Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 18.

Tiểu thuyết gốc · 1966 chữ

Lại một ngày làm việc mới. Sáng nay , Hoàng Phi lái xe đi rước Hoàng Kiều rồi cả hai cùng đến công ty. Vừa đi Phi vừa nói.

“8 giờ sáng nay chúng ta có cuộc họp cổ đông để bàn về dự ấy phần mềm mới . Em lấy số tài liệu chiều qua , xíu nữa cầm rồi đi hộ cùng chị”

“Sao em cũng đi cùng?”

“Thư kí ghi vắn tắt lại cuộc họp và mang theo tài liệu cho chị”

“Em hiểu rồi”

Hai người đến công ty. Hoàng Kiều về phòng lấy tài liệu. Hoàng Phi thì vào phòng tắm trong phòng làm việc thay đồ.

Kiều lấy xong tài liệu ngồi ghế đợi . Vài giây sau Phi đã ra khỏi phòng tắm với bộ vest đen rất hợp với cô chị . Tóc cũng được chỉnh lại gọn gàng giống một soái tỷ đã đốn lấy trái tim mong manh của Kiều. Cô nàng thốt lên.

“Chị Phi đẹp quá”

Phi nghe vậy vừa lại gần Kiều vừa hỏi.

“Đẹp như thế nào?”

“Không diễn tả được sao nhỉ như một soái tỷ lạnh lùng ,nghiêm túc á”

“Chắc vậy .Đi họp thôi. Mèo ngốc nhà em nay biết nói ngọt chị sao”

Hoàng Kiều nghe vậy thì phản đối ngay.

“Em không có nịnh hay nói ngọt gì đâu. Em khen thật lòng mà”

“Chị biết. Chỉ tại ít khi em khen chị thôi”

Hai người cười nói vui vẻ rồi cùng nhau đi họp. Vào phòng họp các cổ đông đã đợi sẵn đứng dậy chào Phi.

“Ngồi đi”

Mấy cổ đông lớn ngồi xuống hết . Phi kéo Hoàng Kiều lại gần mình rồi giới thiệu.

“Chu Hoàng Kiều là thư kí riêng và là bạn đời của tôi. Mong các cổ đông chú ý”

“Chúng tôi hiểu rồi.”

“Vậy được vào họp thôi”

Cả phòng họp để bàn về một dự án phần mềm máy tính mà công ty của Hoàng Phi phát triển. Hoàng Kiều vừa ngồi bên ngắm nhìn cô chị lạnh lùng, nghiêm túc vừa ghi vắn tắt cuộc họp. Nhiều lần bị Phi nhìn thấy Kiều liền nhìn sao chỗ khác.

Sau tầm 1 tiếng ,cuộc họp chấm dứt chỉ còn lại hai người. Hoàng Kiều chuẩn bị rời đi thì đã bị Hoàng Phi xoay ghế của cô nàng lại mà áp cô tựa vào thành ghế.

“Chị làm gì vậy? Sao lại áp sát em?”

“Em lén nhìn chị nãy giờ , em không nghiêm túc phải không ?”

Hoàng Kiều nghe Phi hỏi thì ấp úng trả lời.

“Ờ ...thì em có mất tập trung một chút... “

Hoàng Phi nghe Kiều nói thì nhếch mép rồi nói.

“Mèo ngốc cứ mất tập trung thì không tốt đâu. Phải phạt mới được”

Hoàng Kiều nghe tới từ “phạt” thì bất giác lo lắng mà hỏi.

“Chị định phạt em sao?”

“Ừ. Sẽ phạt em vì tội mất tập trung”

Hoàng Phi nói xong tiến lại gần Kiều hơn. Ngậm lấy vành tai nhỏ nhắn của cô nàng mà mút mút.

“Hình phạt ...của em là đây sao...”

Hoàng Phi không nói gì tiếp tục mút ,liếm hai tai của Hoàng Kiều đến ướt nhẹp làm cô nàng phát ra những tiếng rên nhỏ.

Sau 10’ , Hoàng Phi thổi nhẹ vào tai Kiều rồi mới tha cho đôi tai đã bị mút đến đỏ ửng. Hoàng Phi giúp Kiều lau sạch tai.

“Chị phạt em xong rồi ...Về phòng thôi....”

Hoàng Kiều không nói gì chỉ cũng Phi đi về phòng. Mãi đến lúc ăn trưa xong ngồi nghĩ ngơi ở sofa Kiều cũng không thèm nói chuyện với Phi làm cô bối rối .

“Em có sao không Kiều ? Sao từ lúc đi họp về em cứ im lặng mãi vậy?”

