Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hầu Ca, Hầu Ca, Ngươi Thật Khó Lường!

Phiên bản Dịch · 1185 chữ

Chương 28: Hầu Ca, Hầu Ca, Ngươi Thật Khó Lường!

Lúc Lâm Phàm đang trêu Lâm Quyên Nhi đồng thời, hắn cũng nhận được tin nhắn từ Phùng mập mạp.

【 Phàm ca, làm sao sáng sớm ngươi người liền không có ở phòng rồi vậy? Là đi mua điểm tâm sao, mua hộ ta một phần bánh trứng nha, ta đi ngủ tiếp đã, tỉnh lại chờ điểm tâm của ngươi】

Liếc qua nội dung tin nhắn của Phùng mập mạp, Lâm Phàm cười hắc hắc.

Cái tên mập mạp này, lại còn đi ngủ!

Quả này teo tờ rym rồi em ạ!

Cái tên gia hỏa này quả nhiên không biết buổi sáng hôm nay là tiết của giáo viên chủ nhiệm lớp!

Hắn xong đời cmnr!

Còn muốn ăn bánh trứng?

Lâm Phàm bấm trả lời.

【 mập mạp, ngươi thử nhớ xem hôm nay là thứ mấy? 】

Phùng mập mạp cũng ngây thơ trả lời: "Hôm nay thứ năm a, Phàm ca thế nào?"

Lâm Phàm ung dung tới một câu: "Hôm nay là thứ sáu."

Phốc. ..

Sau đó Phùng mập mạp liền phát tới ảnh gift "Run lẩy bẩy.JPG".

Đệch!

Thứ sáu!

Phùng mập mạp triệt để nổi điên!

Nhìn xem thời gian, hắn trong nháy mắt cảm giác sống lưng lành lạnh!

Trước đó cứ tưởng hôm nay là thứ năm, kỳ thực sáng thứ năm cũng có tiết, bất quá là tiết tài chính, hắn năm nay cũng đã năm ba, kiến thức thì chưa học được mấy chứ kinh nghiệm trốn học thì có thừa.

Bất quá trốn tiết nào thì tốn, trốn tiết của giáo viên chủ nhiệm là xong đời.

"Phàm ca, cho nên ngươi bây giờ đang ở trên lớp?"

Phùng mập mạp đột nhiên mở miệng hỏi.

"Nếu không thì còn làm gì?!" Lâm Phàm đáp.

"Đinh, đến từ Phùng mập mạp điểm ngu người: 800!"

Câu trả lời của Lâm Phàm trong nháy mắt làm Phùng mập mạp mặt đần thối.

Hóa ra Phàm ca không phải đi mua điểm tâm, mà là sớm đã đi học rồi?

Vậy làm sao không gọi hắn?

Hắn khóc!

"Phàm ca, hôm nay là tiết của giáo viên chủ nhiệm, ngươi tại sao không gọi ta?" Phùng mập mạp lại gửi thêm một tin nhắn tới.

"Ta thấy ngươi đang ngủ ngon, làm một vị hảo huynh đệ, ta không đành lòng quấy rầy giấc ngủ của ngươi!"

Lâm Phàm cũng là cười cười bấm trả lời hắn.

Lời này vừa ra, Phùng mập mạp liền khóc không ra nước mắt.

"Đinh, đến từ Phùng mập mạp điểm ngu người: 1000 "

Lại là một ngàn điểm ngu người tới tay, Lâm Phàm nhếch miệng, quả nhiên tư chất của huynh đệ nhà mình tốt hơn Lâm Quyên Nhi kia nhiều.

Hắn kích thích Lâm Quyên Nhi lâu như vậy mà tối đa cũng chỉ được năm trăm điểm ngu người:

Mà bây giờ Phùng mập mạp vài phút liền lên đến 1000 điểm.

Cái này có lẽ chính là sự chênh lệch của tư chất đi!

"Đến từ Lâm Quyên Nhi điểm ngu người: 500!"

Dù là cho tới bây giờ, còn thỉnh thoảng có thông báo của hệ thống về Lâm Quyên Nhi.

Thấy vậy Lâm Phàm nhếch miệng cười không ngừng, xem ra đây là một cái phiếu cơm dài hạn a!

. . ..

Lúc cách tan học còn có 5 phút.

Đột nhiên.

Trong lúc tất cả mọi người đang đắm chìm vào cái điện thoại của mình.

