Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Màn Thầu Lớn

Phiên bản Dịch · 1100 chữ

Chương 2: Màn Thầu Lớn

"Đinh, chúc mừng túc chủ thu hoạch được 100 điểm ngu người đến từ Vương Niên Cao."

"Đinh, chúc mừng túc chủ thu hoạch được 150 điểm ngu người đến từ Vương Niên Cao "

Bên tai lại vang lên thanh âm của hệ thống.

Lâm Phàm cũng là cười hắc hắc một tiếng.

Quả nhiên thiện có thiện báo, mình giúp Vương Niên Cao tìm được bưu kiện chuyển phát nhanh cuối cùng cũng được báo đáp.

Nhàn nhã đi về phía sân trường, lúc qua sân bóng rổ liền thấy có năm sáu người đang đánh bóng rổ.

Đột nhiên có tên lùn đứng phắt dậy.

Hắn chỉ vào Lâm Phàm nói: "Ê, tên cao cao kia, tới bồi nhóm chúng ta đánh bóng rổ đi, nhóm chúng ta nơi này vừa vặn thiếu một chân!"

Lâm Phàm lắc đầu: "Khồng, chơi bời gì, nhà bao việc."

Người lùn đầy vẻ khinh bỉ nói: "Dáng dấp cao như vậy không lẽ không biết đánh bóng rổ? Thật sự là phế vật!"

Lâm Phàm trả lời: "Vậy ngươi có biết bán bánh nướng không?"

Người lùn nghe xong mặt đơ đơ, cả người ngẩn ra, không hiểu gì cả.

Đánh bóng rổ cùng bán bánh nướng có quan hệ gì?

"Đinh, chúc mừng túc chủ thu hoạch được 100 điểm ngu người đến từ Vương Thiên."

Nghe được bên tai truyền đến tiếng báo điểm ngu người, Lâm Phàm sắc mặt vui thích nhẹ nhàng lướt đi.

Mà tên lùn kia đột nhiên nghĩ đến cái gì, sắc mặt chợt biến đổi.

Hắn vừa rồi còn trào phúng Lâm Phàm dáng dấp cao như vậy mà không biết đánh bóng rổ.

Mà đối phương phản pháo ngược lại, trào phúng hắn là Võ Đại Lang, Võ Đại Lang bán bánh nướng!

( Võ Đại Lang là ông chồng vừa lùn vừa xấu vừa ysl của dâm phụ Phan Kim Liên trong cuốn dâm thư nổi tiếng Kim Bình Mai )

Đợi đến khi hắn muốn tìm đối phương, liền phát hiện Lâm Phàm cũng sớm đã rời khỏi.

Đi tới thao trường.

Lâm Phàm đi ra cổng trường liền thấy một đám người cũng vây quanh ở một chỗ.

Hắn đi qua xem xét.

Liền thấy một con chó Teddy mười phần đáng yêu, sắc mặt tội nghiệp đang nằm trên mặt đất.

Mà cạnh bên có không ít tiểu tỷ tỷ xinh đẹp đều đang cầm đồ ăn ngon đút cho nó.

Chó Teddy hưởng thụ sự săn sóc của một đám tiểu tỷ tỷ, trên mặt tỏ ra vô cùng hài lòng.

Mỗi khi Teddy nhìn về phía những tên nam sinh đầu bòi như Lâm Phàm.

Nó thậm chí sẽ lộ ra một chút bộ dáng chế giễu.

Mà khi nó nhìn về phía những tỷ tỷ xinh đẹp kia, Teddy chó lại sẽ lộ ra một bộ dáng đau khổ đáng thương.

Dáng vẻ đó, đơn giản chính là làm người ta yêu thương xót xa!

Các tiểu tỷ tỷ thấy vậy đều là đau lòng hỏng, mỗi người đều đem hết bao nhiêu đồ ăn thức uống ngon nghẻ đủ loại nhét vào trong mồm Teddy.

Nhìn thoáng qua con chó Teddy.

Lâm Phàm như có điều suy nghĩ.

Hắn nhìn cách đó không xa có một cửa hàng màn thầu.

