Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạo Lộ (2)

Phiên bản Dịch · 1137 chữ

Thứ này đã tuyệt tích ở bên ngoài, hơn mười năm chưa từng xuất hiện qua.

Thật ra Cơ Ngôn Dự phát hiện ra Xích Dương Hoa trước, đương nhiên hắn muốn bỏ vào trong túi, nhưng không nghĩ tới hắn chưa ngắt lấy, Cơ Ngôn Hạo cũng đã xuất hiện, không nói hai lời liền đoạt đi.

Nghe được Cơ Ngôn Dự nói thế, trên gương mặt thanh tú của Cơ Ngôn Hạo lộ ra nụ cười khinh thường:

1.Hoàng huynh ah hoàng huynh, ngươi đúng là quá ngây thơ, đương nhiên cũng quá phế vật.

2.Giấu tài lâu như vậy, trong bóng tối có Vương gia âm thầm ủng hộ, hơn nữa còn cướp được Thanh Thành kiếm pháp của Cơ Ngôn Thành ngu ngốc ủng hộ, hiện tại chỉ có chút thực lực này, thật sự đáng thương ah.

Cơ Ngôn Hạo lắc đầu, ánh mắt lộ ra một tia thương xót:

1.Ngươi cho rằng hiện tại là lúc nào?

2.Hiện tại là thời điểm tranh giành vị trí hoàng trữ, không phải tiểu hài tử chơi đùa, không cần phải chơi như vậy.

3.Hiện tại không thừa dịp ngươi thực lực không đủ giải quyết thủ hạ dưới trướng của ngươi, chẳng lẽ còn chờ ngươi tập trung thủ hạ trong tay lại, sau đó lại tranh đoạt Nhân Hoàng kiếm với ta hay sao?

Cơ Ngôn Hạo quát lên:

1.Mang tiền bối! Tru sát toàn bộ bọn chúng, đến lúc đó ta sẽ ngăn cản lửa giận của Thanh Thành kiếm phái cùng Vương gia!

Đái Mạc Ngôn cười cười lạnh lùng, trường thương trong tay đâm tới, trong nháy mắt cương khí màu lam nổ tung ầm ầm, thiên địa nguyên lực chung quanh sinh ra gợn sóng mắt thường có thể thấy được.

Sắc mặt Cơ Ngôn Dự lập tức thay đổi.

Trước kia Cơ Ngôn Dự rất ít xuất hiện trong các hoàng tử, đây cũng là do hắn cố ý ẩn nhẫn.

Cho nên hắn thật sự không hiểu Cơ Ngôn Hạo dùng thủ đoạn âm tàn, tâm tư tàn nhẫn mà nổi danh.

Đương nhiên hắn hiện tại đã hiểu, Cơ Ngôn Hạo không chỉ thủ đoạn âm tàn, càng điên cuồng đến cực điểm!

Nếu hắn không chiếm được vị trí hoàng trữ, chỉ bằng hành động của hắn hôm nay, có thể nói đã triệt để kết thành tử thù với Vương gia và Thanh Thành kiếm phái.

Nhưng ngay lúc này, bỗng nhiên đám người ngoài sơn cốc tránh đi, đám người Tô Tín đi tới.

Ba đạo khí tức võ giả Hóa Thần Cảnh đột nhiên hàng lâm, hơn nữa còn có dáng vẻ hùng hổ, đám người đang ra tay không hẹn mà cùng thu tay lui lại.

Nhìn thấy ba người Tô Tín tới đây, Cơ Ngôn Hạo lập tức cau mày nói:

1.Tô đại nhân, các ngươi có ý gì? Ta nhớ Lục Phiến Môn Thiết gia cùng Long Vũ quân các ngươi đều bảo trì trung lập, hiện tại các ngươi muốn ngăn cản bổn vương sao?

Tô Tín cười lạnh nói:

1.Trung lập? Tương vương điện hạ nói đúng, chúng ta thật bảo trì trung lập, nhưng không biết tại sao có một ít người không muốn chúng ta trung lập, không nên ép chúng ta ra tay, chúng ta tới đây thì làm sao?

