Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giải độc 1/2 H

Tiểu thuyết gốc · 1877 chữ

Chương mười lăm : Giải độc.

.

.

" Hệ thống ngươi thay đổi."

Mavis:" không hề, chỉ là ký chủ quá mẫn cảm thôi (⁠o⁠´⁠・⁠_⁠・⁠)⁠っ."

Một phút, hai phút, năm phút, Lạc Vũ lẳng lặng nhìn nữ nhân nằm trong quan tài, khi cậu định chạm vào mắt của nàng.

" Có nên gọi nàng tỉnh lại không, đúng chỉ là gọi nàng tỉnh lại thôi." Bây giờ trong đầu Lạc Vũ xuất hiện hai Lạc Vũ thiên thần và ác quỷ.

Lạc Vũ thiên thần:" ngươi không nên lợi dụng khi một nữ nhân đang bất tỉnh mà làm điều đồi bại."

Lạc Vũ ác quỷ:" im mồm đi, không gian này là của ngươi nữ nhân này ở trong đây thì chính nàng là của ngươi, nên ngươi muốn làm gì thì làm a he he he."

Lạc Vũ lắc lắc đầu, đưa tay chạm vào mặt của nữ nhân thì.

Mavis:" ký chủ xin dừng tay."

Lạc Vũ khó hiểu hỏi:" sao vậy Mavis? ".

Mavis:" lúc nãy tôi chỉ đùa thôi (⁠ ⁠╹⁠▽⁠╹⁠ ⁠), hệ thống đo đếm được sức mạnh của nàng tương đương với một phong hào đấu la, nếu ký chủ gọi nàng tỉnh lại thì ký chủ tự cầu phúc a."

" Ách, ngươi nói sớm quá rồi đấy." Lạc Vũ giật mình rút tay lại.

Mavis:" ¯⁠\⁠⁠(⁠ツ⁠)⁠⁠/⁠¯."

Lạc Vũ chống tay nhìn nàng một lúc, sau đó cậu đóng nắp quan tài lại, bất ngờ nữ nhân trong quan tài mi mắt rung rung, hai con ngươi mở ra.

Thấy vậy Lạc Vũ giật mình buôn tay ra ngã ngửa về sau ngồi bệch dưới đất:" Nàng...nàng tỉnh lại rồi."

Mavis:" (⁠˘⁠・⁠_⁠・⁠˘⁠) ký chủ tự cầu phúc đi." Nói xong hệ thống biến mất tăm.

" Mavis.. Mavis ngươi biến đâu mất rồi."

Nữ nhân bước ra khỏi quan tài, đôi mắt vô thần nhìn về phía cậu:" Chào buổi sáng, tiểu thư có khoẻ không ha ha ha." Lạc Vũ gượng cười hỏi thăm.

Nữ nhân không nói gì, tay trái giơ lên một sức hút kéo Lạc Vũ lại, bàn tay của nàng nắm lấy cổ của cậu.

" A cô nương, tiểu thư, tỷ tỷ a ta chả có ý mạo phạm ngươi đâu, tỷ tỷ tha cho ta a lần sau ta không dám nữa." Nữ nhân cao một mét chín, đối với tên một mét sáu như Lạc Vũ thì nàng dễ dàng xách cổ cậu như xách cổ gà. Làm cho Lạc Vũ hai chân đung đưa vùng vẫy xin tha.

" Ngươi là ai, tại sao lại ở đây ngươi có liên quan gì với ả Diệm Cơ." Nữ nhân mở miệng hỏi.

" Ai a, Diệm Cơ là ai a." Lạc Vũ vùng vẫy mạnh hơn.

Nữ nhân nhíu mày không vừa ý với câu trả lời của cậu ta dùng thêm sức:" nói ngươi là kẻ nào."

" Mau buôn tay ra ta mới nói được." Gương mặt của Lạc Vũ bây giờ đỏ như đít khỉ.

Nữ nhân buôn tay ra, Lạc Vũ như được ân xá thở chống tay thở phì phò thì thầm nói nhỏ:" đúng là nữ nhân hung dữ."

" Nhanh lên ta sắp không kiên nhẫn được rồi."

" Ách, được rồi ta tên là Lạc Vũ còn tại sao ta ở đây thì là do ta là chủ nhân của không gian này." Lạc Vũ kể hết mọi chuyện từ lúc gặp được bà lão đến giờ, ngoại trừ chuyện liên quan đến hệ thống.

