Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuốn sách bay vào vào trong đầu ta A

Tiểu thuyết gốc · 2008 chữ

Ngày hôm qua Tần Phong ngủ rất ngon, hắn vừa xuống dưới ăn sáng cùng gia đình, 5 người đang ăn thì Tần Quốc lên tiếng.

Khụ khụ, ta có một chuyện cần nói, Tần Quốc hắn ho khang rồi nói tiếp. "Chuyện là như này, hôm qua ta có bàn Chu Thành, là sẽ cho Tần Phong cùng Chu Tuyết đám cưới.

Không được, tại sao Tần Phong cùng Chu Tuyết nàng đâu có thân thiết gì đâu. "Tần Duệ hét lên phản đối.

Nhưng hắn không lên tiếng thì thôi, mà hắn lên tiếng càng làm cho Tần Quốc nổi trận lôi đình, "thế nào, không thân thiết cũng có thể trào dồi tình cảm, không lẽ mày muốn em trai Tần Phong mày ế suốt đời.

Rồi sau đó Tần Phong nghe Tần Quốc chửi xối xả, nhưng hắn ngoài cuộc cũng bị nói vô trong đó, hắn cũng mộng bức tại sao cha hắn lại bắt hắn lấy Vợ, mà còn không hỏi ý kiến hắn.

Mà một bên bị mắng Tần Duệ ủ rủ đầu xuống không nói, tại vì hắn là người sai, Chu Tuyết đợi hắn như vậy, mà hắn lại cùng Dương Tĩnh cùng nhau một đêm, mà giờ Dương Tĩnh đã có cốt nhục của hắn, nên Tần Duệ cũng không nói gì được, chỉ thấy tim đau, nhưng rồi hắn mỉm cười nhìn Tần Phong.

Chúc mừng em nha Tần Phong, mà lúc này Chu Thành tới nhà, Tần Quốc thấy thân ảnh của Chu Thành quay ra đón.

Ha ha, Chu Thành sao ông tới đây rồi, ngồi xuống đi, Chu Thành nghe vậy cũng ngồi xuống, hắn không vòng vo mà vào chủ đề nói.

Tần Quốc ta nghĩ thứ 7 tuần này cho hai đứa cưới luôn, ý kiến của ông thế nào.

Ha ha được rồi, ông nói thì tôi cũng đồng ý vậy, vào ngồi ăn cơm với nhà chúng tôi nè.

Thôi được rồi, tôi còn phải mời thiệp người khác để tổ chức đám cưới cho hai đứa nữa, nói xong Chu Thành nhìn về Tần Duệ chán ghét không nói gì, còn Tần Phong thì bị bơ luôn.

Giống như hôn sự này đều là người nhà sắp xếp cho hắn vậy, có để hắn được nói hay gì không, đúng là ta khổ quá mà.

Rồi ngày đám cưới cũng tới, Tần Phong hắn có mấy đứa bạn trong xóm, tuy không tiếp xúc nhiều nhưng cũng có một hai chơi từ hồi nhỏ tới giờ.

Khúc đầu Tần Phong cũng tưởng sẽ được rước cô dâu về nhà mình, ai ngờ sự thật phũ phàng, hắn ở rể, giờ hắn mộng bức thật sự, A . . .Aaa.

Ta đường đường là Tần Phong đẹp trai mà lại ở rể, ta không phục, nhưng không phục không được, Tần Quốc lườm hắn một cái, làm cho Tần Phong sợ mất mật.

Từ hồi nhỏ giờ hắn sợ cha hắn thôi, khi Tần Quốc liếc hắn cái hắn im ru, hắn nhìn qua Chu Tuyết nàng không có gì vẻ mặt vui cả.

Tại sao cho ta lấy Chu Tuyết chứ, từ nhỏ hắn bị Chu Tuyết bắt nạt, cho tới gần lớn hắn một mực ở trong nhà không ra ngoài nhiều.

Mà giờ hắn lại cùng bà chằng Chu Tuyết này là vợ chồng, nghĩ tới thôi hắn cũng sợ rồi.

Nhưng khi nhìn qua khuôn mặt xinh đẹp của nàng, hắn không ngừng cảm khái, công nhân bà chằn này lớn lên nhìn đẹp mắt hơn nhiều.

Mà Chu Tuyết nhìn qua thấy Tần Phong, nàng lườm hắn một cái, làm cho Tần Phong hắn rụt cổ về.

Nàng hận sao cha nàng hồ đồ vậy, cho nàng gả cho Tần Phong, nàng hận Tần Duệ, cũng hận lên Tần Phong. Bởi vậy nàng không có sắc mặt tốt nào dành cho Tần Phong cả.

