Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tàng bảo đồ

Tiểu thuyết gốc · 2240 chữ

Chương mười một : Tàng bảo đồ

.

.

" Bây giờ thì sao nào, đầu hàng hay ăn hành."

" Tên lùn!, thằng nhóc ngươi đã thành công chọc giận ta."

Hán tử tức giận quát một tiếng cầm lang nha bổng quét ngang về phía Lạc Vũ:" đệ nhất hồn kỹ:[ Lang Nha nhất kích]."

" Lão đại để ta hỗ trợ cho ngươi, đệ nhất hồn kỹ:[ Gia tăng sức mạnh]."

Cây lang nha bổng của tên hán tử phần đầu to ra hơn một vòng, những thanh gai ở phần đầu của cây lang nha bổng dài ra thêm ra hơn hai mươi phân.

Lạc Vũ đem thanh kiếm đặt dọc đỡ lại đòn đánh, thanh kiếm của cậu khi tiếp xúc với vũ hồn của tên hán tử cậu cảm thấy một lực lượng rất lớn từ kiếm truyền về. Lạc Vũ bị đánh bay lui về sau năm sáu mét, khoé miệng chảy ra tí máu.

" Cmn, tên khốn này sau khi được buff thì lực lượng của hắn lại vượt qua mức đại hồn sư."

"[ Đệ nhị hồn kỹ, gia tăng hồi phục] ." Tên lão nhị phía sau sử dụng đệ nhị hồn kỹ hồi phục cho tên hán tử.

" Ha ha tiểu tử, ngươi không ngờ chứ gì lão nhị của bọn ta lại có khả năng hồi phục. Bây giờ đền mạng cho đồng bọn của ta đi."

Nói xong hán tử tiếp tục tấn công liên tục, Lạc Vũ vừa lùi về sau vừa đỡ đòn." Tiếp tục như vậy thì không phải là cách."

" Ha ha tiểu tử, đi chết đi đệ nhị hồn kỹ:[ Lang nha bạo ]."

Phần đầu vũ hồn của tên hán tử sáng lên chuyển sang màu đỏ rực, hắn hai tay cầm cây lang nha bổng đưa lên cao đập xuống hướng Lạc Vũ. Thấy vậy Lạc Vũ nhanh chóng đạp thân pháp lui ra về sau, khi Lạc Vũ trốn thoát thì vũ hồn của hán tử chỉ có thể đánh vào phía mặt đất chỗ cậu vừa đứng.

Ầm, một tiếng kinh thiên động địa khiến cho cả sơn động rung lên bụi đất bay đầy trời.

Phía trong sương mù Lạc Vũ khoé miệng giương giương lên, khi bụi mù tan đi tên hán tử nhìn phía Lạc Vũ lại không thấy cậu đâu cả.

" Lão đại, phía sau ngươi." Tên lão nhị la lên nhắc nhở cho cho tên hán tử, tên hán tử giật mình quay lại định cho Lạc Vũ một đòn nhưng lại bắt gặp ánh mắt màu vàng của cậu.

Hán tử ngây ngốc, bây giờ hắn thấy mình đang ở một không gian tối tăm không một ánh sáng, hắn cố gắng la lên nhưng không có một âm thanh nào trả lời hắn cả.

Bên ngoài, Lạc Vũ có hơi choáng vì đây là lần đầu dùng khả năng của kim nhãn [ ảo thuật ]. Cậu nhìn về hướng tên lão nhị đang sợ hãi.

" Ngươi ngươi, ngươi đã làm gì lão đại."

" Hửm ta chỉ cho hắn đi du lịch một chút mà thôi."

Nói xong, cậu nhanh chóng đánh gục tên lão nhị vì tinh thần lực hiện tại của cậu chỉ có thể khiến cho kẻ khác rơi vào ảo cảnh chỉ năm giây, nhưng trong ảo cảnh có thể là hàng trăm hoặc hàng ngàn năm.

Sau khi đánh gục tên lão nhị, Lạc Vũ nhìn sang tên hán tử đếm:" 3...2...1 kết thúc.".

" Aaaaaaaa, thả ta ra." Sau khi hết thời gian ảo thuật, tên hán tử gầm thét rồi khụy xuống thở phì phò.

" Ya lão đại, ngươi đi du lịch có vui không."

" Tên khốn, ảo cảnh đó là ngươi làm."

" Hỏi thừa ở đây chỉ có ta và ngươi, ta không làm thì ngươi tự rơi vào ảo cảnh à hỏi ngu vờ lờ."

Hán tử nhìn ra phía sau Lạc Vũ thấy tên lão nhị hiện tại bị đánh cho một bên mặt sưng lên, răng còn rơi ra vài cái:" tiểu tử, ta sẽ khiến cho ngươi trả giá."

Sắc mặt của Lạc Vũ lạnh xuống khiến cho một bên hán tử có chút cảnh giác.

" Ta mệt rồi, kết thúc ở đây đi."

