Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Diệp Hàn Băng

Tiểu thuyết gốc · 1357 chữ

Trời dần hửng sáng, từng tia nắm sớm chiếu vào người đôi nam nữ trần truồng trong nhà hoang, toàn thân cô gái trắng mọng như tuyết nằm đè lên người nam nhân. Tia nắm sớm chiếu rọi vào mắt làm cô gái tỉnh dậy, dần mở mắt ra thì hiện ra trước mắt là một khuôn mặt vô cùng anh tuấn, từng đường nét sắc bén trên gương mặt toát ra một vẻ nghiêm nghị.

" ở nơi hoang vắng này còn có một mỹ nam tử như vậy sao ". Vừa nói cô gái vừa đưa tay sờ theo từng góc cạnh khuôn mặt Thiên Phong, từng ngón tay thon dài lướt trên gương mặt anh tuấn, chính người này đã cứu nàng một mạng, hơn nữa còn lấy đi lần đầu tiên của nàng.

Cảm nhận được có người đang sờ mặt mình thì Thiên Phong đang trong mơ màng tỉnh dậy, tưởng là em gái gọi dậy nên theo thói quen đưa tay lên xoa đầu miệng thì thầm. " tiểu Thanh Nhi hôm nay dậy sớm vậy sao ".

Cô gái thấy nam tử trước mắt lại tay xoa đầu mình miệng gọi tên cô gái khác thì đôi mắt chợt ửng đỏ " huynh ấy có nương tử rồi sao, cũng đúng thôi, dù sao nam tử ở nông thôn thường lấy vợ sớm, huống chi còn là một mỹ nam tử ". Nước mắt chảy xuống khóe mi rồi rơi xuống ngực Thiên Phong, như chợt nhớ đến thứ gì hán bừng tỉnh.

" xin...xin lỗi...ta mạo phạm cô nương rồi ". Thấy trước mắt mình là một đại mỹ nhân đầu tóc rũ rượi, hơn nữa còn đang trong tình trạng khỏa thân làm thiên phong cảm thấy khá lúng túng không biết nói gì.

" sao chàng lại xin lỗi...nếu...nếu không có chàng e là ta đã mất mạng rồi " cô gái nói với giọng như sắp khóc rồi lại hỏi " chàng ở nhà có nương tử rồi sao....nếu...nếu.. Thôi vậy, ta vẫn là không nên làm phiền chàng ". Nói xong cô gái đứng dậy, cậu nhỏ Thiên Phong vẫn ở bên trong cô gái như tia chớp chui ra ngoài, nhưng chợt cô gái lại ngã khụy xuống.

" a...đau "

Do di chứng từ tối hôm qua làm hông cô gái đau đớn không đứng dậy được, khe thịt không còn thứ gì chặn lại dần trở về hình dáng cũ, từ bên trong chảy ra một thứ dịch màu trắng đục theo hai mép đùi mà chảy xuống. Thấy cô gái ngã Thiên Phong liền ôm vào lòng giọng an ủi.

" ta nào đã có nương tử gì, có lẽ ông trời sinh ta ra để chờ nàng, ta sẽ chịu trách nhiệm với nàng ". Cô gái non trẻ nào đã được nghe những câu thả thính như vậy bao giờ nên vừa nghe thấy Thiên Phong nói thế thì cảm thấy ngọt ngào, được chàng ôm trong lòng làm cô thấy rất ấm áp.

" ta tên Diệp Hàn Băng, ta đã trao cả cho chàng rồi nên đừng phụ lòng ta đấy ". Đến tận bây giờ Thiên phong mới biết cô gái sắp trở thành nương tử hắn tên Hàn Băng, cái tên lạnh lùng nhưng trong lòng lại rất ấm áp.

" Hệ Thống ký sinh thành công thức tỉnh, chào mừng ký chủ đến với hệ thống ".

" thưởng quà tân thủ ".

Trong đầu Thiên Phong lại vang lên một âm thanh quen thuộc, từ khi đến thế giới này hắn đã biết mình có hệ thống nhưng lạ rằng hệ thống vẫn luôn không thể kích hoạt thành công, hôm nay đúng là song hỷ lâm môn, vừa có mỹ nhân mà lại vừa thức tỉnh hệ thống.

