Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Cơ Lâu

Phiên bản Dịch · 1049 chữ

Chương 40: Thiên Cơ Lâu

Chỉ ngắn ngủn không đến hơn mười nhịp thở đã có rất nhiều người đi đường nhàn tản ở trên đường bắt đầu hội tụ tới đây.

Trong khoảng thời gian ngắn cũng đã bao vây Đậu Trường Sinh chật như nêm cối.

Ánh mắt Đậu Trường Sinh lưu chuyển nhìn từng đôi mắt đầy khát vọng.

Ở trong mắt bọn họ Đậu Trường Sinh chính là thịt Đường Tăng, chỉ cần ăn được một miếng là có thể danh chấn tứ phương, từ đó địa vị tăng lên, tài phú cũng cuồn cuộn mà đến.

Chuyện này cũng giống như Đậu Trường Sinh giẫm đạp Diệp Vô Diện thượng vị vậy.

Trước nghi thức thiên mệnh làm gì có ai biết Đậu Trường Sinh?

Ở trong Thần Đô, hắn chẳng qua chỉ là một tên tiểu bộ khoái, đừng nói là một toà nhà tam tiến tấc đất tấc vàng ở Chu Tước phường mà ngay cả một căn nhà nhỏ bé thì Đậu Trường Sinh cũng không mua nổi.

Nhưng bây giờ!

Môn đồ của Tông Sư, anh kiệt Nhân Bảng, bộ khoái Kim Chương, thượng khách của quyền quý.

Xuân phong đắc ý móng ngựa chạy, ngày ngày xem hết hoa Trường An.

Con đường thượng vị của Đậu Trường Sinh, tất nhiên người khác cũng có thể.

Ai cũng muốn giẫm Đậu Trường Sinh một cước, sau đó thành công thượng vị, cho dù không thể lọt vào Nhân Bảng mà chỉ là phù dung sớm nở tối tàn nhưng tên tuổi có thể truyền khắp 108 châu trong thiên hạ.

m thanh ầm ĩ không ngừng truyền ra.

Rất nhanh tới gần cũng đã xảy ra cãi vã.

Thịt Đường tăng cũng chỉ có một miếng.

Nhưng lang sói lại tới nhiều như vậy.

Đây chỉ đủ cho một người ăn.

Người nào ăn trước thì phía sau hiệu quả sẽ giảm bớt đi nhiều.

Từ trước tới nay Thiên Cơ Lâu luôn một tháng một lần đổi mới Nhân Bảng, bây giờ 108 tên ba tháng rồi cũng chưa thay đổi, chỉ còn chờ trận chiến sau khi Đậu Trường Sinh chính thức ra mặt.

Là để bảo vệ bài danh, hay là bị người đánh bật ra khỏi Nhân Bảng.

Đây là một chuyện đáng giá để chờ mong.

"Yên lặng.”

Một tiếng quát lớn truyền ra.

Vẻ mặt tổng bộ đầu nghiêm túc, hình ảnh Kỳ Lân được thêu trên trang phục Kỳ Lân hiện ra nhàn nhạt sáng bóng, giống như vật còn sống muốn nhảy ra từ trên y phục vậy.

"Muốn khiêu chiến, tự mình có thể đưa thiếp chiến, trao đổi thời gian và địa điểm.”

"Nơi đây là trọng địa của Lục Phiến Môn, người không liên quan không thể ở lại lâu.”

"Toàn bộ lập tức tản đi, nếu không thì bắt lại toàn bộ nhốt vào trong Thiên Ngục.”

Giọng nói của tổng bộ đầu nghiêm khắc nhưng hiệu quả lại không tốt.

Rất nhiều võ giả cũng không chịu lui lại, cơ hội để dựng lên tên tuổi đang ở ngay trước mắt, nếu lui về phía sau lại bỏ lỡ cơ hội tốt, há chẳng phải ân hận suốt đời sao?

Võ giả có thể đến đây, vị nào không phải lưỡi dao liếm máu, không có khả năng bị vài câu uy hiếp đã sợ hãi.

Leng keng một tiếng.

Trường đao bên hông của tổng bộ đầu bỗng nhiên xuất vỏ.

Lưỡi đao ở dưới ánh mặt trời phản chiếu những tia hàn quang.

"Tổng bộ đầu, đừng tức giận.”

Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, một vị nam tử râu dê đầu đội mũ tròn, trên người khoác áo choàng ngắn, lon ton chạy tới phía trước.

Trên ngực áo kia thêu một vòng tròn bằng chỉ bạc, ở giữa dùng tơ vàng thêu một chữ cái thiên.

Bộ dáng nhìn qua có một ít buồn cười, nhưng những người khác nhìn thấy người này đều không khỏi tự động nhường đường, nhất là một số võ giả giang hồ, tròng mắt càng đỏ lên.

"Là ngươi gậy chọc quấy phân này?”

Hiếm khi tổng bộ đầu hiện ra vẻ mặt ác liệt, không khách khí nói: Thiên Thông, không phải ngươi đã thăng chức trở về tổng bộ Thiên Cơ Lâu rồi sao? Tại sao lại quay trở lại?”

"Tổng bộ quá quạnh quẽ, làm sao thú vị bằng Thần Đô.”

"Bất cứ yêu ma quỷ quái hay là Chân Long sắp bay vọt lên cửu thiên, Thần Đô vĩnh viễn cũng sẽ không thiếu.”

"Ngươi ngừng hát để ta lên đài.”

"Thần Đô này 50 năm trước là Tào Thiếu Dương, 50 năm sau là Vương Trường Cung.”

"Lục ti của Đại Chu theo Đông Xưởng đổi thành Lục Phiến Môn, 50 năm kế tiếp ta xem trọng Gia Cát Vô Ngã.”

"Phải chăng Thần Hầu phủ là lục ti của Đại Chu?”

Sắc mặt tổng bộ đầu lạnh lẽo, giọng nói rét lạnh vang lên: “Lục ti thay đổi, đây là chuyện của Thánh Nhân.”

"Nói đi, hôm nay ngươi muốn làm gì?”

Thiên Thông nâng cái mũ nhỏ của mình lên, sửa sang lại vạt áo, cười mỉm nói: “Thiên Cơ Lâu của chúng ta định ba bảng Thiên, Địa, Nhân.”

"Số lượng trên Nhân Bảng bằng 108 châu của thiên hạ.”

"Số lượng của một châu đâu chỉ có ngàn vạn, nhưng lại chỉ có một người có thể trèo lên bảng.”

"Cho nên chỉ cần là người có thể trèo lên bảng đều là anh tài trong thiên hạ, thiên phú, căn cốt, kỳ ngộ tất cả đều không thể thiếu, dạng tuyệt thế thiên kiêu như vậy, Thiên Cơ Lâu ta sẽ miễn phí thông truyền 108 châu của thiên hạ.”

"Người ở trên bảng, thanh danh, địa vị, tài phú, mỹ nữ...... Toàn bộ đều dễ như trở bàn tay.”

"Đạt được chỗ tốt tất nhiên phải gánh chịu trách nhiệm kia, trừ phi có tình huống đặc thù, nếu không thì không thể từ chối khiêu chiến.”

"Như Đậu Trường Sinh đăng lâm Nhân Bảng, có thể bị thương rất nặng nhưng Thiên Cơ Lâu ta đương nhiên sẽ cho thời gian dưỡng thương.”

Bạn đang đọc Hảo Hữu Tử Vong: Tu Vi Của Ta Lại Tăng Lên (Bản Dịch) của Lão Bà Đại Đại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngọc_Trúc_Anh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 153

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.