Sau khi đám cưới xong xuôi tốt đẹp, Tần Phong được đưa vô nhà, Tần Phong cũng hiên ngang mà đi vào nhà, hôm nay hắn là chú rể còn Chu Tuyết nàng là Cô dâu.

Vừa vào phòng của Chu Tuyết, Tần Phong thấy những thứ trong phòng toàn màu hồng, và có mùi hương thơm của Chu Tuyết, Tần Phong hít lấy hít để, thật là thơm.

Tần Phong hắn suy nghĩ, à hôm nay chắc mình cũng Chu Tuyết nàng, nghĩ tới thôi Tần Phong đã cười phá lên.

Ngươi cười cái gì, Chu Tuyết nàng mặc một bộ đồ ngủ trong suốt, thân hình nàng hiện ra trước mắt, thật mê người, sợ tóc ương ướt của nàng còn động lại, khuôn mặt xinh đẹp, làm cho Tần Phong nhìn cảm giác, Chu Tuyết như tiên nữ vậy.

Con cc của hắn lúc này đã cương cứng tới mức muốn nổ tung, hắn lại gần định ôm lấy Chu Tuyết, bị nàng đẩy ra.

Ngươi ngủ ở dưới, ta ngủ ở trên, nhớ không được lên đây, không ta đánh ngươi đấy.

Tần Phong nghe vậy run run, hắn còn nhớ lúc còn nhỏ bị nàng đánh, mà hồi nãi cái gì lên óc mà quên đi nàng là một bà chằng.

Rồi Tần Phong nằm xuống, lúc này Chu Tuyết cũng thả lỏng đôi chút, hồi nãi Tần Phong muốn bay lên người nàng, làm cho Chu Tuyết nàng sợ muốn chết.

Chu Tuyết nàng cố lấy dũng khí mà mạnh miệng nói thế thôi, chứ Tần Phong mà dùng sức nàng cũng không làm được gì Tần Phong.

Lúc này Tần Phong khó chịu vô cùng, có mỹ nữ vợ ở đây, mà không được sờ gì cả, cưới xong rồi ta không thể làm gì hay sao, ta thật không phục.

Nói xong hắn định ngồi dậy, nhưng rồi lại nằm xuống, lên hay không lên, hắn suy nghĩ tới hai hay ba tiếng đồng hồ mới quyết định.

Tần Phong hắn ngồi dậy, đi lại bên giường, nhìn thấy khuôn mặt đáng yêu của Chu Tuyết hắn như muốn nhào lại.

Cảm giác này càng lúc càng làm hắn tâm động, khi hắn tới gần Chu Tuyết nàng thêm bước nữa, một hương thơm hoa lan phả vào mặt Tần Phong, thật là thơm.

Đây là mùi thơm của cơ thể phụ nữ sao, ta muốn hôn nàng, Tần Phong từ từ cúi xuống gần nàng, cảm giác rối loạn càng mãnh liệt, khi môi của Tần Phong gần chạm vào môi của Chu Tuyết.

Thì Chu Tuyết nàng mở mắt ra, nàng sợ hãi nhìn Tần Phong, mà Tần Phong thấy nàng mắt trợn lên muốn kêu hắn không muốn chết thì về chỗ.

Tần Phong sợ mất mặt, đi xuống dưới nằm, ôi da thật tiếc quá, còn một chút nữa thôi ta có thể hôn lên môi Chu Tuyết rồi, càng nghĩ Tần Phong càng tiếc nuối.

Mà lúc này Chu Tuyết nàng tim đập thình thịch, nàng không ngờ Tần Phong lại tới, mùi của nam nhân phả vào mặt nàng lúc nãy, làm cho Chu Tuyết nàng như muốn nổ tung.

Nàng bắt đầu thở gấp hơn, tại sao nàng lại có cảm giác này chứ, Aaaa, chuyện gì sảy ra thế này, hôm nay mình bị sao vậy.

Chu Tuyết nàng cứ nghĩ tới một mặt hình ảnh Tần Phong sắp hôn nàng, không thể nào, tim của ta nó lại đập mạnh như vậy.

Thế là hai người cả buổi tối không ngủ được, mà lúc này Chu Tuyết cũng đi ra cửa phòng, nàng nhìn khuôn mặt của Tần Phong, nhìn hắn cũng đẹp trai đó chứ, có điều hắn làm biếng ở trong nhà, tại sao ta lại có một người chồng như vậy.

Vừa ra cửa, Tần Phong cũng tỉnh lại, hôm qua làm hắn không ngủ được, mà hồi nãi hắn có cảm giác như Chu Tuyết nhìn hắn vậy.

Mà lúc này Chu Tuyết đã đi làm, chỉ còn mẹ vợ của hắn ở nhà, Tần Phong vừa xuống dưới nhà, chào hỏi mẹ vợ một tiếng.