" sao chàng lại thất thần vậy, nếu không thích ta cũng không miễn cưỡng đâu ". Thấy Thiên Phong đột nhiên thất thần làm cô tưởng hắn không thích mình. Thiên phong cũng không giải thích mà một tay nâng cằm Hàn Băng lên rồi chiếm chọn lấy đôi môi đỏ mọng, chiếc lưỡi hắn ngọ nguậy trong khoang miệng Hàn Băng làm một cô gái ngây thơ như nàng trở nên bị động, mọi ngóc ngách trong khoang miệng đều bị khám phá kỹ càng. Định dùng thêm tiểu đệ một lần nữa nhưng nhớ đến nàng con đau nên Thiên Phong mới kìm lòng lại.

" đi thôi, để ta đưa nàng về ra mắt mẹ ta ". Nhìn thấy cả người nàng đang trần truồng thì mới khựng lại, quần áo của nàng đều đã bị xé rách hết, lấy đồ đâu để thay bây giờ. Nhận ra mình vẫn còn chưa mặc đồ thì Hàn Băng liền thấy xấu hổ, lấy ra một bộ quần áo mới từ chỉ linh không gian rồi nói

" chàng có thể quay mặt đi cho ta thay quần áo được không "

Thấy Hàn Băng như biến thành một con người khác, tối hôm qua nàng mãnh liệt như hổ, còn vây giờ lại khép nép như chú thỏ con khiến Thiên Phong thấy càng yêu thích nàng hơn, hắn nhẹ nói.

" cơ thể nàng ta đều thấy cả rồi, có gì xấu hổ nữa đâu. Nàng còn đang đau nên để ta làm giúp cho "

Nghĩ thoáng qua rồi Hàn Băng cùng đồng ý để cho Thiên Phong giúp nàng thay quần áo, khi bỏ tay ra khỏi những bộ vị nhạy cảm làm cả ngươi nàng như dán sát vào mắt thiên phong." quả thật nàng quá đẹp, đẹp không chút tì vết ". Nghe thấy được tình lang khen cơ thể mình đẹp thì lòng hàn băng như giót vào mật ngọt. Mất hơn 5 phút mới mặc xong được quần áo cho Hàn Băng, quả thật quần áo của như nhân cởi thì dễ mà mặc lại thì khó.

Trên đường về nhà Thiên Phong cũng không giới thiệu nhiều về hoàn cảnh của mình, hắn sợ nếu để nàng biết thân thế thật sự của mình sẽ gặp nguy hiểm. Từ nhà hoang về đến nhà Thiên Phong cũng không xa, chỉ mất 10 phút đi bộ đã đến nơi, trước mắt là một ngôi nhà gỗ bé, Thiên Phong cũng không vì hoàn cảnh mình mà xấu hổ vẫn nói với nàng " đây chính là nhà ta, nương, tiểu muội và ta cùng sống trong đó ". Thấy ngôi nhà gỗ nhỏ Hàn Băng cũng khôn hề chê bai, tay lại nắm chặt tay Thiên Phong hơn, miệng đề nghị " hay chàng và mẫu thân cùng tiểu muội đến chỗ ta ở đi ". Chỉ vì lo cho Thiên Phong cùng mấu thân nên nàng mới đề nghị vậy.

" con đường của ta còn chưa bắt đầu được, ta hứa tương lai sẽ lo cho tất cả mọi ngươi ".

" ca huynh về rồi sao, nương rất lo cho huynh đấy"

Thanh nhi ở trong nha nghe thấy tiếng nói quen thuộc của ca ca thì vui mừng gọi ra, nghe thấy tiếng gọi của tiểu muội Thiên Phong cùng cười nói. " chỉ là không ngủ được nên đi dạo chút rồi ". Hơn nữa ta còn mang chị dâu về cho muội này.

" thật sao, không phải ca bảo chỉ yêu mình Thanh Nhi thôi sao, giờ lại dẫn chị dâu về làm gì".

" tiểu Phong về rồi sao, vào ăn sáng đi, nương nấu xong rồi vào ăn đi cho nóng, dẫn luôn cả cô gái kia vào ". Khi Hàn Băng và Như Hoa nương đối mặt nhau làm Hàn Băng hoảng hốt miệng cả kinh.

" Nguyệt Tỉ sao lại ở đây, không phải tỉ mất tích rồi sao ". Nguyệt Như hoa thấy vậy mà cô gái nhận ra mình thì cũng chỉ thở dài miệng nói khẽ " đã chốn đến vùng quê này mà vẫn bị tìm thấy, có lẽ cuộc sống bình yên sẽ kết thúc ở đây thôi.

Bạn đang đọc Hệ thống người gieo hạt sáng tác bởi Tadammachu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tadammachu
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 366

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.