Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mời chào

Tiểu thuyết gốc · 1676 chữ

Tây Thành là một thành phố nhỏ nằm rìa biên giới phía tây Mộng Quốc, tài nguyên khan hiếm cùng mật độ đấu khí loãng khiến nơi đây trở thành một nơi vắng vẻ hẻo lánh, nói trực tiếp là chim không thèm ỉa địa phương. Hàn Tín là một gã Chiến Tông đỉnh phong, tuổi tác không quá cao nhưng do đắc tội một vị đại lão nên trực tiếp bị điều đi làm hiệu trưởng cho trường trung học Tinh Tú. Chức vị nghe có vẻ oai phong nhưng thực chất là chẳng kiếm ăn được gì, thu nhập cơ bản thấp cộng thêm mức sống nơi đây rẻ mạt khiến gã khốn đốn, nhậm chức hơn 3 năm nhưng tu vi chẳng tiến triển gì mấy. Tuy nhiên, ông trời không tuyệt đường sống của ai bao giờ, một vị thanh tra từ tổng bộ được điều đến kiểm tra định kỳ, nguồn tin cực kỳ chính xác mà để đạt được nó gã đã tốn không ít tiền cho con cáo già Phạm Lão. Lúc này, ngồi run đùi trong văn phòng làm việc, Hàn Tín bóp bóp miếng mút trong tay, gã ảo tưởng về một tương lai không xa.

" Đây chính là chiếc phao cứu tao khỏi chốn trầm luân a! Chỉ cần biểu hiện tốt không chừng sẽ được vị đại nhân kia đề bạt trở về tổng bộ. Đến lúc đó, với tài nguyên đầy đủ, ta có thể đột phá Chiến Vương trước 40 tuổi không chừng!"

"Cốc Cốc!"

Tiếng gõ cửa vang lên kéo gã ngược lại về mặt đất, gã âm trầm cay cú, chửi thầm trong lòng không biết giáo viên nào vô ý thức như vậy.

"Xin mời vào".

Cánh cửa mở ra, đứng trước là một nữ sinh xinh đẹp, nàng không nói nhảm trực tiếp đưa ra huy hiệu thanh tra, huy hiệu làm bằng vàng ròng sáng loáng, bên trên khắc chữ "Chiến", mặt khác từ mặt huy hiệu tỏa ra niệm lực ba động đặc thù, nhìn trực tiếp khiến linh hồn run lên nhè nhẹ. Hàn Tín run rẩy, gã ngay lập tức nhận ra trước mặt mình chính là vị đại nhân vật mà tình báo nói tới. Khom người cung kính, gã nói:

"Chào mừng đại nhân đã đến trường học Tinh Tú, tiểu nhân ..."

"Được rồi! Không cần nói nhiều, ta chỉ muốn nhanh chóng kiểm tra rồi trở về. Dù không kì vọng nhiều nhưng không ngờ là nơi đây cũng có vài hạt giống tốt, ta biết ngươi nghĩ gì, yên tâm đi ta sẽ nói giúp ngươi một tiếng. Mặt khác, ta cần ngươi ngay lập tức đặc cách cho một học sinh tiến ngay vào vòng 3."

"Vâng! Không biết quý danh của người đó là gì a?"

"Trần Hạo"

...

Thời gian dần dần trôi qua tại phòng kiểm tra, học sinh lần lượt rời đi, Trần Hạo thở dài ngao ngán, cậu rất đen a, bốc thăm được cái số thứ tự xa xăm gần chót bảng, những chuyện như thế này thì tiền bạc có thể giải quyết dễ dàng nhưng tiếc là hoàn cảnh gia đình cậu khó khăn, mọi thứ chi tiêu đều rất cân nhắc, nào có dư thừa hối lộ giáo viên cơ chứ.

"Trần Hạo phải không! Trò được đặc cách vào vòng 3. Trực tiếp ra sân vận động đi, 3 tiếng nữa sẽ tiến hành tranh tài."

Một giáo viên nữ mặc âu phục bất thình lình xuất hiện và thông báo với cậu, không nên nghi ngờ tin tức này vì người nói không ai khác chính là trợ lý của hiệu trưởng a. Trần Hạo ngơ ngẩn, kịch bản hơi sai sai , nó nhanh và cấp tiến hơn so với bình thường, để chắc chắn cậu hỏi kỹ lại một lần nữa.

"Tức là em không cần kiểm tra chỉ số, cũng không cần kiểm tra VR, trực tiếp thăng hạng 32 người cao điểm nhất tiến hành thi đấu cuối cùng a?"

"Ừ! Chính xác! Đi đi em còn 3 tiếng để chuẩn bị nhiều hơn người khác rất nhiều đấy."

Trần Hạo nhíu mày, cậu cảm thấy chuyện này có liên quan trực tiếp tới Hàn Kì, tuy nhiên cậu lại không hỏi lý do, dù sao top 32 vẫn còn rất nhiều cơ hội để cậu thể hiện.

Sân vận động rất đông người và ồn ào, từ xa cậu có thể thấy lão cha đang tám chuyện với một trung niên gần đó, nhìn ông vui vẻ như vậy cậu cũng không muốn làm phiền, đi lang thang bên ngoài lại chẳng bằng ngồi vào phòng tuyển thủ chờ đợi xơi nước. Máy lạnh điều hòa cộng thêm ghế đệm mềm mại khiến cậu nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Kiểm tra VR kết thúc, 31 thí sinh xếp hàng dài trình diện trên lôi đài, Bàn Tử ngẩng cao đầu, mỉm cười vung vẫy cánh tay chào cha cậu khiến trung niên béo vỗ đùi cười ha hả, liên tục khoe khoang với Dương lão. Lão già cười gượng đối phó, nhìn thoáng qua lôi đài, dù biết không có nhiều hi vọng nhưng lão vẫn cảm thấy buồn man mác.