Bành, bành, bành, bành liên tục những tiếng va chạm bên trong hang, bây giờ Lạc Vũ dùng Zabimaru chém liên tục những đòn như đòn roi vào tên hán tử, tiếc rằng đây không phải là roi mà là những đoạn kiếm sắt bén. Tên hán tử liên tục đỡ những đòn đánh như bão táp của cậu, đương nhiên hiện tại hắn đã không còn được phụ trợ hệ hồn sư buff cho nên bây giờ đã có dấu hiệu ăn không tiêu.

Bành, bành, bành sau vài đòn đánh trên người tên hán tử đã đầy vếch thương bị đánh văng vào vách đá nằm bất động.

Lạc Vũ thu hồi vũ hồn nhìn tên hán tử, thấy hắn không có dấu hiệu đứng lên cậu thở phào nhẹ nhõm.

" Cuối cùng cũng giải quyết xong."

Lạc Vũ bước về hai chiếc lồng, nhanh chóng hai ổ khoá đã được mở ra.

Những người bên trong lồng bước ra ríu rít cảm ơn cậu:" Được rồi, bây giờ mấy tên buôn người đã bị ta khống chế các ngươi có thể đi rồi."

" Hồn sư đại nhân, ngài có thể giúp chúng tôi trở về được không." Một người phụ nữ trung niên bước đến hỏi.

Lạc Vũ hơi nhíu mày:" Gần đây có toà thành hay một vương quốc nào không."

Những người dân hai mặt nhìn nhau, một người trong bọn họ bước ra trả lời:" Hồn sư đại nhân ta biết." Là tên thanh niên từng nói mình có tàng bảo đồ.

" Đại nhân, gần đây có một toà thành đi về phía Đông năm trăm mét sẽ thấy được một đường lớn, lần theo đường lớn đó hơn hai ngàn mét nữa là sẽ đến được thành."

Lạc Vũ gật gật đầu:" ta sẽ đưa các ngươi ra đường lớn, rồi sẽ đưa các ngươi thêm một ngàn mét quản đường các ngươi tự mình mà đi."

Bỗng nhiên cảm giác nguy hiểm của Lạc Vũ rung lên, cậu nhanh chóng quay người lại thấy một cây đoản đao đang bay về hướng của cậu. Lạc Vũ đang gọi ra vũ hồn chặn lại thì thấy một người đang chắn lại trước mặt.

Phóc, âm thanh đao đâm vào thịt vang lên là tên thanh niên vừa nói chuyện với cậu. Lạc Vũ nhanh chóng đỡ lại tên thanh niên sắc mặt âm trầm quay sang nhìn về phía tên hán tử, đúng vậy lúc tất cả mọi người không để ý, tên hán tử đã tỉnh lại hắn định cho Lạc Vũ một đòn chí mạng ai ngờ lại bị một kẻ khác chặn đòn thay hắn.

Khi Lạc Vũ nhìn sang bên hán tử thì không còn thấy hắn đâu nữa, chỉ nghe đằng xa một giọng nói vang lên:" Tiểu tử, thù này ta nhận lần sau gặp lại ta sẽ thanh toán đầy đủ nhớ kĩ tên của ta là Trương Hổ."

Lạc Vũ cười khẩy một tiếng:" Lần sau gặp lại, đó chính là ngày tử của ngươi."

Quay lại hiện tại, tên thanh niên đang nằm trên mặt đất thôi thóp:" hồn sư đại nhân, tôi có thể nhờ ngài một chuyện không."

Lạc Vũ nhìn tên thanh niên một lát rồi trả lời:" đợi ngươi khoẻ rồi nói sau." Mặc dù Lạc Vũ hoàn toàn có thể tự mình đỡ lại cây đao đó nhưng được người khác cứu khiến cho cậu rất cảm kích, thử hỏi xem nếu là người khác có dám liều mạng đỡ lại một đòn nguy hiểm cho một người lạ không.

" Nhưng mà."

" Im mồm, mau mang cậu ta ra khỏi hang."

Tên thanh niên sững sờ, bị hai người dân khiên ra khỏi hang.

Bên ngoài sơn động, trời hiện tại đã tờ mờ sáng cậu nhìn sang tên thanh niên đang thoi thóp sắc mặt trắng bệch.

Lạc Vũ gọi ra vũ hồn, dưới chân của cậu đạo hồn hoàn màu tím sáng lên:" ra đi, Minazuki." Thanh kiếm trong vỏ của Lạc Vũ

Bốc hơi, biến thành một con cá đuối màu xanh lá một mắt to khổng lồ độ to có thể chở được tận năm sáu người.

Trong những ánh mắt sợ hãi của người dân, Minazuki lượn trên trời một vòng rồi mọc ra đôi chân đáp xuống đất. Lạc Vũ bước đến phía thanh niên rút thanh đoản đao ra, nắm cổ áo ném tên thanh niên vào trong miệng của Minazuki.

" đây là, hồn sư đại nhân nếu hắn chết thì có thể chôn a sao ngài lại để cho con quái vật này ăn luôn vậy."

