Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thuốc mẹ đưa cho con đâu?

Phiên bản Dịch · 740 chữ

CHƯƠNG 5: Thuốc mẹ đưa cho con đâu?

Trong lời nói của anh vài phần mang ý mỉa mai.

“Con…” Án phu nhân bị câu nói của anh ta chọc cho nổi giận lôi đình, đập mạnh tay xuống bàn rồi đứng bật dậy: “Án Như Linh, con đúng là coi trời bằng vung mà! Đừng tưởng…”

“Con ăn no rồi!”

Án Như Linh đặt dôi đũa xuống bàn rồi đẩy ngế đứng dậy, cũng không nhìn vào gương mặt Án phu nhân đang tức giận đùng đùng, đi thẳng ra khỏi phòng ăn.

“Anh Như Linh, anh muốn đến công ty sao? Đợi em với, Thanh Thanh sẽ qua đó!”

Đường Thanh Thanh cũng nhanh chóng buông đũa, mặc bộ đồ ngủ hớn hở chạy theo. Sau khi hai người đó rời khỏi, phòng ăn bỗng nhiên trở nên yên tĩnh.

Án phu nhân tức giận vỗ ngực thở gấp, cảm thấy tức giận và không thể chịu nổi đối với sự ngang ngược của Án Như Linh.

“Mẹ, đừng tức giận nữa…” Đường Vãn Vãn ân cần nói: “Tính khí của Như Linh là vậy, mẹ đôi co với anh ấy làm gì?”

Án phu nhân nghe thấy câu nói của cô ấy, liền cau mày quay đầu lại nhìn Đường Vãn Vãn.

Sắc mặt của bà ấy vẫn đang rất tức giận, lời nói có chút lạnh lùng, không ân cần, dịu dàng với Đường Vãn Vãn như lúc nãy.

“Mẹ nói con đó Vãn Vãn, con cũng đang cãi lời mẹ sao?” - Án phu nhân cau mày nói: “Con cứ im im một cục như vậy đi, đến lúc nào đó Như Linh bị người khác mê hoặc cướp đi mất thì phải làm sao?”

Đường Vãn Vãn ngập ngừng: “Con…”

“Con xem nha đầu Thanh Thanh đó, nhỏ hơn con những ba tuổi, mà đến nó cũng biết cách tiếp cận Như Linh, con cũng 21 tuổi rồi, sao vẫn còn ngốc nghếch như vậy? Hay đợi người khác đến cướp đi rồi mới chịu tỉnh hả?”

Đường Vãn Vãn cười trừ, cô rất biết ơn Án phu nhân từ nhỏ đã đối với cô hết mực yêu thương, nhưng Án phu nhân luôn muốn kiếm soát cô, có lúc khiến cô cảm thấy không chịu nổi.

Bà ấy không những kiểm soát con người cô, mà còn muốn kiểm soát cả cuộc đời của cô nữa.

“Thôi bỏ đi…”, Án phu nhân thở dài một tiếng rồi lại nhìn xung quanh, sau đó mới hạ giọng nói với Đường Vãn Vãn: “Bình thuốc mẹ đưa cho con, con đã cho Như Linh uống chưa?”

“…!” Đường Vãn Vãn có chút khó thở, nghĩ một hồi lâu rồi mới gượng gạo lắc đầu: “Vẫn chưa ạ. Mẹ, thứ đó…”

“Mẹ bảo con đưa cái đó cho Như Linh uống, con để đó làm gì?” – Án phu nhân nhíu đôi lông mày lá liễu, nghiêm khắc trừng mắt nhìn Đường Vãn Vãn, “Con đó, cứ luôn muốn chọc cho mẹ tức chết mà! Đúng là hoàng đế chưa vội mà thái giám đã gấp! Cứ như thế này, Như Linh không cưới con thì định thế nào đây hả?”

Đường Vãn Vãn nghĩ thầm trong lòng: Như Linh vốn dĩ không hề thích cô, sao có thể đồng ý cưới cô chứ?!

Những lời này đương nhiên cô không dám nói với Án phu nhân, cô chỉ cắn môi lưỡng lự đáp: “Nhưng nếu cho Như Linh uống thuốc đó rồi… Anh ấy có tức giận không?”

“Nó giận thì kệ nó, sợ gì chứ?! Nếu như nó lấy đi sự trong sạch của con, đương nhiên mẹ phải có cách ép nó cưới con!” Án phu nhân cười đắc ý: “Đến lúc đó chúng ta sẽ trở thành người một nhà rồi, thật tốt biết bao!”

Đường Vãn Vãn nhớ lại chuyến tối qua đã xảy ra giữa cô và Như Linh, mắt cụp xuống không nói thêm gì nữa.

“Thôi bỏ đi”, Án phu nhân nhìn bộ dạng ngoan ngoãn của cô, thở dài một tiếng rồi nói tiếp: “Trông chờ con đi bỏ thuốc Như Linh, chuyện đó là không thể được rồi. Cái tính của con đó, cũng chỉ là bùn nhão mãi không dính tường được, chi bằng để mẹ đích thân ra tay cho rồi!”

-------------

Dịch: Hy Vọng

Chỉnh sửa: Mưa

Cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 05/02/18

Bạn đang đọc Hào Môn Sủng Hôn: Lão Bà Thật Đáng Yêu! của Cố Phiên Nhiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RainyRuan
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.