Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1190 chữ

Chiều tới hắn cũng nhanh chóng đến cửa hàng, tất nhiên là vẫn khẩu trang đầy đủ. Won-bin tự dưng có cảm giác hối hận khi tiển đưa bộ tóc kia khỏi người mình, nhìn rất low nhưng ít ra nó không làm người ta chú ý. Bây giờ thì vui rồi, đến đi đường còn phải đeo khư khư cái khẩu trang

Vào cười hàng còn phải làm một phen biện hộ chứng mình thân phận bản thân, xém nữa hắn còn phải rút cả ví lấy cmnd ra để chứng minh bản thân mình. Hôm nay cũng như thương ngày mỗi cái tới buổi chiều trong tiệm liền vui nhộn hẳn lên

Mấy cô nữ sinh vào tiệm lòng vòng một hồi ra đi ra tính tiền, trong đó cũng có Park Ji-hyo nhưng cô bé này hôm nay biểu hiện hơi kì quái. Cứ lòng va lòng vong trong tiệm như tìm gì đó. Won-bin không kìm được mà hướng hỏi

"Ji-hyo! Em tìm cái gì à?" Một câu hỏi rất bình thường nhưng mà mặt của cô bé cứ đừ ra như nhìn điều khó tin

"Oppa! Là anh đấy sao?" Cô bé vẫn chút khó tin mà hướng Won-bin hỏi

Cởi bỏ khẩu trang ra hắn vui vẻ hướng cô bé ngốc này gõ một cái ngay đầu " Em bị gì vậy? Hay là sốt rồi!"

Tính đưa tay qua sờ trang nhưng bị gạt bỏ hắn cũng vui vẻ mà gõ thêm cái nữa vào đầu cô bé này rồi quay sang quầy tiếp tục tình tiền. Mấy nữ học sinh đi chung cùng Ji-hyo thấy bên này bạn của mình cũng soái ca có gì đó liền bu lại bên này

Một người trong đó nói " Ji-hyo! Cậu quen biết anh đẹp trai kia à!"

"Đúng đó! Lúc nãy hai người làm gì vậy?"

Ji-hyo vẫn có chút khó tin mà đáp lời " Nếu mình nói đó là Won-bin Oppa thì mọi người có tin không!"

Đứng ở bên quầy nhìn mấy cô bé vui vẻ nói cười cũng làm Won-bin hồi niệm lại kí ức về những ngày tháng còn đi học. Nếu nói trong đời người khi nào là thoải mái nhất, vui vẻ nhất thì chắc nhiều người sẽ đáp đó là thời đi học. Cảm giác vô ưu vô lo đó chỉ có một lần và đẹp như một bức tranh, kí ức mà ta mỗi mùa xuân lại nhớ về

Một lát sau, Won-bin hiện tại cảm thấy rất là bị dày vò. Hắn có cảm giác đang ở trong đồn công an hỏi cung một dạng, đứng trước mặt hắn lúc này là một đám thanh xuân thiếu nữ nhưng tâm tình của hắn lại không tốt một chút nào a

Nãy giờ hắn bị hỏi từ thông tin cá nhân, nhân thân cho đến hắn ăn cơm sẽ gắp cái gì đầu tiên. Lúc đầu chỉ là một hai câu hắn cũng vui vẻ trả lời rồi dần chuyển thành im lặng nhưng những cô bé này cũng quá làm người phiền muộn, cứ như bầy ong một dạng "ong! ong!" làm hắn nhức hết cả đầu cuối cùng đành chịu thua mà giải đáp mười vạn câu hỏi vì sao

