Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chúc mừng kí chủ có bạn tốt +1

Phiên bản Dịch · 1028 chữ

“Ngu không ai bằng.”

“Không cần để ý đến cách nhìn của đám người tầm thường.”

Một giọng nói khinh thường vang lên, một thanh niên chừng hai mươi tuổi bước tới, ngũ quan thâm thúy, đôi mắt cực kỳ sáng ngời

Ánh mắt nhìn về phía Đậu Trường Sinh, lộ ra nụ cười thân thiện, cười tủm tỉm mở miệng giảng giải nói: “Cửu phẩm Đoán Thế Cảnh mà bắt giữ được bát phẩm Luyện Khí Cảnh.”

“Bản lĩnh như vậy, cho dù là ở trong Lục Phiến Môn của ta, cũng tương đối hiếm có.”

“Cái gì mà sao chổi, chẳng qua cũng chỉ là sự đố kỵ của những kẻ tầm thường.”

Trong khoảng thời gian này có những lời đồn đánh giá, như thể hắn là Thiên Sát Cô Tinh, người phiền chó ghét, nếu Đậu Trường Sinh thật sự cố gắng lừa họ cũng coi như xong, quan trọng là Đậu Trường Sinh chẳng những không làm, ngay cả nghĩ cũng không nghĩ tới.

Hiện giờ cuối cùng cũng xuất hiện một người hiểu mình, Đậu Trường Sinh lộ vẻ cảm động, tri âm a.

Một người có ý, một người có lòng.

Cảm tình giữa hai người nhanh chóng tăng lên.

Đinh! Chúc mừng ký chủ có bạn tốt +1.

Vừa tỉnh dậy, Đậu Trường Sinh đang nói chuyện thoải mái.

Giương mắt nhìn sắc trời một chút, Đậu Trường Sinh áy náy mở miệng nói: “Xin lỗi Trịnh đại ca, ta còn muốn đi gặp tổng bộ đầu.”

Trịnh Thế Minh mỉm cười nói: “Không cần phiền toái như vậy, chuyện thăng cấp ngân chương bộ khoái, hôm qua cũng đã làm được rồi.”

“Hôm nay trước tiên đến kho vũ khí nhận phi điểu phục và Nhân nghĩa đao, lại đến chỗ tổng bộ đầu báo cáo là được.”

“Cái này có thể được sao?”

Đậu Trường Sinh do dự, Trịnh Thế Minh thuận miệng trả lời: “Được.”

Đưa tay nhẹ nhàng túm lấy Đậu Trường Sinh, hắn ta đã đi về phía kho vũ khí.

Bang bang!!!!!

Tiếng gõ liên tục vang lên.

Cánh cửa sắt vừa dày vừa nặng phát ra âm thanh nặng nề.

Một lúc lâu, truyền ra một giọng nói không kiên nhẫn, tương đối chói tai: “Ai vậy?”

Cửa sắt nặng chậm rãi mở ra, một nam tử trung niên mặt trắng không râu, dựa vào trên cửa sắt, người giống như cây gai gầy.

Đôi môi khô nứt nẻ trắng bệch, đầu lưỡi khẽ mím lại, nhìn về phía Trịnh Thế Minh bắt đầu nói:

"Ta còn tưởng là ai? Thì ra là nhi tử của tổng bộ đầu, Tiểu Trịnh bộ đầu.”

Trịnh Thế Minh đưa tay chỉ vào Đậu Trường Sinh nói: "Triệu tổng quản.”

“Đậu Trường Sinh đã thăng cấp lên Ngân Chương Bộ Khoái, đến đây lĩnh phi điểu phục và Nhân nghĩa đao.”

Đôi mắt hẹp dài của Triệu tổng quản lúc nhìn về phía Đậu Trường Sinh thì nheo lại, hiện ra nụ cười xán lạn, cười tủm tỉm: "Thì ra là sao chổi cửu phẩm đánh bại bát phẩm nha.”

“Nghe nói mỗi lần thực hiện nhiệm vụ, đều sẽ khắc chết đồng bạn, việc này là thật sao?”

Triệu tổng quản lộ vẻ tò mò.

“Không có chuyện này, đều là vu khống.”

Trịnh Thế Minh thay Đậu Trường Sinh trả lời, giọng nói chắc như đinh đóng cột, cực kỳ dứt khoát.

Triệu tổng quản không có được những lời bàn tán mà hắn ta quan tâm, hiện ra vẻ thất vọng, không quan tâm Đậu Trường Sinh và Trịnh Thế Minh nữa, trực tiếp đi vào kho vũ khí.

Một thiếu niên đội mũ nhỏ, hai tay cầm trang phục và đao đi ra, giao đồ tới tận tay Đậu Trường Sinh.

Nhìn cánh cửa sắt lớn một lần nữa đóng lại, Trịnh Thế Minh mở miệng giải thích với Đậu Trường Sinh: “Ngân Chương bộ đầu phối với phi điểu phục, Nhân nghĩa đao.”

“Phi điểu phục được dệt từsợi tơ tằm Nam Châu Long Lĩnh, bên trên rỉ Tô Châu Bạch Điểu, cái này do một trong sáu ti là Thiên Công ti đặc biệt luyện chế, đao thương bất nhập, đủ để bảo vệ tâm mạch.”

“Phi điểu phục tuy rằng mềm mỏng, nhưng nó không thể bị hư hại bởi một lưỡi dao sắc bén, chất liệu của nhân nghĩa đao rất đặc biệt, lưỡi dao được mài giũa hàng ngàn lần, bôi máu dị thú, vô cùng sắc bén, đao thương không lành.”

“Cả hai đều là bảo vật, đã đạt tới cấp bậc Linh khí.”

Trịnh Thế Minh giống như một đại ca ca tri kỷ, không ngừng giảng giải cho Đậu Trường Sinh, đồng thời dẫn Dậu Trường Sinh đi tới chỗ tổng bộ đầu.

Tổng bộ đầu mặc kỳ lân phục, không giận tự uy, toàn thân lộ ra một cỗ uy thế, làm cho người ta có cảm giác hắn ta không dễ ở chung.

Sau khi nhìn thấy Đậu Trường Sinh, bình thản nói: “Ngân Chương Bộ Khoái đã là chức quan chính thất phẩm. Mỗi tháng được hưởng một số lượng đan dược phù hợp, ba ngày sau chính là đại hội Tài Thần, tiền bạc khen thưởng coi như xong, cho ngươi tư cách tham gia đại hội Tài Thần.”

Đại hội Tài Thần.

Đậu Trường Sinh biết.

Đây là một đại hội chấn động thần đô.

Tương truyền là Tài Thần Các tổ chức, là một hoạt động tán tài.

Chỉ cần có được tư cách tham dự, sẽ thu được ngàn lượng bạc, có thể sử dụng ở nhiều cửa hàng dưới danh nghĩa của Tài Thần Các.

Đại hội Tài Thần hàng năm, có thể nói là được thần đô yêu thích.

Dù sao cũng là bạc trắng bóng, ai lại không thích.

Một danh ngạch này, chính là vàng bạc thật, nó luôn có giá trị, hơn nữa còn không chỉ như vậy, nghe nói còn có một loạt chỗ tốt khác.

Gần đây có những tin tức liên quan được thổi phồng ở khắp mọi nơi.

Bạn đang đọc Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch) của Lão Bà Đại Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngọc_Trúc_Anh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 5
Lượt đọc 408

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.