Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu hữu, xin dừng bước

Tiểu thuyết gốc · 1402 chữ

Chương 7: Tiểu hữu, xin dừng bước

Hoàn hồn lại, Thái Quân còn chưa thể nào tin được.

Theo hắn nhớ, chỉ có Võ Tông cấp bậc trở lên mới có động phủ của riêng mình, bởi vì họ cường đại, trước khi chết dùng năng lực của mình, tạo chi lực, đào hang động dễ như trở bàn tay, bởi họ dùng Chân Nguyên. Đúng vậy, Chân Nguyên, đến Võ Tông tầng thứ có thể điều động thế giới linh khí, chuyển hoá làm Chân Nguyên, đánh sập một ngọn núi là điều vô cùng dễ dàng, đến Võ Quân có thể chuyển hoá ngưng thực, mỗi một đòn đánh ra cả không gian muốn phá toái, Ngự không phi hành chỉ là ý niệm đơn giản.

Thế mà ở cái nơi chim không thèm ị này có Võ Tông cấp bậc cường giả chôn thân ở đây, đánh chết hắn đều không tin nơi này có kỳ ngộ gì làm cho cường giả bậc này xúc động.

“Hô, đã đến thì cứ đến, nam nhi phải mạo hiểm vài lần mới trưởng thành”

Sau đó, hắn dũng cảm tiến đến động phủ xem xét.

“Trời, thật là sâu” Thái Quân cảm thán. Hắn đã đi được 2 tiếng đồng hồ mà vẫn chưa nhìn thấy tầng thứ.

Đột nhiên làm Thái Quân lạnh cả xương sống là khi hắn thấy rất nhiều hài cốt. Hài cốt bị bao quanh giữa 1 tầng mê vụ nào đó, mà điều quân trọng là mỗi hài cốt đều phát ra hào quang óng ánh!! Thái Quân chợt nghĩ cường giả cảnh giới cỡ nào mà chôn thây ở đây, Võ Tông? Võ Quân? Tê, hắn không dám nghĩ nhiều

Nhưng mà làm hắn thật sự tê cả da đầu, chốc lát sau, hắn nghe tiếng kêu: “Tiểu Hữu, xin dừng bước”.

Quay lại, hắn thấy một lão già, khí tức bình thường, nhưng không gian muốn trở nên vặn vẹo xung quanh lão già đó.

Thái Quân nghĩ ban đầu lão giả thật mạnh, người mạnh nhất từ khi đến dị giới này

“Tiểu hữu đừng sợ, lại đây nào, bổn quân là Chiết Quái đạo nhân, đã bị giam giữ ở đây hơn 2 ngàn năm rồi, thấy mấy cục đá đó không đó chính là mắt trận pháp vây khốn bổn quân, tiểu hữu, mau mau phá mấy tảng đá đó đi bổn quân sẽ cho ngươi 1 hồi cơ duyên” Chiết Quái đạo nhân nói gấp.

“Bổn Quân, chẳng lẽ tiền bối là Võ Quân?” Thái Quân hít một hơi khí lạnh, không nghĩ là Võ Quân còn bị giam giữ tại nơi đây, chẳng lẽ động phủ này là của Võ Vương?

“Ha ha tiểu hữu, rất có ánh mắt, đợi tiểu hữu phá trận rồi ta giữ lời hứa ban cho tiểu hữu một hồi cơ duyên” Chiết Quái cảm thán nói ra.

Thái Quân tuy giật mình, nhưng hắn không có ngu xuẩn, hắn biết đạo lý của thế giới này, nắm đấm ai to mới là kẻ nắm quyền, sợ hắn thoát ra thì giết Thái Quân chỉ như 1 con kiến. Đừng nghĩ cung kính hắn 1 tiếng tiền bối thì Thái Quân sẽ nhượng bộ hắn, hắn não động suy nghĩ tính toán đường đi nước bước để qua mặt Võ Quân này.

“Tiền Bối à, cả ngài còn không ra được thì sao ta phá trận cho ngài ra” Thái Quân hít một hơi sâu trả lời.

“Ha ha, không sao cả, chỉ cần phá được mấy tảng đá đó thì ta sẽ thoát ra nhanh thôi” Chiết Quái nói nhưng trong lòng thầm nghĩ tiểu tử, trận pháp này là trận pháp thời kỳ thượng cổ, không biết tên trận pháp ra sao nhưng ta biết rõ công năng của nó, chỉ cần phá hết mấy tảng đá đó thì ta sẽ tự do, nhưng ngươi thì sẽ thay thế chỗ ta táng thân chỗ đó, nhanh lên nào, NHANH PHÁ NHANH NÀO.

Trên mặt Chiết Quái thể hiện nụ cười quái dị, nhìn có vẻ không thật tâm.

Thái Quân nghĩ cách làm sao phải hố chết con hàng này, mới móc điện thoại ra gọi hệ thống.