Nhìn thấy đám tiểu quỷ này vãy tay rời khỏi tiệm Won-bin xuýt chút nữa rớt nước mắt, nếu như đem đi nếm thử thì hắn tin chắc chắc nó sẽ có vị của hạnh phúc. Rảnh rỗi được một chút liền bắt đầu công việc của mình, cứ tranh thủ kiểu này cũng không mấy thời gian nữa là hắn hoàn thành bài hát này

~~~

Sáng hôm sau hắn từ sớm đã cầm khổ nhạc đi tới YG, hắn muốn lên đây để nhờ Kang Uk Jin góp ý để hoàn thiện bài hát Only You do hắn viết lại. Đêm hôm qua hắn làm về liền bắt tay vào công việc tới tần 1 giờ sáng mới hoàn thành

Trên chuyến xe hắn ở trong tình trạng nữa tỉnh nữa mê, có lẽ vì khác chuyến nên hắn cũng không gặp cô bé lúc trước. Dù sao hôm nay hắn xuất hành sớm hơn lần trước rất nhiều

Xe dừng ở trạm dừng chân như mọi lần nhưng hắn cũng không đi thẳng về hướng YG mà rẽ bước đi tới một tiệm cafe gần đó. Dù sao nhờ vã người khác cũng nên có tâm một chút, không có nhiều những ít ra cũng nên có một ly cafe sáng. Hắn với tình trạng bây giờ cũng cảm thấy mình nên có một ly cafe vào người

"Cho tôi 4 ly cappuccino mang đi!" Nhận thẻ của mình hắn tiền ra một khu nhìn khá trống trong tiệm mà ngồi xuống đợi

Đúng lúc này từ một nơi khác có một người đàn ông tầm ngoài 30 dáng vẻ rất âm mưu gì đó đi đến chổ hắn, Won-bin cũng không quan tâm nhưng cho đến khi người này kéo ghế ra ngồi đối diện thì mới có chút vấn đề

Người đàn ông xoa xoa tay nở nụ cười vui vẻ trong tay còn cầm một tờ danh thiếp đưa đến trước mặt bàn của Won-bin "Xin chào cậu! Tôi là YG săn tìm ngôi sao! Này giờ tôi quan sát cậu rất có tố chất làm một ngôi sao! Nếu cậu muốn ngay bây giờ cậu có thể về công ty của tôi để thử xem!"

Vừa nói còn vừa khoa tay múa chân làm Won-bin phải tựa lui sau ghế vì sợ người này quơ trúng phải mình. Won-bin có chút buồn cười vì cách hành xự của người này khá kì lạ nhưng hắn cũng không muốn làm cái gì idol a, cái hắn muốn là làm diễn viên đi đóng phim a

Thấy Won-bin không nói gì tưởng đã bị lời nói của hắn hấp dẫn thế là tên này càng nói càng hăng " Cậu biết G-Dragon chứ? Đó sẽ là tương lại của cậu sau này nếu đến với YG, cậu có thể làm một Super Star người người hâm mộ!"

Won-bin lại kéo ghế mình xích lui một chút, lần này không phải vì sợ bị quơ trúng mà sợ bị nước bọt bắn trúng. Thấy ông nói càng nói càng hăng, người trong quán lúc này cũng bị bên này hấp dẫn. Won-bin quả quyết dừng người này lại " Xin lỗi! Tôi không muốn làm Idol!"

Nói xong hắn liền đứng dậy đi ra phía quầy để lấy nước vì đèn ở thẻ của hắn đã sáng báo hiệu nước của hắn đặt đã xong rồi. Tiết mỗi cái người kia vẫn không bị lung lay là mấy vẫn ở bên cạnh Won-bin nói đủ điều về hào quang idol, có lẽ hôm qua bị mấy cô bé ở cửa hàng rèn luyện nên lúc này Won-bin sức chịu đừng cũng đề cao lên mấy phần

Đi được một đoạn đường thì người kia cũng không đi theo nữa, Won-bin cũng vui vẻ mà tiến bước đến YG

Bạn đang đọc Hàn Ngu: Tán gái, Kiếm tiền, Diễn Phim, Ca hát sáng tác bởi LongDT007
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongDT007
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.