" Ngươi nói ngươi luyện hoá bản mệnh pháp bảo của ả ta.?" Nữ nhân làm ra bộ mặt không tin, bởi vì bản mệnh pháp bảo khi chủ nhân chết thì pháp bảo cũng hủy diệt theo.

" Đúng vậy, nếu không tại sao ta lại có mặt tại nơi này, với lại tiểu thư không tự giới thiệu về mình." Lạc Vũ danh chính ngôn thuận nói.

" Tại sao ta lại phải giới thiệu bản thân."

" Ách, tiểu thư đang ở trong không gian của ta, ta lại không biết gì về tiểu thư a, với lại ta đoán rằng tiểu thư không thể nào rời khỏi không gian này được a, cho nên việc giết ta để rời khỏi đây là đều viễn vong."

Hừ nữ nhân hừ một tiếng rồi nói sơ lượt về mình, thì ra nàng tên là Du Lan là đệ tử nội môn của một môn phái tu tiên, vì là thiên sinh mị cốt nên được sư phụ giấu đi nên trong tông môn vẫn không ai phát hiện bí mật của nàng, nhưng có một ngày sư phụ nàng bị những tên tu sĩ ma đạo vây công trong khi làm nhiệm vụ rồi bỏ mạng một trong những kẻ đó lại biết thuật sưu hồn, và bí mật của nàng bị bại lộ những tên tu sĩ ma đạo thèm khát thể chất của nàng cho nên vây công tông môn, thấy thế chưởng môn và những chưởng lão vì an toàn, cho nên cắn răng giao nàng ra cho dù nàng có thiên phú nhất đẳng của tông môn.

Vì không cam tâm, nàng bỏ trốn trong đêm nhưng lại không thoát khỏi ma trảo của bọn ma tu, sau cùng nàng rơi vào tay của ả Diệm Cơ của âm thi tông, sau đó nàng không biết thêm gì nữa.

" Khoan đã, Du Lan tiểu thư ngươi nói như Diệm Cơ như là một nữ nhân trẻ tuổi, sao ta lại thấy ả chỉ là một bà lão gần đất xa trời vậy."

" Ai mà biết được, từ lúc ta bị bắt giữ thì đã không còn biết gì nữa rồi, chắc là khi ả ta có được ta lại bị những kẻ khác cùng vây công đánh mất thân xác, còn lại một đạo tàn hồn bỏ trốn cùng với pháp bảo." Du Lan nhìn Lạc Vũ một cái rồi nói tiếp:" ả là định đoạt xá ngươi, rồi dùng ta để làm lô đỉnh tăng cường tu vi của mình, nhưng lại tự đào hố chôn mình." Du Lan lộ ra một nụ cười nhàn nhạt.

" Mavis ta cảm thấy người này và bà lão lúc trước không phải người của thế giới này." Lạc Vũ trong lòng gọi Mavis.

Mavis:" chính xác bọn họ có thể đến từ một thế giới tu chân nào đó."

" Ra là vậy, từ bữa đến giờ ta cứ cảm thấy cứ lệch lệch khỏi đấu la thế giới vậy."

Lạc Vũ nhìn Du Lan hỏi:" Du Lan tiểu thư, thế sau này ngươi định làm thế nào."

Du Lan hơi nhíu mày nói:" địch nhân thì đã chết, sư phụ thì cũng đã mất, tông môn cũng không về được ta bây giờ cũng không biết phải làm sao." Cảm xúc của nàng có hơi giảm xuống.

Lạc Vũ có hơi thất thần một chút, biểu cảm buồn bã của nàng vẫn có sức cuốn hút lạ thường, nói chuyện với một mỹ nhân không một mảnh vải từ nãy đến giờ cậu vẫn không có hành động thất thố, thì cậu phải cố gắng điều chỉnh cảm xúc của mình đến cực độ.

" Khụ khụ." Lạc Vũ ho khan một tiếng rồi nói:" hay bây giờ như vậy đi, Du Lan tiểu thư có thể ở đây hồi phục, sau đó tôi sẽ đưa tiểu thư ra ngoài."

