Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ thống thôn phệ

Phiên bản Dịch · 1589 chữ

Ở một nơi xa xôi nào đó, dưới màn đêm yên tĩnh và thanh bình.

Phủ đệ Hà gia, hạ viện....

Một thiếu niên lang nằm lặng lẽ trên mặt đất, cả người của cậu đầy vết máu khô. Dướii lớp vải vụn là một cơ thể gầy gò đến nổi hầu như không có da thị. Khắp người đầy vết thương, có cũ có mới. Nhìn mà tội nghiệp.

Thiếu niên không có hơi thở, mặt tái nhợt và nhiệt độ cơ thể của anh ta đang bị mất dần trong đêm lạnh.

Lúc này, bầu trời đêm yên tĩnh bị phá đi bởi một tiếng sấm to và như một sự sắp xếp của thương thiên, đạo Lôi minh vàng óng tỏa ra khí tức kinh khủng kia đập xuống cơ thể của người thiếu niên. Cơ thể nhợt nhạt của anh ta liên tục co giật. Khi ánh sáng chói mắt ấy biến mất thì kỳ lạ thay khuôn mặt tái nhợt đó đang dần hồng hào lại.

Cũng không biết bao lâu, một lực đạo khổng lồ truyền vào người khiến anh ta tỉnh dậy. Từ từ mở mắt và đập vào mặt là một người đàn ông mặc đồ tùy tùng đen . : “Đây là đâu?”

Hắn liên tục đạp lên ngực thiếu niên kia bằng chân và nói: “ Một con chó mà dám thái độ hả? Ngu ngốc! Là hổ cho ta nằm xuống, là long cho ta cuộn lại! Hiểu chứ” Mỗi một câu nói không cho thiếu niên kia trả lời thì một cú đạp đã giáng xuống. (Chỉ đọc thui mà thấy đau rùi!!!)

Đôi mắt của thiếu niên dần trở nên có thần hơn và :“Aaaaaaa......”. Tiếng hét chói tai vang vọng khắp hạ viện Hà gia. Cũng phải thui thể xác thì bị đánh đập còn linh hồn thì như bị nhét vào thứ gì đó (không hét lên với lạ) . Nếu có cường giả ở đây thì có thể bị dọa sợ bởi vô số mảnh ký ửc đang không ngừng bay qua bay lại trong tâm trí của cậu nhóc ấy. Hazz. Trả biết tên này kiếp trước sống thế nào mà giờ nhân họa đắc phúc lại được thiên lôi trấn áp thoát khỏi kiếp bạo đầu mà chết.

Hà Hạ-đệ tử có tư chất thấp kém nhất của Hạ gia. Ở nơi cường giả vi tôn, cá lớn nuốt cá bé mà không trở thành võ giả thì cuộc sống ảm đạm phải biết.

Tại Hạ gia, sự sỉ nhục, chế giễu và thậm chí là đánh đập của mọi người, gần như vô tận rơi xuống cơ thể của Hà Hạ. Cuối cùng, vào buổi chiều định mệnh đó vì vết thương ở đầu, thiếu niên ấy mất mạng chỉ khi mới 16 tuổi.

Cùng lúc đó, cách nơi đây vô tận thời không, một thiếu niên đang trong một trò chơi điên rồ “XẸT!!! ĐÙNG... ”hai số phận cùng chung một kết cục -bị sét đánh và rồi một linh hồn đã được đưa đến thế giới này cũng bằng một tia sét. (hai thằng trời đánh :-*) .

“Chết tiệt, mày không nghe thấy tao nói gì hả? ”. Người đàn ông tăng sức mạnh trên đôi chân của mình và mồi bàn chân hạ xuống làm cho cơ thể gầy gò kia càng thêm giun rẩy.

Hà Hạ đang từ từ trèo lên, cố gắng lé những cú đạp đang liên tục hạ xuống. Đôi mắt lóe lên sự giận dữ, ẩn chứa trong đó là nồng nặc sát cơ. Nếu ánh mắt có thể giết người thì cái kẻ trước mắt hắn đã chết cả nghìn lần rồi.

Hắn ta là Hà Lôi, một trong những con chó của gia tộc họ Hạ. Mặc dù là nô lệ, nhưng cũng hơn kẻ phế vật nửa chết nửa sống Giang Hạ lúc này.

“Ồ! Mày chỉ là một con chó thôi, nếu không có muội mội thì mày còn sống chắc. Còn dám nhìn hả? ! ” Hạ Lôi nhanh chóng giơ nắm đấm lên và giáng thắng xuống. Lúc này, ad có thể không kháng cự?

Anh ta rất muốn làm điều đó, nhưng một lần đi dạo qủy môn quan đã lấy đi tất cả sức mạnh làm sao có thể đỡ được một cú đấm có thêm vào linh khí chứ!

Đột nhiên, Hà Hạ cảm thấy rằng có một tia sáng sẹt qua trong tâm trí anh.

“Tinh!” “Nhắc nhở hệ thống: Chúc mừng bạn đã nhận được hệ thống thôn phệ, phải chăng kích hoạt? ”

Ngay cả khi không tin điều này thì cậu ta vẫn phải đồng ý nếu không muốn chết:“kích hoạt”

“Tinh! ”Xét thấy kí chủ gặp nguy hiểm tính mạng, bản hệ thống tự động mở vòng sáng bảo vệ *1 ”

Tia sáng biến mất không dấu vết thay vào đó là cảm giác tê kỳ lạ, một thứ gì đó đanh chảy ra từ trong cơ thể hắn. Và rồi “Ầm...! ” Hà Lôi như bị ô tô tông vào vậy, hắn bay ngược ra đằng sau đập vào tường để lại trên không trung một hình parabol tuyệt đẹp.

