Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tần Phong đi dạo Thành tây dương gặp Lâm Nguyệt

Tiểu thuyết gốc · 1451 chữ

Thành tây dương . . .

Tần Phong đã ở đây cũng gần 1 năm rồi, hắn cũng muốn về lại trái đất của mình lắm, nhưng giờ hắn muốn thâu tóm tất cả.

Vì lúc này nhóm người Xảo Xảo đang thâu tóm thế lực, cũng như là làm lại binh lính cùng gia tộc.

Tần Phong đã đưa các nàng quyền hạn, các nàng cũng bận rộn, nên không tiếp được với Tần Phong song tu.

Đi tới một cửa hàng, Tần Phong bước vào bên trong.

Chào quý khách, một lão già đi ra chào, nhưng khi thấy Tần Phong, liền chạy tới nịnh nọt, Tần Phong trong Dương phủ rất có chức quyền, Tử Yên có dặn những cửa hàng phải xem Tần Phong là khách quý, nên giờ mới có một màn này.

Không biết Tần Phong thiếu gia thích món nào vào lựa ạ, lão già chủ quán hai tay xoa lấy tay mình, mặt đầy mỉn cười nhìn Tần Phong nói.

À, để ta đi xem đã, ông cứ làm những gì ông thích đi.

Vâng . .. Tần Phong thiếu gia, ngài thích món nào cứ nói với ta, vậy ta lùi trước, Lão già cửa hàng nói xong kêu nhân viên bên ông ta ra, tiếp đãi Tần Phong.

Được nàng giới thiệu đầy đủ đồ, nào là pháp khí, Tần Phong cũng không vừa ý.

Nhân viên của hàng nàng không biết Tần Phong muốn gì, nhưng mà ông chủ nàng kêu, nên nàng rất nhiệt tình.

Sau đó Tần Phong đi tới bên phòng thứ 3, bên trong cửa hàng phòng thứ 3 có một thứ dây chuyền, một cổ linh khí nồng hậu, nhưng ở nơi này chỉ là bình thường pháp khí dây chuyền thôi.

Nhưng cái này Tần Phong muốn mua, khi về trái đất có thể tặng cho Chu Tuyết.

Khi Tần Phong muốn lấy, thì một giọng nói vang lên.

Dây chuyền này ta muốn, một nữ tử đi tới, nàng mỉn cười muốn lấy, nhưng Tần Phong đã lấy trước.

Ngươi . . .nàng trợn mắt tức giận nhìn Tần Phong, nàng là Lâm Nguyệt vị hôn thê của Tiêu Lôi.

Những món nàng đã chấm thì không ai được dành, từ trước tới giờ nàng luôn như vậy.

Tần Phong lúc này cũng quay lại, xin lỗi nhé Lâm Nguyệt cô nương, đây là ta muốn mua rồi.

Lâm Nguyệt nhìn Tần Phong, ngươi là người hầu của Dương Phu nhân à, ta còn nhớ ngươi rất rõ, một năm trước gặp ngươi đi theo Dương phu nhân.

Hôm nay cũng gặp ngươi, vậy mà để ngươi lấy dây chuyền ta thích, thôi được ta không muốn đánh nhau ở đây với ngươi, cũng nể mặt Dương Phu Nhân.

Cho ngươi cơ hội, đưa ta sợi dây chuyền đó, ta sẽ tha thứ cho ngươi lấy sợi dây chuyền đó, nếu không thì. Lâm Nguyệt trợn mắt như muốn giết.

Ngươi yên tâm, coi như ta xui xẻo, cho ngươi 10 vạn nguyên thạch.

Tần Phong nghe vậy cười, đưa tay ra nói đầy chế giễu Lâm Nguyệt, Lâm Nguyện cô nương, cái này ai tới trước thì được trước.

Huống hồ ta sẽ không nhường lại cho cô nương, nói xong Tần Phong đưa nguyên thạch cho nhân viên.

Khi nguyên thạch đưa ra, nhân viên cũng không biết làm sao, một bên là vị hôn thê của thiếu Thành chủ, một bên là Tần Phong thế lực dương phủ không thể đắt tội.

Nhưng nàng cũng đành quyết định lấy nguyên thạch của Tần Phong, vì ông chủ nàng đã kêu nàng đáp ứng mọi thứ Tần Phong cần.

Ngươi . . . Lâm Nguyệt đầy tức giận, được lắm, cô cùng hắn, Lâm Nguyệt chỉ hướng hai người Tần Phong cùng cô nhân viên.

Người đâu mau tới lấy nó cho ta, còn cửa hàng này ta sẽ cho cô nhân viên này sa thải, cho cô ta biết thế nào giám chọc giận ta.

Vâng . . thưa tiểu thư, tên kia nghe được mệnh lệnh muốn bắt Tần Phong lại cùng với cô nhân viên.

Nhưng khi gần tiếp xúc, thì Tần Phong đã đưa tay ra đấm về phía tên thuộc hạ của Lâm Nguyệt.

A a a a a , một cổ máu tươi bắn từ miệng tên thuộc hạ, lục phủ ngũ tạng của hắn đã nát, hắn đã chết, trước khi hắn chết còn sợ hãi, hắn là Thần Hoàng, vậy mà bị Tần Phong làm cho chết.

