Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại Là Bánh Bao Lớn

Phiên bản Dịch · 1420 chữ

Chương 12: Lại Là Bánh Bao Lớn

Cơm tối rất phong phú.

Lâm Phàm ăn xong bữa sinh nhật này quả quyết liền rời đi.

Bữa cơm này thu hoạch có thể nói là cực ổn.

Từ chỗ đường muội Lâm Nguyệt Nguyệt thu được hơn một vạn điểm.

Tính cả trước đó, cộng lại vừa vặn hai vạn điểm ngu người.

Khoản tiền này lớn như vậy.

Lâm Phàm tự nhiên không có khả năng giữ lại.

"Đinh, mới phát hành một gói quà nhỏ trị giá một vạn điểm ngu người, cùng với một gói quà lớn trị giá 5 vạn điểm ngu người!

Hắn đang chuẩn bị suy nghĩ nên tiêu 2 vạn điểm này như thế nào thì bên tai truyền đến thanh âm của hệ thống.

Lâm Phàm cũng là mở ra giao diện của hệ thống.

Liền thấy phía trước mặt xuất hiện hai gói quà lớn và nhỏ.

Rút thưởng gói quà nhỏ cần 1 vạn điểm ngu người.

Rút thưởng gói quà lớn cần tận 5 vạn điểm lận.

Gói quà nhỏ đại khái tỉ lệ lớn sẽ rút trúng tiền, điểm thuộc tính, xác suất nhỏ rút được sách kỹ năng cùng các loại BUFF.

Gói quà lớn đại khái tỉ lệ rút trúng sách kỹ năng, đồ cổ hoặc những vật phẩm kì lạ sẽ rất cao, có xác suất cực rút trúng cổ đại thập đại mỹ nữ.

Chà chà!

Gói quà lớn này còn có thể rút rúng cổ đại thập đại mỹ nữ sao?

Thú vị!

Lâm Phàm mảy may không có do dự trực tiếp chọn mở gói quà nhỏ.

【 chúc mừng túc chủ đã rút trúng 11 điểm lực lượng】

Rất nhanh bên tai liền truyền thanh âm lạnh như băng của hệ thống.

Mười một điểm lực lượng thuộc tính, chuyển đổi thành điểm ngu người cũng phải mất 1 vạn 1, nói cách khác lần này hắn rút thưởng vẫn tính là kiếm lời.

Còn thừa một điểm, hắn định cứ để đó đã.

Đến thời điểm gom đủ năm vạn, mở thử gói quà lớn xem được thứ gì.

Nhà đường muội cách trường học cũng không xa.

Bất quá vì đi đường tắt càng nhanh tới trường học hơn, Lâm Phàm vẫn là quyết định đi đường tắt.

Đó là một thôn trang cũ kĩ sập xệ.

Lâm Phàm đi trên đường, đột nhiên bị hấp dẫn bởi một tiếng tiếng kêu cứu mạng .

Hắn hướng về phía thanh âm phát ra nhìn lại, liền thấy tại bên cạnh thùng rác cách đó không xa có một đống đen xì đang nằm ở nơi đó.

Khi hắn ánh mắt nhìn qua, mới phát hiện đống đen xì kia cũng đang gắt gao nhìn hắn.

Hiện tại là buổi tối bảy giờ hai mươi tám.

Sắc trời đã tối mèm.

Chỉ có trên đường vài bóng đèn vàng của nhà dân còn miễn cưỡng le lói.

Nhìn thấy có người cầu cứu, thân là học sinh tiên tiến chín năm liền cộng với 3 năm học sinh giỏi quốc qia môn giáo dục công dân, Lâm Phàm tự nhiên không có khả năng bỏ mặc không nhìn.

"Huynh đệ, mới vừa rồi là ngươi hô cứu mạng sao?"

Lâm Phàm từ dưới đất nhặt lên mấy khối đá lớn, ném qua bên đó dò hỏi.

Người kia bị nắm trúng đá vào đầu thì một mặt đần thối.

"Đến từ người áo đen Lưu Cao 600 điểm ngu người"

"Đến từ ... "

Nghe được thanh âm của hệ thống vang lên bên tai, Lâm Phàm cũng là xác định được cái đống màu đen xì kia chính là người, bằng không thì cũng sẽ không sinh ra điểm ngu người.

Bất quá đã có thể sinh ra điểm ngu người…

Đây chẳng phải là. ..

Thừa dịp người áo đen kia không có mở miệng.

Lâm Phàm lại từ trên mặt đất nhặt lên bảy tám khối đá lớn hơn, lần nữa ném thử qua bên đó.

"Đến từ người áo đen Lưu Cao 800 điểm ngu người"

"Đến từ người áo đen Lưu Cao 1000 điểm ngu người "

Nhìn thấy điểm ngu người bạo tăng trong chớp mắt, Lâm Phàm cũng là cuồng hỉ, đơn giản kiếm bộn rồi, lại là một thần tài gia a!