Lạc Vũ đầu đầy hắc tuyến nhìn tên vừa nói.

" Nếu ngươi còn nói thêm gì nữa ta ném ngươi vào chung luôn."

" Ách hồn sư đại nhân, ta chỉ là đùa thôi ha ha ha."

Lạc Vũ bĩu môi, ngồi xuống hồi phục hồn lực. Sau nửa tiếng, Minazuki nhả tên thanh niên ra.

Sau khi bị nôn ra, tên thanh niên ngơ ngác nhìn xung quanh trên người hắn đầy những chất nhờn, khiến những người xung quanh tránh xa

" Có chuyện gì, không phải ta bị một cây đao đâm trúng sắp chết rồi sao." Khịt khịt:" trên người ta là gì a mùi rất là thơm."

Rất im lặng, những người dân lại cách xa hắn thêm vài mét:" Được rồi, nếu ngươi đã hồi phục thì mau dẫn đường a."

" Aaaa được được, mau đi theo ta."

Tên thanh niên dẫn đầu chỉ hướng cho nhóm người ra được đường lớn, sau đó Lạc Vũ chỉ hộ tống thêm một ngàn mét rồi tách ra.

Bên trong thành trong một gian tửu lâu:" Lục Phàm, ngươi có biết từ đây đến Tác thác thành tốn bao nhiêu ngày không."

Tên thanh niên được Lạc Vũ cứu tên là Lục Phàm:" Tác thác thành! từ đây đến đấy cũng tốn phải nữa tháng, ngài cứ việc đi về phía Đông Nam là sẽ đến được."

Lạc Vũ gật đầu nói tiếp:" đừng có gọi ta là ngài này ngài nọ rất là chói tai, ta tên Lạc Vũ ngươi cứ gọi ta là tiểu Vũ hay gọi thẳng tên luôn cũng được."

Lục Thiên gật đầu quay sang Lạc Vũ nói khẽ:" Vậy thì tiểu Vũ việc lần trước ngươi đáp ứng ta, bây giờ có thể nói không."

Lạc Vũ híp mắt nhìn xung quanh:" Nói đi, ngươi muốn ta giúp ngươi chuyện gì."

Lục Thiên ngồi gần lại, lấy trong áo ra một tấm da dê:" tiểu Vũ, đây là một tấm tàng bảo đồ bên trong có thể có rất nhiều kho báu, nếu chúng ta tìm được thì có thể giàu to."

" Thế tại sao ngươi, lại không tự tìm một mình không sợ ta giết người đoạt bảo sao."

Lục Thiên tiếp tục nói:" thật ra ta nhắm vào đống kho báu này là không phải vì những hồn tệ hay châu báu gì cả. Thứ thật sự mà ta tìm là một cây linh sâm."

Hắn nhìn xung quanh một chút rồi nói tiếp:" ta biết được là nơi đặt kho báu có được một cây linh sâm, nó có khả năng chữa những ám thương hoặc những người vũ hồn yếu kém nếu ăn vào có thể tiến hóa một lần nữa."

" Khoan đã, ngươi lấy tấm tàng bảo đồ này ở đâu ra." Lạc Vũ âm thầm hỏi.

" Đây, có thể không nói được không." Nhưng sau khi nhìn vào ánh mắt lạnh như băng của Lạc Vũ hắn rung lên một cái thở dài

" Được rồi, tấm tàng bảo đồ này ta trộm của một dong binh đoàn, lúc trước ta từng có làm một tên lính quèn trong một dong binh, nhưng một hôm tên lão đại lại uống say nói ra hết những đều liên quan đến tấm tàng bảo đồ. Sau đó ta nhân lúc tên lão đại say khướt ta liền cướp lấy."

Rất im lặng Lạc Vũ nhìn Lục Thiên bằng ánh mắt quái dị.

" Vậy ngươi không bị phát hiện."

" Có chứ, sau khi bị phát hiện thì ta bị truy sát cho đến khi bị mấy tên buôn người bắt rồi đến lúc được ngươi cứu ra."

Rất im lặng, trong khi hai người đang thì thầm to nhỏ thì phía sau có một kẻ đang âm thầm nghe lén, sau khi nghe được tàng bảo đồ thì hai mắt hắn sáng lên nhanh chóng đứng lên quay về báo cho mấy tên đồng bọn.

Lạc Vũ nhíu mày nhìn về tên vừa đi ra một lúc quay sang Lục Thiên nói:" Nhanh chóng mua thêm lương khô, chúng ta phải ra khỏi thành."

Lục Thiên khó hiểu hỏi:" vì cái gì."

" Chúng ta bị nghe lén.

.

Kết chương.

Lần đầu viết mấy pha combat nên còn rất non anh em cho ý kiến để tôi có thể sửa đổi cho hay hơn cảm ơn.(⁠ ⁠╹⁠▽⁠╹⁠ ⁠)

Bạn đang đọc Hệ thống du hành bắt đầu từ đấu la sáng tác bởi yy82620360
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy82620360
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.