Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần đầu tới nhà xảo xảo, gặp gỡ mẹ nàng Tử Yên

Tiểu thuyết gốc · 1552 chữ

Vù vù . .. Vù vù, tiếng xé gió làm cho Tần Phong chống mặt, hắn bị Xảo Xảo nàng đem đi, mà không dùng chân khí giúp hắn chắn ngang lại.

Không phải hắn là Thần Vương cảnh giới thì bị nàng đưa đi thành thịt nhão rồi.

Đi qua rất lâu, cuối cùng cũng tới nói, Xảo Xảo nàng lúc này mới lên tiếng, nhìn thấy Tần Phong mặt xanh, nàng trào phúng một câu.

Ngươi đúng thật là yếu a, mà cũng phải trên hành tinh của ngươi ít linh khí, mà ngươi tu luyện tới như vậy, đúng là thiên tài rồi.

Nàng vừa nói vừa chuyền linh khí trong người nàng cho Tần Phong, lúc này Tần Phong mới nghiến răng nói.

Ai mượn ngươi đưa ta đi chứ, ta chưa đồng ý với ngươi mà, với lại các nữ nhân của ta còn ở trái đất, Ô các bà vợ của ta, ta giờ nhớ các nàng quá.

Nghe được Tần Phong than vãn lấy, nàng trên người cũng đỗ mồ hôi, nàng không ngờ Tần Phong lại như vậy, với lại nàng đưa hắn tới thế giới nàng để giúp hắn tu luyện mà, cảm ơn sự cứu mạng của hắn, vậy mà hắn lại nói mình như vậy.

Nhưng thật sự nàng cũng hơi quá đáng, nhưng không còn cách nào, nàng nhớ nhà, nhớ phụ mẫu của mình, nàng muốn về nhà, dẫn theo Tần Phong cho hắn ở một thời gian thôi, tới hắn trưởng thành nàng sẽ kiếm một công việc cho hắn làm.

Hắn cũng là thiên tài, rất nhanh hắn cũng sẽ quen thuộc thôi.

Không cần giải thích với Tần Phong nhiều, không cần nói nhảm với hắn, sách Tần Phong lên đưa hắn về thế giới nàng.

Nơi nàng ờ vừa hiện đại cũng vừa cổ trang, bước vào căn nhà, các nô bọc nhìn thấy nàng vui mừng chào đón.

Nhị tiểu thư quay về, lúc này người nhà ra đón, nhìn con gái xinh đẹp mình vẫn ở đó, nàng không vướng bụi trần nào.

Nhưng khi nhìn Tần Phong, mặt mũi toàn dơ dáy như là ăn xin vậy, chưa tính khuôn mặt xanh xám nữa.

Vì Xảo Xảo nàng đã đưa Tần Phong tới đây mất gần tháng, hắn bị dính đầy bụi, mà nàng lôi kéo hắn không thương tiếc.

Nó giống như kiểu bị người kéo người mình, cho mình ăn bụi bặm khắp người, người đó vui vẻ, còn mình thì bị đủ thứ các bụi trong người, nên giờ Tần Phong như một tên ăn mày vậy.

Lúc này mẹ Xảo Xảo nàng lên tiếng, này sao con lại đưa tên ăn mày về đây, rồi nàng móc ra linh thạch đưa Tần Phong, đây là một vạn linh thạch đưa ngươi, con gái ta bị ngươi dụ dỗ đúng không, chứ có bao giờ nó đưa một tên ăn mày vào đây.

Đừng tỏ vẻ thương hại mà bước vào nhà ta, Xảo Xảo nàng cũng đã có đính ước rồi, nên đừng nơ mộng nữa, mau đi ra khỏi nhà ta đi.

Mẹ của Xảo Xảo nàng nói biết bao lời cay nghiệt lên người Tần Phong, làm Tần Phong mặt càng đen hơn, hắn ở Trái Đất chưa bao giờ bị đối xử như vậy, trong lòng hắn nước mắt đã tuôn trào ra, số ta thật khổ a.

Tần Phong nhìn về phía Xảo Xảo, là con nhỏ này, nếu không phải nàng, thì hắn đang vui vẻ rồi.

Xảo Xảo nàng bị một luồng sát khí bắn tới, nàng nhìn hắn như là một cách có lỗi, đưa Tần Phong về nhà nàng, mà còn bị mẹ nàng mắng đuổi khỏi nhà, làm nàng ấy náy vô cùng.

Rồi nàng nhìn về phía mẫu thân nói.

Mẹ à, thật ra thì đây là bạn con, hắn đã cứu lấy con đó, không thôi giờ này con không gặp được mẹ đâu, vừa nói nàng chạy vào lòng ngực mẹ nàng.

Mẹ của Xảo Xảo nàng tên Tử Yên, khi mà Tử Yên nghe được Xảo Xảo nói, nhìn về phía Tần Phong, như không thể tin tưởng hắn cứu lấy con nàng, khí tức yếu như vậy, mặt nàng nhìn về phía Tần Phong đầy khinh thường.

Tần Phong lúc này cố ném giận xuống. Cmm chuyện gì xảy ra, con của bà đem ta tới đây mà giờ lại nhìn ta bằng ánh mắt đó, ta muốn về trái đất.

Trong long Tần Phong nghĩ nghĩ, nhưng bên ngoài vẫn bình tĩnh.

Đúng vậy mẹ, ta từ một hành tinh, hành tinh đó là Trái Đất, ta ở đó gần 700 năm, phải có người đột phá Thần Vương mới phá vỡ bình phong ấn, mà hắn đã đột phá, thế là ta chỉ giúp hắn tới đây cho hắn tu luyện, để trả ân tình.