Sân vận động vang lên những tiếng cổ vũ kịch liệt, giòn giã, trọng tài bắt đầu thông báo quy chế ra sân cùng bốc thăm trình tự thi đấu, chợt một thân ảnh mập mạp lóe lên cướp lấy mirco của ông. Bàn Tử hít sâu, trong lúc mọi người chưa hiểu chuyện gì, cậu hét lên một câu kinh thiên.

"Không cần bốc thăm! Một mình tôi chấp hết ... ết."

Chợt cậu nhìn lên phía giám khảo, Hàn Kỳ mỉm cười, gật đầu cho phép cậu tiếp tục. Hàn Tín ngay lập tức hiểu ý, gã ra hiệu cho trọng tài nhanh chóng chấp thuận yêu cầu và tiến hành tranh tài. Câu chuyện sau đó là một trận "đồ sát" đúng nghĩa, với chỉ số sức mạnh và thể lực vượt trội, Bàn Tử hầu như 1 đòn là có thể hạ 1 tên, cậu còn đặc biệt "chăm sóc" huynh đệ Phạm Phong cuối cùng. Cậu nắm chân nâng gã lên như que kẹo, liên tục đập mạnh xuống sàn đấu khiến lão giả ngồi trên khán đài Vip run rẩy,

tuy nhìn rất dã man nhưng lực đạo lại cực kì vừa phải, không có tổn thương đến căn cơ.

Trần Hạo giật mình tỉnh dậy, vô tình chợt mắt khiến cậu ngủ quên trễ mất thời gian điểm danh.

"Thế mà không ai đánh thức mình cả! Mấy thằng tiểu nhân."

Mang theo tâm trạng tiêu cực đến sân đấu, cậu bỗng thấy bầu không khí im lặng đáng sợ, đồng thời trước mắt cậu là một hình ảnh cực kì nhân văn.

....

Trần Hạo sau khi hiểu rõ tình huống, cậu ngay lập tức khiêu chiến Bàn Tử. Tuy nhiên đối phương lại trực tiếp ... bỏ cuộc. Chưa định hình được chuyện gì đang xảy ra, Hàn Tín lại từ trên cao nhảy xuống tuyên bố kỳ thi kết thúc.

Khán giả: ...

Trần Hạo: ...

Sau buổi lễ trao giải đầy tiếng chửi rủa, Trần Hạo cùng với Bàn Tử được gọi vào phòng riêng gặp hiệu trưởng. Tuy nhiên chào đón cậu lại là Hàn Kỳ, nàng ngồi chễm chệ trên chiếc ghế sô pha. Trái với sự ngạc nhiên của Trần Hạo, Bàn Tử dường như đã biết rõ mọi chuyện, cậu ngồi xuống một chiếc ghế gần đó im lặng quan sát.

" Xin tự giới thiệu một lần nữa! Ta là Hàn Kỳ, thanh tra từ bộ giáo dục, cậu không cần phải khó hiểu. Thực lực cậu vượt xa những học sinh nơi đây, thậm chí Bàn Tử cũng không là đối thủ. Vì lẽ đó ta sử dụng một chút thủ đoạn, đẩy nhanh quá trình buồn chán này trực tiếp cho cậu top 1."

"Cảm ơn ngài a! Thiết nghĩ ngài không gọi ta đến chỉ nói những lời này chứ."

"Tất nhiên là không! Ta dự định mời cậu đến bang hội a".

"Hả? Bang hội không phải trường học sao?"

"Đúng vậy! Ta muốn mời cậu làm thành viên thứ 9 của "Độc Hành".

Bang hội là cơ cấu chiếm đa số của nhân loại, bởi lẽ chỉ có xưng Đế thì mới lập quốc được, hiện tại cũng chỉ có 1 quốc gia mà thôi. Bang hội sẽ sở hữu một nguồn cung tài nguyên cố định từ các khu vực nguy hiểm bị chiếm hữu, đồng thời sở hữu cung phụng từ các thế lực phụ thuộc. "Độc Hành" là bang hội nổi tiếng xếp thứ 10 quốc gia, mặc dù xếp hạng không cao, nhưng danh khí cực kì vang dội, bởi lẽ hội này chỉ tuyển yêu nghiệt, thành viên đến nay chỉ có 8 người, mỗi người đều cực kì khủng bố. Đúng như cái tên, các thành viên đều hoạt động độc lập, một người tương đương một đội quân, họ có bí danh cũng như thân phận riêng, thế nhân nhận ra họ dựa vào mặt nạ đặc biệt của mỗi thành viên.

Trần Hạo không có sự chọn lựa a, khi Hàn Kỳ lộ ra tin tức này thì cậu biết từ chối chỉ có chết mà thôi.

"Cũng không có ràng buộc gì! Chỉ cần giữ bí mật cũng như tham gia họp kín định kỳ là được! Rất tự do a, mặt khác còn rất nhiều phúc lợi". Bàn Tử cười nói.

"Ngươi cũng tham gia a?"

"Đúng vậy ta là thành viên thứ 10! Kỳ tỷ bảo nếu ngươi không đồng ý thì ta sẽ là người thứ 9. Cho nên ta ngồi sau lưng ngươi chặn hậu! Xảy ra chuyện lập tức vây giết ngươi a."

Trần Hạo: ...

"Ta tất nhiên là tham gia rồi. Thập đệ nói cái gì mà khó nghe quá."

Bạn đang đọc Hệ thống thách đấu anh hùng liên minh sáng tác bởi bonvabinvip
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bonvabinvip
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.