Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rốt cuộc đêm đó đã xảy ra chuyện gì vậy?

Phiên bản Dịch · 1002 chữ

Editor: HBesTys.HaHa337

"Tôi có một chút việc. Cô tự về Mộ gia trước. Ngày mai, cùng tôi đến dự một bữa tiệc."

Tề Duệ dường như đang vội, cúp điện thoại nhìn Mộ Tư Nguyệt nói với giọng lạnh lùng và nhanh chóng rời đi mà không quay đầu lại.


"Mộ Tư Nguyệt." Tần Tương mở cửa và thấy Mộ Tư Nguyệt, bà lo lắng dẫn cô đến ghế sofa phòng khách để ngồi xuống.

"Tư Nguyệt, là Mộ gia có lỗi với con, thật xin lỗi, tiền của Trần Cường đưa, dì cả của con đã đặt mua đồ cưới cho Mộ Hướng Tuyết, số tiền trả lại kia, hắn ta nói là do con đi bồi đàn ông mà có"

Lần trước Mộ Tư Nguyệt bỏ trốn, Trần Cường đã kiện Mộ gia lừa dối hôn nhân. Hướng Văn đã mắng Tần tương vì dám để cô chạy trốn. Lúc đầu, họ yêu cầu Tần Tương nhận lỗi một mình, làm kẻ chết thay, nhưng vài ngày sau đó lại nghe tin Mộ Tư Nguyệt trả lại tiền nên mới dừng lại.

Mộ Tư Nguyệt nghe thấy điều này, khuôn mặt cô loé lên sự kinh hoảng, hai tay cô siết chặt nắm đấm dữ dội. Dì ta thực sự đã lấy tiền của ông ta đi mua đồ cưới cho Mộ Hướng Tuyết

"Dì Tương, con thực sự không đi bồi đàn ông."

"Thật sao?" Nhưng Tần Tương đã không tin điều đó quá nhiều. "Tư Nguyệt, số tiền hàng trăm triệu, làm thế nào con có thể có nhiều tiền như vậy?"

Tần Tương biết rằng Mộ Tư Nguyệt được miễn học phí trong suốt bốn năm học tập tại Mỹ. Về chi phí sinh hoạt, Mộ gia không cho cô một xu. Cô phải làm việc bán thời gian ở nước ngoài nhưng cô không thể có khả năng kiếm nhiều tiền như vậy trong chớp nhoáng.

Mộ Tư Nguyệt nhìn vào bụng cô, ngực cô bắt đầu cay đắng, vì cô đang mang thai đứa con của Tề Duệ, điều này rất có giá trị như anh nói.

Cuối cùng, Mộ Tư Nguyệt không nói gì nhiều, chỉ nở một nụ cười miễn cưỡng, "Con đã đi mượn bạn bè, dì Tương, dì phải tin con, con thực sự không đi bồi đàn ông, những ngày này con đã đi tìm kiếm một công việc ở phía đông thành phố."

Tần Tương thấy Mộ Tư Nguyệt vẫn kiên trì giải thích, đột nhiên bà nghĩ ra điều gì đó và trở nên phấn khích. "Tư Nguyệt, có phải bạn trai của con ở Mỹ đã giúp đỡ con, phải không?"

Bạn trai..

Quý Thần..

Mộ Tư Nguyệt cúi đầu, "Vâng, chính là anh ấy." Cô nhỏ giọng nói một câu, giọng cô kìm nén cảm giác xúc động.

Tần Tương không chú ý lắm đến biểu hiện của Mộ Tư Nguyệt. Khi nghe cô ấy nói vậy, bà cũng như trút được một hòn đá lớn trên ngực, biểu cảm của bà ấy rất vui mừng.

"Tư Nguyệt, bạn trai của con đâu? Khi nào con mới mang thằng bé lại cho dì xem? Con đã từng nói rằng tính cách của thằng bé rất hiền lành và dịu dàng. Thằng bé nhất định đối xử với con rất tốt. Bây giờ thằng bé đang ở đâu vậy.." Tần Tương nắm tay cô nói.

Con cũng không biết anh ấy đang ở đâu..

Điện thoại di động của Quý Thần không thể liên lạc được, hiện tại cô còn đang mang thai đứa con của Tề Duệ, tiếp tục với Quý Thần là không thể..

Tần Tương thấy rằng Mộ Tư Nguyệt không muốn nói về bạn trai của mình. Trong lòng, bà lặng lẽ nghi ngờ rằng cặp tình nhân nhỏ có thể có một chút bất hòa, vì vậy nên bà không tiếp tục truy hỏi.

Mộ Tư Nguyệt đang định đứng dậy trở về phòng thu dọn đồ đạc, cô thình lình thấy một bóng dáng quen thuộc ở cổng.

"Mộ Hướng Tuyết!" Mộ Tư Nguyệt nhanh chóng đứng dậy và đi về phía cổng, và nói một cách giận dữ, "Mộ Hướng Tuyết, tôi có vài điều muốn hỏi chị!" Giọng nói có ý vị rõ ràng.

Mộ Hướng Tuyết mặc một nhãn hiệu nổi tiếng, nụ cười của cô ta ngay lập tức cứng đờ khi nhìn thấy Mộ Tư Nguyệt.

Mộ Tư Nguyệt nhìn cô ta chằm chằm với ánh mắt thiêu đốt, nghiến răng và nói: "Vào ngày tôi trở về nước, chị đưa cho tôi một cốc nước khoáng. Sau khi tôi uống nó, tôi cảm thấy chóng mặt.."

"Tôi không biết cô đang nói gì. Sau khi cô lên taxi, tôi đã bay tới Paris." Giọng điệu của Mộ Hướng Tuyết có chút gì đó.. chột dạ.

"Chị không biết?" Mộ Tư Nguyệt nhìn cô ta bằng ánh mắt sắc bén, "Mộ Hướng Tuyết rốt cuộc có phải là chị làm hay không.."

"Làm sao vậy?" Mộ Hướng Tuyết nghe cô nói điều đó, ngay lập tức ngẩng mặt lên, giọng điệu trào phúng "Tư Nguyệt, đêm đó, đã phát sinh chuyên gì vậy.." Cô ta cố tình kéo dài câu kết với sự hả hê.

"Chị!" Mộ Tư Nguyệt ngước mặt lên, nhìn chằm chằm vào cô ta một cách phẫn nộ. "Có phải chị đã cố ý an bài không? Tại sao chị lại làm điều này!"

Đều tại đêm hôm đó, vì cô đã cùng Tề Duệ đêm đó, cho nên cuộc sống dự định ban đầu của cô đã bị phá vỡ hoàn toàn!

"Chuyện gì vậy?" Tần Tương nghe thấy tiếng ồn ào liền lao ra ngay lập tức.

Mộ Hướng Tuyết thấy có người đi tới, cô ta lập tức giả vờ là một người chị tốt bụng, dịu dàng "Nguyệt Nguyệt, chúng ta là người một nhà, em hãy nói cho chị biết những gì đã xảy ra đêm đó.."

Bạn đang đọc Hào môn chớp nhoáng : Người vợ xinh đẹp không được phép từ chối của Đường Tiểu Hàm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HBesTys.HaHa337
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.