Chưa kịp định thần, Hà Hạ lại nghe thấy một giọng nói âm dương quái khí vang lên trong não hải :“Tinh! chúc mừng người chơi nhận được gói quà tân thủ*1 phải chăng mở? ”

Tổng hợp những sự kiện vừa xảy ra và Hà Lôi đang nằm như chó chết đằng kia thì nhân vật chính của chúng ta đã...

“Tinh!”“Xin chúc mửng người chơi đã mở gói quà tân thủ nhận được thần thông thôn phệ*1”

Một vệt đen nổ ra, và sau vài giây chu vi cơ thể của anh ta lóe lên một vầng sáng trắng.

Kì lạ thay cơ thể nhợt nhạt, tưởng trừng như lúc nào cũng ngã ngục đang nhanh chóng hồng hào lại !

Một bảng điều khiển đã được kích mở ra.

Kí chủ : Hà Hạ (đã trói chặt)

Cấp độ :phàm nhân

Tư chất : rác rưởi

Sức sống :15 /50

Thân thể :20 /50

Mị lực :25 /50

Thân phận : phế vật Hạ gia

Vũ kỹ: 0

Điểm kinh nhiệm :0

Vật phẩm :0

Thần thông: thôn phệ

Hắn vừa khóc vừa cười, nghĩ rảng mình bị trời đánh thì ít nhất cũng được sức mạnh của sấm sét chứ đằng này mở ra một bảng trắng, toàn những con số không tròn chĩnh. Tất cả xảy ra trong chớp mắt.

Lúc này, Hà Lôi từ từ bò dậy, quần áo rách rưới đôi mắt bộc ra vô tận sát cơ,, nói: “Đồ chó! Lão tử giết mày!”

Nói xong, Hà Lôi giơ nắm đấm lên và lao nhanh về phía Hà Hạ. May có thần thông thôn phệ lên sức mạnh của hắn đã hồi phục thất thất bát bát. Nhanh chóng nhặt một que củi to và phi thẳng đến trước mặt Hà Lôi

Cái hành động ngu xuẩn ấy lại nhẫn được ánh mắt đầy trào phúng của Hà Lôi: “Giun dế! Hôm nay ai cũng không cứu được my, cho Lão tử nhận lấy cái chết. ”

Nắm đấm đã đến trước mặt hắn nhanh chóng ngả người ra sau và đâm phần sắc nhọn của cây củi vào cổ Hà Lôi.

“Phụt”

Dòng máu phun lên tung tóe. Hà Lôi hai tay bưng cổ nhìn chằm chằm vào Hà Hạ, đôi mắt thể hiện sự tuyệt vọng và không cam lòng. Từ từ ngã xuống!!!

Cơ thể Hà Lôi chảy ra một luồng khí đen kịt, trái ngược Hà Hạ lại chảy ra một luồng khí trắng. Chúng bao quanh khí đ2 và kéo vào ngực ad mặc cho chúng cuồng bạo, chống cự.

“Tinh!”“Kí chủ chém giết thành công luyện khí tầng 1, thôn phệ tự động chiển khai. ”

......

“Tinh! ”“Kinh nhiệm điểm quá ít tự đồng tăng cường thân thể. ”

“Tinh! ”“Thu được hạ phẩm phàm binh kiếm ”

Kí chủ : Hà Hạ (đã trói chặt)

Cấp độ :phàm nhân

Tư chất : rác rưởi

Sức sống :45 /50

Thân thể :30/50

Mị lực :25 /50

Thân phận : phế vật Hạ gia

Vũ kỹ: 0

Điểm kinh nhiệm :0

Vật phẩm :Phàm binh kiếm Hạ gia

0Thần thông: thôn phệ

Sau đó, hắn đột nhiên cảm thấy có một luồng sáng Ian tỏa trong cơ thể và cơ bắp đang nổi lên nhanh chóng!

  ......

“Ca ca, ta và Nhu nhi đến thăm ngươi này, nghe nói ngươi bị người ta bắt lạt hả. Đừng lo , ta sẽ bảo vệ ngươi! ” Một giọng của con gái phát ra và nó càng lúc càng gần hơn.

Hà Hạ hoảng rồi, người tới không phải ai khác. Khắp Hạ gia chỉ có một người tốt với chính hắn đó là em gái Hạ Nguyệt, mặc dù chỉ là anh em họ, nhưng hai người lớn lên cùng nhau, thanh mai chúc mã, nểu không phải có Nguyệt nhi chăm sóc, Hà Hạ từ lâu đã bị chết đói hoặc bị đánh chết.

Không đợi hắn giấu xác Hà Lôi, Hà Nguyệt và Hà Nhu đã bước vào phòng củi, và hai cô gái bẳt đầu run rẩy....

    Cảm ơn các đạo hữu đã đọc đến đây. Nếu có chỗ nào sai xót mong các đạo hữu có thể chỉ bảo  để tại hạ có thể viết hay hơn ạ!!! 





        XIN CHÂN THÀNH CẢM ƠN!!!
Bạn đang đọc Mộng Thiên Thu của Zero nghĩ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cươngkevin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.