Cộng thêm Phùng mập mạp, chó Teddy còn có đường muội Lâm Nguyệt Nguyệt hắn đều sắp gom đủ ngũ hổ thượng tướng cmnr!

Lưu Cao đang nằm trên mặt đất vội vàng mở miệng: "Tiểu huynh đệ, ngươi đừng ném nữa! ném nữa ta sẽ bị ngươi ném chết đấy!"

Hắn vốn là thân thụ trọng thương, sau khi cướp tiệm vàng xong liền bị cảnh sát truy đuổi suốt một đường, thật vất vả mới chạy tới nơi này, kết quả suýt chút nữa thì bị người qua đường hô hào tụm lại đập chết.

Nhìn thấy gia hỏa trên mặt đất kia rốt cục cũng nói chuyện, Lâm Phàm cũng là đi vào nhìn thoáng qua.

Sau khi đi vào

Hắn lúc này mới ngửi thấy một cỗ mùi tanh nhàn nhạt.

"Chàng trai, cho ta chút gì ăn đi! Ta đã rất nhiều ngày không ăn gì rồi."

Nhìn thấy Lâm Phàm không tiếp tục ném đá nữa, Lưu Cao mới thở phào một hơi.

Lâm Phàm ánh mắt nhìn lướt qua, từ trong túi móc ra một bánh bao không nhân bị đè bẹp dí ,nhìn vô cùng thê thảm.

Cái này màn thầu này chính là loại cỡ lỡn trước đây hắn bón dở cho chó Teddy.

Bất quá bộ dáng lúc này của nó thật là có chút nát tươm.

Lâm Phàm đem cái màn thầu nát kia ném qua: "Ăn đi, trước tiên lấp đầy bao tử đã!"

"Đến từ tội phạm truy nã Lưu Cao 1000 điểm ngu người "

Nhìn một chiếc màn thầu lớn nện ở trước mặt mình, Lưu Cao cũng mặt mộng một phen, hắn đã thê thảm như vậy, vậy mà tên gia hỏa trước mặt này một chút lòng đồng tình cũng không có?

Mà Lâm Phàm thì là ánh mắt hơi nheo lại.

Nhất là sau khi nghe được tiếng nhắc nhở đến từ hệ thống kia, hắn liền bắt đầu cảnh giác lên.

Ban đầu hệ thống nhắc nhở âm thanh vẫn là "Người áo đen Lưu Cao", mà vừa rồi tiếng nhắc nhở lại là "Tội phạm truy nã Lưu Cao "

Đối với hệ thống lời nói, Lâm Phàm tuyệt đối tin tưởng 100%.

Cho nên nói cách khác tên gia hỏa trước mắt nằm trên mặt đất này rất có thể là tội phạm truy nã.

Nghĩ đến đây, hắn phải tìm cách vặt lông con dê béo này mới được!

Lưu Cao vẫn như cũ không từ bỏ nói: "Chàng trai có thể cho ta chút gì để ăn được không? Ta thật đã đói bụng mấy ngày nay rồi!"

Nếu không phải hiện tại bản thân hắn bị trọng thương, lại thêm đói đến không còn khí lực, bằng không thì cũng không cần phải ăn nói khép nép như vậy.

"Vậy ngươi liền ăn nhiều một chút màn thầu đi!"

Lúc Lưu Cao đang định mở miệng nói gì đó, Lâm Phàm lại móc ra cái màn thầu nát cực lớn khác, một tay nhét vào trong miệng Lưu Cao.

"Đến từ tội phạm truy nã Lưu Cao 1000 điểm ngu người ."

"Đến từ tội phạm truy nã Lưu Cao 2000 điểm ngu người "

Vãi lồng!

Phát tài rồi!

Nghe bên tai truyền đến từng âm thanh nhắc nhở của hệ thống, Lâm Phàm cười không ngậm được mồm , gia hỏa này một hơi tặng cho hắn hẳn 8000 điểm ngu người.

Mà điểm mấu chốt nhất chính là hắn liên tục phá kỉ lục về điểm số.

Trước đó điểm ngu người kỉ lục cũng chỉ là 1100, kết quả tên gia hỏa này đẩy được lên tận 2000.

Nếu cứ tiếp tục vặt lông tên này, nói không chừng sẽ tích đủ 5 vạn điểm để đổi gói quà lớn cũng nên.

Nghĩ đến đây, Lâm Phàm càng cuồng hỉ.

Mà Lưu Cao trên mặt đất đang nghẹn gần chết, thiếu chút nữa thì đói chết bởi một cái màn thầu nát.

Ma quỷ!

Thật sự là ma quỷ!

Hắn nhìn về phía người thiếu niên trước mặt, trong mắt mang theo vài phần sợ hãi.

Bạn đang đọc Hệ Thống Ngu Người (Dịch) của Tiểu Hùng Bản Hùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngàn_Lần_Xin_Lỗi_Em
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật HahaNghi99
Lượt thích 6
Lượt đọc 374

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.