Cơ Ngôn Hạo biến sắc, hắn lạnh lùng nói:

1.Tô đại nhân ngươi có ý gì? Tô Tín cười lạnh nói:

2.Ta có ý gì? Như vậy phải hỏi mấy vị Cản Thi Phái bên cạnh ngươi a?

3.Hiện tại Cản Thi Phái hợp tác với Tương vương điện hạ đúng không? Bọn chúng cũng xem như thủ hạ của ngươi?

4.Đáng tiếc có người lòng tham chưa đủ, cầm đồ của ngươi nhưng không nghe lời ngươi, như vậy không nên trách chúng ta ra tay.

Nghe xong vấn đề này liên quan tới Cản Thi Phái, Cơ Ngôn Hạo lập tức quay đầu nhìn ba người Cản Thi Phái, ánh mắt lộ ra vẻ âm tàn.

Người bên ngoài âm thầm kinh hô một tiếng, thì ra bọn họ chính là người Cản Thi Phái.

Dù sao Cản Thi Phái cũng đã biến mất trong tầm mắt mọi người vài chục năm, một ít võ giả Hóa Thần Cảnh lại có thể nhận ra bọn họ là người Cản Thi Phái, những võ giả Thần Cung Cảnh không thể nhìn ra nền móng của đám người kia.

Dù sao thời điểm tuổi bọn họ không lớn, Cản Thi Phái cũng đã biến mất trong võ lâm.

Vừa nghe đám người kia là người Cản Thi Phái thì trên mặt bọn họ lộ ra vẻ chán ghét.

Đối với những võ giả Đại Chu này mà nói, chỉ cần ngươi không phạm tội, bọn

họ sẽ không quản ngươi có phải người trong ma đạo hay không.

Nhưng là Cản Thi Phái đào mộ tổ của người ta, thủ đoạn làm việc như vậy, mặc kệ ngươi là người chính đạo hay ma đạo cũng tốt, đều là việc làm cho người ta thập phần chán ghét.

Cơ Ngôn Hạo dùng ánh mắt âm lãnh nhìn ba người Cản Thi Phái, hắn cảm giác những người này nhất định đã làm chuyện gạt mình.

Ba người Cản Thi Phái lúc này hơi kinh nghi bất định, chẳng lẽ là bốn người khác động thủ đã bị phát hiện?

Cơ Ngôn Hạo thật sự từng nói với người Cản Thi Phái khi động thủ trong Côn Luân bí cảnh không được động tới người Lục Phiến Môn, quân đội và một ít công hầu Đại Chu trung lập.

Hiện tại động thủ với bọn họ, rất có thể sẽ chọc giận bọn họ.

Cơ Ngôn Hạo tự cho rằng thủ hạ của mình rất cao, nhưng không phải ngu ngốc, như vậy sẽ chọc giận tất cả võ giả trung lập trong Côn Luân bí cảnh, lần này hắn đừng mong cướp được Nhân Hoàng kiếm.

Nhưng người Cản Thi Phái cũng có ý định chính mình, thực lực bọn họ bây giờ đã yếu, hợp tác với Cơ Ngôn Hạo cũng lâm vào yếu thế, cơ hội lần này thật sự quá tốt, nếu không phải giết một ít người chế thành luyện thi, bọn họ thật sự không cam lòng.

Cho nên bọn họ trước khi tiến vào Côn Luân bí cảnh đã nghe võ giả Dung Thần Cảnh Cản Thi Phái nói qua, cẩn thận đánh lén vài người, chỉ cần chuyện không náo lớn sẽ không bị phát hiện.

Hiện tại xem ra bốn người đã thất thủ.

TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ

THỐNG

Phong Thất Nguyệt

Bạn đang đọc Hệ Thống Nhân Vật Phản Diện Mạnh Nhất (Bản Dịch) của Phong Thất Nguyệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Aqua
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 200

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.