Chào dì nguyệt, mà phụ nữ đó quay lại nhìn thấy Tần Phong gọi, nàng mỉm cười nói. "Còn dì nguyệt gì nữa gọi mẹ nghe chưa.

Nàng tên Nguyệt Tố Nga, là bạn thân của mẹ Tần Phong Bùi Thiên Tư, nàng cũng rất hiền lành, mỗi lần qua chơi đều cho Tần Phong hắn đủ thứ đò, nên giờ hắn và Nguyệt Tố Nga rất thân với nhau.

À con quên, chào mẹ buổi sáng ạ. "Tần Phong lễ phép chào Nguyệt Tố Nga, làm nàng vui vẻ không thôi.

Ngồi xuống đi Tần Phong, mẹ có làm món này ngon lắm, con ăn thử xem.

Tần Phong nghe đồ ăn ngon, thì hắn vào ngồi chung, hai người tâm sự rất vui vẻ, "mẹ vợ à mẹ nấu đồ ăn ngon hết sảy luôn, con thích ăn món của mẹ vợ nấu nhất.

Nguyệt Tố Nga nghe Tần Phong khen ngợi, làm nàng vui vẻ cười khúc khích. "Từ nhỏ tôi đã biết ông tướng như ông hay nịnh bợ rồi, ăn nhiều đi con.

Dạ . . . cảm ơn mẹ vợ, "một lúc ăn uống no say, Tần Phong đi ra khỏi cửa, "mẹ vợ con đi ra đây một chút lát con về.

Ừ nhớ về sớm nhé, thằng bé này có vợ rồi còn tham chơi, " Nguyệt Tố Nga nói xong quay người lại rửa chén.

Mà lúc này Tần Phong đi tới một tiệm sách, hắn muốn tìm một cuốn chuyện tiểu thuyết hay rồi đọc nó, a ha cuốn sách này hay nè. "Tần Phong cầm quyển sách màu xanh lên đọc.

Ha ha thú vị, còn có tu luyện nữa, còn có hướng dẫn đàn tranh nữa này, ca từ, hả còn có luyện đan luyện khí, nhiều thứ vậy, cuốn sách này thú vị ghê.

Tần Phong hắn thấy cuốn sách thú vị nên mua về nhà, hắn chạy về chào Nguyệt Tố Nga một tiếng rồi lên phòng, đọc từng cái hắn cười điên lên, cho tới hắn đọc tới trang cuối cùng cũng đã gần 5 giờ.

Không ngờ hắn lại tập trung tới như vậy, nhưng khi hắn buông xuống trang cuối cùng, thì một đạo ánh sáng từ quyển sách bắn vào trong đầu hắn.

Sách của ta, tại sao nó lại chui vào trong đầu hắn, chuyện gì xảy ra thế này, nói xong một lát hắn đầu óc choáng váng nằm gục xuống nhà luôn.

Khi Tần Phong hắn tỉnh lại, thì thấy Chu Tuyết nhìn hắn đang mỉm cười, ta đang ở đâu thế này, khi Tần Phong nhìn lên thì thấy một bảng hệ thống ngay trước mặt mình.

Không nói là trên người Chu Tuyết.

Họ tên: Chu Tuyết.

Tuổi: 26

Độ thiện cảm 50( hữu hảo).

Chú ý.....

Nhược điểm đồ ăn, chỉ cần có món ngon là chinh phục được nàng, nhầm vào nhược điểm để gia tặng độ thiện cảm.

Ngươi không sao chứ hả. "Chu Tuyết hỏi thăm Tần Phong.

Không sao, ngươi có muốn ăn gì không để ta lấy cho ngươi, "Tần Phong hỏi Chu Tuyết nàng.

Không cần, ta ăn rồi. "Chu Tuyết nghe Tần Phong nói nàng cũng trả lời hắn.

Vậy được ta đói bụng quá, ta đi ăn trước đây, nói xong Tần Phong không kịp chờ đợi nữa, hắn bắt đầu đi xuống dưới nhà ăn, mà Nguyệt Tố Nga cũng cười nhìn hắn ăn.

Mà Tần Phong cũng thấy trên đầu Nguyệt Tố Nga cũng có một dòng chữ như của Chu Tuyết.

Tên: Nguyệt Tố Nga.

Tuổi: 45

Độ thiện cảm 55 ( hữu hảo).

Chú ý. . . .

Nàng thích những món đồ chơi dễ thương, như gấu nhồi bông hay những con vật khác, nhắm vào nhược điểm để gia tặng độ thiện cảm.

Mẹ vợ thì thích những thứ dễ thương, còn vợ thì thích ăn đồ ăn ngon, cái này có phải thật không.

Bạn đang đọc Hệ thống Sổ tay sửa chữa nhân sinh sáng tác bởi phongquan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongquan
Thời gian
Lượt thích 82
Lượt đọc 3410

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.