Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phế nhân giang hồ

Tiểu thuyết gốc · 1054 chữ

Hệ Thống Minh Chủ         Quyển 1: Sơ nhập giang hồ                Chương 1:Phế nhân giang hồ-Một màu bao phủ trên mặt đất tuyết trắng phủ đầy trên Đại Tuyết Sơn.-Đạo Phong tay cầm thanh thiết kiếm chống lên mặt đất gắng gượng đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng tràn đầy sát niệm nhìn về phía trước thây người khắp nơi máu nhuốm đỏ từng mảng tuyết trắng ánh nắng chiếu xuống tạo nên một khung cảnh thê lương...-Trên Đại Tuyết Sơn bao la hùng vĩ sau nhiều ngày bị đuổi giết chỉ còn lại hai người.-Đạo Phong nhìn thẳng về phía thân ảnh hắc y nhân phía trước cuối cùng thê lương hỏi:Đại sư huynh tại sao tại sao...chỉ vì một chiếc ấn ngọc tỷ này sát hại 11 huynh đệ đồng môn sao?-Thân ảnh phía trước cười dữ tợn nói: tất cả các ngươi phải chết bảo vật mới chân chính thuộc về một mình ta.-Ngay sau đó một đao bổ tới thế đao lăng lệ ác liệt, Đạo Phong nâng kiếm lên sử chiêu thương tùng nghênh khách đao kiếm chạm hắn loạng choạng lùi lại hai bước toàn thân đau đớn, cả người đã trọng thương.-Ngạnh tiếp đao vừa rồi đã là toàn bộ chân khí của hắn...phía sau là vực sâu ngàn trượng phía trước đại địch trước mắt.-Đạo Phong cắn răng bỏ bọc vải trên lưng xuống lộ ra một ấn ngọc tỷ trạm trổ tinh mỹ tám chữ "Thọ mệnh vu thiên,kí thọ vĩnh xương".Hắc y nhân ánh mắt lăng lẹ tham lam xuất đạo chém tới, Đạo Phong tay giơ kiếm ánh kiếm nhoáng lên đâm trúng họng hắc y nhân thi thể khụy xuống.-Đây là một chiêu tối hậu tuyệt xử phùng sinh của Thiên Sơn kiếm pháp,bụng dưới đau nhói đưa tay sờ hắn đã trúng một đao máu nhuốm đỏ bàn tay.-Cố duỗi bàn tay đầy máu sờ lên ngọc tỷ, ba ngày trước mười hai huynh đệ Thiên Sơn phái xuống núi đã lấy được bảo vật này ai ngờ đượcsau khi biết được đây là ngọc tỷ Hoà Thị Bích thời Tần đại sư huynh đã ám hại toàn bộ huynh đệ, máu nhuốm đỏ ngọc tỷ.-Bỗng nhiên tám chữ trên ngọc tỷ sáng rực hào quang bao phủ,hắn mất dần ý thức.-Đầu đau nhức mắt nặng chĩu bỗng nhiên nghe xung quanh có tiếng vịt kêu,hắn khó hiểu ta chưa chết hay âm phủ cũng nuôi vịt ư nghe ra thật nực cười.+Đạo Phong khẽ mở đôi mắt ra,hắn đang nằm bên bờ suối trước mặt là một đàn vịt đang bơi qua bơi lại...-Hắn le tấm thân đau nhức tới bờ sông,hắt nước lên mặt cảm giác lạnh mát truyền tới hắn mới tin đây là sự thực bật cười ha hả:Ta chưa chết...-Bỗng hắn nhìn hình ảnh phản chiếu trên sông là một gương mặt thiếu niên chạc hai mươi ba tuổi có chút đơn bạc.Đây không phải thân thể hắn chợt một âm thanh từ đại não truyền tới kí chủ đã tiếp nhận thành công hệ thống :Minh chủ võ lâm...tiếp nhận kí ức của thân thể chưa kịp hiểu truyện quái gì đang xảy ra đầu đau nhức một luồng kí ức truyền tới.-Thân thể này là truyền nhân đời thứ mười của đạo nhất phái không có tên mỗi đời phái này chỉ có một người duy nhất.Sư phụ y đã qua đời 1 năm trước không hề nhớ gì về nguyên nhân chết của sư phụ. Chính y cũng bị cường địch đánh trọng thương toàn thân kinh mạch đứt đoạn rơi xuống sông cuối cùng cũng không thoát khỏi thiệp mời của diêm vương.Âm thanh hệ thống truyền tới: Mời kí chủ nhận nhiệm vụ đầu tiên,hình ảnh hàng chữ vàng hiện ra trước mắt hắn bên phải là dòng chữ đồng ý sáng lên bên trái xám xịt hai chữ từ chối.-Hắn thầm rủa hệ thống chết tiệt lựa chọn động ý, bạn đã nhận nhiệm thành công nhiệm vụ cốt chuyện đầu tiên:Tiến vào thành Lạc Dương thâm nhập vào phủ thái sư Thái Kinh.(Chú ý không được tiết lộ thân phận thất bại sẽ bị trừng phạt.)-Đạo Phong lên tiếng: Ngươi là cái quái gì thế, đây là đâu, im lặng trôi qua không thấy trả lời...-Một lúc sau âm thanh không cảm tình của hệ thống vang lên:Đây là thế giới song song như thế giới kí chủ xin giới thiệu ta là hệ thống ý nguyện của ngươi.-Hắn tiếp tục hỏi: làm sao để mở ra hệ thống nhiệm vụ, im lặng...Lòng bàn tay đau nhức hiện lên một chữ chủ màu vàng rồi biến mất.+Hắn vặn vẹo eo, đau nhức truyền tới lập tức nhìn lại bản thân màu thấm đỏ toàn thân võ công toàn thân bị phế xương chân trái gãy đoạn còn không bằng một thường nhân thì minh chủ cái nỗi gì.-Cái hệ thống khốn khiếp kia cũng không giúp gì đúng là ăn hại mà...hắn thầm mắng.-Đề nghị kí chủ không phỉ báng hệ thống nếu không sẽ bị trừng phạt,hắn thầm kêu khổ, nếu là người khác chắc sẽ bó tay chịu trói.Trong đầu bỗng loé lên Thần chiếu kinh khà khà, thầm nghĩ có lẽ có thể khôi phục lại thân thể này.+Hắn cởi bộ trường bào rách nát ra giặt sạch xử lí vết thương trên người trống cành cây đi về phía căn lều cạnh sông. Không thấy có người bụi bám dày hẳn là đã lâu không ai sống ở đây.+Bụng réo lên đói quá, hắn thử bắt mấy con vịt nhưng không được hổ xuống đồng bằng chó chẳng tha.Đã thành một phế nhân ngay cả con vịt cũng bơi ra xa kêu quạc quạc đầy khinh bỉ. Một tiếng vịt kêu rời rạc ven bờ sau gốc cay một con vịt bị gãy chân đang trôi nổi trước mặt.-Huynh đài chúng ta cùng chung cảnh ngộ đừng trách ta,hắn cầm hòn đá ném trúng ngay đầu.-Nửa giờ sau mùi thịt thơm nức truyền tới thầm nghĩ tội lỗi vịt huynh chúng ta cùng chung cảnh ngộ tiếc là ta không còn sự lựa chọn khác vừa nghĩ đã gặm hết nửa con vịt .-Mệt mỏi cả nửa ngày nằm xuống ngủ giấc rồi tính sau vậy.

Bạn đang đọc Hệ Thống Minh Chủ sáng tác bởi DiệpThiếuDương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DiệpThiếuDương
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.