“Chị Phi đáng ghét”

Hoàng Kiều nói đúng bốn từ rồi lại im lặng quay đi không nhìn mặt Phi. Phi hoang mang một hồi vì không hiểu sao Kiều lại giận mà không nhìn mặt cô.

Không khí trong phòng trở nên căng thẳng

lạ kì. Hoàng Phi mở lời phá bầu khôgn khí này.

“Sao em lại giận dỗi chị vậy?”

Hoàng Kiều vẫn không trả lời. Phi hỏi vài lần nữa cũng vậy. Hoàng Kiều không đáp còn bỏ đi vào căn phòng ngủ ẩn.

Phi biết mình làm cô vợ chưa cưới giận thì lẽo đẽo đi theo vào phòng.

Cô vào phòng thấy Kiều giận dỗi. Vẫn câu hỏi cũ cô hỏi mà Kiều không trả lời. Cô bực bội mà đè Hoàng Kiều nằm ra giường làm cô hoang mang.

“Mèo ngốc rốt cuộc em sao vậy? Em cứ im im vậy làm chị lo lắm. Có chuyện gì giận em nói chị một lần”

Hoàng Kiều bị hỏi dồn dập không giấu nữa mà nói hết ra và bật khóc.

“Em mới đến ngày sáng nay. Rất đau. Chị còn phạt kiểu đó khiến em vừa đau vừa khó chịu. Mấy lần trước chị cũng luôn làm theo ý mình. Em rất ghét. Em rất ghét”

Hoàng Phi đã hiểu. Lau nước mắt cho Hoàng Kiều rồi bảo.

“Chị không biết việc đó khiến em khó chịu.

Chị xin lỗi. Chị sẽ không làm vậy nữa”

Hoàng Kiều vẫn khó chịu mà đẩy Phi ra làm cô bối rối.

“Chị xin lỗi mà. Em đừng giận.”

“Em mệt rồi. Chị đừng làm phiền”

Hoàng Phi nghe vậy thì rời đi để cho Kiều nghĩ ngơi. Còn cô lái xe đi dạo. Cô đi hơi nhanh vì một chiếc xe tải lớn cứ đi sau cô làm cô lo lắng. Nhiều lần cô chậm lại cho xe vượt như họ không vượt mà cứ đi sau làm cô lo lắng. Cảm nhận được điều không tốt cô chạy ra cao tốc.

Chiếc xe kia vẫn đuổi theo , tăng tốc đâm mạnh vào xe của Hoàng Phi làm cô mất lái văng ra ngoài lề cao tốc rồi chạy mất. Bốc khói nghi ngút xe nát tan. Hoàng Phi thương tích khắp người ,máu me bê bết. Hoàng Phi bị choáng ,gắn chút hơi tàn mà thổi cái còi cầu cứu cho rồi rơi vào hôn mê.

Ba cô nghe tiếng còi yếu ớt thì rất lo mà gọi người cùng đi theo đến chỗ cô thì đã thấy cô bất tỉnh ,thương tích khắp người. Ông rất hoảng mà gọi người đưa cô đến bệnh viện. Tìm trong đống xác xe ông tìm thấy hộp đen của xe nên mang về bệnh viện, sẵn gọi cho Hoàng Kiều xem con nhóc có sao không.

Hoàng Kiều đang nằm trong phòng thấy ba Hoàng Phi gọi thì thấy bất an mà nghe điện thoại.

[Alo ,con nghe đây bác]

[Hoàng Kiều con đang ở đâu ?Vẫn ổn chứ?]

Nghe hỏi Hoàng Kiều liền cảm thấy bất an hơn. Cô nói.

[Con đang ở công ty của chị Phi. Có chuyện gì sao?]

[Hoàng Phi không biết vì sao mà bị tai nạn rất nặng đang nhập viện]

Hoàng Kiều nghe vậy thì hoảng hốt mà hỏi lại.

[Chị ấy ở bệnh viện nào vậy bác ?]

[Bệnh viện Thanh Kì lớn nhất khu, phòng cấp cứu. Chú 3 đang cấp cứu cho nó]

[Dạ. Con... con.... sẽ đến liền]

Giọng Hoàng Kiều gấp gáp cô chạy xuống bắt taxi đến bệnh viện Thanh Kì ngay. Trong lòng cô rất hỗn loạn. Nếu cô không cãi nhau với Hoàng Phi thì cũng không đến nỗi cô bỏ đi rồi bị thế.

Mất tầm 10’ Kiều đã đến nơi cô nhanh chóng chạy đến trước cửa phòng cấp cứu thì gặp ba Phi. Cô lo lắng hỏi.

“Chị ấy sao rồi bác?”

“Vết thương khá nặng vẫn đang cấp cứu nhưng con đừng lo quá tay nghề của chú ba cũng không dỡ đâu”

“Cũng tại con...”

