Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp mặt tình địch [1]

Phiên bản Dịch · 676 chữ

- Này…

Án Như Linh tự tay đưa bát canh cho cô, Đường Vãn Vãn vội vàng đỡ lấy, cô không dám lại để cho Án Như Linh bón cho cô ăn nữa.

Đường Vãn Vãn cầm lấy thìa múc canh, từ từ cẩn thận ăn bát canh vịt. Mùi vị của canh vịt đỏ rất vừa miệng, đó chính là mùi vị mà cô thích ăn. Đợi cô uống xong bát canh, Án Như Linh lấy chiếc bát để ra ngoài. Sau đó đưa tay ra sờ sờ lên đầu cô.

-Đỡ sốt hơn chưa?

Giọng nam trầm trong trẻo cứ vang vọng bên tai cô, Đường Vãn Vãn trong lòng cảm thấy thật không thể tin nổi. Lại ngẩng đầu lên, thì nhìn thấy gương mặt anh tú của Án Như Linh.

Đôi mắt sáng như sao đó ở gần cô trong gang tấc, nó mênh mông sâu sắc như đại dương khiến Đường Vãn Vãn vừa thấy hồi hộp, vừa thấy sợ hãi trong lòng.

Đường Vãn Vãn vội vàng cúi đầu, nhẹ nhàng nói một tiếng:

-Ừm, đỡ sốt rồi.

Lúc đó, hai người không ai nói thêm lời nào nữa.

Nhưng bầu không khí lại cực kỳ tốt, có chút tĩnh lặng nhưng cũng không hề khiến người ta phải ngượng ngùng.

Án Như Linh lặng lẽ đứng trước đầu giường nhìn Đường Vãn Vãn đang nằm trên đó. Người con gái gương mặt rũ xuống, bỗng hiện lên sự dịu dàng ấm áp, điều đó khiến anh nhớ đến…

Án Như Linh đột nhiên cau mày lại:

-Vừa rồi em nói chuyện điện thoại với ai vậy?

-Hả?

Đường Vãn Vãn ngơ ngác, bất giác ngẩng đầu nhìn anh sau đó vội vàng lắc đầu.

-Đâu có ai đâu, chỉ là đồng nghiệp thôi!

-Đồng nghiệp sao?

Đồng nghiệp gọi điện đến sao lại khiến cô ấy hiện lên dáng vẻ của một cô gái đang mơ mộng yêu đương như vậy? Án Như Linh vẫn bình tĩnh nói nhưng bỗng cảm thấy không thoải mái.

Dường như anh đã cảm nhận được ai là người gọi điện thoại đến cho cô.

Anh giật lấy điện thoại của Đường Vãn Vãn và lục lại lịch sử cuộc gọi. Nét mặt Đường Vãn Vãn chợt hiện lên vẻ chột dạ. Nhìn Án Như Linh, chỉ sợ anh nổi trận đùng đùng.

Án Như Linh lục lại một hồi, chỉ thấy một số lạ gọi đến. Không có ghi chú mà anh cũng không lưu số điện thoại của Mạc Tuyết Phong nên bây giờ đương nhiên là không có gì để đối chứng

Anh đưa điện thoại trả lại cho Đường Vãn Vãn, đôi mắt nhíu lại:

-Có thật là đồng nghiệp không?

Đường Vãn Vãn cầm lấy điện thoại nhìn số điện thoại không ghi chú đó. Trong lòng cảm kích như sắp khóc, may mấy hôm trước cô và Mạc Tuyết Phong gặp nhau nhưng chưa cho nhau số điện thoại. Nếu không hôm nay nhất định xong đời rồi!

-Đúng vậy, đồng nghiệp!

Đường Vãn Vãn ôm khư khư lấy điện thoại gật gật đầu.

Án Như Linh chớp chớp mắt, ánh mắt sắc sảo đó liếc nhìn cô từ đầu đến cuối. Nhìn đến nỗi trong lòng Đường Vãn Vãn cảm thấy không thoải mái.

Một lát sau, Án Như Linh mới lạnh lùng ừ một tiếng, dáng vẻ không chút suy xét.

Nhưng trong lòng Đường Vãn Vãn vừa thoải mái được một chút thì ngoài phòng bệnh lại vang lên tiếng gõ cửa. Một giọng nam ấm áp từ bên ngoài vọng vào.

-Vãn Vãn em có trong đó không?

-….

Trong phòng im lặng trống trải, Đường Vãn Vãn nắm chặt lấy điện thoại nhìn lên gương mặt đang trở nên u ám một cách nhanh chóng của Án Như Linh. Cô như linh cảm được rằng sắp có chuyện không hay xảy ra rồi!

--------

Dịch: Hy Vọng

Biên tập: Mưa

Team: Con rơi

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 18/04/18

Bạn đang đọc Hào Môn Sủng Hôn: Lão Bà Thật Đáng Yêu! của Cố Phiên Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.