Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hại Người Không Lợi Mình (1)

Phiên bản Dịch · 1201 chữ

Tô Tín! Ngươi cũng quá mức rồi, thật cho rằng Thiếu Lâm tự dễ bắt nạt hay

sao?

Tô Tín trực tiếp phá cửa làm phần đông võ giả Thiếu Lâm tự phẫn nộ, trong nháy mắt hào khí trong gian phòng giương cung bạt kiếm.

Lúc này Huyền Thông đứng ra, một thân khí thế cường giả Dung Thần Cảnh áp chế lửa giận của người Thiếu Lâm tự nơi này xuống.

1.A Di Đà Phật, Tô đại nhân, ở nơi này đều là đệ tử Thiếu Lâm tự, không có người Thiên đình và Địa phủ, Tô đại nhân ngươi cũng nhìn thấy, cho nên mời trở về đi.

Huyền Thông trầm giọng nói.

Tô Tín hành đông như vậy là sỉ nhục Thiếu Lâm tự, tình huống hiện tại không tiện, Thiếu Lâm tự bọn họ không cách nào động thủ với Tô Tín.

Dù sao vẫn phải lấy đại cục làm trọng, Tô Tín có làm quá phận cũng phải nhịn.

Hôm nay Tô Tín mới tới gây phiền toái, hắn sao dễ dàng bỏ qua như vậy?

Tô Tín cười ha hả nói:

Không vội, nói ra ta là người quen biết cũ vớiThiếu Lâm tự các ngươi, nếu lúc trước ta không có mấy phần thực lực, nói không chừng hiện tại đã bị Thiếu Lâm tự các ngươi ném vào Trấn Ma Tháp, phế bỏ võ công trấn áp, ngươi nói có đúng hay

không, Giác Nghiêm đại sư?

Giác Nghiêm lạnh lùng nói:

1.Tô Tín, lúc trước ngươi mới lộ sát cơ, trên tay đã có trên trăm nhân mạng, ném ngươi vào Trấn Ma Tháp cũng trừ đại hại cho võ lâm!

2.Hiện tại ta chỉ hối hận vì suy nghĩ trấn áp ngươi ném vào trong Trấn Ma Tháp rửa sạch tội nghiệt, có lẽ lúc trước ta nên trực tiếp giết ngươi!

3.Cũng bởi vì ta lúc trước nương tay, kết quả những năm gần đây trên giang hồ có bao nhiêu võ giả mất mạng trong tay ngươi?

4.Tô Tín, ngươi sát nghiệt ngập trời, sớm muộn gì cũng gặp báo ứng!

5.Giác Nghiêm đại sư, còn có các vị Thiếu Lâm tự, có phải các ngươi cho rằng mình rất chính nghĩa?

Tô Tín cười lạnh nói:

1.Cho dù ta sát nghiệt ngập trời, nhưng ta giết không phải người Thiếu Lâm tự các ngươi, tại sao các ngươi không trâu bắt chó đi cày xen vào việc người khác như vậy?

2.Tự cho rằng mình là thủ lĩnh chính đạo, nhưng ta xem ra các ngươi cũng chẳng qua là một đám hòa thượng ưa thích xen vào việc của người khác mà thôi.

3.Về phần báo ứng? Càng buồn cười!

4.Tô Tín ta đời này không tin số mệnh, không tin nhân quả, lại càng không tín báo ứng!

5.Giết người phóng hỏa kim đai lưng, sửa cầu xây đường không thi hài.

6.Ngươi nói ta sát nghiệt sâu nặng, nhưng ta nhưng bây giờ là tổng bộ đầu Lục Phiến Môn thành Thịnh Kinh, đệ nhất Nhân Bảng ngày xưa, trong thế hệ trẻ giang hồ hiện tại có mấy người có thể tranh phong với ta?

1.Về phần ngươi nói báo ứng ở nơi nào? Là chờ ngày ta chết già mới gặp báo ứng sao?

2.Lớn mật!

Phần đông võ giả Thiếu Lâm tự nơi này hét lên giận dữ, liên tục đứng dậy, chân khí quanh người bạo phát, cả khách sạn rung chuyển hai cái.

