiu đã bị mốc và đang bốc mùi hôi thối.

" Nếu nhị tỉ vẫn còn sống thì nên bồi bổ nhiều vào một chút. Hôm nay ta có mang qua cho tỉ một đĩa cơm khá ngon đấy. Tỉ chắc sẽ rất thích đó. Đúng không nhị tỉ? " Vừa nói, ngón tay trắng nõn của Hạ Tú Linh vừa đâm sâu vào da thịt nàng khiến những vết thương cũ chưa khỏi lại lần nữa chảy máu nhiễm đỏ cả một góc áo.

Dù có chút đau nhưng đối với nàng thì vẫn là chuyện cỏn con không đáng nhắc đến. Khuôn mặt lạnh tanh vẫn không đổi dù chỉ một chút.

Biểu hiện của Hạ Dương Dương khiến Hạ Tú Linh không hài lòng. Nàng dùng thêm chút lực nữa muốn thấy vẻ mặt đau đớn của Hạ Dương Dương nhưng còn chưa đạt được mục đích thì nàng cảm thấy đau nhói từ bàn chân. Tính nhìn xuống động đậy vài cái, lực đạo đạp trên chân nàng càng tăng thêm chút lực làm nàng đau tới nhăn nhó mặt lại. Thấy muội muội nhà mình có gì đó không ổn Hạ.Nhược Ninh liền hỏi một câu thì thứ đạp chân nàng càng thêm lực khiến nàng không chịu nổi mà hét lên tiếng nhảy ra khỏi chỗ ngồi.

Thủ phạm gây nên thì vẫn đang nhàn nhã thưởng thức trà như đó không phải do mình gây nên vậy. Thấy ai đó tới một chút mảy may cũng không quan tâm tới, Hắc Long phải nhìn Hạ Dương Dương bằng con mắt khác.

Còn kẻ xui xẻo nào đó thì tức đỏ mặt. Một người luôn được người khác vây quanh như nàng bị kẻ mình coi thường làm bị thương thịt bảo nàng sao có thể nuốt trôi cục tức này. Khuôn mặt nhăn nhó tới cực điểm, giậm chân chỉ tay thẳng mặt Hạ Dương Dương mà quát lên :" Tiện nhân, mày dám dẫm lên chân tao, hôm nay tao phải hành hạ mày thế nào gọi là sống không bằng chết. Người đâu , giữ con tiện nhân này cho bản tiểu thư."

Tức thì có hai nô tì đi tới trước mặt muốn bắt, giữ lấy nàng. Còn những người còn lại thì tỏ như xem kịch hay.

Nhìn thấy tiểu thư nhà mình sắp bị tra tấn, Khả Vi nhanh chân đứng trước mặt nàng che chắn không muốn để hai người kia động tới. Hạ Nhược Ninh đang đứng ngoài xem thấy vậy liền lên tiếng cho nô tì của mình kéo nàng ra. " Khả Vi, chúng ta chỉ cho nhị tỉ ăn đồ bổ dưỡng để nhanh chóng hồi phục sức khỏe nhanh hơn thôi. Ngươi lại dám cản trở chúng ta như vậy có hay không là không muốn nhị tỉ không khỏe lại?''.

Khả Vi nghe vậy., khuôn mặt trắng trẻo giờ đã trắng bệch muốn đến bên Hạ Dương Dương nhưng bị hai người giữ lại, không cách nào thoát ra được.

Hạ Dương Dương nhìn một màn kịch trước mắt kẻ xướng người họa, ánh mắt lộ rõ vẻ nhàm chán ngáp dài một hơi mới lên tiếng :" Chó điên nhà ai không xích lại mà để chạy lông nhông đi sủa bậy thế này nhanh cho người bắt lại đi đừng để nó cắn người lung tung."

Bạn đang đọc Hắc Sát Sủng Thê: Nhị Tiểu Thư Phế Vật Nghịch Thiên sáng tác bởi KARRY-ASHITA-K.A
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KARRY-ASHITA-K.A
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.