“Sao lại tại con mà sao tự dưng Hoàng Phi lại đi đến cao tốc rồi bị văng xe ra ngoài mép cao tốc đến nát xe. Bác tìm thấy hộp đen đặc biệt của xe đang đem đi kiểm tra rồi”

Hoàng Kiều vừa lo vừa kể lại chuyện lúc sáng sau cuộc họp.

“..... Nếu con không giận dỗi với chị chắc cũng không tới nỗi....”

“Đừng tự trách không phải lỗi của con . Bác có điện thoại con ngồi yên đây bác đi nghe điện thoại đây”

“Dạ”

Hoàng Kiều nghe lời ngồi yên mà lòng chẳng yên cứ lo lắng , cầu khẩn cho chị bình an. Ba Hoàng Kiều đi nghe điện thoại.

[A Hổ có kết quả kiểm tra chưa? Tại sao lại bị thế?]

[Dạ theo camera từ hộp đen quay được và camera sau xe tìm được thì có một xe tải cứ theo sau xe cô chủ rồi đâm mạnh vào xe hất văng xe cô chủ ra ngoài cao tốc]

[Mưu sát sao. Bằng mọi cách phải tìm ra hung thủ cho ta . Hắn phải trả giá đắt]

[Đã rõ]

Ba Hoàng Phi giận dữ cúp máy. Đến bên ngồi cạnh Hoàng Kiều trấn an cho cô gái bình tĩnh.

“Con hãy tin vào chú 3 sẽ ổn thôi”

“Con sợ lắm mà sao bác có vẻ giận vậy?”

“Có người muốn mưu sát Hoàng Phi mới gây ra tai nạn này”

“Thật sao?”

“Thật”

Hai người nói chuyện một lúc thì chú ba đi ra hai người vội đến cạnh hỏi han.

“Hồ Vương, Hoàng Phi sao rồi .Có nguy hiểm đến tính mạng không?”

“Chị Phi sao rồi chú? Chị ấy vẫn ổn chứ ạ?”

Hồ Vương bị hỏi dồn dập . Anh trấn an hai người rồi buồn bã nói.

“Hai người bình tĩnh đã tôi sẽ nói mà. Hoàng Phi đại nạn vẫn sống , gãy mất cái xương sườn, xương chân bị gãy, tay cũng bị nhưng may là vẫn ổn được điều trị cả rồi nhưng.....”

Hồ Hải Phong mất bình tĩnh mà hỏi.

“Nhưng gì vậy Vương? Nói đi...”

“Hai người phải chuẩn bị tâm lí đã”

“Nói đi chú....”

“Phần đầu của Hoàng Phi bị chấn thương nặng khiến con bé hôn mê, thành người thực vật. Phần trăm tỉnh lại là rất thấp....”

Hai người nghe xong thì sững người không biết phải đối mặt thế nào Hồ Vương an ủi.

“Chăm sóc con bé cho tốt còn tỉnh lại không là phụ thuộc ý chí của nó nữa”

“Tôi biết rồi”

Hai người buồn bã đi theo y tá đẩy Hoàng Phi về phòng bệnh riêng. Đến phòng Hoàng Phi được đặt lên giường . Trên người có nhiều dây đo, dây Oxi .... Hoàng Kiều ngồi bên đau lòng mà vuốt má cô chị thì thầm.

“Em xin lỗi.....”

“Không phải lỗi của con đừng tự trách mà ... “

“Con biết rồi. Con không tự trách nữa....”

“Vậy mới được . Con cứ ở đây đi. Mất chủ công ty đang náo loạn.Người của ta mới báo. Ta đi chỉnh đón lại đám cổ đông đã . Con ở đây với nó nha”

“Dạ”

Ba Hoàng Phi nói xong hôn lên trán con gái một cái rồi rời đi. Để lại Hoàng Kiều khóc bên cạnh cô chị. Mẹ cô và mẹ Hoàng Phi cũng đến. Hai người biến tin thì sốc lắm nhưng cũng cố lấy lại bình tĩnh an ủi cô.

Sau ngày tai nạn đó , Hoàng Phi đã hôn mê không tỉnh . Hoàng Kiều không một bữa nào vắng đều đến chăm sóc cô ,kể cô nghe những chuyện bên ngoài. Mong sao cô có thể tỉnh lại.

Ba Hoàng Phi cũng rất buồn. Ông thay con quản lí chỉnh đốn công ty trong những ngày cô hôn mê. Hai bên gia đình đều buồn vì chuyện này.

Bạn đang đọc Hãy Thổi Còi Tôi Sẽ Đến Bên Em. sáng tác bởi TieuGiao2k8
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TieuGiao2k8
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.