Tô Tín nói chuyện không chỉ sỉ nhục Giác Nghiêm, càng sỉ nhục Thiếu Lâm tự.

Huyền Thông khẽ vươn tay áp chế bọn họ, nhìn Tô Tín, trầm giọng nói:

1.Tô đại nhân, ta biết rõ ngươi có thù oán với Thiếu Lâm tự.

2.Hiện tại thành Thịnh Kinh thần hồn nát thần tính, Côn Luân bí cảnh sắp mở ra, ngươi không nên tìm phiền toái với Thiếu Lâm tự ta, đối với ngươi không có chỗ tốt gì đâu.

3.Trong phần đông hoàng tử, Tô đại nhân ngươi không có đứng bên người nào, sau khi tiến Côn Luân bí cảnh chỉ vì tìm kiếm thiên tài địa bảo.

4.Cho nên hôm nay nếu ngươi rút đi, người Thiếu Lâm tự ta cam đoan sẽ không nhắm vào ngươi trong Côn Luân bí cảnh, ngay cả Giác Nghiêm cũng sẽ không động thủ với ngươi.

5.Ngươi nên biết, nếu người Thiếu Lâm tự ta nhắm vào ngươi trong Côn Luân bí cảnh, ngươi cũng không sống khá giả.

Giác Nghiêm không cam lòng nhìn Tô Tín, kỳ thật hắn đã chuẩn bị kết thú ân oán với Tô Tín trong Côn Luân bí cảnh, hiện tại Huyền Thông nói như vậy, dùng đại cục làm trọng, hắn cũng chỉ có thể buông bỏ kế hoạch trước kia.

Tô Tín vỗ vỗ tay khen:

1.Quả nhiên không hổ là thủ tọa Bát Nhã đường Thiếu Lâm tự, thị phi trật tự phân rất rõ ràng, đúng thế, hôm nay ta rút đi thì có lợi với tất cả mọi người.

Trong Thiếu Lâm tự tam đường, tứ viện, nhất các, Huyền Thông thường xuyên phụ trách liên hệ với thế lực võ lâm bên ngoài, cho nên lần này Thiếu Lâm tự mới phái hắn dẫn đội.

Huyền Thông nhìn người rất chuẩn, Tô Tín tuyệt đối là người không lợi không dậy sớm.

Cho nên hắn chỉ cần tỏ rõ quan hệ lợi hại với Tô Tín, Tô Tín sẽ biết nên làm cái gì bây giờ.

Quả nhiên, nghe được Tô Tín trả lời Huyền Thông tươi cười gật đầu, l hắn biết Tô Tín là người thông minh, hắn sẽ không làm chuyện không có lợi.

Bỗng nhiên Tô Tín lại thay đổi giọng điệu, giọng nói sâm lãnh:

1.Hiện tại nhắm vào Thiếu Lâm tự các ngươi, ta cũng không có chỗ tốt gì,

nhưng vấn đề là ta có thù oán với Thiếu Lâm tự, cho nên hiện tại ta không cầm chút tiền lãi trở về thì ta không vui.

2.Nếu ta không vui ta cũng không muốn nhìn thấy người khác vui vẻ, cho nên có một số việc không thể toàn bộ dùng thị phi được mất cân nhắc, mặc dù có một số việc tổn hại người không lợi mình, nhưng hôm nay ta lại muốn làm!

Sắc mặt Huyền Thông lập tức thay đổi.

Tô Tín vừa dứt lời liền quát lớn:

1.Thiếu Lâm tự chứa chấp Tà Linh đạo nhân tội phạm truy nã của triều đình, hiện tại bổn quan bảo các ngươi giao hắn ra, nếu không, thiên lao Lục Phiến Môn còn không gian rất lớn, đãi ngộ không kém gì Hắc Ngục của Thiếu Lâm tự các ngươi!

Đang co rúc trong góc, sắc mặt Tà Linh đạo nhân biến thành tái nhợt, cho dù thế nào hắn cũng không nghĩ tới, Thiếu Lâm tự và Tô Tín xung đột lại liên quan chính mình vào trong.

TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ

THỐNG

Phong Thất Nguyệt

Bạn đang đọc Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Bản Dịch) của Phong Thất Nguyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Aqua
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 212

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.