Du Lan định nói thêm gì đó bất chợt, trên người nàng toả ra những làn khí màu xanh, vẻ mặt của Du Lan nhăn nhó lại, thân thể lảo đảo sắp ngã xuống.

Lạc Vũ nhanh tay tiến đến đỡ nàng vào lòng, cậu đặt nàng nằm xuống rồi quan sát.

" Đây là bị gì, Du Lan tiểu thư ngươi bị sao thế." Lạc Vũ lay động người của nàng hỏi.

" Cho..ta...vào...trong...quan...tài...băng." Du Lan khó khăn nói ra mấy câu rồi đau đớn ngất đi.

Mặc dù lời nói đứt đoạn như cậu vẫn có thể nghe rõ, Lạc Vũ nhanh chóng bế kiểu công chúa đem nàng đến cổ quan tài băng.

Khi bàn tay cậu chạm vào da thịt của nàng, Lạc Vũ hít sâu một hơi, đè nén cổ tà hoả xuống, bước đến quan tài bỏ nàng vào trong.

" Sao lại thế này." Bên trong quan tài Du Lan vẫn giữ nguyên trạng thái đau đớn, dòng khí màu xanh lại toát ra nhiều hơn.

Mavis:" nữ nhân này trúng một loại độc, khiến cho nàng sau vài tháng thân thể và linh hồn bị tra tấn một lần, cổ quan tài băng đấy có thể áp chế lại quá trình đó, nhưng lâu ngày khả năng áp chế của cổ quan tài giảm dần đi."

" Ngươi có cách nào để cứu nàng không." Lạc Vũ lo lắng nói.

Mavis:" có thể nhưng chính ký chủ là người cứu nàng."

" Ta sao, bằng cách nào." Cậu sửng sờ chỉ ngón tay vào mặt mình.

Mavis:" chính xác, ký chủ nhớ lại đi vũ hồn thứ hai của ngài, lửa của Xích Long có thể thiêu trụi tất cả mọi loại độc tố, ký chủ có thể sử dụng nó để cứu nàng."

Lạc Vũ đưa tay phải ra, găng tay Xích Long của cậu xuất hiện:" chỉ cần dùng lửa để thiêu đốt chất độc đi là được đúng không."

Cậu hướng lòng bàn tay về hướng Du Lan nhưng khi cậu định sử dụng sức mạnh để giải độc thì Mavis la lên.

Mavis:" Chotto matte, ký chủ dừng tay lại, ngài định làm gì."

" Không phải ngươi bảo ta dùng lửa để giải độc sao." Lạc Vũ lại khó hiểu hỏi.

Mavis:" tôi đã nói hết đâu, nếu như ký chủ dùng lửa đốt trực tiếp thì nàng sẽ cháy thành một đống tro đúng nghĩa, với lại ký chủ vẫn chưa đủ khả năng chịu được Xích Long hoả đâu, ký chủ mà dùng xong thì cả cánh tay của ngài sẽ nổ tung vì không chịu được phản phệ."

Lạc Vũ gấp rút hỏi:" thế thì phải làm như thế nào, ngươi đừng ấp úng nữa nói ra hết nhanh đi nàng sắp chịu không nổi nữa rồi."

Mavis:" nếu muốn cứu nàng ký chủ phải dùng lửa để thiêu đốt độc từ bên trong, để làm được như vậy ký chủ phải giao hợp với nàng, từ nơi giao hợp ký chủ dẫn Xích Long hoả vào thì sẽ không bị phản phệ."

Lạc Vũ đứng hình, sau một lúc Lạc Vũ mặt đỏ ửng lên:" cái gì, phải giao hợp với nàng sao."

Mavis:" chính xác, nhanh lên đi ký chủ nàng sắp không chịu nổi nữa rồi."

Mavis:" nhanh đê, đã nghiện còn ngại."

" Được rồi, nếu là giải độc thì nàng sẽ không trách mình được."

Lạc Vũ bế nàng ra, từ bên trong không gian hệ thống lấy ra một cái giường sau đó nhẹ nhàng đặt nàng lên, cậu hít sâu một hơi.

.

Kết chương.

( Chương sau ai chưa đủ 81 tuổi, đàng ông đang chon con bú, trẻ em đang mang thai thì không nên đọc nha.)

Bạn đang đọc Hệ thống du hành bắt đầu từ đấu la sáng tác bởi yy82620360
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy82620360
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 91

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.