Hắn đột nhiên đại hỷ.

Lâm Phàm vẫn luôn cảm giác bản thân là một công dân tốt, chuyên làm việc thiện.

Mà lại hắn vẫn tự đánh giá cho mình 10 điểm trong khoản yêu thương động vật.

Các tiểu tỷ tỷ cho nó ăn những cái kia chỉ có thể giải quyết cơn đói trước mắt, cũng không thể để cho chó Teddy no bụng được.

Lâm Phàm chạy về phía cửa hàng màn thầu kia.

Trực tiếp mua năm mươi cái màn thầu lại trở về.

"Gâu?"

Nhìn thấy Lâm Phàm cầm trong tay một túi lớn đồ ăn, Teddy mắt chó liền sáng lên.

"Cẩu cẩu ngoan, ăn đi!"

Đem năm mươi cái màn thầu trong bao tải to đổ hết, Lâm Phàm mặt đầy ý cười nhìn chó Teddy.

Nhìn thấy thứ được đổ ra là năm mươi cái màn thầu ( bánh bao không nhân) , Teddy không khỏi đơ cứng cả người.

"Chúc mừng túc chủ thu hoạch được 300 điểm ngu người đến từ chó Teddy "

Nhìn thấy chó Teddy một bộ dáng sững sờ, Lâm Phàm cũng học theo động tác của những tiểu tỷ tỷ kia, đem màn thầu nhét mạnh vào mồm chó của Teddy: "Ngoan, mở miệng nào, ca cho ngươi ăn no nê."

"Xem ngươi vừa đói vừa gầy kìa, ăn nhiều một chút, không đủ ta sẽ mua thêm cho!" Lâm Phàm một mặt ôn hòa nói.

Teddy nhìn vào một đống màn thầu còn lớn hơn đầu mình kia, cả người không khỏi một trận run lẩy bẩy.

"Tiểu ca ca này thật là tốt bụng, đặc biệt đi mua nhiều màn thầu như vậy tới!"

"Tiểu cẩu cẩu mau ăn đi nha, màn thầu ngon lắm đó!"

"Nhanh ăn đi, ăn rồi ngươi sẽ không đói bụng nữa! Nếu như không đủ ăn, ta cũng đi mua chút màn thầu trở về."

Các tiểu tỷ tỷ bên cạnh đối với hành động vừa rồi của Lâm Phàm cũng là giơ ngón cái khen ngợi.

Teddy nhìn năm mươi cái màn thầu to đùng trước mắt.

Nó chỉ cảm thấy khóc không ra nước mắt.

Năm mươi cái bánh bao không nhân siêu cấp lớn này, vừa rồi các tiểu tỷ tỷ còn cho nó ăn đồ ăn vặt giờ cũng không bón cho nó nữa, mà là cùng nhau chờ nó ăn màn thầu.

Nhìn bộ dáng đầy mong chờ của các tiểu tỷ tỷ xung quanh, nó cảm giác tự mình không muốn ăn cũng phải ăn.

Teddy một mặt u oán nhìn Lâm Phàm.

Quyết tâm cắn răng một cái, miệng lớn bắt đầu mở ra ăn màn thầu.

Nhưng mà sau khi ăn hết 3 cái màn thầu lớn.

Nó liền nghỉ cơm.

Triệt để không ăn được nữa.

" cẩu cẩu ngoan, tiếp tục ăn đi, ăn nhiều mới sống sót được ở cái thế giới lạnh giá này!"

Lâm Phàm lại cầm thêm một cái bánh bao lớn nhét vào mồm Teddy.

"200 điểm ngu người Đến từ Teddy "

"200 điểm ngu người Đến từ Teddy "

Ma quỷ!

Tên gia hỏa này chính là ma quỷ!

Teddy một mặt ủy khuất, có khổ nói không nên lời.

Bạn đang đọc Hệ Thống Ngu Người (Dịch) của Tiểu Hùng Bản Hùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngàn_Lần_Xin_Lỗi_Em
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật HahaNghi99
Lượt thích 9
Lượt đọc 772

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.