“Hệ Thống, chọc giận cường giả cao hơn mình nhiều đại cảnh giới hơn mình có tính điểm Phẫn Nộ gấp đôi hay không”.

“Ký chủ nằm mơ à, còn gấp đôi, nếu chọc yếu hơn, ngang mình hoặc hơn mình nhất đại cảnh giới thì điểm Phẫn nộ sẽ +1, còn hơn 2 cảnh giới sẽ +2 và từ đó suy ra”

“Mẹ, chẳng lẽ là ta phải bán mạng” Không phải hắn không tin Hệ Thống [Trị Thương công năng] nhưng cái cảm giác chết vẫn ảnh hưởng sâu sắc đến Thái Quân, hắn không muốn nếm cái cảm giác đó chút nào.

“Thôi, liều ăn nhiều, liều mới trở thành cường giả đỉnh cao, coi như Võ Vương, thậm chí Thiên tới đây, ta muốn lấy mắt chó nhìn Thiên” Thái Quân trong thâm tâm tự nhủ.

“Nhanh lên tiểu hữu còn chờ cái gì nữa” Chiết Quái thúc giục, coi như hắn bị giam giữ ở đây đã lâu, nên rất xốt ruột ra ngoài, trở về với cảm giác cao cao tại thượng, chứ không phải bị nhốt như một con chó chết.

“Xốt ruột cái gì, chờ xíu, à tiền bối, ngài có cách nào đi qua mê vụ thất này không?” Thái Quân hỏi.

“À có, không phải vì ta tò mò hiếu kỳ trận pháp này thì đâu bị nhốt ở đây, nói cho ngươi biết, ta có cách để đi qua mê vụ thất này mà không làm tâm trí điên điên khùng khùng như những người đi trước”

“Vậy ngài có thể cho ta xem cách được không?” Thái Quân tò mò.

“Không được, ngươi đáp ứng cho ta ra trước, rồi sau đó tính gì tính” Chiết Quái vội quát

“A, tiền bối, vậy ta không thể thả ngài ra rồi” chợt trên mặt Thái Quân biểu lộ muốn đi ngay

“Chờ đã, thôi được rồi, để ta lấy ra vật này, ngươi phải thề với trời không được lật lọng, nếu không Thiên Khiển sẽ bổ ngươi chết”

Cường giả sợ nhất cái gì, đó chính là vi phạm lời thề, coi như ngươi là Võ Vương, chỉ cần vi phạm lời thề, đánh ngươi thành tro, thần hồn câu diệt. Các tu luyện giả ít khi mở miệng thề độc, vi phạm đánh chết người còn tu võ cái rắm.

Sau đó, Chiết Quái đạo nhân lấy ra một vật, vứt cho Thái Quân, hắn nhìn sao có vẻ giống khẩu trang bịt mõm kiếp trước, nhưng chất liệu làm nhìn là biết không đơn giản, Thái Quân liền minh bạch Chiết Quái đã bỏ ra vốn, nếu không làm thì hắn chết, nhưng bây giờ Thái Quân muốn hố hắn, Thiên Khiển thế nào, cảm giác chết qua mau, hắn chịu được.

“Nhanh lên tiểu hữu mau giải thoát ta ra ngoài” nhưng trong lòng thề chờ ta ra ngoài thế nào cũng âm chết tiểu tử nhà ngươi.

Không đợi một lời, Thái Quân liền đeo ‘khẩu trang’ nhanh chân chạy vụt vào mê vụ, hồi nãy hắn đã dùng điện thoại kiểm tra, phải biết càng sử dụng mới thấy Hệ Thống lợi hại chỗ này, còn nhiều tính năng đợi hắn khám phá ra hết. Đây tuyệt đối là hàng thật giá thật, xem ra Chiết Quái đã bỏ đủ vốn lớn nhưng không biết Thái Quân còn cao tay hơn hố người.

“Tiểu hữu, TIỂU TỬ, ĐỨNG LẠI CHO BẢN QUÂN” Tiếng rống giận ngập trời rung chuyển cả động phủ, xung quanh không khí trở nên lạnh lẽo. Chiết Quái trợn ngược cả mắt, sao hắn dám, sao hắn dám vi phạm lời thề, chẳng lẽ không sợ Thiên Khiển sao. Sau đó đầy tiếng phun khắp cả động phủ, không cam lòng a, không cam lòng.

+4

+4

+4

thẳng đến đạt mốc phá 3 vạn điểm mới dừng lại. Lần này kiếm bộn rồi, hắn chạy ngày càng xa, xem như động phủ này đã lâu rồi, nên các cơ quan bẫy rập trong đây gần như phá hư hết, làm cho hắn như thế chẻ tre xông thẳng vào bên trong.

Bạn đang đọc Hệ Thống Chư Thiên Ký sáng tác bởi BạchTrư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BạchTrư
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.