Tất cả mọi người nghe được một tiếng rắm dài rằng rặc từ trên bục giảng truyền xuống.

Trong nháy mắt toàn bộ lớp, năm mươi người ánh mắt cùng đổ dồn lên trên.

Bầu không khí rơi vào lúng túng.

Toàn lớp một mảnh tĩnh lặng.

Chủ nhiệm lớp họ Hậu.

Đồng dạng cũng được mọi người đặt biệt danh cho hắn là lão Hầu ( khỉ già ).

Nhưng mà mọi người ngoài miệng không dám nghị luận như thế.

Chỉ có bí mật to nhỏ thì thầm là lão Hầu vừa đánh rắm...

Lâm Phàm cũng gia nhập trong nhóm người to nhỏ thì thầm...

Ngay lúc bầu không khí đang lặng ngắt như tờ.

Điện thoại của Lâm Phàm bỗng nhiên kêu lên: "Hầu ca! Hầu ca! Ngươi thật là khó lường."

Chủ nhiệm lớp: ? ? ? ? ? ? ?

Toàn bộ đồng học: ? ? ? ? ? ?

"Đến từ chủ nhiệm lớp Hậu Thành điểm ngu người: 500!"

Chủ nhiệm lớp sau khi đánh một cái rắm cũng là một mặt xấu hổ.

Hắn vốn là muốn coi chưa có chuyện gì xảy ra.

Kết quả phía dưới truyền đến tiếng ca thật làm cho hắn trong nháy mắt bị dại ra.

Thấy ánh mắt của tất cả mọi người đang đổ dồn vào mình.

Lâm Phàm liền tranh thủ tắt ngay điện thoại.

Cái tên Phùng mập mạp này cũng thật là, đúng lúc này lại gọi điện thoại cho hắn.

Chuông điện thoại của hắn chính là đặt theo một khúc nhạc đệm trong Tây Du Ký : "Hầu ca, Hầu ca, ngươi thật khó lường".

Đương nhiên đây chỉ là một khúc nhạc dạo ngắn.

Rất nhanh liền tan học.

Giải tán.

Chủ nhiệm lớp liền cầm lấy cặp sách và điện thoại chuẩn bị rời đi.

Trước khi đi, còn quay đầu nhìn Lâm Phàm một chút, một mặt phức tạp.

Lâm Phàm thấy thế cũng là chất phác cười một tiếng.

Nhưng đúng vào lúc này.

Điện thoại đột nhiên lần nữa nhận được cuộc gọi từ Phùng mập mạp.

【 Hầu ca, Hầu ca, ngươi thật khó lường! 】

Chủ nhiệm lớp: ? ? ? Đen mặt ? ? ?

Sau khi rời đi vẫn còn mấy dấu chấm hỏi to đùng trong đầu!

~ ( ̄0 ̄)/

Lâm Phàm lúc này mới nghe cuộc gọi của Phùng mập mạp.

"Phàm ca, ngươi làm sao bây giờ mới nghe máy! Trước đó còn dập luôn máy vậy!"

Vừa kết nối liền truyền đến thanh âm thô kệch của Phùng mập mạp.

"Lên lớp a! Ta đang ngồi trong lớp nghe máy cái rắm?"

Lâm Phàm có chút cạn lời nói.

"A, cũng phải, lại nói Phàm ca nè, hiện tại ta lên lớp còn kịp không!" Phùng mập mạp hỏi.

"Chủ nhiệm lớp đều đã đi về rồi, ngươi nói xem còn kịp không?"

Lâm Phàm chuẩn bị hù dọa hắn một chút: "Chủ nhiệm lớp mới vừa nói, tiết học hôm nay ai dám cúp thì cuối kì này không cần đi thi nữa đấy."

Nói xong.

Hắn liền cúp máy luôn.

Ở đầu dây bên kia Phùng mập mạp nghe vậy trong nháy mắt liền đần thối ra.

Vkl !

Không cần thi cuối kỳ nữa?

"Đinh, đến từ Phùng mập mạp điểm ngu người: 1000!"

Quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của hắn, rất nhanh hắn liền thu được từ Phùng mập mạp một ngàn điểm ngu người:

Điểm từ chỗ vị huynh đệ này thật dễ kiếm nha!

Bạn đang đọc Hệ Thống Ngu Người (Dịch) của Tiểu Hùng Bản Hùng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngàn_Lần_Xin_Lỗi_Em
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật HahaNghi99
Lượt thích 6
Lượt đọc 260

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.