Tử Yên nhìn về phía Tần Phong đánh giá như không tin, đó không phải bạn trai ngươi sao, ngươi đừng giả bộ, nhưng nàng không vạch trần mà cười mỉn nói.

Vẻ mặt khinh thường không có, nhưng nó cũng ẩn hiện ra, Tần Phong cũng cảm nhận được, nhưng cũng không biết làm sao, đứng dưới mái nhà người khác, đành cuối đầu nhận vậy.

Ta tên Tử Yên mẹ của Xảo Xảo, cảm ơn ngươi đã cứu lấy con gái ta, nhưng mà không phải cứu con gái ta là được ở đây, ngươi phải làm việc.

Tần Phong nghe vậy cũng gật đầu, hắn cũng không biết đi đâu, đành chấp nhận, hắn đưa tay ra muốn bắt tay.

Nhưng Tử Yên nàng nhìn thấy tay hắn ghê tởm dính đầy đủ tập chất, nàng khoác tay đi.

Tần Phong đứng trong yên lặng, tay hắn vẫn dơ ra, trong lòng hắn tức tới điên.

Độ hảo cảm của Tử Yên nàng như là trừ 50 (ghét bỏ).

Quay sang nhìn lấy Xảo Xảo, độ hảo cảm cũng chỉ có 10, thật đúng là.

Tuy hai người Tử Yên cùng Xảo Xảo đều là mẹ con, nhưng nhìn vào y như hai chị em vậy, người nào cũng xinh đẹp, nhưng đều kiêu ngạo, chỉ có Xảo Xảo hơi hoạt bát chút, nhưng nàng không ngừng ngạo kiều trước mắt hắn.

Cứ đợi mà xem, ta đây sẽ làm cho hai mẹ con các người quỳ xuống mà phục thị con cc của ta.

Nghĩ tới đó, hai thân hình hiện lên, các nàng lộ ra đường công, bò tới dưới háng hắn, cầm lấy con cc hắn mà liếm lấy, Xảo Xảo nàng ngậm lấy con cc hắn mà bú say sưa, còn Tử Yên nàng quỳ xuống lè lưỡi ra, liếm hòn bi của hắn ngậm vào.

Đầu lưỡi nàng không ngừng liếm lấy, rồi lại trượt xuống dưới háng hắn, lưỡi nàng đưa tới lỗ đít hắn liếm lấy mút chùn chụt vào.

Ha ha . . .ha ha . . .,đang vui vẻ suy nghĩ, mê say trong cơn bão, thì bị một bàn tay gõ lên đầu, Tần Phong nhìn qua thì là Xảo Xảo nhìn hắn.

Ngươi đang suy nghĩ gì vậy, nghĩ tới mẹ ta ư, ha ha, ta biết mẹ ta rất đẹp, mà ngươi không nhìn thấy ta sao, ta cũng rất đẹp nha.

Nói xong nàng uốn éo cơ thể cho Tần Phong nhìn, Tần Phong nhìn thấy khen hảo xinh đẹp.

Nghe vậy nàng mặt đỏ lên, thôi được rồi ta đưa ngươi về phòng, nhà ta có rất nhiều phòng. Ngươi muốn ở đâu ở.

Thế rồi Tần Phong vừa ý chỗ gần chỗ nàng nhất, có hoa có cỏ, cũng thật trong lành, Tần Phong hít sâu một lần, tu vi hắn tăng không ít, nhưng không bằng song tu a, nếu như giờ có nữ nhân nào song tu thì hay biết mấy.

Xảo Xảo lúc này nhìn Tần Phong nói. Ngươi ở đây đi thôi, cố gắng tu luyện, yên tâm mai ta sắp xếp công việc nhẹ nhàng cho ngươi, đúng rồi cái này cho ngươi.

Nói xong nàng quăng tới một khối màu đỏ, đây là cái để liên lạc, nếu ngươi bị lạc cứ gọi kêu ta.

Nói xong Xảo Xảo nàng chạy rất nhanh, Tần Phong cũng không nói gì, hắn muốn đi dạo lấy.

Mà lúc này hắn nhìn thấy một thiếu nữ, nàng đang cầm lấy cánh hoa ngửi lấy, Tần Phong lúc này cũng ngắt lấy vài cánh hoa đi tới.

Mà cô nàng đang say sưa thưởng thức, thì thấy Tần Phong đi tới.

Ngươi là ai, sao lại trong phủ của Dương gia.

Ta được Xảo Xảo tiểu thư cho ở, ngày mai ta làm việc ở đây.

Lúc này cô nàng mới bình tĩnh lại, nhìn Tần Phong mỉn cười, ta tên là Tình Nhi, ngươi tên gì, Tình Nhi nhìn về Tần Phong hỏi.

Lúc này Tần Phong nhìn nàng trả lời, ta tên Tần Phong, lúc nãi thấy cô hái hoa thật sự quá đẹp, cái này ta tặng cô.

Tình Nhi thấy thế cầm lấy hoa Tần Phong đưa, đỏ mặt cảm ơn, xong nàng bỏ đi.

Tần Phong lúc này mỉn cười, đúng là tiểu cô nương thuần khiết mà.

Bạn đang đọc Hệ thống Sổ tay sửa chữa nhân sinh sáng tác bởi phongquan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongquan
Thời gian
Lượt thích 22
Lượt đọc 799

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.