Lâm Nguyệt cũng cả kinh, nàng không ngờ Tần Phong lại mạnh như vậy, nàng đổ mồ hôi.

Lúc này ông lão chủ quán cũng tới, khi thấy ông lão chủ quán, Lâm Nguyệt đem tự tin mình lên.

Tần Phong kia, ngươi cũng chỉ là người hầu của Dương Phu Nhân mà dám giết ngươi ở đây, ta sẽ báo cho Tiêu Lôi ca ca bắt ngươi, đem ngươi sống không bằng chết.

Tần Phong nghe xong cười, hắn đi tới từng bước một.

Lâm Nguyệt lúc này cũng sợ, nàng cũng chỉ có Thần Vương Đỉnh phong.

Mà hồi nãi thuộc hạ nàng cũng Thần Hoàng sơ kỳ, bị một đấm của Tần Phong giết chết, nàng sao mà có thể đánh lại, nên nàng liên tục bại lui.

Vừa lui nàng vừa kêu Ông lão chủ quán bảo vệ mình, còn kêu muốn bắt Tần Phong.

Ông lão chủ quán chỉ biết lắc đầu, thành chủ giờ bên trong chắc bị Dương gia nắm quyền hết rồi, Lâm Nguyệt cô nương này còn chưa biết, còn đắt tội Tần Phong đại nhân này.

Nghe thuộc hạ kể rằng, Tần Phong trong phủ Dương gia, hắn chức vị rất cao, có thể cùng Xảo Xảo cô nương là đạo lữ.

Còn Lâm Nguyệt này, ngu hết chỗ nói, vậy mà còn khiêu khích Tần Phong.

Lúc này ông lão chủ quán, cũng biết phải làm gì, bắt lại Lâm Nguyệt, lão bản sao ngươi bắt ta, ngươi phải bắt tên Tần Phong đáng chết kia.

Nhưng nàng cố giãy giụa cũng không được, Tần Phong lúc này cũng qua tới, đừng tới đây, Lâm Nguyệt gào thét lên.

Nhưng Tần Phong chỉ mỉn cười, bàn tay hắn đưa lên, một tát vào mặt nàng, Tần Phong cũng chuyền tà khí vào người nàng, nó làm cho nàng cảm giác có chút gì đó ẩm ướt.

Lâm Nguyệt không biết gì xảy ra, nhưng khi bị Tần Phong đánh vào khuôn mặt, một loại xấu hổ cùng hưng phấn.

Tần Phong mỉn cười, thành công chuyền vào tà khí vào người nàng, nó làm cho nàng cảm thấy kích thích hơn, nó ăn sâu vào bên trong, làm cho Tần Phong mỗi lần đánh nàng, lại làm nàng càng nứng lên.

Đinh . . .độ thiện cảm +.

Đinh . . .độ thiện cảm +.

Đinh . . .độ thiện cảm 30.

Lúc đầu Tần Phong thấy nàng độ thiện cảm bị trừ đi 60, là câm hận, nhưng chưa tới mức giết hắn.

Nhưng khi hắn chuyền tà khí vào người nàng, đánh vào khuôn mặt nàng, nó làm Lâm Nguyệt độ thiện cảm tăng.

Tại sao lại như vậy, tại sao mình lại muốn hắn đánh, Tần Phong đánh tới 60 độ thiện cảm mới ngừng đánh vào má nàng.

Má nàng giờ sưng lên, nhưng vẫn tức giận, nếu như không có độ thiện cảm chắc Tần Phong cũng không biết nàng đã mê luyến hắn.

Được rồi lão bản, thả nàng ra đi, lúc này ông lão chủ quán mới chịu buông, Lâm Nguyệt chỉ hừ một tiếng đi ra ngoài, nàng sờ lên mặt, có chút mỉn cười.

Tần Phong ngươi đừng tưởng ta sợ ngươi, chờ đấy ta sẽ lấy sợi dây chuyền đó.

Há . . .ta luôn phụng bồi Lâm Nguyệt cô nương, Tần Phong nhúng vai.

Lâm Nguyệt đã đi xa, cô nhân viên sợ mất mật, nàng lo lắng, sợ Lâm Nguyệt sau này trả thù.

Nhìn ông lão chủ quán, ông lão chủ quán nhìn Tần Phong quay sang nói với cô nhân viên, đây là Tần Phong thiếu gia, nếu như ngươi sợ Lâm Nguyệt nàng ấy trả thù, thì có thể làm thị nữ cho Tần Phong thiếu gia.

Lão già này, đúng là xảo quyệt mà, Tần Phong nghĩ nghĩ trong lòng, nhưng hắn cũng rất là thích thú khi nhìn cô nhân viên này đấy, rất đẹp cũng đẹp như hoa khôi của Trái Đất hắn ở.

Còn về Lâm Nguyệt thì khỏi bàn, nàng rất xinh đẹp, nhưng cũng rất nhanh thôi, hắn sẽ đè nàng xuống mà đ-t ra tiếng hầu hạ dưới cc của hắn mà thôi.

Bạn đang đọc Hệ thống Sổ tay sửa chữa nhân sinh sáng tác bởi phongquan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongquan
Thời gian
Lượt thích 18
Lượt đọc 562

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.